K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 8 2018

- Mở bài:
+ Cứ vào dịp nghỉ hè mọi năm, gia đình em lại cùng nhau đi du lịch nhưng năm nay ba mẹ đã đưa em về quê chơi.
- Thân bài: (Cái này mình viết ý, còn bạn tự diễn đạt nhé.)
+ Chuẩn bị đồ đạc về quê như thế nào? (quần áo, bánh kẹo cho ông bà...)
+ Trên đường về quê ra sao? (thấy gì? như: thấy đồng lúa thẳng cánh cò bay, thấy cây đa sừng sững, thấy mái đình cổ kính...)
+ Về tới quê, ông bà đón gia đình như thế nào? (vui mừng đi ra cổng âu yếm hỏi thăm...)
+ Cảnh xung quanh ngôi nhà, bên trong nhà đồ đặc có gì khác ở thành phố? (giản dị, mộc mạc nhưng rất gọn gàng,ngăn nắp...)
+ Bữa cơm tại quê có ngon không ? (tuy đều là những món giản dị nhưng rất ngon chẳng hạn )
+ Nghỉ ngơi xong, buổi chiều đi dạo tình cờ quen được những bạn nhỏ ở quê rồi cùng họ đi chơi như thế nào ? (ra triền đê lộng gió, cùng chăn trâu, bắt châu chấu, thả diều...)
+ Những trò chơi ở quê có khiến bạn thích thú hơn ở thành phố không ?
+ Những ngày còn lại ở quê chơi có khiến bạn thấy muốn ở đó hơn nữa hay không ?
+ Trở về thành phố, tâm trạng bạn ra sao?
- Kết bài: 
+ Mong hè năm nào cũng được về quê chơi,...
Tuy là kể chuyện những cũng nên xen lẫn miêu tả về cảnh ở quê một chút để bài văn không sơ sài, khiến người đọc chán nản khi cứ lặp đi lặp lại.
Mong bạn có thể làm tốt bài tập của mình !

15 tháng 8 2018

tra coc coc thì sao ?

15 tháng 8 2018

Mẹ em năm nay đã ba mươi tuổi nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi. Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.

Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thường thì mẹ nội trợ ở nhà, mẹ mặc một bộ đồ ở nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền có màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên quần áo của mẹ đa phần đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bố luôn nói là bố thích về nhà ăn hơn là ăn với khách ở bên ngoài vì đồ mà mẹ nấu còn ngon hơn ở nhà hàng.

Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy em biết cách nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy bảo học hành, ở nhà, ẹm chính là cô giáo của em. Mẹ có một giọng nói dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy em đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều trở nên hay về dễ hiểu lạ thường làm cho em bị cuốn vào bài giảng ngay lập tức.

Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với những ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân cần chải tóc cho em mỗi ngày, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm, nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi bàn tay mẹ. Mẹ vì em đã hi sinh rất nhiều, thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.

Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế. Em tự hứa với lòng phải học thật giỏi, thật chăm ngoan để mẹ vui lòng.

15 tháng 8 2018

Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gủi, chăm sóc em nhiều nhất.

Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai.

Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.

Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát.

Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.

Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!

15 tháng 8 2018

Lào ko có biển nên làm j có cảng biển

15 tháng 8 2018

Bạn có thể lên mạng tra nhé !

chúc học tốt

15 tháng 8 2018

tiền

15 tháng 8 2018

money bn :))

15 tháng 8 2018

Trong gia đình yêu dấu của mình, người đã chăm sóc và dành cho em nhiều tình cảm nhất là mẹ em.

