viết đoạn văn miêu tả quang cảnh dòng sông nơi em ở
mik cần gấp giúp mik nha
đừng chép mạng nha (nếu có)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1.Vàng mây thì gió, đỏ mây thì mưa.
2.Quạ tắm thì ráo, sáo tắm thì mưa
3.Mống đông vồng tây, chẳng mưa dây cũng bão giật
4.Mưa chẳng qua ngọ, gió chẳng qua mùi.
5.Mặt trời có quầng thì hạn, mặt trăng có tán thì mưa
6.Mau sao thì nắng ,vắng sao thì mưa
7.Kiến đen tha trứng lên cao
Thế nào cũng có mưa rào rất to
8.Gió thổi là đổi trời
9.Tháng bảy kiến bò, chỉ lo lại lụt
10.Đầu năm gió to, cuối năm gió bấc
Gió lọt qua khe cửa
Cứ thế mà bay đi
Thoảng nghe lời của đất
Với mầm cây thầm thì.
Chỉ lòng ta vắng lặng
Chưa nghĩ ra điều chi !
Đất trời không cần nghĩ
Đất trời chẳng cần suy
Mà mùa xuân vẫn tới
Trên ngàn lá xanh rì.
Ta vẫn đang chuyển động
Vô thức theo chân đi.
Bài thơ là hình ảnh nhân hóa thu ví dành cho thiên nhiên cuộc đời phiêu bạt chỉ mong có thiên nhiên làm bạn từng lời thì thầm của thiên nhiên hay đất trời đang chuyển mình sang xuân bất giác tác giả đều cảm nhận đượ
Dòng suối chảy ngày đêm
Qua khe núi lặng im
Nước trong qua mùa đó
Ngó thấy đẹp thiên nhiên
Dòng suối đứng ngàn năm
Theo chân núi tươi xanh
Chìm trong rừng sâu ấy
Không biết có ai thăm
Dòng suối vẫn lặng im
Theo đời sống thiên nhiên
Quanh co từng trạm ấy
Vẫn trôi chảy lặng im
Dòng suối mùa mưa sang
Thác lũ dâng phũ phàng
Giận hờn từng cơn ấy
Vẫn chờ bước ai sang
Thiên nhiên trong bài thơ là một cảnh non nước rất đẹp thiên nhiên hữu tình được đi đây đó khám phá thiên nhiên xinh đẹp mỗi ngày cũng là một thú vui ,mỗi ngày lại được chứng kiến những khoảnh khắc danh lam thắng cảnh đẹp đẻ của thiên nhiên
Ai đưa từng áng mây
trôi qua bầu trời đêm
đổi thay hình dáng đó
giản dị cảnh thiên nhiên
Ai treo vầng trăng đêm
thơ thẩn trôi qua rèm
từng tuần trăng trôi đến
giản dị bước thiên nhiên
Em xa anh nhớ em
đêm xa về cuối đêm
ngóng em bên trời đó
giản dị lòng yêu thương
Dù xa anh yêu em
từng đêm trước khi nằm
gọi thầm tên em đó
giản dị anh ngóng mong
Giữa bầu trời đêm đầy sao xung quanh là thiên nhiên cảnh đẹp hùng vĩ ,nhưng chỉ thiếu duy nhất một bóng hình người yêu thương ngồi bên cạnh với một câu nói rằng ‘’em yêu anh ‘’ cũng chẳng thể nghe được giờ đây chỉ một mình cô đơn giữa ánh trăng đêm
Xin...ta được làm chim
Bay thăm vùng đỉnh núi
Nơi văn minh từ chối
Sự sống là mồ hôi !
Bàn tay vạch núi đồi
Buộc núi trồi lương thực
Nhốt thiên nhiên vào ngực
Chưa từng biết bon chen !
Mặt trời hóa thân quen
Núi rừng là bằng hữu
Chê khen không màng tới
Còn gì hạnh phúc hơn !
Khi cuộc sống này đã quá mệt mõi thì những lời thơ của con người như muốn trút hết bầu tâm sự muốn hòa mình vào thiên nhiên gió mấy vì ở đó sẽ chẳng có bộn bề lo toan của cuộc sống mà chỉ có Mẹ Thiên Nhiên hùng vĩ đang lắng nghe tiếng lòng nơi tim ta
Chon lọc những bài thơ 5 chữ về thiên nhiên hay nhất 5:Bao nhiêu lời thầm thì
Lá thông trên đồi reo
phe phẩy cơn gió chiều
tiếng vui đùa với gió
thấy mát mẻ thiên nhiên
Nghe bao tiếng thông reo
như tiếng thầm bên tai
phảng phất từng đêm ấy
lòng như nhớ tới ai
Cơn gió chiều đêm nay
đùa giỡn lá thông gầy
như tiếng lòng vẫn thấy
tiếng thầm gọi tên ai
Bao nhiêu tiếng thầm tên
như tiếng thông chiều hôm
sao gom nhặt ngồi đếm
để cho lòng lặng im
Bài thơ là phong cảnh thoáng đãng phiêu diêu tự tại giữa thiên nhiên hoang sơ hùng vĩ,nơi chỉ có ta với ta trong lòng vốn nhiều tâm sự nên những nơi như trong bài thơ sẽ là liều thuốc tốt nhất cho trái tim đang bị tổn thương
Thơ 5 chữ về chủ đề thiên nhiên tự làm 6:Mẹ thiên nhiên
Tôi vốn là chiếc hạt,
Mẹ Thiên Nhiên nuôi tôi,
Giờ thành cây rợp lá,
Hai mươi ba tưổi rồi.
