viết bài văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ con là khoảng 400 chữ thôi nhanh giúp mình với
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: “Gia đình là tế bào của xã hội”. Thật vậy, đó là nơi nuôi dưỡng, chở che cho mỗi chúng ta từ khi còn bé cho đến lúc lớn, nó luôn ở bên cạnh ta, nâng niu che chở cho mỗi chúng ta. Gia đình là nơi nuôi dưỡng tâm hồn của mỗi người. Tất cả chúng ta ngồi đây ai cũng đã, đang và sẽ có một gia đình mà chắc rằng nó sẽ không bao giờ được như tôi mơ ước.
Trong quá khứ, tôi đã từng có một gia đình, nơi đã nuôi dưỡng, che chở cho tôi từ lúc mới lọt lòng. Tôi sống trong tình yêu thương, đùm bọc của bố mẹ. Tôi sống, sống trong sự quan tâm, sống trong sự chở che. Rồi dần dần, càng ngày tôi càng núp trong một cái bóng, cái bóng của chính tôi. Chẳng có gì tôi phải đụng tay đến, tôi chẳng được làm những gì mà mình thích. Tất cả phải theo ý bố mẹ.
Bố vẫn thường dạy tôi về cách sống, cách làm người. Nhưng thử hỏi đã bao giờ tôi được làm chính tôi. Tôi luôn tự tạo cho mình một cái vỏ bọc để che giấu đi con người thực sự của mình. Mọi người thấy tôi hay cười nhưng có ai biết, đó chỉ là những nụ cười giả tạo mà tôi cố gắng để che giấu đi nỗi đau của chính bản thân mình. Tôi đã từng ghét chính cuộc sống đó. Nhiều lần, tôi đã cố gắng để thoát ra khỏi cái vỏ bọc ấy. Nhưng rồi, tôi lại càng tiến sâu hơn.
Một ngày nọ, tôi phát hiện ra, bố tôi, người mà luôn che chở, dạy bảo cho tôi lại là một người, một người mà tôi khinh bỉ. Đúng là cha nào con ấy. Tôi tự tạo vỏ bọc cho mình để che giấu con người thật của tôi. Bố tôi cũng thế, ông đã tạo ra cho mình một cái vỏ bọc thật hoàn hảo để che giấu con người mình, lừa gạt tất cả, và cả tôi.
Tôi sống vì cái gì? Gia đình ư? Nhiều lúc tôi đã dẫm đạp lên nó. Tôi tự tách mình khỏi gia đình, và tách ra khỏi chính bản thân tôi. Tôi hoàn toàn là một con người khác.
Nhiều lúc chán cuộc sống giả tạo đó, tôi đã tìm, tìm đến một nơi, một nơi mà ở đó không có sự giả dối, và hơn cả, tôi được làm chính tôi: THẾ GIỚI ẢO. Dẫu biết rằng, tất cả chỉ là ảo, nhưng những gì tôi có thật gấp trăm nghìn lần cái thế giới mà tôi sống.
Ở đó, có người mà tôi yêu, có sự quan tâm, có tất cả những thứ mà thế giới thật đã có, hoặc không có. Tôi đã tìm lại được tiếng cười, cười một cách thật tự nhiên. Có những buổi offline làm tôi nhớ mãi…
Một phút xa nhau vạn phút nhớ
Một lần gặp gỡ vạn lần mơ.
Lạ thật, tôi đã từng mơ về một hạnh phúc được sống trong một gia đình thật, nhưng không ngờ đó chỉ là ẢO… Nhưng không sao, có lẽ đối với tôi đó cũng là một cái gì đó, một thứ gì đó thật khác biệt…
Thật lạ, hôm nay, ngày tôi viết bài văn này cũng là ngày kỉ niệm, ngày chúng tôi gặp nhau trong một gia đình (ẢO). Nhưng tôi đang cố gắng gìn giữ một cái gì đó, dù biết nó chỉ là ẢO và lời nói có thể là giả tạo nhưng ít ra có còn hơn không. Hơn cả, tôi được làm chính tôi. Tương lai, một ngày nào đó tôi cũng sẽ có một gia đình. Gia đình đó sẽ như thế nào đây?
Gia đình. Không biết đối với các bạn, đó là gì? Nhưng đối với tôi, nó là một cái gì đó mà có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng bao giờ với tới được.
Tham khảo ạ.
Trong truyện "Ếch Ngồi Đáy Giếng", nhân vật con ếch được đặc trưng bằng những đặc điểm tích cực và tiêu cực, qua đó tạo nên sự phong phú và sâu sắc của tác phẩm.
Ở khía cạnh tích cực, con ếch được mô tả là một sinh vật thông minh, linh hoạt và quyết đoán. Trong tình huống khó khăn của việc rơi vào giếng, con ếch không chấp nhận số phận và không ngừng tìm cách để tự cứu mình. Sự khéo léo và quyết tâm của con ếch được thể hiện qua việc nó sử dụng bộ não và sức mạnh cơ bắp để leo lên từng viên đá để cuối cùng có thể thoát ra khỏi cái chỗ chết chóc đó.
