K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 2

   Tôi là một cây Đa lâu năm, năm nay là tôi 208 tuổi. Khi tôi sống lâu như vậy và thấy các cây khác bị con người chặt phá chúng. Tôi rất buồn và ân hận các con người mà đã chặt / đốt cây. Lúc đó tôi cảm giác thế giới thiên nhiên của chúng tôi càng ít, nhỏ hơn. Điều tôi muốn là con người có ý thức và bảo vệ cây. Trái đất sẽ xanh tươi và không bị ô nhiễm nữa. Tôi mong, sau này người lớn sẽ truyền lại sự che trở /  bảo vệ thiên nhiên / môi trường cho trẻ nhỏ!!

Mình làm không được hay lắm, mong bạn thông cảm ạ!!

7 tháng 2

thức đêm đón giao thừa.

Trước đó ngồi xem ti vi

Xong đi ngủ

- mình nghĩ vậy ó

7 tháng 2

-Quét nhà

-Đón khách

-Đi chơi Tết

7 tháng 2

s

7 tháng 2

danh từ là Minh, Thi Ca. Động từ bực mình, bặm môi, nàn nót, nhảy chồm. tính từ🧐........ 

7 tháng 2

Danh từ : cô bạn, Minh, dòng chữ, trang vở, cái cùi chỏ, chữ, rắc rối, Thi Ca, tay trái.

Động từ : bực mình, bặm môi, nắn nót, đụng nhau, đánh cộp, nahyr chồm lên, rớt, viết.

Tính từ : tóc xù, 

7 tháng 2

TN : QUA KHE ĐẬU

CN : MẤY QUẢ ỚT ĐỎ CHÓI

VN : LÓ RA

                         CẢM ƠN BẠN NGUYỄN TRUNG ĐỨC NHÉ

7 tháng 2

MIK CŨNG CHÚC BẠN NĂM MÓI VUI VẺ VẠN SỰ NHƯ Ý TRONG HỌC TẬP CŨNG NHƯ TRONG CÔNG VIỆC

Bài 1. Tìm câu ghép trong đoạn văn sau. Dùng gạch chéo (/) tách các về câu, gạch 1 gạch dưới chủ ngữ, gạch 2 gạch  dưới vị ngữ của từng vế câu. a. Bố Nhụ vẫn nói rất điềm tĩnh: - Ở đấy đất rộng, bãi dài, cây xanh, nước ngọt, ngư trường gần. Chả còn gì hay hơn cho một làng biển. Ngày xưa, lúc nào cũng mong có đất để dân chài phơi được một vàng lưới, buộc được một con thuyền. Bây giờ đất...
Đọc tiếp

Bài 1. Tìm câu ghép trong đoạn văn sau. Dùng gạch chéo (/) tách các về câu, gạch 1 gạch dưới chủ ngữ, gạch 2 gạch  dưới vị ngữ của từng vế câu.

a. Bố Nhụ vẫn nói rất điềm tĩnh:

- Ở đấy đất rộng, bãi dài, cây xanh, nước ngọt, ngư trường gần. Chả còn gì hay hơn cho một làng biển. Ngày xưa, lúc nào cũng mong có đất để dân chài phơi được một vàng lưới, buộc được một con thuyền. Bây giờ đất đấy, rộng hết tầm mắt. Đất của nước mình, mình không đến ở thì để cho ai?

Ông Nhụ bước ra võng. Cái võng làm bằng lưới đáy vẫn buộc lưu cữu ở ngoài hàng hiên. Ông ngồi xuống võng vặn mình. Hai má phập phồng như người súc miệng khan. Ông đã hiểu những ý tưởng hình thành trong suy tính của người con trai ông quan trọng nhường nào.

1
7 tháng 2

̀

sau những ngày tháng phải ở nhà để học online trong một khoảng thời gian dài , thì được trở lại trường học đó là một cảm xúc vô cùng khó tả . có một chút hồi hộp , lo lắng xen lẫn với một thứ cảm xúc nhớ nhung sau một khoảng thời gian xa trường . khi vừa bước chân vào cổng trường , tôi đã bắt đầu rưng rưng nước mắt khi được gặp lại thầy cô , bạn bè thân yêu . những ngày tháng ở nhà trống dịch phải học online đối với tôi như bị giam cầm vậy , thế nên lúc vừa bước vào cổng trường tôi như được tiếp thêm năng lượng sau một chuỗi ngày học tập căng thảng ở nhà 

CHÚC EM HỌC TỐT , ĂN TẾT VUI VÈ NHA 

 

7 tháng 2

a) Bác Hồ là người được toàn dân kính yêu và biết ơn.

b) Các anh bộ đội là những người đã cống hiến đời mình cho sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc.

c) Thanh niên là người tiếp bước cha anh xây dựng Tổ Quốc Việt Nam ngày càng giàu đẹp.

7 tháng 2

a, Chủ tịch Hồ Chí Minh là người được toàn dân kính yêu và biết ơn.

b, Các anh hùng liệt sĩ là những người đã cống hiến đời mình cho sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc.

c, Thanh niên là người tiếp bước cha anh xây dựng Tổ quốc Việt Nam ngày càng giàu đẹp

7 tháng 2

0

trong khoảng thời gian ở nhà chống dịch , tôi đã quyên góp một phần tài sản ở trong sổ tiết kiệm của tôi để góp phần đẩy lùi dịch bệnh . tôi mong rằng số tiền đó sẽ được quy ra thành những thành phẩm hữu ích để giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn . sau khi làm xong được một việc như vậy , tôi cảm thấy tâm hồn thật thanh tịnh và tràn đầy sức sống , chứ không có cảm giác sót tiền gì hết . và đến nay , dịch bênhj đã được đẩy lùi và mọi thứ đã được trở về đứng quỹ đạo của nó . tôi hy vọng rằng dịch bệnh sẽ hoàn toàn được biết mất để không có ai phải chịu khổ.

 

7 tháng 2

Trong giấc mơ, em như một đám mây trắng nhẹ nhàng, mơ màng trôi lơ lửng giữa bầu trời xanh thẳm của ký ức. Ánh nắng ấm dần, xen lẫn với hương thơm của hoa dại trong làn gió mát lành. Em cảm nhận những cơn gió nhẹ thoảng qua, ôm trọn cảm giác của sự tự do và bình yên.
Trên đỉnh những cánh đồng hoa vàng rực rỡ, em bay lượn như một chiếc lá nhỏ, nhấp nhô theo những làn gió êm đềm. Mọi lo âu và phiền muộn dường như tan biến, chỉ còn lại niềm vui và sự sảng khoái.
Rồi em như được hòa mình vào vòng tay ấm áp của thiên nhiên, nhấm nháp từng khoảnh khắc tươi mới, như những viên ngọc sáng lung linh trong ánh dương ban mai.
Khi bầu trời chuyển sang màu vàng ấm áp của hoàng hôn, em cảm nhận như được ôm trọn bởi sự yên bình của cuộc sống. Tiếng ve kêu vang, hòa cùng tiếng gió thì thầm, tạo nên bản hòa nhạc dịu dàng của tự nhiên.
Dần dần, em rơi vào giấc ngủ êm đềm, trong đó những ước mơ bất tận như những bông hoa nở rộ trong lòng đất. Trái tim nhỏ bé của em đắm chìm trong biển cả của niềm vui và hạnh phúc, trong một thế giới chỉ thuộc về riêng em.
Trước khi rời xa, em gọi lên những lời tạm biệt ngọt ngào, như một lời hứa sẽ quay trở lại, với hy vọng được chìm đắm trong giấc mơ đẹp đẽ ấy lần nữa.