K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 2 2020

- Bài thơ được sáng tác năm 1939
- Được viết trong nổi nhớ nhà, nhớ quê da diết của chàng trai 18 tuổi
- Là tác phẩm mở đầu đầy ý nghĩa của hồn thơ Tế Hanhv

19 tháng 2 2020

"trích trong tập Nghẹn ngào ( 1939 )"

thầy giáo mình cho ghi thế thôi

chúc bạn học tốt @@

Câu 1: Đọc đoạn thơ sau và trả lời các câu hỏi:“Khi con tu hú gọi bầyLúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dầnVườn râm dậy tiếng ve ngânBắp rây vàng hạt đầy sân nắng đàoTrời xanh càng rộng càng caoĐôi con diều sáo lộn nhào từng không...”(Khi con tu hú – Tố Hữu)a. Cho biết hoàn cảnh sáng tác bài thơ. Hoàn cảnh ấy có tác động như thế nào đến cảm xúc của nhà thơ?b. Ở câu thơ thứ...
Đọc tiếp

Câu 1: Đọc đoạn thơ sau và trả lời các câu hỏi:

“Khi con tu hú gọi bầy

Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần

Vườn râm dậy tiếng ve ngân

Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào

Trời xanh càng rộng càng cao

Đôi con diều sáo lộn nhào từng không...”

(Khi con tu hú – Tố Hữu)

a. Cho biết hoàn cảnh sáng tác bài thơ. Hoàn cảnh ấy có tác động như thế nào đến cảm xúc của nhà thơ?

b. Ở câu thơ thứ hai, nếu viết là “Lúa chiêm đã chín, trái cây ngọt rồi” thì giá trị biểu cảm của câu thơ có bị ảnh hưởng không? Vì sao?

c. Chỉ ra âm thanh mở đầu và kết thúc bài thơ. Âm thanh ấy đã khơi gợi trong lòng nhân vật trữ tình những cảm xúc gì?

d. Viết đoạn văn quy nạp (khoảng 12 câu) trình bày cảm nhận của em về bức tranh ngày hè trong tâm tưởng nhà thơ được gợi ra trong đoạn thơ trên. Đoạn văn có sử dụng một câu hỏi tu từ (gạch chân, chú thích rõ).

0
19 tháng 2 2020

Đoạn tổng - phân - hợp là đoạn nghị luận mà ta đi theo hướng triển khai luận điểm rồi từ đó suy ra các luận cứ để chứng minh và rồi khẳng định lại luận điểm, đúc kết tạo thành một nhận định mới phù hợp với nhận định ban đầu và được nâng cao hơn so với nhận định ban đầu.

19 tháng 2 2020

Đoạn tổng - phân - hợp là đoạn nghị luận mà ta đi theo hướng triển khai luận điểm rồi từ đó suy ra các luận cứ để chứng minh và rồi khẳng định lại luận điểm, đúc kết tạo thành một nhận định mới phù hợp với nhận định ban đầu và được nâng cao hơn so với nhận định ban đầu.

19 tháng 2 2020

- Trước hết nó là một đoạn văn (cái này có vẻ thừa với bạn).

- Trong đoạn văn này, câu mở đầu nêu nội dung chủ đề (câu chủ đề), những câu sau phân tích, làm rõ ý cho câu chủ đề. Câu văn cuối đoạn tổng hợp lại nội dung của đoạn (nhưng không lặp lại ý chủ đề đâu), để đoạn văn có giá trị hơn thì câu cuối đoạn thường mang ý nghĩa mở rộng, nâng cao vấn đề. Ví dụ : phân tích tính cách, phẩm chất của nhân vật, câu cuối đoạn có thể khẳng định hình ảnh nhân vật đó là hình ảnh tiêu biểu cho một thế hệ gì đấy... nói chung là mở rộng vấn đề ra nhưng ko lạc đề (mình ko nêu ví dụ cụ thể được vì ko biết bạn học khối mấy).

chúc bạn học tốt

19 tháng 2 2020

đẹp em chỉ biết thế thôi vì em mới học lớp 4

20 tháng 2 2020

Đăc sắc về nt: 

Kết hợp khéo léo giữa biểu cảm và miu tả ,tư sự

h/ả thơ sáng tạo ngôn ngử bình dị 

sd nhìu bptt, kết hợp bút pháp tả thưc và lan mạng 

Đs về nd.

là bức trah lao động của ngừơi mìên biển

thể hiện tình iu qh . ♥♥♥

Trả lời:

“Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới

Nước bao vây cách biển nửa ngày sông”.

Làng chài ở Bình Dương là nơi “tôi ở là quê cha đất tổ thuộc Quảng Ngãi, ven biển miển Trung. Con sông được Tế Hanh nhắc đến là sông Trà Bồng. Cái làng chài thân thương ấy bao bọc sông nước mênh mông. Con đường đi ra biển, con đường làm ăn được đứa con li hương nhẩm tính: “ bao vây cách biển nửa ngày sông”. Chữ “vốn” trong câu thơ đầu biểu lộ niềm tự hào cúa Tế Hanh khi nói về nghề đánh cá, nghề chài lưới là một nghề truyền thống lâu đời của quê hương yêu dấu.

              ~Nếu đồng ý với câu trả lời thì hãy tặng giúp mk 1 V nhé!!!~ Cảm ơn~~^-^

Hai câu thơ là lời giới thiệu về quê hương làng chài của mình đầy tự hào của nhà thơ Tế Hanh.

Trả lời:

“Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới

Nước bao vây cách biển nửa ngày sông”.

Làng chài ở Bình Dương là nơi “tôi ở là quê cha đất tổ thuộc Quảng Ngãi, ven biển miển Trung. Con sông được Tế Hanh nhắc đến là sông Trà Bồng. Cái làng chài thân thương ấy bao bọc sông nước mênh mông. Con đường đi ra biển, con đường làm ăn được đứa con li hương nhẩm tính: “ bao vây cách biển nửa ngày sông”. Chữ “vốn” trong câu thơ đầu biểu lộ niềm tự hào cúa Tế Hanh khi nói về nghề đánh cá, nghề chài lưới là một nghề truyền thống lâu đời của quê hương yêu dấu.