Năm nay, mẹ em đã ngoài 30 tuổi. Dáng người mẹ thon thon. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, mũi dọc dừa rất đẹp. Mái tóc mẹ đen nhánh, dài và mượt như dòng suối chảy. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như những vì sao trên bầu trời và được ẩn sau hàng mi cong vút. Đôi má mẹ hồng hồng như được thoa một lớp phấn mỏng. Đôi môi trái tim của mẹ đỏ thắm. Mỗi khi mẹ cười để lộ hàm răng trắng bóng như ngọc trai. Mẹ có đôi bàn tay búp măng mới đẹp làm sao. Da mẹ trắng hồng tự nhiên. Mẹ em là một cô giáo đã nhiều năm đạt thành tích tốt. Mỗi khi đén trường, mẹ em không mặc những bộ áo dài thướt tha mà chỉ mặc những bộ quần áo sơ mi giản dị. Tuy ăn mặc giản dị nhưng mỗi khi đứng mẹ em luôn toát lên vẻ thanh lịch của người phụ nữ Việt Nam. Ở nhà, mẹ em rất dịu dàng nhưng mỗi khi đến lớp mẹ em rất nghiêm khắc với học sinh. Trong lớp, mẹ giảng bài rất hay nên học sinh của mẹ nghe, ai cũng thấy dễ hiều. Mỗi khi có học sinh nào chưa hiểu bài, mẹ đều ân cần giảng cho đến khi bạn ấy hiểu mới thôi nên ai cũng quý mếm mẹ. Ở nhà, mẹ làm trăm công nghìn việc như: rửa bát, nấu cơm, quét nhà, lau nhà, rửa ấm chén, …. Nhìn thấy mẹ như vậy, em thương mẹ lắm nên em thường giúp mẹ một số việc nhỏ. Tuy hàng ngày, mẹ bận rộn như vậy nhưng mẹ vẫn hướng dẫn em học bài, ôn bài và chuẩn bị bài mới. Mỗi khi em bị ốm, mẹ thức khuya dậy sớm để chăm sóc cho em, sợ em lên cơn sốt cao. Nhờ có sự chăm sóc của mẹ nên em khỏi bệnh rất nhanh. Em thầm cảm ơn mẹ rất nhiều. Mỗi khi nhà em có khách, mẹ thường trổ tài nấu những món ăn ngon để chiêu đãi khách. Ai đã ăn món do mẹ em nấu thì không thể nào quên được.

Em yêu mẹ em nhiều lắm. Mẹ ở trong trái tim em suốt cuộc đời này. Dù có đi tới chân trời góc bể nhưng tình cảm của mẹ sẽ không bao giờ phai mờ trong trái tim em. Em mong mẹ thật khỏe mạnh để sống với em suốt cuộc đời này. Em muốn nói với mẹ rằng: “Con yêu mẹ nhiều lắm”

< Tên là : Đặng Quang Thành.Chắc là con trai ( con gái thì sr nhé ).Đặt hình Đường Ca ư ?? >

Học tốt !

15 tháng 8 2018

“Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”

Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai săn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.

Với tôi cũng vậy, mẹ là người quan tâm đến tôi nhất và cũng là người mà tôi yêu thương và mang ơn nhất trên đời này. Tôi vẫn thường nghĩ rằng mẹ tôi không đẹp. Không đẹp vì không có cái nước da trắng, khuôn mặt tròn phúc hậu hay đôi mắt long lanh… mà mẹ chỉ có khuôn mặt gầy gò, rám nắng, vấng trán cao, những nếp nhăn của cái tuổi 40, của bao âu lo trong đời in hằn trên khóe mắt. Nhưng bố tôi bảo mẹ đẹp hơn những phụ nữ khác ở cái vẻ đẹp trí tuệ. Đúng vậy, mẹ tôi thông minh, nhanh nhẹn, tháo vát lắm. Trên cương vị của một người lãnh đạo, ai cũng nghĩ mẹ là người lạnh lùng, nghiêm khắc. có những lúc tôi cũng nghĩ vậy. nhưng khi ngồi bên mẹ, bàn tay mẹ âu yếm vuốt tóc tôi, mọi ý nghĩ đó tan biến hết. Tôi có cả giác lâng lâng, xao xuyến khó tả, cảm giác như chưa bao giờ tôi được nhận nhiều yêu thương đến thế. Dường như một dòng yêu thương mãnh liệt qua bàn tay mẹ truyền vào sâu trái tim tôi, qua ánh mắt, đôi môi trìu mến, qua nụ cười ngọt ngào, … qua tất cả những gì của mẹ. tình yêu ấy chỉ khi người ta gần bên mẹ lâu rồi mói cảm thấy đuợc thôi. Từ nhỏ đến lớn, tôi đón nhận tình yêu vô hạn của mẹ như một ân huệ, một điều đương nhiên.

Trong con mắt một đứa trẻ, mẹ sinh ra là để chăm sóc con. Chưa bao giờ tôi tư đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con? . Mẹ tốt, rất tốt với tôi nhưng có lúc tôi nghĩ mẹ thật quá đáng, thật… ác. Đã bao lần, mẹ mắng tôi, tôi đã khóc. Khóc vì uất ức, cay đắng chứ đâu khóc vì hối hận. Rồi cho đến một lần… Tôi đi học về, thấy mẹ đang đọc trộm nhật ký của mình. Tôi tức lắm, giằng ngay cuốn nhật ký từ tay mẹ và hét to:“ Sao mẹ quá đáng thế! Đây là bí mật của con, mẹ không có quyền động vào. Mẹ ác lắm, con không cần mẹ nữa! ” Cứ tưởng, tôi sẽ ăn một cái tát đau điếng. Nhưng không mẹ chỉ lặng người, hai gò má tái nhợt, Khóe mắt rưng rưng. Có gì đó khiến tôi không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ.

