Tìm 5 danh từ, 5 động từ, 5 tính từ, pt thành 1 cụm rồi dùng cụm đó pt thành câu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tấm cám
Truyện cổ tích Tấm Cám là một câu chuyện có từ rất lâu, và đã đồng hành với biết bao thế hệ trẻ em Việt Nam ta.
Câu chuyện xoay quanh cuộc đời của nhân vật chính là cô Tấm dịu dàng, nết na. Cô Tấm mồ côi mẹ từ sớm. Cha sau khi đi bước nữa không lâu thì qua đời, dể cô sống một mình với bà dì ghẻ và người con riêng của bà là Cám. Biết bao đau khổ của đời Tấm đều do hai mẹ con độc ác này gây nên.
Suốt những năm tháng tuổi thơ đến khi lớn lên, Tấm bị dì ghẻ bắt làm việc quần quật suốt ngày, lại chịu cảnh mắng nhiếc, thiếu thốn đủ đường. Một lần, dì ta lấy chiếc yếm đào mới để tổ chức cho Tấm và Cám thi mò cua bắt ốc. Dĩ nhiên với tính chăm chỉ của mình, phần hơn sẽ phải nghiêng về Tấm. Ngờ đâu Cám gian xảo đã bày mưu lừa Tấm đi gội đầu sạch sẽ, để cướp giỏ tôm cua về nhà trước. Chờ Tấm lên bờ thì trong giỏ chỉ còn mỗi con cá bống nhỏ xíu. Tấm bật khóc nức nở, thì ông Bụt hiện lên và dặn dò cô mang cá bống về nuôi.
Tấm nuôi cá trong cái giếng sau nhà. Hôm nào cũng mang cơm ra cho cá ăn, và hát bài hát riêng của mình thì bống mới ngoi lên. Ngờ đâu, mụ dì ghẻ độc ác đã rình mò và nghĩ ra kế xấu. Mụ ta lừa Tấm đi chăn trâu ở đồng xa, rồi ở nhà bắt chước Tấm gọi cá bống lên và ăn thịt. Ăn xong, mụ chôn xương cá ở góc bếp. Chờ đến lúc Tấm về nhà, mang cơm ra giếng, gọi bống lên thì chỉ còn cục máu đỏ tươi mà thôi. Buồn bã, Tấm bật khóc nức nở. Ông Bụt lại hiện lên, chỉ cho Tấm lấy nắm thóc cho gà ăn, để nó bới đất tìm xương cá bống cho. Rồi ông dặn Tấm chôn xương vào bốn chiếc bình, đặt ở chân giường.
Ít lâu sau, nhà vua mở hội tuyển vợ, con gái khắp nơi xúng xính váy áo để đi trảy hội. Tấm cũng hớn hở theo. Cô xin dì ghẻ cho được đi trảy hội. Ngờ đâu, bà ta bắt cô phải nhặt hết một đống đầy hạt gạo, hạt đỗ lẫn vào nhau xong mới được đi hội. Đau khổ, lần nữa Tấm lại òa khóc. Ông Bụt lại hiện lên lần nữa, gọi đàn chim sẻ đến giúp Tấm. Nhờ vậy, cô nhanh chóng hoàn thành xong công việc dì ghẻ giao. Nhưng bây giờ, cô lấy gì mặc để đi hội, khi cô chỉ toàn những bộ trang phục cũ rích? Thấy cô băn khoăn, ông Bụt bảo cô lấy những chiếc bình ở chân giường lên. Chao ôi, bên trong là bộ váy và đôi hài lộng lẫy. Mặc lên, Tấm đẹp như một nàng công chúa vậy.
Có váy áo, Tấm cảm ơn ông Bụt rồi hớn hở đến hội. Lúc đi qua sông, cô đánh rơi một bên giày xuống nước. Người đến hội đông quá, cô không sao xuống tìm giày được. Đúng lúc đó, voi của vua đi ngang qua, vướng chiếc giày nên mãi chẳng chịu đi. Vua cho lính xuống mò lên, ngắm đôi giày một lát, vua ra chỉ: Ai đi vừa chiếc giày ấy, sẽ được làm vợ vua. Biết bao cô gái đến thử vận may, nhưng chẳng ai vừa cả. Đến lượt Tấm, cô vừa đi thử là vừa ngay như in. Thế là Tấm trở thành hoàng hậu.
Tuy trở thành vợ vua, nhưng cô Tấm vẫn giữ nguyên những đức tính chăm chỉ ngày nào. Năm đó, đến giỗ cha, cô xin vua được trở về quê lo giỗ. Về nhà, cô tự tay mình chuẩn bị một mâm cũng tươm tất để thờ cha. Đến lúc sau, mụ dì ghẻ nhờ Tấm trèo lên cây hái buồng cau. Rồi nhân lúc cô ở trên cau thì chặt gốc, khiến cô ngã xuống ao rồi qua đời.