Nhìn đây, tán tôi rộng,
Che cho trẻ vui chơi.
Thú có thể đến nghỉ,
Che bóng cho cả người.
Vậy tôi cũng lao động,
Xin hãy để tôi sống.
Bài thơ là hình ảnh nhân hóa thú vị lời thơ như lời khẳng định rằng thực vật,thiên nhiên dù vô thức nhưng vẫn có sự sống hãy chung tay bảo vệ cho Mẹ thiên nhiên đừng tàn phá bởi thiên nhiên là bạn của chúng ta che chở chúng ta nếu thiên nhiên bị phá hoại thì ta cũng chẳng sống tốt được
Những bài thơ 5 chữ về thiên nhiên, tập làm thơ 5 chữ về chủ đề thiên nhiên tự làm 7:Lắng nghe thiên nhiên
Hãy bước tới...thảnh thơi
đừng ngoái đầu nhìn lại
Chớ thở dài...ngần ngại
Nỗi trăn trở phân vân
Sức sống mới
kìa xuân sang vẫy gọi
Vạt nắng trời
ngời sáng một rạng đông
Cứ mở lòng...mênh mông
ra đại dương vô tận
Sẽ đón nhận...ân cần
tình sóng biển bên chân
Xin lặng yên
mà nghe lời biển hát
Ngắm mây trời
phiêu lãng miền hư vô
Đừng than thở vu vơ
đừng ngây ngô chờ đợi
Hãy mỉm cười tươi mới
Vui đời cùng thiên nhiên
Kinh bình yên
lòng hồn nhiên thanh thản
Chẳng ưu phiền
gió giữa trời thênh thang
Bài thơ như muốn trút hết những gánh nặng tâm tư nơi thiên nhiên rộng lớn,để gỡ bỏ những ưu phiền không đáng có tìm đến thiên nhiên như một người bạn tâm giao những ngày buồn bã trong cuộc đời
Những bài thơ 5 chữ về thiên nhiên ý nghĩa 8:Mượn cảnh thiên nhiên
Mượn từng cánh hoa thương
Ghi từng nét tên em
Bao mùa xuân qua đó
Gửi theo gió cầu xin
Mượn từng lá thu rơi
Ngồi vẽ hình bóng người
Dù trong lòng không rõ
Để giảm cơn nhớ người
Mượn cơn mơ mộng vơi
Nhắm mắt gây mơ hoài
Ngó ly trà đêm vắng
Lạnh giá lòng đêm dài
Mượn dòng thơ lạnh rơi
Có tên không bóng người
Nén hương lòng đêm vắng
Tỏa trong lòng buồn ơi
Bài thơ thể hiện nỗi nhớ nhung sâu sắc mượn lời thơ và mượn cả thiên nhiên cảnh vật để gửi cả nỗi nhớ vào đây,vì giờ đây bóng hình ai đã tràn ngập trong trái tim,trong tâm trí chẳng thể thoát ra được
Dòng suối dài thiên nhiên
In dấu vết chân ai
Vẫn mờ mờ dấu đó
Như dòng chữ ghi hoài
Từng dòng mực nhớ hoài
Từng nét vẫn tô dài
Tô cả hai năm đã
Mà dòng mực chẳng phai
Như vẽ một bóng người
Ghi xuống từng đêm trôi
Dòng mực khuya lạnh đó
Cầu cho tới tay người
Dòng mực khuya ghi xuống
Thẳng đường góc trời phương
Ngập bao lời thương nhớ
Từng dòng mực khuya buồn
Bài thơ giữa đêm tĩnh mịch với nét bút ghi lại kỷ niệm buồn bã nhớ nhúng về một bóng hình nơi thiên nhiên rộng lớn kia từng tồn tại một người trân quý mà mà nay đã trôi xa về nơi đâu
Tuyển tập thơ 5 chữ về chủ đề thiên nhiên tự làm 10:Giữa trời trắng xóa
Sương đông phủ trắng xóa
Kéo dài miền đêm hoang
Phủ ngập cả đường phố
Buồn vắng trong lòng đêm
Sương đông phủ khắp miền
Khoe sắc bóng thiên nhiên
Ngó hạt sương óng ánh
Chẳng có bóng nàng tiên
Sương trắng ngập trời đêm
Kiếm đâu hồ tràm tiên
Ngồi chờ tiên qua ngõ
Đường phố quá lặng im
Sương đêm phủ ngập thềm
Chẳng phảng phất bóng tiên
Đêm nay chờ sương vẽ
Hồ tràm nét tiên em
Thiên nhiên khắc nghiệt với tuyết phủ trắng xóa càng làm cho những nỗi nhớ cứ lớn dần lên giờ đây những ngày nắng ấm bên nhau sẽ không còn nữa ,sẽ là những ngày lạnh giá tuyết trắng phủ kín lỗi lạc mất bóng hình nhau
Ngồi ngó ánh sao đêm
Ánh trăng đổ xuống thềm
Cảnh đẹp thiên nhiên ấy
Lòng lại thấy nhớ em
Ngó ánh sao đẹp xinh
Lọt khe lá qua cành