Tuy nhiên, con ếch cũng mang trong mình những đặc điểm tiêu cực như sự tự mãn và ngạo mạn. Trong lúc rơi vào giếng, con ếch tỏ ra kiêu căng và không chấp nhận sự giúp đỡ từ người khác, coi thường và phủ nhận lời giúp đỡ của các loài khác như chuột và rắn. Sự kiêu căng này khiến con ếch gặp phải nhiều khó khăn hơn trong việc tự giải thoát.
Tóm lại, nhân vật con ếch trong truyện "Ếch Ngồi Đáy Giếng" là một hình tượng phong phú và đa chiều, kết hợp giữa những phẩm chất tốt và xấu để tạo ra một nhân vật đầy sức hút và ý nghĩa trong tác phẩm.
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là kể một câu chuyện truyền miệng, sử dụng ngôn từ đơn giản và hình ảnh sinh động để truyền đạt thông điệp.
Câu 2: Câu chuyện Con lừa và bác nông dân được kể theo ngôi thứ ba
Câu 3: Trong câu chuyện, con lừa đã rơi vào hoàn cảnh bị mắc kẹt trong cái giếng sau khi sẩy chân
Câu 4: Bác nông dân quyết định không cứu con lừa vì ông cảm thấy con lừa đã già, và việc cứu nó không có ích lợi gì khi cái giếng cũng cần được lấp lại.
Câu 5: Trong văn bản, "xẻng đất" tượng trưng cho những khó khăn, trở ngại trong cuộc sống mà con lừa phải vượt qua để tự giải thoát.
Câu 6: Trạng ngữ trong câu "Một ngày nọ, con lừa của một ông chủ trang trại sẩy chân rơi xuống một cái giếng" là "một ngày nọ" và "của một ông chủ trang trại".
Câu 7: Bài học mà tôi tâm đắc nhất từ câu chuyện này là sự quyết tâm và khả năng tự giải quyết vấn đề của con lừa. Dù đối diện với khó khăn và bất lợi, nhưng nó không từ bỏ và tìm cách vượt qua mọi trở ngại. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, trong cuộc sống, chúng ta cũng cần phải kiên nhẫn, quyết tâm và sáng tạo để vượt qua mọi thách thức.
* Cậu dựa vô phần này để tự làm ^^
=> Quan điểm cho rằng "trò chơi điện tử" là việc làm không tốt cho giới trẻ hiện nay là một quan điểm phiến diện. Trò chơi điện tử, như bất kỳ công cụ nào khác, có thể mang lại lợi ích hoặc tác hại tùy thuộc vào cách sử dụng của người chơi.
+ Về mặt lợi ích:
--> Phát triển kỹ năng: Nhiều trò chơi điện tử giúp rèn luyện kỹ năng tư duy phản biện, giải quyết vấn đề, phối hợp nhóm, và khả năng thích ứng với môi trường mới.
--> Nâng cao kiến thức: Một số trò chơi mang tính giáo dục cao, giúp người chơi học hỏi về lịch sử, khoa học, văn hóa, v.v.
--> Giải trí và thư giãn: Trò chơi điện tử là một hình thức giải trí lành mạnh, giúp giải tỏa căng thẳng sau giờ học tập và làm việc.
+ Về mặt tác hại:
--> Nghiện game: Việc chơi game quá mức có thể dẫn đến tình trạng nghiện, ảnh hưởng đến sức khỏe, học tập và các mối quan hệ xã hội.
--> Nội dung độc hại: Một số trò chơi có nội dung bạo lực, khiêu dâm, hoặc phản cảm có thể ảnh hưởng tiêu cực đến nhận thức và hành vi của người chơi.
--> Lãng phí thời gian: Chơi game quá nhiều có thể khiến người chơi lãng phí thời gian quý báu, bỏ bê học tập và các hoạt động khác quan trọng hơn.
+ Do vậy, để sử dụng trò chơi điện tử một cách hiệu quả, giới trẻ cần:
--> Chọn lọc trò chơi phù hợp: Lựa chọn những trò chơi có nội dung lành mạnh, bổ ích và phù hợp với lứa tuổi.
--> Kiểm soát thời gian chơi: Hạn chế thời gian chơi game, đảm bảo không ảnh hưởng đến học tập, sinh hoạt và các hoạt động khác.
--> Kết hợp với các hoạt động khác: Tham gia các hoạt động thể thao, giải trí khác để phát triển toàn diện về thể chất và tinh thần.
=> Kết luận: Trò chơi điện tử không phải là "con dao hai lưỡi" như nhiều người vẫn nghĩ. Nó có thể là một công cụ hữu ích cho giới trẻ nếu được sử dụng đúng cách. Cha mẹ và nhà trường cần hướng dẫn và giáo dục giới trẻ cách sử dụng trò chơi điện tử một cách thông minh, hiệu quả, để nó thực sự trở thành một phương tiện giải trí lành mạnh và bổ ích.
bài thơ con là
Em có thể đưa bài thơ ra nhé.