Dù ai nói ngả nói nghiêng
Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân
Có nghĩa là gì?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tả anh trai
Trong gia đình em, người mà em yêu quý và thân thiết nhất chính là anh trai của em. Anh là người rất vui tính và tốt bụng.
Anh tên là Tuấn. Dáng anh cao cao, ốm ốm với nước da ngăm ngăm. Anh có gương mặt hình trái xoan. Đôi mắt to tròn màu nâu đen với hàng mi cong vút. Với đôi mắt đẹp hút hồn ấy mà mẹ em bảo anh giống con gái. Anh chỉ cười hiền thôi. Anh có cái mũi dọc dừa và đôi môi hình trái tim lúc nào cũng căng mọng như thoa son. Bởi thế mà ai cũng nói nếu anh là con gái chắc sẽ hợp hơn.
Vẻ ngoài là thế nhưng thực ra anh rất nam tính. Anh rất ga lăng với phái nữ và luôn giúp đỡ mọi người. Mỗi khi hư điện, rỉ nước hay muốn bắt thêm đèn trong nhà, anh đều làm được hết, không cần gọi thợ làm gì. Ngoài giờ làm, anh thường giúp bố trồng kiểng và dạy em học bài. Từ chữ cái đầu tiên cho đến những phép tính phức tạp như bây giờ, anh đều chỉ dạy em cẩn thận. Thành tích của em cũng vì thế mà càng ngày càng tốt hơn.
Ngoài công việc làm điện lạnh thường ngày, anh còn đi học thêm về sửa chữa xe máy cuối tuần. Bởi xe cộ là đam mê của anh. Thỉnh thoảng anh thường dắt em đi về miền tây quê mẹ, chỉ có hai anh em, đi câu cá, bắt chim. Anh còn luôn nhường nhịn những món ngon cho em ăn và dỗ dành mỗi khi em bị mắng.
Em thương anh trai của em lắm. Em ước gì anh mãi luôn vui vẻ và hạnh phúc và dồi dào sức khỏe để dạy em những điều hay lẽ phải. Em hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để trở thành người đa tài và có ích cho gia đình, xã hội như anh.
Trong gia đình của mình, người mà em yêu thương và kính trọng nhất chính là bố của em. Bố chính là niềm tự hào của em.
Bố em năm nay đã bốn mươi lăm tuổi. Dáng người cao nhưng hơi gầy. Những dấu vết của thời gian đã in hằn trên khuôn mặt của bố. Khuôn mặt vuông chữ điền, mái tóc cắt ngắn đã điểm vài sợi bạc. Làn da ngăm đen vì những tháng ngày vất vả làm việc. Đôi mắt của bố sáng như những vì sao trên bầu trời đêm vậy. Đôi mắt ấy lúc nào cũng nhìn em với cái nhìn trìu mến, yêu thương. Nhưng em thích nhất là đôi bàn tay to lớn, chai sần nhưng tràn đầy ấm áp. Đôi bàn tay đã dắt bế em khi còn thơ bé. Đôi bàn tay đã dắt em đến trường trong ngày đầu đi học.
Bố đang là bác sĩ của một bệnh viện trong thành phố. Công việc hàng ngày của bố rất bận rộn. Nhưng mỗi khi có thời gian rảnh ở nhà, bố đều đưa em và anh trai đi chơi, dạy chúng em học bài hoặc giúp mẹ những công việc trong nhà. Bố em còn biết nấu ăn nữa, em thích nhất là món sườn xào chua ngọt do bố nấu. Tuy bố rất yêu thương chúng em, nhưng nếu như em hoặc anh trai mắc lỗi, bố đều nghiêm khắc phê bình. Nhưng đó đều là những lời nói ân cần, nhẹ nhàng khuyên bảo. Từ đó, chúng em đều tự nhận ra sai lầm để sửa chữa.
Đối với em, bố vô cùng tuyệt vời. Em rất yêu thương và hy vọng bố sẽ luôn khỏe mạnh để luôn bên cạnh mẹ và chúng em.
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ” - câu nói bà thường dặn chúng em mỗi khi làm mẹ buồn làm em nhớ mãi. Mẹ là người tần tảo sớm hôm, cũng là người dành trọn cho chúng em tình yêu thương lớn lao nhất. Khi nói về người thân yêu trong gia đình, người em nghĩ đến đầu tiên là mẹ.