Bầu trời thanh đêm vắng
Lòng như ngóng chờ em
Ngó ánh sao xa xa
Phảng phất ánh trăng tà
Lối nào khoe hình bóng
Đêm vắng lại nhớ em
Ngó áng sao xinh xinh
Lỡ thầm gọi tên em
Trôi theo bầu trời đó
Lòng bão tố qua đêm
Bên góc xa cuối trời
Đã quen một bóng ai
In nét bóng em đó
In cả lòng nhớ người
Thiên nhiên ngày tháng trôi
Trôi đi trôi từng ngày
Bao mùa đổi thay lá
Lòng thiết tha nhớ người
Một bóng nơi bên trời
Đã quen hai năm trôi
Duyên đời cho gặp gỡ
Thời gian nhớ nhớ người
Một mình sống sầu vơi
Ngồi ngó về khung trời
Bóng ai để cho nhớ
Từng phút giờ vắng ơi
Tổng hợp Những bài thơ 5 chữ về thiên nhiên tự làm 13:Tháng năm trời đất việt
Tháng năm trời đất Việt
Nắng hè cháy lá hoa
Biển khơi cùng hâm nóng
Cá chết, mặn vượt xa
Khắp nơi người hối hả
Chống chọi mà vượt qua
Khó khăn hay vất vã
Cốt lỏi giữ yên nhà
Tình yêu người vượt cả
Trong, ngoài tiếng ngân nga
Chân thành và trung thực
Yêu hởi chất thật thà
Cành khô vài chiếc lá
Chờ đợi mãi giọt mưa
Thiên nhiên không gay gắt
Rơi hạt trước đầu mùa
Yêu nhau tiến xa nữa
Dù gặp cản hoặc chia
Lòng thật là nguồn cội
Yêu trọn chẳng chia lìa.
Thiên nhiên xung quanh ta
Phủ một màu xanh ngát
Những rừng cây già, lớn
Tỏa một vòm là bự
Che khắp cả khu rừng
Mang đến đây bóng mát
Cho con người, muôn thú
Vậy nên hãy bảo vệ
Thiên nhiên quanh chúng ta
Những bài thơ mới hay nhất 5 chữ về thiên nhiên tự làm 15 : Bảo vệ thiên nhiên
Mặt nước biêng biếc xanh
Mây trời xanh vời vợi
Cỏ cây xanh sắc thắm
Mắt em thơ trong xanh
Màu xanh đẹp đến thế
Hãy gìn giữ nghe em
Bảo vệ cây và lá
Đừng tàn phá màu xanh
Đừng vứt bừa rác thâi
Trân trong mẹ thiên nhiên
Cho nơi này xanh mãi
Xanh bình yên mênh mông
Trên đây là bài viết của Vforum về Những bài thơ 5 chữ về thiên nhiên, tập làm thơ 5 chữ về chủ đề thiên nhiên tự làm để bất cứ ai đọc cũng sẽ một ngày yêu thiên nhiên hơn sẽ chung tay bảo vệ thiên nhiên và tự do thoải mái khám phá vẻ đẹp của thiên nhiên
Hơi nhiều chút nha . Chúc em học tốt !.
có,đặc điểm co người đc gián vs chúng để tăng thêm vẻ sinh động,cjhi tiết tưởng tượng kỳ ảo mang đến cho người đọc thêm phần thích thú và có phần thiện cảm coi dế mèn chính là một nhân vật quen thuộc đối vs trẻ con
HÌnh ảnh những con vật được miêu tả trong truyện rất giống với hình ảnh của con người .
NHững đặc điểm của con người được gán gán cho chúng : - Về hình dáng : Con người có người ốm , người mập . Ở đây cũng vậy ; Dế Mèn to khỏe , mập mạp còn Dế CHoắt gầy nhom ., ốm yếu .
- Về tính tình : Ở đời có người hiền lành , yếu ớt . Ở đây ; Dế Mèn hung hăng , kiêu ngạo còn Dế Choắt hiền lành , tội nghiệp .
Bài làm
https://d.vn/#_=_
https://vndoc.com/
Bài 1 :
Sau khi gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt tôi ân hận lắm, chỉ ước giá như thời gian quay lại tôi không trêu chị Cốc để bây giờ hậu quả ra nông nỗi này. Tôi tự nói mình là thằng hèn nhát, không dũng cảm nhận tội trước mặt chị Cốc biết đâu chị ấy tha cho. Nhưng khi tôi nhận ra thì đã quá muộn màng. Người bạn ốm yếu của tôi đã nằm sâu trong lòng đất. Tôi tự rút ra bài học đường đời cho mình - Ở đời, sống mà cứ có thói hung hăng, không coi trời đất ra gì, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn gì cũng mang vạ vào thân.