Tôi chạy vội vào phòng, khóa cửa mặc cho bố cứ gọi mãi ở ngoài. Tôi đã khóc, khóc nhiều lắm, ướt đẫm chiếc gối nhỏ. Đêm càng về khuya, tôi thao thức, trằn trọc. Có cái cảm giác thiếu vắng, hụt hẫng mà tôi không sao tránh được. Tôi đã tự an ủi mình bằng cách tôi đang sống trong một thế giới không có mẹ, không phải học hành, sẽ rất hạnh phúc. Nhưng đó đâu lấp đầy dược cái khoảng trống trong đầu tôi. Phải chăng tôi thấy hối hận? Phải chăng tôi đang thèm khát yêu thương? …

Suy nghĩ miên man làm tôi thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ màng, tôi cảm thấy như có một bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi, kéo chăn cho tôi. Đúng rồi tôi đang mong chờ cái cảm giác ấy, cảm giác ngọt ngào đầy yêu thương. Tôi chìm đắm trong giây phút dịu dàng ấy, cố nhắm nghiền mắt vì sợ nếu mở mắt, cảm giác đó sẽ bay mất, xa mãi vào hư vô và trước mắt ta chỉ là một khoảng không thực tại. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi cảm thấy căn nhà sao mà u buồn thế. Có cái gì đó thiếu đi. Sáng đó, tôi phải ăn bánh mỳ, không có cơm trắng như mọi ngày. Tôi đánh bạo, hỏi bố xem mẹ đã đi đâu. Bố tôi bảo mẹ bị bệnh, phải nằm viện một tuần liền. Cảm giác buồn tủi đã bao trùm lên cái khối óc bé nhỏ của tôi. Mẹ nằm viện rồi ai sẽ nấu cơm, ai giặt giũ, ai tâm sự với tôi? Tôi hối hận quá, chỉ vì nóng giận quá mà đã làm tan vỡ hạnh phúc của ngôi nhà nhỏ này. Tại tôi mà mẹ ốm. Cả tuần ấy, tôi rất buồn. Nhà cửa thiếu nụ cười của mẹ sao mà cô độc thế. Bữa nào tôi cũng phải ăn cơm ngoài, không có mẹ thì lấy ai nấu những món tôi thích. Ôi sao tôi nhớ đén thế những món rau luộc, thịt hầm của mẹ quá luôn.

Sau một tuần, mẹ về nhà, tôi là người ra đón mẹ đầu tiên. Vừa thấy tôi, mẹ đã chạy đến ôm chặt tôi. Mẹ khóc, nói: “ Mẹ xin lỗi con, mẹ không nên xem bí mật của con. Con … con tha thứ cho mẹ, nghe con.” Tôi xúc động nghẹn ngào, nước mắt tuôn ướt đẫm. Tôi chỉ muốn nói: “ Mẹ ơi lỗi tại con, tại con hư, tất cả tại con mà thôi. ” . Nhưng sao những lời ấy khó nói đến thế. Tôi đã ôm mẹ, khóc thật nhiều. Chao ôi! Sau cái tuần ấy tôi mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu với công việc mà sao mẹ như có phép thần. Sáng sớm, khi còn tối trời, mẹ đã lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Những món ăn ấy nào phải cao sang gì đâu. Chỉ là bữa cơm bình dân thôi nhưng chứa chan cái niềm yêu tương vô hạn của mẹ. Bố con tôi như những chú chim non đón nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào từ mẹ. Những bữa nào không có mẹ, bố con tôi hò nhau làm việc toáng cả lên. Mẹ còn giặt giũ, quét tước nhà cửa… việc nào cũng chăm chỉ hết. Mẹ đã cho tôi tất cả nhưng tôi chưa báo đáp được gì cho mẹ. Kể cả những lời yêu thương tôi cũng chưa nói bao giờ. Đã bao lần tôi trằn trọc, lấy hết can đảm để nói với mẹ nhưng rồi lại thôi, chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, bây giờ con lớn rồi, con mới thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con đã biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, con không còn giận dỗi nữa, con chỉ cúi đầu nhận lỗi và hứa sẽ không bao giờ phạm phải nữa. Khi con vui hay buồn, con đều nói với mẹ để được mẹ vỗ về chia sẻ bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ là mẹ của con mà là bạn, là chị… là tất cả của con. Con lớn lên rồi mới thấy mình thật hạnh phúc khi có mẹ ở bên để uốn nắn, nhắc nhở. Có mẹ giặt giũ quần áo, lau dọn nhà cửa, nấu ăn cho gia đình.

