Tả con lợn :))
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quê em những ngày mùa thật là nhộn nhịp. Mới sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời còn chưa kịp mở mắt, bà con trong thôn đã thức dậy đổ ra đồng gặt hái. Tiếng cười nói léo nhéo, tiếng gọi nhau í ới, tiếng xe bò kéo cậm cạch, tiếng giục trâu đi cày rậm rịch làm rộn rã cả xóm làng.
Mặt trời lên, màn sương tan dần. Ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp không gian, tràn ngập cả đường làng, trải rộng trên khắp các cánh đồng. Những giọt sương đêm còn sót lại trên vạt cỏ ven đường càng thêm lấp lánh. Đâu đó, trong các lùm cây, tiếng chim ríu ran đón chào ngày mới như nâng nhẹ bước chân chúng em đến trường. Trên nền trời xanh thẳm, mấy sợi mây trắng mỏng manh in bóng xuống mặt nước, vắt ngang qua con mương nhỏ uốn lượn. Xa xa, dưới các thửa ruộng lúa chín, những chiếc nón trắng nhấp nhô như đàn cò đang lặn ngụp trên biển lúa vàng tươi. Dọc theo con đường đất đỏ quen thuộc này, trên khắp cánh đồng làng, khí thế ngày mùa mỗi lúc một tấp nập, đông vui. Mùi hương lúa mới thơm nồng cũng đã bắt đầu lan toả phảng phất trong gió thu nhè nhẹ.
Khi nắng ngày một gay gắt, người làm ở đồng cũng thưa thớt dần. Đường làng lũ lượt người và xe qua lại. Nào người gánh lúa kĩu kịt trên vai, nào người vác cày dong trâu thong thả, nào những chiếc xe bò chất đầy lúa hối hả trở về nhà. Mấy cụ già thì lại tranh thủ quét nhặt những hạt thóc rơi vãi trên đường. Người nào người nấy ướt đẫm mồi hôi vì thấm mệt nhưng chuyện trò vẫn còn rôm rả. Ai cũng đều mừng vui vì lúa năm nay được mùa, hứa hẹn một cuộc sống no ấm hơn.
Những ngày mùa ở quê em thật bận rộn, tất bật. Em tự nhủ phải chăm chỉ học hành để sau này giúp người nông dân bớt đi nỗi vất vả, cực nhọc và góp sức xây dựng quê hương thêm giàu đẹp.
Trời đã sáng rõ, bầu trời nhuộm một màu xanh ngọc bích, cao vời vợi và trong sáng như một viên ngọc quý. Vài áng mây trắng nhè nhẹ trôi thanh thản và ung dung như chẳng có gì có thể khiến chúng bận tâm tới. Mặt trời ló rạng sau lũy tre ngà đầu làng, ban phát xuống trần gian những tia nắng đầu tiên vừa vàng óng vừa ấm áp lạ thường. Cơn gió nồm nam mát rượi vờn trên mái tóc em khiến em cảm thấy vừa man mát lại nhồn nhột, ngứa ngứa. Gió thổi khiến cánh đồng lúa như trở mình thức giấc, gợn lên những làn sóng lăn tăn. Cả cánh đồng lúa rộng mênh mông chín vàng lại càng tươi rói dưới màu nắng ban mai. Nắng hắt lên từng bông lúa vàng tươi, từng hạt thóc vàng óng, từng lá lúa vàng ruộm. Cả làng quê như chìm trong muôn sắc vàng rực rỡ. Em bỗng dưng thấy nghi ngờ. Là mặt trời đã nhuộm sắc nắng vàng ươm cho không gian hay chính cánh đồng đã hắt lên cuộc sống buổi sớm nơi làng quê này một màu vàng đầy sức sống. Có lẽ đối với những người dân nơi đây thù cánh đồng quê màu mỡ hứa hẹn một vụ mùa bội thu này chính là mặt trời trong tim họ, bởi đó là tinh hoa của đất trời, là nguồn sống nuôi dưỡng cuộc đời họ đã mấy đời trôi qua.
