đặt 1 câu vs từ nhạt nhạt.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nhà bác Dũng cạnh nhà em, mé hông nhà có chừa một khoảng đất rộng có trồng rất nhiều loại cây cảnh, nào là hoa hồng, hoa lan, hoa huệ, hoa sứ. Nhưng em thích nhất là cây hoa sứ được trồng trong cái chậu men màu xanh.
Cây hoa sứ cao khoảng một mét. Thân to bằng cổ tay em có màu xám mốc. Từ thân tẽ ra năm nhánh cân đối. Mỗi nhánh có nhiều nhánh nhỏ. Lá sứ hình bầu dục màu xanh thẫm và dày, mặt lá thì nhẵn. Bông sứ có hai màu hồng ở ngoài cánh và sâu phía trong là màu vàng nhạt. Đứng cạnh chậu sứ, một mùi hương dịu nhẹ thoảng đưa trong gió thật dễ chịu.
Ngày nào bác Dũng cũng chăm chút cây. Chú tưới nước và ngắt bỏ những lá úa. Bao giờ sang nhà chú em cũng thích dừng bên chậu sứ để ngắm.
Trong khu vươn nho nhỏ nhà em có trồng một cây khế cũng nho nhỏ .Cây khế là từ thời bà ngoại em để lại .Bao nhiêu năm qua ,cây khế vấn luôn sai trĩu quả .
Cây khế được trồng trên một mảnh đất nhỏ ,xung quanh chẳng có một cây nào khác nên nhìn cây khế có vẻ khá đơn độc .Thế nhưng cây khế vẫn luôn vươn mình lên cao .Thân cây khế chỉ bé bằng bắp chân của người lớn .Những cành lá tỏa ra bốn phía và rủ bóng xuống mắt đất .Biết bao lần em ngồi dưới gốc cây để học bài mà chẳng sợ nắng vì tán lá đã che hết ánh nắng rồi .Thi thoẳng ,lại có một vài chiếc lá rụng xuống đất .Một vài chiếc lá vàng rụng xuống .Một vài chiếc lá non lại nhú ra .Em chẳng thể đếm được mỗi ngày có bao nhiêu chiếc lá rụng .
Em thích nhất là mùa khế chín .Khi khế còn xanh ,quả khế bám rất chắc vào cành cây .Khi khế chín rồi ,thì cành cây lại chở lên yếu ớt .Khi đó ,em đứng dưới gốc cây và lắc lư thân cây cũng đủ để cho quả khế rơi xuống đất .Khi ấy ,em nhặt khế lên và mang đi rửa để thưởng thức .Khế ngọt nên lũ chim tỏ ra thích thú lắm .Chúng thường xà xuống những quả khế đã chín già .Thi thoẳng ,ở dưới gốc cây vẫn có những quả khế đã bị chim ăn mất một phần .
Em luôn tự nhủ rằng ,phải chăm sóc thật tốt cho cây khế để cây khế luôn cho gia dình em quả ngọt.
Vườn kia cây quý đủ loài
Cam, chanh, bưởi, quýt, mận, xoài, ổi, na.
Hương thơm bay khắp gần xa
Quả thơm mát ngọt phần bà của em.
công cha như núi thái sơn
nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
1 lòng thờ mẹ kính cha
cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
Câu 1 :Em rất ấn tượng về sự thông minh của chú vẹt vì chú vẹt đã tìm cách để về được quê hương của mình .
Câu 2 :Nội dung của bài là kể về cuộc hành chình của chú vẹt đi tìm cách để về được quê hương của mình .
Câu 3 :
a.Chú vẹt là chủ ngữ của câu a ;b.Ông mở cửa lồng là chủ ngữ của câu b ;c.Về đến nhà là chủ ngữ của câu c.
Cau:1
Em thay an tuong o doan cuoi.Vi no noi den chu vet rat khon
Cau:2
Dung co coi thuong nguoi khac qua vet be ngoai.
Cau:3
a.Chu vet,cai mao,bo long.
b.Cai long,vet,ban tay
c.Nha,nguoi,chu vet,ong.
Cứ mỗi sáng thứ 2 đầu tuần, em lại háo hức mong chờ được đến trường để tham dự buổi lễ chào cờ. Đối với em, buổi lễ chào cờ có một ý nghĩa rất đặc biệt, nó mang lại cho em cảm giác thiêng liêng khó tả.
