Đêm đông
Đất trời ảm đạm yên ắng trong sương
Buốt qua da gió cuốn lá bên đường
Nắng đã tắt dưới mái hiên phẳng lặng
Đường trống vắng trong tiếng rít vô thường.
Đông đã sang trong đêm khuya xa vắng
Thu qua rồi nơi đây thiếu ánh nắng
Chỉ còn đêm khẽ nói với ta rằng:
"Mây che khuất nên chẳng có ánh trăng.
Trăng không mọc giữa đêm đông gió lạnh
Sao chẳng thức cùng tiếng gió râm ran
Mây u uất giữa đêm đông hiu quạnh
Người bầu bạn cùng gió hát và đàn.
Bỗng đâu vang tiếng ru trong hiu hắt
Mọi âm thanh bỗng đột nhiên vụt tắt
Chỉ còn lại tiếng hát giữa đêm đông
Ấm lòng ta ấm luôn cả đêm lạnh.
~Điền~
Thơ hay quá pạn ak :^'
thơ bạn làm à