Viết 1 – 2 câu có sử dụng dấu ngoặc kép để đánh dấu tên tác phẩm mà em yêu thích.
Giúp mình với!Cám ơn nhiều 😍😍😍
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nhân ngày 27/2 là ngày thương binh liệt sĩ , trường em tổ chức đến nghĩa trang liệt sĩ để thắp hương.
Đầu tiên , chúng em sẽ tập chung tại sân trường để chị Tổng phụ trách nhắc nhở và phân công nhiệm vụ . Chúng em theo các anh chị phụ trách vào nghĩa trang để thắp hương và dọn dẹp . Vào đến nghĩa trang chúng em mỗi người một việc , bạn thì nhổ cỏ bạn thì quét dọn đường đi , lối lại , còn em thì được cùng cô nhẹ nhàng lau từng tấm bia mộ , nấm mộ.Khi đã dọn dẹp xong thì chúng em rửa tay thật sách sẽ để thắp hương,đứng trước tượng đài chúng em đặt lên đó những bông hoa cúc trắng,những nén hương thơm,mọi người cúi đầu tưởng nhớ các anh hùng.
Em cảm thấy biết ơn các anh hùng đã anh dũng chiến đấu để giành lại tự do và độp lập cho dân tộc chúng ta.
a. Đội thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh:
b. Đảng cộng sản Việt Nam:
c. Quân đội nhân dân Việt Nam:
d. Kỉ niệm ngày giải phóng Miền Nam:
e. Ngày quốc tế thiếu nhi:
f. Ngày quốc tế lao động:
g. Ủy ban nhân dân huyện Nhà Bè:
h. Liên đội trường Tiểu Học :
i. Trường trung học phổ thông Phước Kiển:
j. Công xã Pa-ri :
k. Niu-tơn :
l. Ngày quốc tế phụ nữ:
@đức huy , phổ thông thì phổ viết hoa ,
Tôi có đáp án như huy thay mỗi câu đấy thoi
Một con vật mà em yêu thích có thể là một chú chó. Hãy tưởng tượng một chú chó nhỏ, có bộ lông mềm mại và mịn màng, màu lông có thể là màu nâu đậm, hoặc màu trắng pha với màu kem. Đôi mắt của nó sáng lung linh khi nhìn em, đầy lòng trung thành và sẵn sàng để thể hiện tình yêu vô điều kiện.
Với sức mạnh nhỏ bé của mình, chú chó có thể mang lại niềm vui cho mỗi ngày của em. Nó có thể chạy vòng quanh nhà hoặc bắt đầu một trò chơi vui vẻ với em. Cái đuôi của nó luôn vẫy đuôi mỗi khi em tiến lại gần, biểu hiện của sự hạnh phúc và sự kích động.
Bên cạnh đó, chú chó cũng là người bạn đáng tin cậy. Nó sẽ luôn ở bên em khi em cảm thấy buồn bã, và không bao giờ từ bỏ em trong những khoảnh khắc khó khăn. Với sự thông cảm và sự yêu thương của chú chó, em cảm thấy được an ủi và hỗ trợ.
Cuối cùng, không chỉ là một người bạn trung thành, chú chó còn là một người bạn trò chuyện tuyệt vời. Mặc dù nó không thể nói chuyện nhưng bằng cách nhìn vào ánh mắt và cử động của nó, em có thể hiểu được những gì nó muốn truyền đạt.
Tóm lại, một chú chó không chỉ là một con vật mà em yêu thích mà còn là một người bạn đáng tin cậy, đem lại sự vui vẻ và hạnh phúc cho cuộc sống của em.
Vào ngày sinh nhật lần thứ 8 của em , bà ngoại có tặng em một chú mèo rất dễ thương và đáng yêu. Vừa nhìn thấy chú là em đã vui mừng và thích thú lắm!Em thường gọi chú với cái tên dễ thương là Mi.
“Meo, meo, meo”, hôm nào cũng vậy, cứ khi em ngồi vào bàn học bài là chú Mi lại đến nằm dụi đầu vào chân em. Mi thân thiết và gắn bó với em từng ngày.
Ngày bà ngoại cho, con mèo chỉ bằng chai nước khoáng nhỏ nhưng bây giờ thì nó đã to bằng cái chai Cô-ca đại bự. Toàn thân chú được bao phủ một màu vàng và điểm thêm vài vệt trắng làm cho chiếc áo của chú lại càng thêm đẹp. Cái đầu của chú to hơn quả bóng ten-nít một chút. Đôi mắt tròn như hai hòn bi ve và sáng như đèn pha. Cái mũi phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt như người bị cúm sổ mũi vậy. Cái tai của chú mới thính làm sao ! Chỉ một tiếng động nhỏ, chú đều phát hiện được đó là tiếng gì, có cần phải giải quyết hay không. Cái tai và cái mũi đó chính là cái ra-đa của chú để phát hiện những tên chuột láu lỉnh hay phá hoại, ăn trộm thóc gạo của người. Cổ Mi được quàng một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn cái chân không cao lắm so với thân hình chú nhưng lại chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt.