Như đã thành thói quen, thứ 2 nào em cũng đến trường sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ. Buổi sáng ngày hôm nay thật đẹp. Bầu trời cao trong xanh vời vợi có vài áng mây trắng bay hững hờ. Ông mặt trời tỏa ánh nắng ấm áp khắp muôn nơi, vạn vật như căng tràn nhựa sống, tinh khôi và tươi mới. Không khí trong lành, mát mẻ, thỉnh thoảng lại có vài cơn gió thoảng qua tạo cảm giác rất dễ chịu. Cành cây rung rinh trong gió như muốn reo vui, trên cao, những chú chim hót líu lo làm cho khung cảnh thêm tưng bừng, rộn rã.
Lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới trong gió nhẹ và nắng mai, màu đỏ vốn rực rỡ hôm nay càng rực rỡ hơn. Cả sân trường chìm trong màu áo trắng học trò. Trên vai mỗi người học sinh là chiếc khăn quàng đỏ thắm tượng trưng cho Đội viên. Tiếng trống trường được đánh liền một hồi, các bạn học sinh dừng lại tất cả các hoạt động của mình, chẳng ai bảo ai xếp hàng thật ngay ngắn, đôi mắt ngước nhìn lên phía trên nơi các thầy cô giáo đang ngồi.
Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của bạn tổng phụ trách vang lên: “Nghiêm! Chào cờ! Chào”. Tất cả học sinh và thầy cô giáo đặt bàn tay búp măng lên đầu, ánh mắt nhìn theo lá quốc kì. Một bầu không khí trang trọng, thiêng liêng bao phủ lên toàn bộ ngôi trường. Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Ai cũng cố gắng hát to và dõng dạc nhất có thể. Bài hát gợi nhớ về một thời quá khứ vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn tới thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có cuộc sống độc lập, tự do như ngày hôm nay.
Sau bài hát quốc ca là đến bài hát đội ca. Bài hát có giai điệu tươi vui làm chúng em không khỏi phấn khởi và tự nhắc mình phải học tập thật tốt để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ. Cuối cùng, bạn tổng phụ trách lên nhận xét tình hình học tập và thực hiện nề nếp của cả trường trong tuần vừa rồi, khen ngợi những lớp thực hiện tốt, đồng thời phê bình và nhắc nhở một số cá nhân, tập thể về những khuyết điểm còn tồn tại.
Dù giờ chào cờ đã kết thúc nhưng hình ảnh của nó vẫn in đậm trong tâm trí em. Giờ chào cờ không chỉ là một tiết học lí thú mà còn tô đậm tình yêu đối với mái trường, với quê hương, đất nước trong lòng mỗi người học sinh.
Cứ đầu tuần vào lúc bảy rưỡi ở trường em lại tổ chức buổi chào cờ. Buổi chào cờ gồm các thầy cô giáo và học sinh trong trường tham gia.
Chúng em đang chơi đùa dưới sân thì bỗng “Tùng! Tung! Tùng!” Tiếng trống vang lên báo hiệu giờ chào cờ chuẩn bị bắt đầu.. Mỗi lớp chia thanh hai hàng dọc theo qui định. Biển lớp làm mốc đứng đều tăm tắp trên tay các bạn lớp trưởng. Những chiếc khăn quàng đỏ bay bay trong gió khoe sắc với những bộ động phục trắng tinh. Nắng buổi sáng dìu dịu chiếu vào gương mặt của chúng em làm đôi má ửng hồng. Thầy cô giáo ăn mặc chỉnh tề. Đội trống mặc đồng phục riêng đứng trên sân khấu chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ. Chúng em đứng dậy. Cô tổng phụ trách hô: “Nghiêm! Chào cờ! Chào”. Tiếng hô vừa dứt, hàng loạt cánh tay của các anh chị lớp bốn, lớp năm giơ lên trước trán. Tiếng trống dồn dập. Bạn cầm cờ đứng trước sân khấu chao cờ theo hiệu lệnh. Tất cả các bạn im phăng phắc. Mắt nhìn thẳng lên lá cờ tung bay trong gió. Tiếng trống vừa dứt cô Hằng hô to: “Quốc ca”. Tất cả đồng thanh hát: “Đoàn quân Việt Nam đi…” Giọng hát ngân vang rất đều. Ai cũng say sưa hát để thể hiện lòng yêu quê hương tha thiết. Mắt đăm đắm nhìn lên lá Quốc kì. Đầu ngẩng cao. Hai tay duỗi thẳng hai bên trông thật nghiêm chỉnh. Những chú chim hằng ngày hót say sưa thế nay cũng im lặng như muốn nghe tiếng hát của chúng em. Hết bài Quốc ca là bài Đội ca. Các bạn hát nhanh và mạnh mẽ hơn. ”Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, vì lý tưởng của Bác Hồ vĩ đại!” “Sẵn sàng!”. Lời hô vang như sấm. Chào cờ xong cô tổng phụ trách ra hiệu cho chúng em ngồi. Không khí có phần ồn ào nhứng trật tự ngay khi cô nhận xét thi đua trong tuần. Giọng cô sang sảng rất dễ nghe. Lớp em mà được nhận cờ xuất sắc thì ai cũng vui, gương mặt bạn nào cũng hớn hở. Sau đó, cô nhắc việc tuần tới. Bạn nào cũng chăm chú nghe để thực hiện cho tốt. Rồi mỗi bạn cầm một chiếc ghế lần lượt lên lớp trả lại không khí yên tĩnh cho sân trường.
