K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:      "Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi. Tôi lục hết túi nọ đến cả khăn túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông:  - Xin...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:

      "Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi. Tôi lục hết túi nọ đến cả khăn túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông:

 - Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.

  Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ cười:

- Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.

Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông".

(Theo Tuốc-ghê-nhép)

a. Câu chuyện được kể ở ngôi thứ mấy? Ai là người kể chuyện?

b.  Khi nhận được hành động chìa tay xin của ông lão ăn xin về phía mình, cậu bé đã cư xử với ông lão như thế nào?

c. Em hiểu câu nói của ông lão đã nói với cậu bé: “Như vậy là cháu đã cho lão rồi.”nghĩa là gì? Cậu bé nhận được điều gì từ ông lão ăn xin?

d. Xác định từ đơn, từ láy, từ ghép trong câu “Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông”

e. Em rút ra bài học gì qua câu chuyện trên?

4
28 tháng 12 2021

Kể ngôi thú nhất trong vai tôi là nhân vật người cháu trong truyện

Người cháu là người kể truyện

Ko có gì hơi bối rối lo lắng nhưng đã tự tin , dũng cảm với câu nói của mình

Ông lão cảm ơn tấm lòng của cậu bé

Từ đơn : ông

Từ ghép : bàn tay ; run run

Thứ tôi cần là một tấm lòng chân thành 

K NGAY VÀ LUÔN NHANH NHANH LÊN BẸN OIIII

28 tháng 12 2021

nhớ nhớ bài này 1 chút nha

a) Ngôi kể: thứ nhất. Cậu bé là n' kể chuyện

b)Cậu lục hết túi nọ đến cả khăn túi kia sau khi không tìm thấy được tiền và đồ dùng gì cho ông cụ cậu nắm chặt lấy bàn tay ông

c) Qua câu nói đó ta rút ra được ý nghĩa nhân đạo : Ông lão không nhận được gì từ cậu bé nhưng đó chỉ là vật chất còn thứ cậu bé đã cho ông là "sự cảm thông và tình yêu thương". Điều cậu bé nhận được lời cảm ơn chân thành và bài học giá trị từ ông lão.

d) _Từ đơn: tôi,ông

_Từ ghép: run run

e) 

-  Sự quan tâm, lòng chân thành chính là món quà tinh thần quý giá nhất đối với những mảnh đời bất hạnh, nó vượt lên trên mọi giá trị vật chất khác.

- Phải biết yêu thương, chia sẻ, đồng cảm với hoàn cảnh, số phận của người khác

- Khi cho đi cũng chính là lúc ta nhận lại.

Một hôm, mẹ đèo em trên đường đi học về. Đến một ngã tư có tín hiệu đèn giao thông, đèn giao thông theo hướng mẹ em đi đang bật màu đỏ, trong khi mẹ em và mọi người đang dừng xe trước vạch dừng chờ đèn đỏ. Đột nhiên, phía sau lưng em có tiếng xe máy rú ga, một anh thanh niên không mang mũ bảo hiểm đang cố tìm cách lách xe đi lên để vượt đèn đỏ mà không dừng lại. Do vào giờ tan...
Đọc tiếp

Một hôm, mẹ đèo em trên đường đi học về. Đến một ngã tư có tín hiệu đèn giao thông, đèn giao thông theo hướng mẹ em đi đang bật màu đỏ, trong khi mẹ em và mọi người đang dừng xe trước vạch dừng chờ đèn đỏ. Đột nhiên, phía sau lưng em có tiếng xe máy rú ga, một anh thanh niên không mang mũ bảo hiểm đang cố tìm cách lách xe đi lên để vượt đèn đỏ mà không dừng lại. Do vào giờ tan tầm nên người đứng chờ đèn đỏ khá đông, anh thanh niên vẫn cố tình vượt lên, khi gần qua vạch chờ thì tay lái của anh đã quệt vào tay lái của một bác gái lớn tuổi đang đứng chờ. Vì tay yếu nên bác loạng choạng rồi ngã cả người và xe. Anh thanh niên thấy vậy nhưng vẫn không dừng lại mà còn phóng xe đi luôn. Mấy chú phía trước quay lại giúp bác dựng xe và đỡ bác dậy và đưa bác vào vỉa hè để chăm sóc, rất may là chỉ va chạm nhẹ nên bác chỉ bị chầy xước nhẹ. Chỉ cần nghỉ một lát là bác có thể tự đứng dậy và lái xe về nhà. 

Qua tình huống này thì em có cảm nhận gì về anh thanh niên; những người giúp đỡ?

0
28 tháng 12 2021
Nhờ cô mà em đã đạt học sinh xuất sắc năm nay.
28 tháng 12 2021

  Cô giáo em tuy nghiêm khắc nhưng em biết mỗi lần cô quát mắng là cô rất thương học sinh của mình.

                                                      HỌC TỐT NHA

28 tháng 12 2021

Mùa xuân rất mát mẻ.Em có thể vui chơi

28 tháng 12 2021

Mình trình viết văn hơi kém nên bài sẽ hơi hãm:

Sáng nay thức dậy, nhìn thấy đàn chim én chao lượn trên nền trời xanh, em nhận ra, mùa xuân thực sự đã về rồi. Cái rét buốt xuyên qua da thịt đã trôi đi theo những cơn gió mùa Đông Bắc. Để lại không khí se lạnh mà dễ chịu. Sau mấy tháng trời, những tia nắng lại lần nữa nhảy xuống vui chơi. Lan tỏa sự ấm áp. Những thân cây trơ trọi, khẳng khiu, đua nhau đánh thức những mầm non xanh mướt như hàng ngàn ngọn nến lung linh. Các loài hoa thì đua nhau ra nụ, ra hoa, muôn vàn màu sắc. Trong đó, rực rỡ nhất là hoa đào và hoa mai. Cùng với thiên nhiên, con người cũng đổi khác. Vẫn là những hoạt động ấy, mà sao ai cũng vui tươi, phấn khởi hơn. Khắp nơi, người người vội vã, tấp nập mua sắm, chuẩn bị cho một năm mới đang gõ cửa bên thềm.