1. Cô Gates bảo cô ấy thu thập các bài kiểm tra
2. Dự án sinh thái của chúng tôi tỏ ra đầy thách thức
3. Maria trưng bày tàu vũ trụ mô hình của cô ấy tại hội chợ khoa học
4. Huấn luyện viên kịch nói với các cậu thủ rằng họ sẽ phải tập luyện năm giờ mỗi ngày
5. Thay thế đồ dùng học tập của Kitt cho cô ấy
6. Ai là hiệu trưởng nhỉ?
7. Jim thật tuyệt khi mời mọi người trong lớp đến dự bữa tiệc của anh ấy
8. Đây là xe đạp của ai? Nó không phải của tôi
9. Xe của họ cùng màu với xe của chúng ta
10. Perdo đang học cho kỳ thi luật của mình; do đó, anh ấy giữ riêng cho mình
* In đậm là Đại từ , gạch chân là Danh từ nhé *
Nếu sai thì thông cảm ạ :))
Dấu phẩy trong câu sau với tác dụng gì? “ Sau trận mưa to đêm ấy, suốt mấy tuần lễ tiếp sau, trời trong veo không một gợn mây.” *
Ngăn cách các bộ phận có cùng chức vụ trong câu
Ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ
Ngăn cách các vế trong câu ghép.
Ngăn cách TN với CN và VN trong câu mong bạn k câu trả lời
Lê Quang Thạc, con của mẹ Nhi và ba Quang, là một cậu bé đặc biệt. Tên cậu là dấu ấn cho sự kiện kỷ niệm việc ba mẹ cậu đều bảo vệ thành công luận án thạc sĩ. Thế nhưng khi 10 tháng tuổi, Thạc lại có những biểu hiện bất thường so với bạn bè đồng trang lứa và được chẩn đoán mắc phải một bệnh về não hiếm gặp. Mẹ Nhi của cậu đã khóc rất nhiều và thậm chí phải đưa con đi xét nghiệm lần hai vì không tin nổi vào kết quả. Các tài liệu y khoa còn thống kê rằng những đứa trẻ mắc phải căn bệnh này thường không sống quá 10 tuổi.
Hai vợ chồng chị Nhi mang con đi chạy chữa khắp nơi nhưng đều không có kết quả. Nhưng họ vẫn chưa bao giờ bỏ cuộc, vì cho dù mọi cánh cửa có khép lại với đứa con trai nhỏ thân yêu thì ba mẹ vẫn luôn là chỗ dựa vững vàng nhất cho con. Chị Nhi quyết định từ bỏ sự nghiệp đang rộng mở và tạm dừng mọi ước mơ để ở nhà chăm sóc Thạc. Chị mở một quán chè nhỏ với mong muốn mỗi người khách đến quán ăn sẽ mang lại niềm vui cho Thạc và giúp cậu cởi mở hơn.