Bài 2 :
Khi gây ra cái chết thảm thương cho dế Choắt .Tôi đã làm gì? Tôi đã làm cái gì thế này! Gây ra cái chết cho 1 người bạn đang nằm ở dưới nắm đất kia, mà đáng ra tôi mới chính là người phải chịu cảnh đó cái này em có thể dẫn dắt vào đoạn gián tiếp thì nghe sẽ hay hơn, một câu hỏi như một sự ân hận trào ra , và phía sau thì sẽ giứoi thiệu về người bạn đó bằng việc nói rõ hơn về Choắt là ngừoi đnag nằm ở dứoi nắm mộ đó, người đọc sẽ từ từ hình dung và nhứo lại câu giứoi thiệu ở đầu này để có thể biết đối tượng là ai, gây ấn tượng hơn .Tôi quyết định về quê.nhưng trước khi ra đi ,tôi muốn đến thăm mộ từ này để làm rõ cho câu đầu đó Choắt một lúc.
Tôi thắp cho Choắt vài nhén hương và nhổ sạch cỏ xung quanh nấm mộ. Sau đó, tôi đứng lặng hồi lâu trước mộ Dế Choắt và suy nghĩ. Tôi rất ân hận về việc làm đã gây ra cái chết oan uổng cho dế Choắt . Giá như lúc đó tôi ra kéo dế Choắt vào thì đâu đến nỗi...Giá như tôi chấp nhận lời nhờ của cậu thì bây h choắt đâu như vậy.Tôi phải làm gì để trả lại sự sống, cuộc đời cho choắt.Tôi thật hèn nhát vì việc mình gây ra mà ko dám nhận lỗi.Tôi đã làm 1 việc xấu xa,chính tôi đã gây ra cái chết đau xót cho người anh em tốt.Cảm ơn choắt nhé! Nếu không có cậu thì người phải ra đi là tôi.Bây giờ tôi sẽ về quê, có lẽ ko trở lại đây nữa, tôi sẽ lập gia đình.Tôi xin hứa với choắt sẽ bỏ thói hung hăng hống .Tôi chúc bạn "ngủ ngon".Hãy tha thứ cho tôi.
Tôi gục xuống hồi lâu trước mộ của choắt rồi ra về. Dù thế nào thì choắt vẵn mãi ở trong tâm trí là người bạn thân nhất của tôi.
Bài 3 :
Tâm trạng của Mèn khi đứng trước mộ Choắt:
- Ân hận vì thói ngông cuồng, dại dột của mình đã dẫn đến cái chết thảm thương của Choắt.
- Tự hứa thay đổi tính nết, từ bỏ thói hung hăng, ngỗ nghịch, kiêu ngạo.
- Xin Choắt tha thứ và khắc ghi câu chuyện đau lòng do mình gây ra là một bài học đường đời.
- Bắt buộc phải dùng ngôi thứ nhất, nên có thể xưng là tôi - gọi là cậu, hoặc là anh - chú (vì Mèn lớn hơn so với Choắt về tuổi tác).
- Hành động đầu tiên: có thể là một ít thời gian đứng nhìn lại của Dế Mèn, nhìn vào nấm mồ đang chôn cất con vật đáng thương, và khiến Mèn nhớ lại những điều mình đã làm. Đoạn này có thể sử dụng yếu tố miêu tả.
- Tiếp đến là những lời mà Mèn đứng trước mộ và nói với Choắt đang nằm dưới mấy nắm đấy kia.
+ Những lời ân hận.
+ Những suy nghĩ của bản thân Mèn về hành động của mình.
+ Những dự định trong tương lai của Mèn.
+ Và lời hứa của nó với Choắt.
- Sau đó là 1 đoạn miêu tả nữa về việc từ giã nấm mộ nhỏ để đi đến tương lai của Mèn.
Không đúng thì thôi nhé . Học tốt !
Sau khi gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt tôi ân hận lắm, chỉ ước giá như thời gian quay lại tôi không trêu chị Cốc để bây giờ hậu quả ra nông nỗi này. Tôi tự nói mình là thằng hèn nhát, không dũng cảm nhận tội trước mặt chị Cốc biết đâu chị ấy tha cho. Nhưng khi tôi nhận ra thì đã quá muộn màng. Người bạn ốm yếu của tôi đã nằm sâu trong lòng đất. Tôi tự rút ra bài học đường đời cho mình - Ở đời, sống mà cứ có thói hung hăng, không coi trời đất ra gì, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn gì cũng mang vạ vào thân.
Khi gây ra cái chết thảm thương cho dế Choắt .Tôi đã làm gì? Tôi đã làm cái gì thế này! Gây ra cái chết cho 1 người bạn đang nằm ở dưới nắm đất kia, mà đáng ra tôi mới chính là người phải chịu cảnh đó cái này em có thể dẫn dắt vào đoạn gián tiếp thì nghe sẽ hay hơn, một câu hỏi như một sự ân hận trào ra , và phía sau thì sẽ giứoi thiệu về người bạn đó bằng việc nói rõ hơn về Choắt là ngừoi đnag nằm ở dứoi nắm mộ đó, người đọc sẽ từ từ hình dung và nhứo lại câu giứoi thiệu ở đầu này để có thể biết đối tượng là ai, gây ấn tượng hơn .Tôi quyết định về quê.nhưng trước khi ra đi ,tôi muốn đến thăm mộ từ này để làm rõ cho câu đầu đó Choắt một lúc.