Vào một buổi sáng mùa thu tiết trời mát mẻ, Rùa ra bãi cỏ tập chạy. Một chú Thỏ đi qua trông thấy mỉa mai châm chọc nói: “Đồ chậm như sên. Mày mà cũng đòi tập chạy à?”. Thấy Thỏ nói vậy, Rùa thủng thẳng đáp: “Anh đừng giễu tôi. Anh với tôi thử chạy thi xem ai hơn ai?”.

Thỏ vểnh tai lên tự đắc nói: “Được, được! Mày dám chạy thi với ta sao? Ta chấp mày một nửa đường đó”. Rùa không nói gì, biết mình chậm chạp nên cố sức chạy thật nhanh. Còn Thỏ nhìn theo mỉm cười, nó nghĩ: “Ta chưa cần chạy vội, đợi Rùa gần tới đích ta phóng cũng vừa”. Thế rồi nó lại nhởn nhơ nhìn trời, nhìn mây. Thỉnh thoảng lại nhấm nháp vài ngọn cỏ non, có vẻ khoan khoái lắm. Bỗng nghĩ đến cuộc thi, nó thấy Rùa đã sắp tới đích, cậu ta cắm cổ chạy thục mạng nhưng không kịp nữa rồi vì Rùa đã tới đích trước nó.

Qua câu chuyện trên, em nghĩ rằng muốn làm được việc gì dù khó khăn đến đâu nếu ta quyết tâm, chịu khó thì sẽ thắng lợi. Còn kiêu ngạo, chủ quan thì sẽ bị thất bại.
 

15 tháng 8 2018

Ngày xửa ngày xưa, có một con Rùa và một con Thỏ cãi nhau xem ai nhanh hơn. Chúng quyết định giải quyết việc tranh luận bằng một cuộc thi chạy đua. Chúng đồng ý lộ trình và bắt đầu cuộc đua.

Thỏ xuất phát nhanh như tên bắn và chạy thục mạng rất nhanh, khi thấy rằng mình đã khá xa Rùa, Thỏ nghĩ nên nghỉ cho đỡ mệt dưới một bóng cây xum xê lá bên vệ đường và nghỉ thư giãn trước khi tiếp tục cuộc đua.

Vì quá tự tin vào khả năng của mình, Thỏ ngồi dưới bóng cây và nhanh chóng ngủ thiếp đi trên đường đua. Rùa từ từ vượt qua Thỏ và sớm kết thúc đường đua.

Khi Thỏ thức dậy thì rùa đã đến đích và trở thành người chiến thắng. Thỏ giật mình tỉnh giấc và nhận ra rằng nó đã bị thua.

......-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

  Rùa và Thỏ

Ngày ấy, trong một khu rừng nọ có một chú Rùa cùng một chú Thỏ chung sống cùng với nhau. Có thể nói Rùa và Thỏ chính là một đôi bạn vô cùng thân thiết ở trong khu rừng này. Nhưng bỗng nhiên, vào một ngày kia, cả hai không hiểu sao lại tranh cãi lớn về chuyện ai là kẻ chạy nhanh hơn.

Sau một hồi cãi cọ kịch liệt thì Rùa và Thỏ đã quyết định tổ chức cuộc thi chạy để có thể xác định xem ai có thể về đích trước, cũng chính là kẻ chạy nhanh hơn.

Thỏ thì vốn được biết đến là một trong số những loài vật chạy nhanh nhất trong rừng, bởi vậy nên chỉ vừa mới bắt đầu cuộc đua Thỏ ta đã dùng hết sức mà chạy. Thỏ chạy nhanh như là tên bắn, chỉ một lúc kể từ khi bắt đầu thì Thỏ đã thấy mình bỏ Rùa tít phía xa kia. Trong lòng Thỏ chắc mẩm:

– Rùa kia còn lâu mới có thể bắt kịp ta được, cậu ta vô cùng chậm chạp, vậy thì mình hãy tranh thủ mà nghỉ ngơi chút đã!