Bà em bảo những miếng thịt đó giúp Mi di chuyển nhẹ nhàng, không gây một tiếng động nhỏ, làm cho nhiều chú chuột không ngờ. Những chiếc vuốt của chú rất nhọn và sắc. Đã có lần, những chiếc vuốt đó đã để lại dấu vết trên tay em khi em đùa vui, nghịch ngợm với chú. Chính những chiếc vuốt đó là thứ vũ khí lợi hại của chú mà mỗi con chuột khi nhìn thấy phải kinh hoàng. Mỗi khi muốn chơi với em, chú lại dùng đầu dụi vào tay em rồi lấy những cái vuốt ấy cào cào nhẹ vào bàn tay em. Chao ôi ! Cái đuôi của chú mới dẻo làm sao ! Chiếc đuôi như một cái dấu ngã, chẳng giấu vào đâu được. Hôm nào cũng vậy, chú ta cứ ngủ khì. Thế nhưng lũ chuột cũng chẳng dám ra quấy phá vì chú rất tinh, cũng có thể lũ chuột cảnh giác, nghĩ là Mi đang rình chúng đấy. Ban đêm, Mi ta mới đi làm cho chủ. Chú ta biết hết đường đi lối lại của bọn chuột.
Không con chuột nào chạy thoát nếu chú đã phát hiện được. Có lần, em được chứng kiến nó bắt chuột ban ngày. Có lẽ, con chuột đó đói quá phải đi ăn trộm ban ngày. Chú Mi ngụy trang rất khéo, chú nằm khuất sau cái chổi cạnh chân hòm cáng thóc. Một con chuột nhắt rất tinh ranh, mắt lấm lét, đi nhẹ nhàng đến định trèo lên hòm thóc để chui vào ăn thóc. Mi nằm yên như đang ngủ. Bỗng “chụp” một cái, chỉ nghe thấy tiếng“chít” tuyệt vọng, Mi ta đã vồ gọn con mồi trong móng vuốt của chú. Hả hê với chiến thắng của mình, Mi tha con chuột đó ra vườn. Chú nhả con chuột ra, lấy cái chân trước vờn đi vờn lại con chuột đó. Con chuột vội chạy đi nhưng chạy sao thoát. Em nghĩ con chuột đó chỉ sợ đã chết. Thế rồi, chú ta ung dung ngồi chén hết con chuột nhắt đó. Mỗi lần chú bắt được chuột, em đều vuốt ve động viên chú.
Buổi sáng, khi nắng vàng trải khắp sân, Mi nằm duỗi dài bốn chân, mắt lim dim, trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng , nó lại cho tay lên mặt cào cào, như là nó đang rửa mặt. Buổi tối, khi cả nhà ăn cơm xong, bao giờ Mi cũng tranh thủ ngồi vào lòng em nũng nịu.
Em rất yêu quý Mi. Míu không chỉ là vật kỉ niệm của bà ngoại tặng cho em mà nó còn là “dũng sĩ diệt chuột” của nhà em. Mi giúp nhà em rất nhiều trong chiến dịch diệt chuột. Từ ngày có Mi, nhà em không còn lo lũ chuột quấy phá. Em sẽ chăm sóc Mi cho khỏe, chơi với Mi vui vẻ để làm theo đúng lời dặn của bà em khi bà tặng Mi cho em.
Theo kiểu nghiêm túc sẽ là:
Với sự kinh nghiệm trong việc làm việc nhóm và lãnh đạo từ các dự án trước đây, tôi tự tin rằng mình có khả năng đảm nhận vai trò Chủ tịch Hội đồng tự quản. Tôi luôn tôn trọng ý kiến của mọi người và biết cách lắng nghe, đồng thời có khả năng đưa ra quyết định một cách công bằng và thông suốt. Sự kiên nhẫn, sự tỉ mỉ trong công việc và khả năng xử lý vấn đề linh hoạt là những điểm mạnh của tôi mà tôi sẽ áp dụng để đảm bảo một môi trường hội đồng tự quản tích cực và hiệu quả. Tôi cam kết sẽ làm việc chăm chỉ và đồng lòng cùng các bạn để xây dựng một cộng đồng học tập và làm việc phát triển bền vững và thịnh vượng.
Hiện nay vấn đề về học tập của các bạn học sinh đang được mọi người quan tâm rất nhiều. Vì vậy đối với một học sinh trung học phổ thông như chúng tôi thì nó đang là một áp lực rất lớn. Có ai đã từng nghĩ rằng: Đằng sau những bảng thành tích và điểm số mà chúng tôi đã đạt được thì hằng đêm chúng tôi đã phải cố gắng, lao lực như thế nào không? Chắc hẳn mọi câu trả lời đều là: “Không”. Bởi vì nếu như họ chịu đặt mình vào vị trí của chúng tôi một lần thì sẽ hiểu được cảm giác mà chúng tôi đang phải gánh chịu đó là “Áp lực về học tập”.