Tôi thắp cho Choắt vài nhén hương và nhổ sạch cỏ xung quanh nấm mộ. Sau đó, tôi đứng lặng hồi lâu trước mộ Dế Choắt và suy nghĩ. Tôi rất ân hận về việc làm đã gây ra cái chết oan uổng cho dế Choắt . Giá như lúc đó tôi ra kéo dế Choắt vào thì đâu đến nỗi...Giá như tôi chấp nhận lời nhờ của cậu thì bây h choắt đâu như vậy.Tôi phải làm gì để trả lại sự sống, cuộc đời cho choắt.Tôi thật hèn nhát vì việc mình gây ra mà ko dám nhận lỗi.Tôi đã làm 1 việc xấu xa,chính tôi đã gây ra cái chết đau xót cho người anh em tốt.Cảm ơn choắt nhé! Nếu không có cậu thì người phải ra đi là tôi.Bây giờ tôi sẽ về quê, có lẽ ko trở lại đây nữa, tôi sẽ lập gia đình.Tôi xin hứa với choắt sẽ bỏ thói hung hăng hống .Tôi chúc bạn "ngủ ngon".Hãy tha thứ cho tôi.
Tôi gục xuống hồi lâu trước mộ của choắt rồi ra về. Dù thế nào thì choắt vẵn mãi ở trong tâm trí là người bạn thân nhất của tôi.
Trong các môn học, em thấy môn lịch sử là môn thú vị nhất. Học môn lịch sử, em không những được học về lịch sử nước nhà mà còn được học về lịch sử thế giới. Hình ảnh về các đất nước, về con người dần được hiện ra trước mắt em. Em có thể thấy được quá trình dựng nước khó khăn như thế nào, quá trình giữ nước cũng không hề dễ dàng. Trong quá trình ấy luôn có sự hi sinh thầm lặng của các vị anh hùng. Họ là những người luôn hiên ngang, bất khuất, trung thành với sự nghiệp bảo vệ quê hương, đất nước. Đất nước ta đã trải qua hàng ngàn năm lịch sử nhưng chiến công của các vị anh hùng sẽ mãi lưu truyền đến ngàn sau. Em rất hạnh phúc vì mình được học môn lịch sử trong chương trình học vì môn học này sẽ giúp em và các bạn nhớ mãi công lao của các vị anh hùng cũng như nhắc nhở bản thân phải có trách nhiệm hơn trong việc học tập để sau này góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.
Trong các môn học, em thấy môn lịch sử là môn thú vị nhất. Học môn lịch sử, em không những được học về lịch sử nước nhà mà còn được học về lịch sử thế giới. Hình ảnh về các đất nước, về con người dần được hiện ra trước mắt em. Em có thể thấy được quá trình dựng nước khó khăn như thế nào, quá trình giữ nước cũng không hề dễ dàng. Trong quá trình ấy luôn có sự hi sinh thầm lặng của các vị anh hùng. Họ là những người luôn hiên ngang, bất khuất, trung thành với sự nghiệp bảo vệ quê hương, đất nước. Đất nước ta đã trải qua hàng ngàn năm lịch sử nhưng chiến công của các vị anh hùng sẽ mãi lưu truyền đến ngàn sau. Em rất hạnh phúc vì mình được học môn lịch sử trong chương trình học vì môn học này sẽ giúp em và các bạn nhớ mãi công lao của các vị anh hùng cũng như nhắc nhở bản thân phải có trách nhiệm hơn trong việc học tập để sau này góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.
Chúc em học tốt !
Đầu được hiểu là vị trí đầu tiên của sự vật. (cùng nghĩa với từ đầu hồi, đầu hè, đầu nhà,...)
Đã bao giờ khi dạo quanh trên một con phố quen, bạn bất chợt nghe đâu đó những âm thanh thật trong trẻo và tươi mới mang chút dư vị quê hương khiến bạn thấy lòng xốn xang, rồi bạn nhận ra từ bao lâu bạn đã để lòng mình lơ đễnh và có lúc nào đó đã quên mất những hương vị quê nhà. Bất chợt, một chiếc lá vàng rụng, thật nhẹ nhưng cũng đủ để bạn cảm nhận sự chuyển mình của đất trời, để được tận hưởng cái nắng nồng nàn đong đầy trong những làn gió dịu nhẹ. Đúng rồi, hè đang về.
Những ngọn gió giao mùa rủ nhau về hong ấm từng vạt mưa ẩm ướt, làm những nỗi muộn phiền ngơ ngác chợt bốc hơi, lẩn khuất đâu đó rồi tan nhanh dưới vòm trời xanh đầy gợi cảm. Cái nắng đầu hè cũng thật là lạ, nhưng cũng thật đẹp. Không phải là cái nắng run rẩy nép mình trong cái se lạnh của mùa xuân nữa, cái nắng cũng chưa tới mức chói chang gay gắt, cái nắng làm tô thêm vẻ lẳng lơ, khiêu gợi của những chùm phượng rực đỏ, và tôn lên vẻ đằm thắm, sâu lắng của sắc tím bằng lăng.