Nghĩ như vậy nên Thỏ chẳng vội vàng, cứ vui vẻ mà dạo chơi, hết hái hoa lại bắt bướm, khi đã thấm mệt thì Thỏ tìm đến dưới gốc cây lớn, lăn ra mà ngủ. Trong lúc Thỏ thảnh thơi chơi đùa rồi nằm nghỉ thì Rùa vẫn rất chăm chỉ mà bước từng bước một, những bước chân nặng nhọc dần đưa Rùa tiến về phía đích.

Lúc Thỏ đã ngủ đẫy giấc mà tỉnh lại thì bầu trời bắt đầu chuyển tối. Lúc này thì Thỏ mới giật mình và nhận ra rằng Rùa ta đã sắp tới đích trước cả mình. Thỏ vội vội vàng vàng co cẳng mà đuổi theo, nhưng đã không còn kịp nữa, Rùa đã tới đích trước nó.

Vậy là cuối cùng Thỏ đã phải chịu thua Rùa. Bởi vì khinh thường Rùa nên Thỏ đã không nghiêm túc trong cuộc thi chạy, cuối cùng phải chịu thất bại, và Rùa đã trở thành người chạy nhanh nhất bởi tính kiên trì, nhẫn nại và chăm chỉ của mình.

(~bạn tham khảo~)

15 tháng 8 2018

1. 5 từ láy: chính chắn, cần cù, nhã nhặn, ngoan ngoãn, thật thà.

5 từ ghép: tốt bụng, hiền lành, cẩn thận, nhân ái, cởi mở.

Bài làm:

Lớp em có 1 bạn nữ mà ai cũng yêu quý đó chính là Thanh Mai và bạn ấy cũng là người bạn thân nhất của em.Mai được mọi người yêu quý bởi tính tốt bụng,cởi mở. Có lần, lớp em có 1 người bạn mới đến, tất cả mọi người đều tỏ vẻ không thích nhưng Mai là người đầu tiên đứng lên xách cặp, sắp xếp chỗ ngồi cho bạn ấy và giúp đỡ bạn ấy trong học tập rất nhiều. Mai không thông minh nhưng bạn ấy được tính cách cần cù nên kết quả học tập của Mai rất tốt. Mai khá là nhã nhặn và chính chắn, bạn ấy không tỏ tính trẻ con như các bạn khác, bạn cư xử như người đã trưởng thành. Em rất tự hào vì có 1 người bạn tuyệt vời như Mai.

BLACK:Chán vãiAYA:có thêm 1 fan hiếmBLACK:` - `AYA:vừa là blink vs army,fan này sắp bị tuyệt chủng,cần đưa vào sách đỏ để bảo tồnBLACK:AiBLACK:Là blink?BLACK:Ai là army?Võ Thị Khánh Ly:vậy cần đưa vào viện bảo tàng á -.-BLACK:Hoang mangBLACK:Ai?AYA:tổng cộng có 2 fan hiếm cần được bảo tồnBLACK:Tao là fan của tao.Tao yêu taoBLACK:Ai ?.Chắc aya cần đc bảo tồn.Cho vào viện bảo tàng.Black là màu tao...
Đọc tiếp