28 tháng 12 2021

nắng
mưa
thức

28 tháng 12 2021

Thất bại là mẹ thành công

28 tháng 12 2021

1. Thất bại nối tiếp thất bại...

2. " Thất bại. "

3. Nhưng cuối cùng, đó là thất bại này chồng chất thất bại.               học tốt

4. Vờ thất bại.

5. Phòng thủ thất bại.

6. Càng thất bại hơn.

7. Tôi đã thất bại”.

8. Một kẻ thất bại.

9. Tôi đã thất bại.

10. 7 Sợ thất bại.

28 tháng 12 2021

Từng tia nắng ấm áp dần xuất hiện khiến em chợt nhận ra rằng mùa xuân đã về thật rồi. Thỉnh thoảng em lại nghe thấy tiếng chim oanh hót vang giữa không gian, bầu trời không còn xám xịt như mùa đông nữa, những đám mây trắng lại dần xuất hiện. Cây hoa trước cửa nhà cũng hé lộ những nụ hoa nhỏ xinh cùng những chiếc lá xanh non nhỏ xíu. Cả thảm cỏ cũng tràn ngập một sắc xanh mơn mởn đầy sức sống. Dù tiết trời còn lạnh nhưng đã không còn cái giá buốt mà nàng tiên mùa đông mang đến nữa. Cây đào nhà ai đã điểm những bông hoa nhỏ xinh trên cành lá, đua nhau khoe sắc thắm. Trên con đường đến trường, em đều có thể thấy được những sắc màu khác nhau trong khu vườn của mọi người, hương thơm của hoa, của nắng, của gió, tất cả hòa quyện vào với nhau trong không gian, khiến con người cảm thấy thoải mái và thấy mình như trẻ hơn, khỏe hơn. Ai cũng vui vẻ và cảm thấy hạnh phúc. Mùa xuân kì diệu như vậy đấy! Vậy nên nó chính là mùa em yêu thích nhất.

28 tháng 12 2021
Kick tui đi ad
28 tháng 12 2021
Nếu ai hỏi em: “Đâu là người quan trọng nhất cuộc đời bạn?”, em sẽ trả lời luôn rằng, không ai khác chính là người đã sinh ra và nuôi lớn em- mẹ em. Mẹ năm nay đã ngoài ba mươi nhưng trông mẹ già hơn tuổi bởi mẹ vốn xuất phát từ một vùng quê nghèo khó, lại làm những công việc đồng áng, chân lấm tay bùn. Dáng hình mẹ nhỏ bé, mảnh khảnh đứng giữa cánh đồng tựa như một chấm nhỏ. Những lúc gồng mình đạp xe trong những cơn gió mạnh, mẹ như một chiếc lá mỏng manh. Lúc ấy, tấm lưng của mẹ còng mình vượt qua giông bão, của tự nhiên, của cuộc đời. Mẹ có gương mặt khá góc cạnh với hai gò má cao và lấm tấm tàn nhang. Nước da mẹ ngăm ngăm, thấm nhuần sự dãi dầu mưa nắng. Nổi bật nhất trên gương mặt mẹ là đôi mắt bồ câu ẩn dưới hàng lông mi dài và cong. Trong đôi mắt ấy chất chứa tình yêu thương cho các con. Ánh mắt hiền từ nhìn chúng em ngủ ngon, ăn no, vui chơi. Ánh mắt nghiêm khắc khi chúng em mắc lỗi, không vâng lời. Cũng có lúc mắt mệt mỏi, thâm quầng vì những đêm mất ngủ, làm việc. Tuy nhiên, tình yêu và sự dịu dàng không bao giờ thôi hiện hữu trong thế giới ấy. Mỗi lần mẹ cười, những vết chân chim lại hằn in trên khóe mắt, vừa tươi trẻ, vừa xót xa. Mái tóc mẹ xơ xác dài đến ngang lưng. Nhiều khi mẹ còn không có thời gian chăm chút cho nó, chỉ buộc vội vàng rồi bắt tay vào công việc. Những tối quây quần cùng mẹ, em để ý thấy đã có những sợi tóc bạc thấp thoáng. Mẹ cười xòa bảo: “Mai bạc nhiều quá thì mẹ đi nhuộm”. Giọng mẹ có phần khàn khàn nhưng ấm áp. Mẹ có giọng hát cũng rất cuốn hút nhưng chẳng mấy khi thể hiện ra và cuộc sống mưu sinh cũng cuốn theo những niềm yêu thích của mẹ. Hiếm hoi lắm em mới thấy mẹ ngân nga vài câu hát dân gian, những bài hát ru mẹ đã nuôi chúng em. Bàn tay mẹ hao gầy, các ngón tay xương xẩu và thô ráp. Nhưng chính bàn tay ấy đã xoa lưng những lúc em khó ngủ, đã nấu những món ăn ngon, đã cấy biết bao mảnh ruộng… Bàn tay ấy xứng đáng là một bức tượng đài về tình yêu thương. Dù mẹ chẳng phải nàng tiên xinh đẹp hay người phụ nữ sang trọng, quý phái nhưng với em, mẹ là người cao cả nhất, mạnh mẽ nhất mà em được biết.

Câu C bạn nhé.

28 tháng 12 2021

Đáp án:

Trong  2 câu  trênn,

khi  miêu  tảả,

người  ta  đã  sử  dụng từ 

"Như"

#hoctot  !