Dường như có một làn hương dịu dàng len nhẹ giữa thời gian mang theo chút hồn quê phảng phất đâu đây, để lòng ta lại xốn xang với bao cảm xúc bộn bề về một điều gì đó chẳng thể gọi thành tên. Và rồi bạn thấy nhớ, nhớ cái hương vị quê nhà, nhớ hương lúa ngọt mát, nét thanh bình, yên ả, không chút ồn ào, vội vã. Bạn nhớ hương cau, hương bưởi thoang thoảng mỗi buổi sớm thức dậy.
Nhớ lắm cái hương thơm ngào ngạt của cánh đồng lúa trổ bông mà mỗi sáng vẫn đạp xe tới trường trên con đường đê quen thuộc. Nhớ cả những chiều cùng lũ bạn thả diều, đánh đáo, nhớ cả những tiếng kẽo kẹt, tiếng gió đưa xào xạc nơi những gốc tre già… Và bạn nhớ tới bố mẹ, nhớ ông bà, nhớ căn nhà nơi tôi đã gắn bó cả một thời tuổi thơ …
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà ai đi xa cũng nhớ nhiều".
Đúng là, đã bao lần, khi bước đi trong dòng đời hối hả, ta bỗng thấy chồn chân mỏi gối, thấy nhớ quê và muốn trở về. Phải rồi, quê hương nơi in dấu tháng ngày thơ ấu luôn dang rộng vòng tay đón ta như một người mẹ hiền ôm đứa con thơ vào lòng, cho ta một cảm giác bình yên và êm đềm thuở nào. Đó như một bến đỗ để tâm hồn ta tìm về. Ta bỗng mong được là đứa trẻ và được thấy mình hồn nhiên vui đùa giữa mùa hè quê hương.
Lâu lắm rồi tôi mới lại có được những cảm giác rạo rực khi hè về, hè về trong đất trời, hè về trên quê hương. Thích thú biết nhường nào những buổi sáng mùa hè, sau cơn mưa, được ngắm thảm lúa vàng mênh mông như bỗng chợt rùng mình rũ sạch những giọt nước mưa còn bám lại trên lá, được thả hồn cùng những làn gió mát long lanh rạng rỡ nắng mai.
Yêu lắm hình ảnh của những đứa trẻ chăn trâu, yêu cái cảm giác thanh bình, yên ả khi nghe tiếng bước chân của đàn trâu nện xuống nền đất đều đều. Thấy nhớ quá cái vẻ tần ngần của những bụi tre bên đường, nhớ tiếng gọi gà về văng vẳng đâu đây. Tiếng nước giếng khơi dội ào ào. Nhớ tiếng bát đũa, tiếng lũ trẻ con nô đùa vang xa trong xóm.
Và kìa, những chú ve con vừa lột xác, bắt đầu vang lên những khúc ca mùa hè dài bất tận, ngân nga khắp không gian. Bạn sẽ thấy yêu cả những tiếng chẫu chuộc, tiếng ếch kêu râm ran bên ao bèo khi chiều muộn và suốt đêm khuya, tiếng côn trùng kêu rỉ rả, nỉ non hòa lẫn trong tiếng gió vi vu. Thật yên bình biết bao khi được ngồi ngắm sao trời hằng hà sa số, lại được nghe những âm thanh quen thuộc của những ngày ấu thơ mà suốt những năm tháng học tập và làm việc xa nhà bạn không cảm nhận được.
Và rồi, bạn sẽ chợt nhận thấy mình bé lại khi văng vẳng đâu đây tiếng dỗ con của người mẹ trẻ, tiếng ru ầu ơ ngọt ngào trên cánh võng đong đưa. Tất cả hòa âm lại thành một bản giao hưởng rộn rã, vui tươi của tự nhiên, của đất trời như một đặc ân của tạo hóa chỉ ban tặng riêng cho mùa hạ quê mình. Có thể mọi thứ vẫn lặng lẽ diễn ra bình yên như ngàn đời vẫn thế.
Có thể tất cả chỉ còn là hoài niệm bởi mọi việc đã thay đổi quá nhiều. Nhưng những âm thanh trong trẻo của mùa hè thì vẫn còn đây, đầy đủ và nguyên vẹn như khi tôi ấu thơ, và rồi đến tận khi xa quê hương, tôi mới thực sự nhận ra, tất cả đều đã ở trong tim mình tự bao giờ.
Nếu như xuân đến mang theo những làn mưa bụi giăng giăng êm đềm , thu sang mang theo hương nồng ổi chín và cái gió lạnh dịu ngọt và đông đến mang theo cái se lạnh cắt thịt thì hè về lại khoác lên cho vạn vật tấm áo mới rực rỡ, óng ánh hơn. Chính vì thế nên mùa hè luôn tỏa nắng trong tâm hồn em.