BLACK:Chán vãi
AYA:có thêm 1 fan hiếm
BLACK:` - `
AYA:vừa là blink vs army,fan này sắp bị tuyệt chủng,cần đưa vào sách đỏ để bảo tồn
BLACK:Ai
BLACK:Là blink?
BLACK:Ai là army?
Võ Thị Khánh Ly:vậy cần đưa vào viện bảo tàng á -.-
BLACK:Hoang mang
BLACK:Ai?
AYA:tổng cộng có 2 fan hiếm cần được bảo tồn
BLACK:Tao là fan của tao.Tao yêu tao
BLACK:Ai ?.Chắc aya cần đc bảo tồn.Cho vào viện bảo tàng.Black là màu tao thích.Còn pink thì cút
Đức Anh Vũ:???
BLACKCòn cho tao hỏi BTS là ai
Đức Anh Vũ:xàm is real
AYA:haha,buồn cười đâu cả bụng,bn bị rối loạn tâm thần nặng rồi đó,mà ai xàm?
Đức Anh Vũ:bạn black.Ko biết cả BTS
AYA:bn cần vào và viện bảo tồn fan quý hiếm mà Đức Anh Vũ
Đức Anh Vũ:tại sao
AYA:bn vừa army vừa sky,cả 1 bn nữa.Đúng ko?<đúng===
Hatsune Miku:rất đúng
BLACK:Ayame mik chưa gây war vs bạn.Chửi nhau à.Động vật quý hiếm
BLACK:Mik là con người thì là động động vật bậc cao
BLACK:BTS là cái gì,7 cái đứa hàn quốc chứ gì.Nhưng mình ko quan tâm thì làm sao.Sky thì trẩu vừa thôi
BLACK:Is real cái cc.Đạo nhái như thg sơn tùng
AYA:bn nói đau bụng quá,buồn cười,bn bỏ bùa cười vào chữ bn ghi à?,hahahahahaha
BLACK:Bạn đau bụng thì cần đến bệnh viện thú y ko?.Hay sắp đau đẻ
AYA:thú y gì
BLACK:Lần này thì bạn và cái thg sky kia gây war nhé
BLACK:BTS là cái đm
AYA:đẻ thì ko còn sức đánh mày
AYA:đánh m
AYA:À đánh máy,đừng hiểu lầm
BLACKĐánh mây?
BLACKĐánh mây là cái gì?.Đánh đc mây?
BLACK:Uồi>Siêu
AYA:quá khen nha
BLACK:😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂
Đức Anh Vũ:con blackkia sủa ít thôi
BLACK:Thằg sky đéo nào vậy
Đức Anh Vũ:t phang chết mẹ mày h,bố m mà giận thì ko hiền đâu con tó à
BLACK:Con tó là con gì?.Tao chỉ biết mày là đứa sky duy nhất mặt chó
Đức Anh Vũ:đcmm sủa ít thôi
BLACK:Ko bik ai sủa.Tao là con tó
Đức Anh Vũ:mặt m nhìn chẳng khác j con điên trốn trại tâm thần
BLACK:Còn mài là con chó thì ai bik sủa.Hoàng mang
Đức Anh Vũ:con người như t ko hiểu tiếng m vì m là chó và đang sủa
BLACK:Con thần kinh đôi khi cũng đẹp gái và thông minh hơn con chó nhiều
Đức Anh Vũ:thần kinh thì đéo bt mình nói j đâu
BLACK:Tao đánh bàm phím mà mày
BLACK:😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂.Chửi nhau vs thằng này vui ghê
Đức Anh Vũm: ko nghĩ trước khi đánh hay sao con đĩ
BLACK:Phải thông não nó cái đã.😎😎😎😎😎
Đức Anh Vũ:t thách m đấy,sủa to lên đi cưng
Võ Thị Khánh Ly:sao cãi nhau rồi -_-
Đức Anh Vũ:hello ạn con này ngáo hạng nặng rồi
AYA:mấy bn cãi nhau mà cười đau bụng
BLACK:Tao là người.Chứ đéo phải chó đực động lứng
AYA:công nhận black cãi nhau mà hài thật
BLACK:Đây ko phải show hài
Võ Thị Khánh Ly:cãi hài lên -- cho mọi người cười
BLACK:😃😃😃😃😃.I'm be fine
Đức Anh Vũ:mn ơi con này sủa từ nãy đến h
AYA:cãi nhau hài vậy mới vui
AYA:mình thấy ko giống sủa
AYA:giống diễn kịch hài hơn
Đức Anh Vũ:nó chửi BTS nên tui mới chửi nó
nguyễn thị linh anh:hôm nay ko có hứng chửi
Nguyễn Hoàng Minh Anh:đức anh vũ bn là army ak
AYA:diễn tiếp đi
nguyễn thị linh :anhvũ là Sky à
Nguyễn Hoàng Minh Anh:chửi nhau hay thía
Đức Anh Vũ:cả sky và army
Nguyễn Hoàng Minh Anh:bn  để hình núi tùng nên mk tườn bn là sky
Đức Anh Vũ:^^
nguyễn thị linh anh:thằng nào là Sky ở đây?
nguyễn thị linh anh:Sky ko tiếp một đứa lai ARMY đâu
nguyễn thị linh anh:thằng này mê trai :))
AYA:fan quý hiếm cần được bảo tồn ở vườn bảo tồn fan quý hiếm của thế giới,fan này sắp tuyệt chủng,được đưa vào sách đỏ