Em rất thích những phút chào cờ đầu tuần. Hình ảnh lá Quốc kì thiêng liêng in đậm trong tâm trí mỗi chúng em. Chiếc khăn quàng đỏ mà em đang đeo đây là một góc của lá cờ Tổ quốc. Nó nhắc em cố gắng học tập và rèn luyện để trở thành con ngoan trò giỏi.
Bài ca dao trên là lời nhắc nhở người con không được phép quên công lao dưỡng dục của cha mẹ. Tác giả sử dụng nghệ thuật điệp cấu trúc kết hợp cùng liệt kê "lá rừng", "tầng trời cao", "vì sao" để làm nổi bật sự vĩ đại của công lao mẹ thầy. Chúng ta trưởng thành và có được như ngày hôm nay là bao vất vả hi sinh của cha mẹ. Vì vậy tương lai dù có ra sao chúng ta cũng không được phép quên điều đó. Và phải biết trân trọng và dành sự báo đáp đối với đấng sinh thành của chúng ta.
Bài ca dao trên là lời nhắc cho chúng ta rằng không được quên công lao nuôi nấng,dạy dỗ của cha mẹ.Tác giả đã sử dụng nghệ thuật điệp ngữ " Đố ai đếm được " kết hợp cùng liệt kê "lá rừng","tầng trời cao","vì sao" là những hình ảnh thiên nhiên vĩnh hằng,kì vĩ nhằm so sánh ngầm với công lao trời biển của cha mẹ,truyền tải bức thông điệp sâu sắc,chân thật và sinh động,nhấn mạnh về tình cảm bao la mà cha mẹ dành cho con cái.Chúng ta trưởng thành và có được ngày như hôm nay cũng là nhờ bao vất vả và hi sinh của cha mẹ.Vì vậy,sau này dù có ra sao cũng đừng quên công lao to lớn này của cha mẹ.Và chúng ta phải tiết trân trọng và báo đáp công ơn sinh thành này của cha mẹ.
***Tham khảo***
Bài ca dao Gió đưa cành trúc la đà là một bức tranh tuyệt đẹp về cảnh mùa thu vào buổi sáng sớm nơi kinh thành Thăng Long. Mỗi câu thơ là một cảnh đẹp được chấm phá qua ngòi bút đặc sắc của các tác giả dân gian nhằm ca ngợi cảnh đẹp quê hương:
Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương
Mịt mù khói toả ngàn sương
Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ.
Ca dao dân ca xưa và kể cả không ít những nhà thơ đã tả nhiều về vẻ đẹp thanh bình của kinh thành Thăng Long. Cảnh mùa thu thật đẹp, gió nhẹ nhẹ đủ làm gợn sóng mặt hồ Tây, bên bờ hồ liễu rủ biêng biếc. Câu thơ mở đầu cho thấy gió rất nhẹ, gió không thổi mà chỉ đưa nhẹ nhàng làm đung đưa những cành trúc rậm rạp la đà sát mặt đất. Cành trúc được làn gió thu trong trẻo, mát lành vuốt ve êm dịu, cùng vói gió cành trúc khẽ lay động bay cùng chiều gió.