Thấy vợ tất bật với việc chăm con và lo chuyện buôn bán, anh Quang cũng xin nghỉ ở cơ quan và ở nhà phụ vợ đưa Thạc đi khám bác sĩ, đi tập vật lý trị liệu. Rất nhiều người đã hỏi vợ chồng chị Nhi rằng chị có buồn, có tiếc vì sự nghiệp không, chị luôn trả lời rằng không, vì Thạc chính là sự nghiệp lớn nhất của cả ba và mẹ, chỉ cần mỗi ngày được nhìn thấy Thạc lớn khôn và cởi mở là ba mẹ hạnh phúc lắm rồi…
Giờ trả bài tập làm văn là giờ sôi động nhất vì thầy giáo thường đọc cho cả lớp nghe hai bài, bài đươc điểm cao nhất và bài có điểm thấp nhất. Tất nhiên, bài cao điểm được nghe những tràng pháo tay và bài có điểm thấp là những trận cười, chưa kể sau đó còn hình thành nên nhiều giai thoại từ những câu mà thầy nhận xét là " què cụt, thiếu sức thuyết phục...". Và giai thoại này đôi khi còn lan truyền ra các lớp khác mà tác giả của nó chỉ còn cách là lấy hai tay che mặt lại. Vào giờ này cả lớp đứa nào cũng hồi hộp khi xấp bài trên tay thầy đã vơi nhiều rồi mà bài của mình vẫn chưa thấy đâu. Hôm nay, như thường lệ, thầy mở cặp lấy xấp bài ra là cả lớp nhấp nhổm. Với đề ra là " Hãy kể lại một kỉ niệm sâu sắc của em", thầy đã nói rằng lớp có bốn mươi học sinh thì trắc sẽ có bốn mươi kỉ niệm khác nhau, không như khi chứng minh trích đoạn nào đó bị thầy chê là đơn điệu chúng tôi thường chống chế "Thầy ơi, học cùng nhau thì làm sao mà dẫn chứng không trùng lặp được". Điều khác thường là thầy đưa xấp bài cho lớp trưởng, chỉ giữ lại một bài. Chỉ một ! Đừa nào cũng nhón người nghểnh cổ cho cao lên một chút để cố nhìn cho ra tên của ai và được mấy điểm nhưng không được. Bài hay nhất? Dở nhất? Giỏi văn nhất lớp là Tuyết Anh. Nhưng rồi dự đoán của chúng tôi tiêu tan khi Tuyết Anh với tay nhận bài từ lớp trưởng. Vậy là thầy dữ lại bài dở nhất rồi ! Cả lớp chuyển ánh mắt nhìn về phía Long với tiếng cười khúc khích. Nhưng rồi Long cũng nhận được bài của mình.Vậy thì của ai? Hay? Dở? Làm sao biết trước được bài sẽ đọc lên hôm nay là của ai? Trời, môn Văn... Có khi bài trước mới được sáu điểm với lời phê " Lối hành văn trong sáng, nên đọc nhiều để dẫn chứng phong phú hơn " thì bài sau nhận được ngay điểm bốn với lời phê " Quá lan man dông dài "! Điểm bày môn văn của thầy là một ước mơ xa! Ngay cả Tuyết Anh cũng nói vậy. Chúng tôi nhìn theo tay của lớp trưởng cho đến khi bài cuối cùng được phát ra. Chỉ mình Tùng là chưa có. Không hẹn mà cả lớp đều ngạc nhiên nhìn về phía Tùng, tác giả của bài văn trên tay thầy.
TRánh cái nhìn của cả lớp, Tùng ngoảnh ra cửa sổ. Không thấy mặt Tùng nhưng có thể thấy rõhai vàng tay và cổ của Tùng đỏ ửng.Tùng là học sinh trường huyện mới chuyển về lớp tôi được một tháng nay. Không có gì nổi trội, nơi Tùng cái gì cũng bình thường và chưa có gì tỏ vẻ ra là đặc biệt về môn Văn cả. Vậy mà điểm tám. Phải, điểm tám! Chúng tôi nhìn rõ số tám đỏ chót trong ô điểm khi thầy đưa tay sửa lại cặp kính trên sống mũi, cử chỉ quen thuộc mỗi khi thầy xúc động. Giọng thày trầm trầm:"Kỉ niệm sâu sắc nhất của em là khi nhận được thư của ba em. Nhà em nghèo lắm nhưng ba má em cho ra ngoài phố học để sau này em