Mẹ em đã có 40 mùa xuân rồi. Mẹ làm nghề bác sĩ, đó là nghề mẹ rất yêu thích, mẹ nói: Mẹ chọn nghề này ban đầu vì muốn chăm sóc những người yêu thương, sau đó nghề nghiệp làm mẹ tận tâm với tất cả mọi người. Mẹ có dáng cao chừng 1m62, bố khen dáng mẹ đẹp và thường gọi mẹ là người mẫu mỗi khi thấy mẹ mệt mỏi. Khuôn mặt mẹ rất đặc biệt, khi còn nhỏ em thường nghịch ngợm, vẽ hình tròn trên khuôn mặt ấy, nhớ có lần em hỏi: “Sao mặt mẹ tròn thế?”, mẹ giả giọng như trong câu chuyện “Cô bé quàng khăn đỏ”: “Mặt mẹ tròn để con vẽ dễ hơn”. Sau này lớn lên, mới biết những người có khuôn mặt như mẹ rất ít, người ta thường gọi là mặt trái xoan cảm giác bình yên, được giúp đỡ, san sẻ có lẽ là cảm xúc chung của mọi người khi lần đầu tiên gặp mẹ.
Nước da của mẹ hồng hào, có lẽ mẹ là bác sĩ nên ngoài việc đem lại sức khỏe tốt cho mọi người, mẹ cũng biết cách chăm sóc bản thân. Người khen mẹ nhiều nhất vẫn là bố, bố nói: "mẹ trẻ lâu". Có lẽ một phần cũng vì nước da đẹp đẽ của mẹ cộng với đôi mắt đen hiền hậu và những nụ cười tươi tắn, thân thiện luôn hiện hữu trên khuôn mặt mẹ. Mẹ hay cười lắm, mẹ nói: "một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ". Có khi mẹ cười vì niềm vui thực sự, nhất là khi có một người bệnh khỏe lại, có khi mẹ cười để những lo lắng không làm mẹ căng thẳng, cũng có lúc mẹ cười để mang lại niềm vui cho người khác. Mẹ có bàn tay khéo léo, những ngón tay của mẹ không còn mượt mà, mềm mại nữa nhưng em vẫn rất thích nắm bàn tay mẹ, bàn tay ấy đã cứu giúp nhiều người, đã chăm sóc cho cả gia đình em, đã cho bố con em những món ăn ngon hàng ngày. Bàn tay ấy vỗ về em khi em trằn trọc vì những cơn sốt hay buồn khi bị điểm kém. Mỗi lần được mẹ xoa xoa ở lưng hay vuốt nhẹ lên mái tóc em lại thấy mẹ như có “ma lực” vậy, nhẹ nhàng, ấm áp.
Mẹ nói: “Là con gái rất tự hào khi có mái tóc dài”, vì vậy mẹ luôn chọn loại dầu tốt nhất để chăm sóc tóc cho em, mái tóc mẹ cũng dài lắm. Vì công việc mẹ luôn phải búi gọn gàng nhưng khi đi ngủ hay khi gội đầu xong mẹ thường thả tóc ra, em vẫn tròn xoe mắt để nhìn mái tóc ấy và cũng thích thú khi đòi mẹ cho đứng lên ghế để cầm thước đo.
Như nhiều phụ nữ khác, mẹ có dáng đi uyển chuyển, nhẹ nhàng, có thể là do đặc thù công việc, dáng đi ấy cũng cho thấy mẹ là người dịu dàng, điềm tĩnh, chắc chắn trong suy nghĩ và quyết định. Có lần, vì nhiều bệnh nhân nên mẹ về muộn, em giả vờ ngủ không chờ mẹ kể chuyện như mọi ngày, nghe thấy tiếng mở cửa em đã quay nhanh mặt vào trong, nhưng không hề nghe thấy tiếng bước chân vì vậy mà em sợ hãi quay lại, hóa ra mẹ đã rón rén không để cho em tỉnh giấc và vì thế mà cái trò nghịch ngợm của em cũng đã bị mẹ phát hiện.
Mẹ em là như vậy đấy. Từng nét mặt, điệu bộ của mẹ em đều nhớ rất rõ, những tình cảm của mẹ cũng là điều em không thể quên mỗi ngày. Mẹ thường nói: "Con hãy nâng niu những phút giây của mình thì mới thấy quý trọng cuộc sống". Và em luôn trân trọng, nâng niu những phút giây khi có mẹ để yêu thương luôn ở bên cạnh và để em có thể vượt qua mọi khó khăn.
Câu tục ngữ ''Dù ai nói ngả nói nghiêng, lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân'' có nghĩa là: dù bất kì điều gì bên ngoài tác động nhưng mỗi người phải có quan điểm, chính kiến đúng đắn và giống như chiếc kiềng ba chân kia, luôn giữ vững lập trường đó