Trình trạng những học sinh ngày nay đang bị áp lực đè nặng lên đôi vai của chính mình. Chúng tôi đã không còn được tự do vui chơi như ngày xưa, không còn được làm những việc mà mình yêu thích nữa mà thay vào đó là học và học mà thôi. Ngoài giờ học trên lớp thì phải học thêm nhiều môn, những đòi hỏi của cha mẹ làm chúng tôi trở nên đau đầu. Hằng ngày cứ diễn ra như vậy, tan học là phải học thêm cho đến tối, vừa về đến nhà cũng đã chín, mười giờ chỉ kịp bỏ cặp xuống rồi vội lao vào bàn học, học tiếp cho bài của ngày mai. Thời gian nghỉ ngơi không có, không ăn uống đầy đủ, thiếu ngủ trầm trọng, hôm nào mà có bài kiểm tra hay thi học kì thì lại phải thức đến một, hai giờ sáng để học thuộc bài rồi mới được đi ngủ. Có nhiều bạn cũng vì thức quá khuya đã dẫn đến bị cận thị, đôi mắt giờ đây lại phải đeo thêm một cái kiến thì mới có thể nhìn thấy rõ mọi thứ xung quanh. Cứ như vậy trung bình một ngày chúng tôi chỉ ngủ năm đến sáu tiếng mà thôi, vậy thử hỏi chúng tôi phải chịu đựng ra sao cơ chứ? Áp lực như một cơn mưa ngày càng lớn ép chúng tôi vào đường cùng khiến cho chúng tôi trở nên nghẹt thở, có mấy ai hiểu được.
Điểm số là áp lực lớn nhất về phía nhà trường và cả cha mẹ, ai cũng mong con mình được kết quả cao vì vậy nó đã làm chúng tôi quá căng thẳng, mệt mỏi và sợ thi cử. Chương trình học thì ngày càng nặng, bài học, bài tập thì nhiều bắt buộc phải nhớ lâu. Những bài kiểm tra, bài thi ở lớp đánh giá học lực làm chúng tôi lo sợ vì vừa phải tranh đua thứ hạng với các bạn cùng lớp vừa phải làm hài lòng thầy cô về điểm số. Điểm thi giờ đây không còn là động lực nữa mà nó đã trở thành áp lực đối với mọi học sinh chúng tôi. Tôi còn nhớ hồi nhỏ đi học khi mà tôi thi được điểm cao là về khoe cha mẹ, lúc đó trông tôi rất là vô tư vì không phải bị áp lực như bây giờ. Còn giờ đây, tôi như nghẹt thở với đống bài tập, bài cũ hay bài mới vì phải học quá nhiều mà sức tôi chỉ có nhiêu đó thôi nó làm tôi quá mệt mỏi rồi.
Hoa hồng nhung là loài hoa yêu thích của em. Nó được gọi là nữ hoàng sắc đẹp trong khu vườn nhỏ nhà em. Đúng vậy, nó khoác lên mình một vẻ đẹp quyến rũ xao xuyến biết bao lòng người. Ngoài ra, nó còn mang một hương thơm nồng nàn, ngan ngát . Được ngắm những đoá hoa hồng nhung đang thi nhau khoe sắc dước ánh nắng ban mai, em cứ ngỡ như những vũ công đang khiêu vũ uyển chuyển trong điệu nhạc du dương.
Hoa Cẩm Chướng là loài hoa mà em yêu thích nhất. Khi hoa nở, màu sắc của nó trải dài từ đỏ rực đến cam đậm, tạo nên một cảm giác ấm áp và rực rỡ. Những cánh hoa mảnh mai, như những cánh cửa mở ra với hàng nghìn bông hoa, tạo nên một khung cảnh tuyệt vời. Hương thơm dịu dàng của hoa Cẩm Chướng lan tỏa trong không gian, làm cho không gian xung quanh trở nên dễ chịu và tinh tế. Nét đẹp của hoa Cẩm Chướng không chỉ ở màu sắc và hình dáng mà còn ở cảm giác bình yên và tĩnh lặng mà nó mang lại. Với em, mỗi khi nhìn thấy hoa Cẩm Chướng, em cảm thấy như đang được đắm chìm trong một thế giới đầy màu sắc và hạnh phúc.
"Lão Hạc" là tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Nam Cao.
Khi tôi còn bé, bà thường kể cho tôi nghe về các câu truyện cổ tích, truyền thuyết, ... tất cả đều mang lại cho tôi những bài học quý giá như ở hiền gặp lành, ác giải ác báo; tinh thần yêu nước; ... . Nhưng có lẽ câu truyện mà tôi yêu thích và đã để lại trong tôi nhiều bài học nhất là "Sơn Tinh Thủy Tinh"