có thể làm điều gì đó tốt đẹp hơn. Cho em ra phố, ngoài việc phải kiếm việc làm thêm để có tièn trang trải chuyện học hành của em, ba em còn phải làm những việc mà khi ở nhà em có thể đỡ đần cho gia đình. Chưa bao giờ ba má viết gì cho em cả. Hồi em còn ở nhà, mỗi khi cần thư về quê đều do tay em viết..." Thầy ngừng đọc nhìn cả lớp:- Các em, thầy sẽ chép lại nguyên văn lá thư của ba bạn Tùng lên bảng cho chúng ta cùng đọc.Một chuyện lại! Tất cả chúng tôi hồi hộp tò mò đọc từng chữ hiện ra dưới tay thầy:" Con iu thươn của ba. Chìu hôm qua ba kiu người báng con heo để có tiềng gưởi cho con con nhớ nhà không? Cả nhà nhớ con nhìu lắm cố họch nge con chừn nào mùa màn song ba má xẻ ra thăm con" Lá thứ vỏn vẹn 45 chữ.Khi thày quay lại thì Tùng đã úp mặt xuống bàn, hai vai run run. Mắt thầy cũng đỏ hoe.Cả lớp im phăng phắc trước lá thư đầy lỗi chính tả trên bảng, lá thư yêu thương và gửi gắm của một người cha vôn chỉ quen với cày cuốc lần đầu tiên cầm bút viết thư cho con
Trả lời:
a) 5 danh từ là: nhà: đường sắt; đá tảng; ốc; thanh ray
b) Đặt câu:
- Nhà em ở trên đường Trần Hưng Đạo
- Nhà em ở ngay cạnh đường sắt.
~HT~
a, DT: nhà ,đường sắt,đá,đường tàu,trâu
b,Trên ruộng những chú trâu đang lững thững bước đi
Nhà tôi đang đc tu sửa lại
Nhớ k cho mình nha:)
~HT~
\(\frac{2}{10}=0,2\)
\(\frac{25}{10}=2,5\)
\(\frac{5}{10}=0,5\)
\(\frac{1}{8}=0,125\)
\(\frac{3}{2}=1,5\)
\(\frac{3}{4}=0,75\)
Sắp xếp :
=> 2,5 ; 1,5 ; 0,75 ; 0,2 ; 0,125
đáp án:
0,2
0,25
0,5
1,8
3,2
3,4
k cho mk nha
chúc bn hok tốt!
Trong cuộc sống của mỗi chúng ta thật khó để thiếu vắng đi bóng dáng của các chú heo xinh xắn. Khác với sự hiếu động của loài chó, sự tinh nghịch của loài mèo, những chú heo lại đem đến sự thân thiện, đáng yêu khó cưỡng.
Loài heo với những nét đặc trưng riêng đã chẳng còn mấy xa lạ với cuộc sống của con người. Nhắc đến heo cũng gợi nhắc ngay đến thân hình chắc khỏe, béo mập của các chú. Những ngày chào đời đầu tiên, các chú heo con chỉ bé tí tẹo tựa như những quả dưa hấu non. Chỉ cần dang tay đã có thể ôm trọn chú vào lòng mà cưng nựng. Ấy thế mà chỉ dăm bảy tháng nữa thôi vòng tay ấy đã chẳng còn đủ lớn để ôm chú heo con ấy nữa. Vốn nổi tiếng ăn nhiều không mấy kén chọn lại thêm sức phát triển nhanh chóng chẳng mấy chốc các chú heo ấy đã lớn phổng phao, to lớn, chắc khỏe.
Gắn bó với con người biết bao năm tháng, loài heo cũng có phần thay đổi. Không còn là chiến binh lợn rừng mạnh mẽ, dũng mãnh, heo nhà lại mang nét hiền lành, thân thiện, dễ thương. Chẳng có đứa trẻ nào lại không thích nước da hồng hồng, trơn mịn màng, man mát của các chú heo. Cùng với đó, là khuôn mặt hiền lành cũng khiến mọi người thêm yêu quý chú. Đó là đôi mắt to, đen tròn luôn ngước lên nhìn mọi người với ánh mắt long lanh, hiền dịu. Đó là chiếc mũi hồng ươn ướt, thường hay khụt khịt không thôi. Quen với lối sống cùng con người, những chiếc răng nanh nhọn hoắt, nhô dài đã dần biến mất nhường lại cho những chiếc răng trắng, nhỏ xinh hơn. Không chỉ thế, các chú heo còn có chiếc đuôi dài, cong cong, đôi lúc ve vẩy đuổi ruồi muỗi đến là ngộ nghĩnh.