Nhờ phép lạ, Tấm không chết mà hóa thành vàng anh bay vào cung vua. Vua quý vàng anh lắm, đi đâu cũng mang theo. Điều này khiến Cám - kẻ mặc áo của Tấm vào cung để thay chị hầu vua ghen tức vô cùng. Nhân một hôm vua đi vắng, Cám bắt chim ăn thịt, rồi vứt lông chim ở góc vườn. Từ đống lông chim ấy, mọc lên một cây xoan cao lớn xum xuê lạ thường. Ở dưới bóng mát của cây, vua cảm thấy rất thoải mái, nên cho lính mắc võng dưới cây rồi thường xuyên ra đó nghỉ ngơi. Ghen tức với cây xoan, chờ vua đi tuần, Cám cho người chặt cây làm thành khung cửi. Nhưng mỗi lần Cám dệt vải, khung cửi lại kêu lên kẽo cà kẽo kẹt những tiếng chửi mắng đáng sợ khiến cô ta khiếp vía. Nên cô ta cho người đốt khung cửi thành tro, rồi đem ra đổ ở ngã tư thật xa cung vua.
Cám cứ tưởng thế là xong nên hả hê lắm. Ngờ đâu từ đống tro ấy, mọc lên một cây thị to lớn, rồi cây cho ra một quả thị duy nhất, tỏa hương thơm ngát. Có bà bán nước ở gốc cây thấy vậy đã xin cây cho lấy trái thị về nhà để ngửi, và hứa là không ăn quả. Thế là quả thị rớt vào bị của bà. Từ hôm đó, chờ bà cụ đi vắng, cô Tấm từ trong quả thị bước ra, giúp bà việc nhà, cơm nước. Bà cụ thấy lạ, nên rình xem và phát hiện ra cô. Bà đã ôm chầm lấy Tấm và xin được nhận cô làm con nuôi. Từ đó, hai người trở thành mẹ con của nhau.
Một hôm, nhà vua đi tuần về, nghỉ chân ở quán nước của bà cụ. Nhìn những miếng trầu cánh phượng hệt như vợ têm, vua liền mời người têm trầu ra gặp mặt. Khi nhìn thấy nhau, hai người mừng mừng tủi tủi, ôm chầm lấy nhau trọng hạnh phúc. Sau đó, Tấm theo vua về cung, chung sống hạnh phúc. Còn mẹ con Cám thì bị đuổi đi biệt xứ, không bao giờ trở về nữa. Thật xứng đáng cho hai kẻ độc ác.
-Thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm:
+Mỗi người đều có những giá trị tốt đẹp riêng, hãy biết trân trọng giá trị đó để tự tin, tỏa sáng
+không nên phán xét, so sánh, có thành kiến, định kiến khi nhận xét, đánh giá người khác vì môic người đều đáng được tôn trọng
Các câu văn trên sử dụng biện pháp nhân hóa, dùng rừ ngữ chỉ người để chỉ vật: "chị mây"; " anh gió"; "cô chớp"
Bây giờ , mình có một trò chơi dành cho bạn, nó đã chơi từ năm 1977.Một khi bạn đọc nó, là phải gửi cho 15 người khác ,5 ngày sau đó của bạn sẽ như thế này
ngày 1: bạn sẽ tỉnh dậy với một niềm vui lớn nhất của bạn
ngày 2: bạn sẽ tình cờ gặp một bạn cũ mà bạn rất nhớ
ngày 3: bạn sẽ nhìn thấy trong tay mình có rất nhiều tiền
ngày 4 : bạn sẽ thấy một ngày của bạn rất hoàn hảo
ngày 5: người mà bạn thích nhất trong cuộc đời bạn sẽ dành rất nhiều thời gian ở bên bạn
Nếu bạn ko nghe và làm theo những điều này , 5 ngày tiếp theo của bạn sẽ đối lập hoàn toàn
Đừng phá vỡ nó( hoặc xóa) nó chỉ cần gửi cho 15 người thôi( xin lỗi mình cũng bị ép) xin nhắc lại tui cx bị ép
Câu văn trên sử dụng biện pháp nhân hóa bằng cách sử dụng từ ngữ chỉ người để chỉ nhân vật đó là: "cô mây"
- Danh từ: Bông hoa -> Cụm danh từ: Những bông hoa ấy.
Câu: Những bông hoa ấy khiến mọi người qua đường phải ngước nhìn.
- Danh từ: Viên phấn -> Cụm danh từ: Những viên phấn
Câu: Chỉ còn lại viên phấn ngắn ngủn vẫn còn trong hộp thiếc.
- Danh từ: học sinh -> Cụm danh từ: Mọi học sinh
Câu: Mọi học sinh đều được khuyến khích tham gia hoạt động trải nghiêm.
- Danh từ: bờ biển -> Cụm danh từ: Bờ biển này.
Câu: Bờ biển này thu hút nhiều khách du lịch.
- Động từ: đi -> cụm động từ: được đi rất nhiều nơi.
Câu: Tôi được bố mẹ cho đi rất nhiều nơi.
- Động từ: chơi -> cụm động từ: Đang đi chơi
Câu: Tôi đang đi chơi với bạn mà lại bị mẹ gọi về.
- Động từ: ăn uống -> cụm động từ: đã ăn uống điều độ
Câu: Em tôi đã ăn uống điều độ hơn trước.
- Động từ: nhìn -> cụm động từ: vừa nhìn lại
Câu: Tôi vừa nhìn lại thì người ấy đã biến mất.
- Động từ: làm việc -> luôn làm việc chăm chỉ.
Câu: Chị ấy luôn làm việc chăm chỉ và cẩn thận.