Mùa hè là mùa của nắng. Nắng hè không yên ả, dịu dàng mà gay gắt, rực rỡ như đang căng hết sức lực để làm bừng sáng và ấm nóng không gian sau những tháng ngày lạnh giá mà nàng đông ghé qua. Vạn vật như thêm luồng sinh khí mới, tươi tắn và rạng ngời hơn. Những cành cây bàng, cây phượng hay những đầm sen đang rung rinh theo gió, đùa nghịch với nắng hồng. Mọi vật như đang khoác lên mình chiếc áo mới, óng ánh, tươi trẻ, sặc sỡ để cùng hòa mình vào bữa tiệc khổng lồ của trần gian. Những cây phượng vĩ in trên nền tròi mâm xôi gấc khổng lồ để cùng giao duyên với vạn vật. Và ông mặt trời như đang reo vui trên đỉnh non cao. Có lẽ một âm thanh không thể thiếu là tiếng ve rộn ràng như những bản nhạc giao hưởng đầy mời gọi và quyến rũ, góp phần hoàn thiện không khí rộn ràng, náo nức khi hè về. Để ý mới thấy, trong vườn nhà em những cây rau nhỏ lá xanh mướt mỡ màng, béo mũm hơn hẳn. Cảm giác không gian ngập tràn lời ca tiếng hát reo vui của chim muông, của hương sắc tinh khôi, của lòng người say đắm.
Mùa hè đến cũng là lúc làng quê đang vào vụ gặt. Những cánh đồng với đợt sóng lúa nối đuôi nhau chạy dài tít tận chân trời. Thỉnh thoảng, nghe đâu đây như có tiếng thì thầm của những bông lúa uốn câu đang ghé sát nhau. Khắp không gian tràn ngập hương lúa đồn nội, ngào ngạt sánh quyện cùng với công sức mồ hôi của các bác nông dân. Từng đoàn xe kéo nhịp nhàng chở lúa đổ về sân. Chà! Cảnh tượng ấy mới đẹp và thịnh vượng làm sao. Trên cánh đồng, nhấp nhô hình ảnh các bà các mẹ, các chị gặt lúa. Một dáng vẻ cần mẫn, rất truyền thống, rất Việt Nam đã đổ bóng vào trang, văn trang thơ bao đời nay của dân tộc. m thanh tiếng cười nói, tiếng cắt lúa huyên náo đâu đây, cuộc sống của làng quê trông mới êm đềm, no ấm biết mấy. Xa xa, những đàn trâu, đàn bò thung thăng gặp cỏ. Còn đây là những chú bé chăn trâu thả diều đang vắt vẻo trên cây cầu. Mùa hè đã phủ lên làng bản, núi sông một màu vàng óng ả, tươi tắn khiến khắp nơi như một bức trang vàng rực sáng, ấm êm.
Mỗi lần hè về, tôi thường hay cùng lũ bạn đi câu cá, bắt cua. Vi vu cùng tiếng sáo diều du dương. Những âm thanh ấy đã đi vào tiềm thức, vào giấc ngủ êm đềm mỗi tối. Một tuổi thơ đầy ngọt ngào, rất quê mùa, một cái quê mùa rất đẹp, rất duyên, rất trong sáng, nên thơ. Hè cũng là lúc tôi được ầu ơ trong tiếng ru của bà vào mỗi buổi chiều êm, gió mát rượi và tôi ngả đầu vào lòng bà. Hơi ấm của tình thương yêu đã vỗ về cho tôi vào giấc ngủ say.
Thế đấy, màu hè đã nuôi dưỡng trong tôi một tâm hồn sôi nổi, tinh nghịch và tươi trẻ. Đó là mùa của nằng, của gió mát, trăng thanh và những kỉ niệm êm đềm luôn sống mãi trong lòng tôi.
Con sông Trà Khúc vẫn chảy ven thành phố quê em. Con sông ấy đã gắn bó với biết bao người, đã gắn bó với em ngay từ khi em còn rất nhỏ. Sông và em đã trở nên thân thiết từ lâu lắm rồi.
Con sông quê em rộng mênh mông, nước sông thường có màu xanh biếc và lặng lờ trôi theo dòng về biển cả. Sông đẹp nhất là khoảng thời gian vào những ngày hè.
Buổi sáng, mỗi khi ông Mặt Trời thức giấc, từng vầng hồng rạng rỡ mọc lên ở phía đằng đông, dòng sông sáng bừng lên dưới những ánh ban mai. Mặt Trời mỗi lúc một lên cao hơn, từng ánh nắng vàng óng ả chiếu xuống mặt sông sáng lấp loáng. Con sông như khoác lên mình một chiếc áo lụa đào của những cô thiếu nữ. Mặt sông in bóng của những tòa nhà nguy nga, diễm lệ, vang vọng từng âm thanh hơi thở nơi thành phố quê em. Hai bên bờ sông từng hàng dừa xanh nghiêng mình soi bóng, từng đàn chim chóc thì đua nhau ca hát như đón chào ngày mới.
Trưa đến, dòng sông như trầm tư với cái nắng trời oi ả, thế nhưng nó cũng thật đẹp khi khoác lên mình chiếc áo the xanh duyên dáng. Mặt nước mênh mông vẫn lặng lẽ dõi theo từng dòng chảy. Thi thoảng, từng chú cá bông lại quẫy nhẹ dưới dòng nước mát lành.