Gắn bó với con người biết bao năm tháng, loài heo cũng có phần thay đổi. Không còn là chiến binh lợn rừng mạnh mẽ, dũng mãnh, heo nhà lại mang nét hiền lành, thân thiện, dễ thương. Chẳng có đứa trẻ nào lại không thích nước da hồng hồng, trơn mịn màng, man mát của các chú heo. Cùng với đó, là khuôn mặt hiền lành cũng khiến mọi người thêm yêu quý chú. Đó là đôi mắt to, đen tròn luôn ngước lên nhìn mọi người với ánh mắt long lanh, hiền dịu. Đó là chiếc mũi hồng ươn ướt, thường hay khụt khịt không thôi. Quen với lối sống cùng con người, những chiếc răng nanh nhọn hoắt, nhô dài đã dần biến mất nhường lại cho những chiếc răng trắng, nhỏ xinh hơn. Không chỉ thế, các chú heo còn có chiếc đuôi dài, cong cong, đôi lúc ve vẩy đuổi ruồi muỗi đến là ngộ nghĩnh.
Cuộc sống con người không thể thiếu đi hình ảnh các loài động vật. Đó là những chú chó, chú mèo hay gà và còn cả những chú heo to lớn, béo mập mà hết sức dễ gần.
Tả con lợn ngắn gọn
Trong tất cả các loài gia súc của nhà mình, em yêu nhất là con lợn nhà em. Chú lợn của nhà em trông rất đáng yêu.
Đó là một chú lợn khoang đã sáu tháng tuổi. Thân hình vừa phải, dài khoảng hơn một mét và nặng khoảng năm mươi ki lô gam. Chú lợn có làn da rất đẹp, với phần trên trắng và phần khoang đen vắt ngang bụng, theo đúng chuẩn của cha ông ta ngày xưa. Bốn cái chân to, chắc khỏe nâng đỡ cả cơ thể. Các móng chân màu trắng, bóng, khi đi nghe cộc cộc rất đáng yêu. Cái đuôi ngắn, xoăn tít mỗi khi được em cho ăn một thứ gì là lại phe phẩy rối rít tỏ thái độ rất vui vẻ. Cao bụng căng tròn trông như chiếc trống nhỏ. Phần bụng màu trắng hồng, mấy núm vú nhỏ xíu xíu trên rất ngộ nghĩnh. Cái cổ của chú ngắn ngắn, núng nính những mỡ, lớp mỡ ấy dày, trông như một chiếc khăn quàng qua cổ của chú vậy. Cái đầu lớn, nổi bật là hai chiếc tai lớn như hai cái lá mít màu hồng hồng, hai cái tai luôn vẫy vẫy không ngừng. Dường như chúng cũng nghe theo tâm trạng của chú, khi chú vui, chúng vẫy liên tục còn khi buồn thì hai cái tai rủ xuống trông rất ngộ. Đôi mắt lớn, tròn như hai viên bi luôn lờ đờ như buồn ngủ. Cái mũi to, điểm một ít đốm đen làm gương mặt chú có gì đó rất buồn cười. Cái mũi ấy mỗi khi bất bình hay muốn ăn lại vang lên tiếng "khịt khịt khịt". Miệng rộng và hàm răng chắc khỏe. Trong đàn, chú là con lợn lớn nhất và tinh nghịch nhất. Lúc nào cũng chạy lăng xăng, trêu ghẹo các bạn xung quanh. Khi bố em tắm cho chú, chú nhảy cẫng lên vì vui sướng, rồi đùa nghịch như một đứa trẻ ham nghịch nước. Nhìn chú như vậy, cả nhà em ai cũng phải phì cười.