Gió đưa cành trúc la đà
Cảnh đẹp thật gợi cảm, gợi tình trong khí thu mát mẻ trong lành. Câu thơ có màu xanh của trúc, khe khẽ của gió, và đương nhiên khí thu, tiết thu, bầu trời khoáng đạt, những cánh diều vi vu trên không, đằng sau những cành trúc la đà là tiếng oanh vàng thánh thót.
Mùa thu câu cá - Bài thơ nổi tiếng tả cảnh sắc mùa thu nơi đồng bằng Bắc Bộ của Nguyễn Khuyến cũng có gió nhẹ làm mặt ao lăn tăn, chiếc lá thì khẽ đưa vèo. Còn Đỗ Phủ thì “Hai cái oanh vàng kêu liễu biếc”. Đó chính là những tín hiệu mùa thu.
Nếu như ta chỉ cảm nhận bằng thị giác là chính sau những cành trúc la đà mặt đất thì câu thơ thứ hai lại là động là âm thanh.
Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương
Đây là thủ pháp quen thuộc lấy xa tả gần, lấy động tả tĩnh. Xa xa văng vẳng tiếng chuông Trấn Vũ êm êm gây không khí rộn ràng náo động. Tiếng gà tàn canh Thọ Xương vọng tới. Tiếng chuông ngân vang hoà cùng tiếng gà gáy le te. Âm thanh như tan ra hoà cùng đất trời sương khói mùa thu. Trong làn sương khói, ánh sáng đêm thu bao phủ tràn khắp mọi nẻo, nhịp chuông vang vọng cùng gà gáy như làm cho mọi vật càng mơ màng thơ mộng hơn. Cuộc sống đang say tràn trong niềm vui háo hức:
Mịt mù khói toả ngàn sương
Khói toả mịt mù được đảo lại mịt mù khói toả. Thủ pháp nghệ thuật đảo ngữ làm tăng sự huyền ảo lung linh của cảnh vật, của cuộc sống. Mặt đất một màu trắng mờ, do màn sương bao phủ. Nhìn cận cảnh hay viễn cảnh đều có cảm giác như mặt đất đang chìm trong khói phủ. Cuộc sống yên bình tĩnh lặng, vũ trụ đang quay, thời gian trôi đi, trời trở về sáng. Tiếng chày đều tay từ phường Yên Thái ngân vang dồn dập. Nhịp chày chính là nhịp đập của cuộc sống, sức sống mạnh mẽ của kinh đô này. Bình minh ửng hồng phía đằng Đông xua tan làn sương khói. Hồ Tây mênh mông phẳng lặng như chiếc gương khổng lồ sáng dần lên in hình phố cổ. Đây là hình ảnh trung tâm mặt gương Tây Hồ, một tứ thơ toả sáng làm cho cả bài bừng lên:
Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ.
Bài thơ tả cảnh dẹp kinh thành Thăng Long, nhưng thông qua miêu tả cảnh, ẩn chứa tình cảm tự hào về quê hương đất nước:
Rủ nhau chơi khắp Long Thành
Ba mươi sáu phố rành rành chẳng sai
Quê hương đang ngày ngày thay da đổi thịt, cảnh tình thấm vào nhau rung động mãi trong hồn ta. Tâm hồn tác giả thật say sưa mới có những vần thơ hay đến vậy.
Bài ca dao để lại trong ta ấn tượng tuyệt vời về Thăng Long. Nó giúp ta yêu hơn tự hào hơn, về kinh đô ngàn năm văn hiến. Bài ca dao mang vẻ đẹp cổ điển hoa lệ như một bài cổ thi trác tuyệt.
Câu 1: B
Câu 2: A
Câu 3: B
Câu 4: B
Câu 5: B
Câu 6: A
Tự luận:
Câu 1:
Cụm động từ: Tôi đang tính toán căn nhà này nên xây như thế nào.
Cụm tính từ: Mụ ta đang tính toán với chính người thân của mình.
Cụm danh từ: những tính toán trong đầu của anh ấy luôn luôn hợp lý cho mọi trường hợp.
MỌI NGƯỜI COI THỬ GIÚP MÌNH XEM CÓ ĐÚNG KHÔNG.
Bầu trời trong xanh nhạt nhạt màu vàng óng của mặt trời.
Em cần chỉnh lại màu của bên này cho nó đậm hơn, nó trông hơi nhạt nhạt