Mỗi khi chiều đến, con sông lại thêm rạng rỡ khi khoác lên mình chiếc áo vàng lung linh của trời khi về xế chiều. Mặt nước long lanh phản chiếu từng ánh hoàng hôn. Những đám mây hối hả, vội vã ghé ngang soi bóng rồi nhanh chóng trôi dạt về một phương, lộ ra từng mảng trời xanh đang soi mình xuống mặt nước mênh mông. Ở đâu đó trên những bãi cát dài chạy dọc ven sông, từng tốp trẻ em đang vui đùa chạy nhảy tung tăng, ngồi hóng mát và kể cho nhau những câu chuyện thật vui.
Tối đến, khi ông mặt trời nhường chỗ cho mặt trăng lưng linh tỏa sáng. Từng đợt gió đưa mảy đến mặt nước sông một màu tím biếc trông như tấm thảm nhung mềm mại phủ lên bề mặt dòng sông. Trên nền tấm thảm nhung tím ấy, lấp lánh ánh trăng và muôn ngàn những ánh sao đêm. Dòng sông buổi đêm thật tĩnh mịch, bờ sông như thể dài thêm ra dưới những bãi ngô một màu xanh thẫm. Những con nước cứ xuôi dòng êm ả chảy. Đâu đó, từng đàn cá thài bai đang mải mê ngắm nhìn mặt trăng tròn dưới nước. Trời nước lênh đênh. Xa xa, những chiếc xuồng con đang kéo lưới vào bờ.
Ôi, đẹp quá đi thôi! Con sông nơi quê hương em. Nhờ có dòng sông ấy mà đã làm cho phong cảnh thành phố ven sông trở nên thật tươi đẹp biết bao. Làng quê càng trở nên duyên dáng, nên thơ. Em ước mong rằng con sông quê hương em sẽ mãi mãi trong xanh, tươi đẹp, và trẻ trung như vậy.
Nơi em đang sống có biết bao cảnh đẹp mà chác hẳn mỗi người khi xa quê ai cũng luôn nhớ. Nhưng có lẽ in đậm trong em nhất đó là hình ảnh con sông quê hương. Em không biết dòng sông bắt nguồn từ đâu, khi chảy qua làng em nó uốn khúc quanh co giữa làng rồi chạy dài bất tận về phía chân trời xa. Lòng sông sâu và khá rộng, chỗ rộng nhất của con sông khi chảy qua làng em khoảng 300-400m. Dọc 2 bên bờ sông là những hàng tre xanh cao vút soi bóng xuống làn nước trong xanh.
Buổi sáng khi những tia nắng ban mai đan trên những ngọn tre rồi chiếu xuống mặt sông, mặt sông lại cuộn lên những lớp sóng nhỏ lăn tăn xô mãi vào bờ khiến cho buổi sớm mai tĩnh lặng lao xao những âm thanh chào ngày mới. Lúc này cũng là lúc mọi người làng em ra sông gánh nước, tiếng cười đùa, tiếng gọi nhau râm ran cả 1 vùng. Trên màu xanh biếc của nước sông nổi lên vài chiếc thuyền con thả lưới tất cả đều hối hả, khẩn trương với mong muốn được nặng mẻ lưới. Em thấy dòng sông mới hiền hoà và ấm áp làm sao. Chiều chiều khi ánh hoàng hôn vừa tắt, vài tia nắng cuối ngày còn lại rọi trên mặt sông tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp. Buổi tối, khi ông trăng tròn vành vạnh vắt qua ngọn tre làng, soi bóng xuống dòng sông lấp lánh thì mặt nước gợn sóng lung linh, dòng sông như được dát 1 lớp bạc óng ánh. Lúc này chúng em ra sông ngồi hóng mát và vui chơi thật là thú vị. Trong cái yên lặng của không gian em như nghe được tiếng thì thầm nói chuyện của hàng tre, tiếng vỗ nhẹ của từng đợt sóng xô bờ. Em cảm thấy tâm hồn mình trở nên thanh thản, thoải mái hơn sau những giờ học tập căng thẳng. Làm sao em quên được những trưa hè nóng bức, em cùng các ban túm năm tụm ba lại tắm sông. Dòng nước mát lạnh, trong xanh xua đi hết sự mệt mỏi, nóng bức. Tiếng đùa giỡn, tiếng đập nước vang dội cả 1 khúc sông. Và có lẽ vì thế mà dòng sông gắn bó với em chăng? Mỗi khi vui, khi buồn em đều tâm sự cùng sông, dòng sông như là một người bạn thân của em vậy. Con sông hiền hoà, thân thiết là vậy mà gặp những ngày nước lũ thì nó trở nên dữ dội vô cùng. Nó mang một dòng nước đỏ màu phù sa và ngầu đỏ, từng con sóng cuồn cuộn như muôn nhấn chìm tất cả. Trên bờ những ngọn tre oằn cả thân mình như muốn giục dòng nước chảy nhanh hơn để khỏi ngập lụt làng xóm.
Sau mỗi đợt như vây ruộng đồng lại được bồi đắp phù sa, lúa sớm trổ đòng, cây cối thêm xanh hơn. Dòng sông đã gắn bó với bao vui buồn tuổi thơ của em cũng như bao thăng trầm của làng quê em. Chính vì vậy mỗi khi xa quê thì dường như dòng sông ấy đã hằn sâu vào kí ức của em.