Xác định DT trong đoạn thơ sau :
Bỗng nhận ra hương ỗi
Phủ vào trong gió sẽ
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về
Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Có lẽ mùa hạ lãng mạn và ngọt ngào bao giờ cũng làm cho con người ta say mê đắm đuối. Đó là thời gian để chúng ta được nghỉ ngơi nhiều hơn, sau một năm học tập miệt mài hay sau những tháng ngày làm việc chăm chỉ. Gắn liền với cái đẹp ấy là một phần kí ức chẳng thể quên về hoa phượng. Đo đỏ khoe sắc rực cả một góc trời như những cây đuốc khổng lồ chiếu sáng khắp nơi càng thắp lên lửa cho mùa hè, gắn bó và thân thiết với mái trường!. Rồi hè về mang theo bản hòa ca của những nhạc sĩ ve sầu, luôn là thanh âm sôi động và náo nhiệt rộn ràng nhất mà em được nghe. Hơn thế hạ còn có những cơn mưa rào trắng xóa cả đất trời chợt đến rồi lại chợt đi, những cơn gió nam mát rượi đưa em vào giấc ngủ mỗi trưa nắng gắt. Bên cạnh đó là ngoài kia hồ sen đang nở rộ, những bông hoa khoe ra đài cao của mình dưới ánh sáng gọi ong bướm đến. Cây cối trong vườn đón nhận tinh hoa của đất trời để cống hiến cho đời những trái chín mọng. Khép lại, mùa hè chính là thời gian của niềm vui và tự do mà em tin rằng chắc chắn ai cũng nghĩ như thế. Những kỷ niệm trong những chuyến đi chơi mùa hè sẽ mãi mãi gắn liền với chúng ta và trở thành những câu chuyện đáng nhớ trong cuộc đời ta. Ôi em yêu mùa hạ quá!
✿TLam☘☕
Mùa xuân qua đi nhường chỗ cho mùa hè lại đến. Buổi trưa hè dưới ánh nắng chói chang càng thêm nóng hơn. Trưa hè oi ả không gợn chút mây, từng chiếc nhành lá tre như những đứa trẻ tinh nghịch rủ xuống mặt áo, đưa qua đưa lại. Những chú ve cũng như cảm nhận được tiết trời hè đến mà cất tiếng hát râm ran trên từng ngọn cây na, cây bàng trong vườn. Cứ mỗi đợt gió thổi qua, từng thân tre mảnh khảnh lại tựa vào nhau kêu kẽo kẹt. Trưa hè thật yên bình quá!
Từ láy tượng hình: mảnh khảnh
Tượng thanh: kẽo kẹt, râm ran.
Người tối cổ là người sống cách đây rất nhiều năm rồi, khoảng 4 triệu năm trước.
Đặc điểm giống người hiện đại đương đại hiện nay là:
đi đứng bằng hai chân
Đặc điểm khác với người đương đại hiện nay là thể tích hộp sọ nhỏ, trung bình chỉ khoảng: 650 cm3 đến 1 200 cm3. Suy nghĩ còn đơn giản, ngôn ngữ giao tiếp cũng chưa hiện đại như bây giờ, chủ yếu là thông qua cử chỉ và âm thanh.
Người tinh khôn là người sống gần với người người đương đại hiện nay hơn. Họ sống cách đây khoảng 150 000 năm
Đặc điểm chung của người tinh khôn là cơ bản giống với người hiện nay, thể tích hộp sọ đã lớn hơn thể tích hộp sọ người tối cổ.
Thể tích hộp sọ trung bình khoảng 1 400 cm3.
Họ cũng đã có những tư duy và cử chỉ tiến bộ hơn rất nhiều người tối cổ. vì thế họ đã có thể chế ra các công cụ, vũ khí thô sơ phục vụ cho cuộc sống.
Bài 4: Viết một đoạn văn ngắn (5 – 7 câu) nói về tình cảm em dành cho gia đình, thầy cô hoặc bạn bè.
Tôi luôn có tình cảm sâu sắc và tri ân với gia đình của mình. Họ là nguồn động viên và niềm tự hào lớn nhất trong cuộc sống của tôi. Tôi cũng trân trọng và yêu quý thầy cô giáo, những người đã dành thời gian và kiến thức để hướng dẫn tôi trở thành người trưởng thành. Bạn bè của tôi là những người hỗ trợ, chia sẻ niềm vui và khó khăn trong cuộc sống. Tôi biết ơn tình cảm mà tôi được nhận và sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng những mối quan hệ quý giá này.
Những người may mắn nhất trên đời với em là khi họ có một gia đình dù hoàn chỉnh hay không. Mẹ cho em một cảm giác được yêu thương, trân trọng, nuông chiều và nhiều lúc là sự quan tâm về tương lai của em mà rầy mắng đủ điều. Ba cho em cảm giác được bảo vệ và an toàn. Em trai cho em cảm giác mệt mỏi của người làm chị. Mỗi khi ba mẹ em đi làm thì lập tức nó sẽ biến thành một thứ gì đó rất phiền hà, nhưng khi có ai bắt nạt em ấy thì em lại muốn bảo vệ hết mực cho nó. Có lẽ đó là tình yêu thương mà chỉ máu mủ ruột rà mới có. Để có thể chia sẻ hết tình cảm, em xin bày tỏ rằng Người phụ nữ xinh đẹp nhất trong mắt em là mẹ, luôn luôn chăm lo từng cái ăn miếng mặc cho em. Hi sinh thanh xuân đẹp đẽ của mình khi mới 22 tuổi, sinh thành em và nuôi nấng, mẹ kể lại lúc đó vất vả mệt mỏi lắm!. Em càng thương mẹ nhiều hơn; còn ba rất khó khăn nhưng lúc nào cũng quan tâm em từng cái nhỏ nhặt đơn giản nhất. Tất cả làm cho em có một cảm nhận: Gia đình mình thật hạnh phúc!
✿TLam☕
Nguyên nhân dẫn đến chuyện chiếc lông ngỗng trời là do sự hiểu nhầm xuất phát từ kiến thức hạn hẹp của cả vua Cóc và quan Hàn lâm viện học sĩ Cóc Tía gây ra. Chiếc lông chim sẻ hóa thành chim ngỗng trời được nâng niu trân trọng trong viện bảo tàng
Trong "hạ quyết tâm" thì từ "hạ" nghĩa là "đặt": tức là đặt sự quyết tâm (ý chí cố gắng mong muốn làm điều gì đó - đặt tâm trí mình vào việc muốn làm/ hoàn thành) vào trong suy nghĩ bản thân từ đó dẫn đến hành động quyết làm được điều gì đó.
"lên quyết tâm" chỉ sự quyết tâm được nâng cao hơn nhưng trong Tiếng Việt người ta không dùng (vì nó không bao quát được hành động và xét về ngữ nghĩa thì từ "lên" không kết hợp với "động từ" - do từ "quyết tâm" trong "lên quyết tâm" được xét là động từ). Thay vào đó, chúng ta dùng "cố gắng", "kiên trì", "ý chí", "kiên nhẫn", "mong muốn tuyệt đối", "quyết tâm", "hạ quyết tâm", "kiên định", "kiên quyết",...
vì nó hạ nên người ta thấy hay nên gọi là hạ quyết tâm (tầm bậy ssó)
Danh từ trong đoạn thơ trên: hương ổi, gió se, sương, ngõ, thu, sông, chim, đám mây mùa hạ, thu.