chỉ ra mạch cảm xúc của tác giả trong bài thiy.Qua đó anh chị hiểu gì về tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài thơ( Dục Thúy Sơn)
Lưu ý không phải làm văn đâu mà là câu hỏi
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tấm lòng trung hiếu /lòng yêu nước , thương dân /kiên trì với lý tưởng yêu nước
công danh : chỉ bảng khoa và chức quan ( dưới thời đại khoa cử ngày xưa ) , sự nghiệp lập được và tiếng tăm có được
phong nguyệt :Phong: gió, Nguyệt: trăng. Hai chữ nầy đi đôi chỉ những người thích trăng trong gió mát, vui với tạo vật chứ không thích cảnh náo nhiệt của cuộc đời vật chất
1.Trong bài thơ của Dục Thúy Sơn, hình ảnh nổi bật nhất đó là cảnh hoàng hôn tĩnh lặng, như một bức tranh huyền bí nơi cõi tĩnh lặng. Ánh nắng vàng óng ánh của bóng tối buông xuống, tô điểm bởi những tia nắng cuối cùng của ngày. Đây là một khoảnh khắc trầm lắng, huyền bí, khiến tâm hồn chìm đắm trong sự yên bình và hòa mình vào sự hòa quyện giữa đất trời. Cảm giác bình yên và huyền bí trong hình ảnh này không chỉ là sự hiện diện của một khoảnh khắc, mà còn là sự trải nghiệm tâm linh, mở cửa sổ tâm hồn đưa người đọc đến một thế giới khác, nơi mà thời gian dường như trôi qua một cách êm đềm và tràn ngập sự trọn vẹn.
2.Trong bài thơ của Dục Thúy Sơn, hình ảnh hoàng hôn làm say đắm lòng người. Ánh nắng vàng dịu dàng của bình minh dần chuyển sang sắc cam ấm áp, làm bừng sáng bức tranh tự nhiên. Cảnh đẹp huyền bí của những tia nắng cuối ngày tạo nên không khí trầm lắng và tâm hồn thư thái. Điều này làm nổi bật vẻ đẹp tinh khôi của tự nhiên, khiến cho trái tim chúng ta hiểu rõ hơn về sự tuyệt vời của thế giới xung quanh. Hình ảnh hoàng hôn này như là một cửa sổ mở ra một thế giới thần tiên, đưa chúng ta vào không gian yên bình và hòa mình vào vẻ đẹp tinh khôi của tự nhiên.
3.Trong bài thơ của Dục Thúy Sơn, hình ảnh hoàng hôn trở nên đặc biệt quyến rũ và sâu sắc. Bức tranh tĩnh lặng của bóng tối bao phủ nhẹ nhàng, trong khi những tia nắng cuối cùng của ngày tạo ra sắc cam ấm áp trên bề mặt trời. Sự kết hợp này tạo nên một cảm giác thần bí và huyền bí, khiến cho tâm hồn chìm đắm trong sự yên bình và hòa mình vào vẻ đẹp tinh tế của tự nhiên.
Ánh hoàng hôn là như một bức bình phong tô điểm cho cảnh đẹp thiên nhiên, làm tô thêm nét duyên dáng và lãng mạn cho không gian. Mỗi tia nắng cuối cùng như là một viên ngọc lấp lánh trên bức tranh tự nhiên, làm nổi bật vẻ đẹp trân quý của khoảnh khắc cuối cùng trong ngày. Hình ảnh này không chỉ là một bức tranh tĩnh lặng mà còn là một trạng thái tâm linh, mở ra trải nghiệm đặc biệt và giúp tâm hồn chúng ta nhìn nhận về sự hòa mình với vẻ đẹp mãn nhãn của tự nhiên.
vài bài tham khảo
Tính cảm và mạch cảm xúc trong bài thơ "Dục Thúy Sơn" của Nguyễn Trãi thường xuất hiện qua sự mê đắm và trầm lặng, tạo nên một không gian tâm linh sâu sắc. Tác giả thường chìm đắm trong những hình ảnh thiên nhiên, từ những cảnh đẹp của núi non, sông nước đến ánh hoàng hôn cuối ngày.
Mạch cảm xúc trong bài thơ thường chứa đựng lòng say mê và kính trọng trước vẻ đẹp của thiên nhiên. Đôi khi, sự buồn bã và nỗi nhớ nhung cũng hiện hữu, thể hiện sự đối diện của tác giả với những trạng thái tâm trạng đa dạng.
Qua bài thơ, chúng ta có thể cảm nhận được tâm hồn của Nguyễn Trãi là một tâm hồn sâu sắc, nhạy bén, đầy nghệ sĩ và lãng mạn. Tác giả không chỉ là người mê đắm trong vẻ đẹp tự nhiên mà còn là người có khả năng chuyển đổi cảm xúc thành từ ngôn ngữ hùng vĩ và trữ tình, để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng độc giả.
Trong bài thơ "Dục Thúy Sơn" của Nguyễn Trãi, mạch cảm xúc của tác giả thường chảy nhẹ nhàng như dòng suối trong trạng thái sâu lắng và tưởng nhớ. Tác giả không chỉ mê đắm trong vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên mà còn chứa đựng những cảm xúc sâu sắc về tình cảm, quê hương, và hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống.
Mạch cảm xúc của Nguyễn Trãi thường hiển hiện qua những chi tiết nhỏ, như ánh sáng mặt trời, hương thơm của đất trời, hay tiếng reo hò của sóng nước. Các yếu tố này kết hợp tạo nên một không gian tâm hồn dễ dàng đưa độc giả vào cảm xúc của tác giả. Đôi khi, mạch cảm xúc chuyển động từ sự hồi hộp của cuộc phiêu lưu đến nỗi buồn lạc quan về sự hiểu biết về cuộc sống.
Từ bài thơ, chúng ta có thể cảm nhận tâm hồn sâu sắc và tinh tế của Nguyễn Trãi, người truyền đạt những cảm xúc tinh tế và tươi mới về vẻ đẹp và ý nghĩa của cuộc sống.