nguyễn thị linh anh:danh sách đỏ?,để tao thăm
AYA:cấm ai săn bắn fan hiếm này
nguyễn thị linh anh:đơn giản vì Sky ko tiếp một đứa Sky như mài
AYA:ko tiếp thì thôi,vào viện bảo tàng rồi thì not cần tiếp
AYA:đúng ko đức anh vũ?
nguyễn thị linh anh:danh sách mài nói của mài còn chỗ ko?
Đức Anh Vũ:bố m tức rồi đấy con đĩ
Đức Anh Vũ:sủa lắm đi cho mồm m toang ra
AYA:có 2 fan được đưa vào danh sách
nguyễn thị linh anh:để tao viết tên thằng vũ vào danh sách sinh vật ô nhiễm
Đức Anh Vũ:con này sủa ngứa đít vãi
nguyễn thị linh anh:thôi pp,tao đi viết longfic về sếp
AYA:viết gì thì viết
AYA:black đâu rồi,diễn tiếp đi,giặc đã đi rồi
AYA: off rồi
nguyễn thị linh anh:À,tao bảo
nguyễn thị linh anh:lên wattpad tìm kiếm Linh Ka
A Blue Sky:not rảnh
nguyễn thị linh anh:chúng nó chửi hay vl
A Blue Sky:fan linh ka hả m
nguyễn thị linh anh:đọc xong kẻo cấp cứu
A Blue Sky:t ghét linh ka
AYA:Linh Ka muốn lm gì thì lm,ko quan tâm,nó chửi gì thì chửi
nguyễn thị linh anh:tao ko phải army nhưng trên fb con Linh ka nó viết cái gì nhỉ
AYA:ko cần xem
nguyễn thị linh anh:Jongkook bay sang việt Nam tặng nhẫn kim  cương 3,5 ty cho nó
A Blue Skyt :hate linh ka ung thư
nguyễn thị linh anh:DNA BTS như mấy thằng đĩ nhảy giả tạo
A Blue Sky:điêu vãi
Đức Anh Vũ:really
nguyễn thị linh anh:Vì jongkook mà Linh phải bỏ sếp
AYA:con linh ka xấu hơn đống phân mà tặng
Đức Anh Vũ:jonghook chác bị dính bùa yêu
AYA:ngồi mà bịa,bịa gì thì bịa,ko xem
nguyễn thị linh anh:Kpop làm sao xứng đáng vs linh
AYA:thôi ko quan tâm,mấy bọn đó nói gì thì nói,lm gì thì lm
nguyễn thị linh anh:pp,bầm tăng ghé qua nói như vậy thôi
AYA:tại m mà black sợ như bị chó đuổi,huhu,black ơi
Đức Anh Vũ:sao mà black sợ?
AYA:mà thấy nghi nghi,sao con đó on mà black off
Đức Anh Vũ:chùng hợp
AYA:mai nhớ diễn tiếp nha
Đức Anh Vũ:sao mà sợ
AYA:zui lắm đó,nhớ nha,siêu zui luôn\,tối này zui nhất
Đức Anh Vũ:???
AYA:bn miku ko xem kịch à?
Hatsune Mikucs :xem mà
Hatsune Miku:từ nãy h im lặng thôi
KuDo Shinichi:kịch gì?
Hatsune Miku:lên trên đc sẽ bt
AYA:zui ơi là zui,đúng rồi
Đức Anh Vũ:not fun khi chửi với nó
Nguyễn Hoàng Minh Anh:kịch này cn diễn típ ko nhể
Hatsune Miku:từ nãy tui cs nhắn j đó xong ai còn nhớ tới tui ko z
AYA:ko
KuDo Shinichi:ukm cũng hay
AYA:zui quá nên quên luôn bn
Đức Anh Vũ:V
Hatsune Miku:vô tâm qá đi
Đức Anh Vũi: think i will out this group
Hatsune Miku:why ??
AYA:đừng,đừng leave
Hatsune Miku:đag zui kia mà
Đức Anh Vũ:because group think me is animal hím
Hatsune Miku:haha
Đức Anh Vũ:tui là hề à
Hatsune Miku:kịch hay lém
Hatsune Miku:bn ko phải hề đâu
AYA:diễn sâu chứ?,bn đức anh vũ là fan hiếm
Đức Anh Vũ:tui chửi ko ai giúp
Đức Anh Vũ:thế mà bảo là ai chửi BTS là chửi nó
AYA:bn đức anh vũ diễn sâu quá nên ko cần diễn viên phụ giúp
Hatsune Miku:chuẩn
Đức Anh Vũ:í ông tui ko phải là sky hoặc army đúng ko
Hatsune Miku:????
AYA:bn là sky và army,bn vào sách đỏ rồi nên được bảo tồn
Hoàng Linh Đan:càng ngày càng xàm =))
Đức Anh Vũ:thôi bye team
AYA:đừng lo chết
Đức Anh Vũ:tui out đây
AYA:á đừng,đang zui,đang zui mà,chạy là mất hứng
Đức Anh Vũ:ơ,mà out kiểu j,tui ko bt lm,chỉ đi
AYA:ko out được
Đức Anh Vũ:chỉ đê
AYA:ở OLV ko có dịch vụ out cho thành viên
Đức Anh Vũ:nooooooooooooooooooo
AYA:bn ko thấy có nghìn người mà ai chat đó à?,họ muốn out nhưng not out được

Nguyễn Minh Anh:leave group á?

Đức Anh Vũhello minh anh
AYA:á blue bị điên à
Hatsune Miku:haha
AYA:hiện bóng ma lên nguyền rủa sự vui zui à?,sợ quá,cả người lạnh cóng
Hatsune Miku:cs thây blue đâu bn
Đức Anh Vũ:tui có 1 cách
Hatsune Miku:cách j z
Đức Anh Vũ:nếu on thì ko nhắn
AYA:blue = Minh Anh=smile=happy fun
AYA:á đừng,spams lm phiền đấy
Đức Anh Vũ:minh anh lm sao
Nguyễn Minh Anh:?
AYA:à hình như nhầm.Trần Minh Anh ko phải Nguyễn Minh Anh
Nguyễn Minh Anh:=.=''
AYA:bn là đứa nào
Nguyễn Minh Anh:nc như đúng rồi xog ns nhầm
Hatsune Miku:trời ơi
AYA:mình mà gặp được link bn là ăn...
Nguyễn Minh Anh:ko hỉu s mk lại zô group này
AYA:đồ điên,ái nam ái nữ
Đức Anh Vũ:ko nên chửi minh anh nguyến nhé
Nguyễn Minh Anh:tự nhiên ms gặp chửi ngta z
Nguyễn Minh anh :Ailà bóng ma hiện hồn
AYA:lm người khác mất vui
Nguyễn Minh Anh:hiện nguyên người lun chớ k pk mk hồn
Đức Anh Vũ:ko chửi nguyễn minh anh
Nguyễn Hoàng Minh Anh:hello đức anh vũ
AYA:hiện nguyên người à?,sợ v,hiện nguyên người ms sợ
Nguyễn Minh Anh:bn đâu bk sợ ai
Đức Anh Vũ:ê sao nói thế minh anh
AYA:chạy rùi
Nguyễn Minh Anh:nói j bn
AYA:sợ quá ma,đúng là bóng ma hiện nguyên người.À CHƯA CHẠY
Đức Anh Vũ:bảo đừng trêu minh anh mà sao ko nghe,minh anh đừng nói nữa ngủ đi
AYA:uk,ngủ đi
Nguyễn Minh Anh:tui đag nc mà má
AYA:bn on là mình ko viết được truyện hài
Nguyễn Minh Anh:thì bn cứ viết ai ép ko viết âu
AYA:tốt nhất là ngủ
Nguyễn Minh Anh:xua đuổi hã,buồn thế
Hatsune Miku:lại bơ tui rùi
Đức Anh Vũ:sr
Hatsune Miku:cảm giác như mk bị bỏ rơi ở 1 thế giới khác
Nguyễn Minh Anh:đây chỉ có 1 TG thui mà
Đức Anh Vũ:hay
Hatsune Miku:đau lòng,cạn lời
Đức Anh Vũ:khổ thân
Hatsune Miku:uk
Nguyễn Minh Anh:bơ ngon mà,chắc bây h thì out ik chơi đã
Đức Anh Vũ:bơ ko ngon ngọt lưams
Nguyễn Hoàng Minh Anh:tí mk ms ngủ đc
Đức Anh Vũ:uk
Hatsune Miku:lúc đầu ngon về sau thì cay đắng
Nguyễn Minh Anh:đưa mik ăn giùm cho
Đức Anh Vũ:tui ăn chung với
Nguyễn Minh Anh:xưa h ăn bơ nhìu r
Đức Anh Vũ:à mà sao bạn vào group này vậy
Nguyễn Minh Anh:bạn nào ?
                                                                    Hết

Thấy hay nhớ tick dưới nha!Đây là kịch hài của nhóm UNTITED

 

1
20 tháng 12 2018

hay đó

15 tháng 8 2018

Mình lười ghi lắm hay cho bạn mở đầu nè :

Bởi cái tính tham lam của tôi mà tôi phải nhận kết cục như vậy! Tôi còn sống để ngồi đây kể lại câu chuyện này cho các bạn nghe đều nhờ vào người em út của tôi. Người em mà xưa nay tôi không coi nó ra gì. Thôi không dài dòng nữa vào câu chuyện mà tôi định kể để hiểu rõ hơn nhé. Cau chuyện tên : Cây khế

15 tháng 8 2018

ko chep mang ko chep sach thi tu di ma nghi di than vo lin da nao loz