Em rất yêu chú lợn của nhà mình, em đã quyết định đặt tên chú là Lu. Em nhất định sẽ chăm sóc chú thật tốt để chú mãi là nguồn vui của cả nhà em.
Tả con lợn Mẫu 1
Nhà bác em có một trang trại lớn nuôi rất nhiều loài vật như: gà, vịt, chó, mèo…. trong đó, bác em nuôi nhiều nhất, đó là con lợn. Những chú lợn béo tròn, hồng hào nhưng cũng rất ham ăn, ham ngủ.
Trong trang trại của bác em có nuôi năm mươi con lợn. Ở mỗi chuồng có từ sáu đến tám con, con nào cũng hồng hào, béo tốt. Những chú lợn có màu trắng hoặc màu hồng nhẹ, trên đầu có hai chiếc tai rất lớn, miệng của chú lợn rất dài, và cũng rất rộng nữa. Lợn không có nhiều lông như gà hay vịt mà nó chỉ lưa thưa những sợi lông màu trắng, mà nếu không để kĩ sẽ không thể nhìn thấy.
Những chú lợn ăn rất nhiều, thức ăn của chúng chủ yếu là cám được chế biến từ cám gạo và nấu thêm với bèo tây. Ngày nào bác em cũng phải ra sông lấy rất nhiều bèo về, sau đó băm nhỏ trộn với cám để làm thức ăn cho những chú lợn. Hoặc bèo sống có thể trực tiếp cho lợn ăn cho mát ruột. Sáu chú lợn trong một chuồng có thể ăn hết một nồi đầy những cám, khi được bác em cho ăn, những chú lợn sẽ tự động chạy ra tận máng để đợi ăn. Những chú lợn sẽ tranh nhau ăn, chú nào cũng ăn rất nhanh, rất nhiều, khi ăn còn phát ra tiếng sột soạt rất lớn. Trông những chú lợn ăn rất ngon miệng.
Vì ăn nhiều nên những chú lợn cũng lớn rất nhanh, chỉ một thời gian ngắn không gặp thì những chú lợn sẽ to lớn hơn rất nhiều. Nếu được chăm sóc tốt thì thời gian xuất chuồng cũng nhanh hơn.Không chỉ ăn nhiều mà những chú lợn cũng ngủ rất nhiều, ngoài thời gian ăn thì những chú lợn chỉ nằm ngủ hoặc đi lại chậm rãi trong chuồng. Nhìn dáng vẻ lười biếng của chú lợn em nghĩ chúng cũng không thích vận động nhiều. Hoạt động chính của lợn chỉ xoay quanh ăn và ngủ, không biết trông nhà như những chú chó, cũng không tự kiếm ăn được như những chú gà.
Tuy nhiên, lợn là loài vật rất hiền lành, ngoan ngoãn không khá phách hay làm chủ phiền lòng bao giờ cả. Khác với gà, lợn không đẻ trứng mà đẻ con. Một con lợn mẹ có thể đẻ từ ba đến năm con. Những chú lợn con có màu hồng phớt, chiếc mũi bé xinh trông rất dễ thương. Những chú lợn cũng rất hòa đồng, không tranh giành thức ăn với nhau,chúng cùng sống trong một chuồng rất đoàn kết.
Những chú lợn tuy không trung thành như chó, không bay nhảy linh hoạt như loài gà, cũng không chăm chỉ cần mẫn như trâu, bò. Chúng chỉ có hai hoạt động chính là ăn và ngủ. Tuy vậy, đây là con vật hiền lành, sống thân thiện không gây phiền toái cho ai, dáng vẻ của nó cũng rất dễ thương nữa. Từ sau lần thăm trang trại lợn nhà bác em, em thêm yêu quý những chú lợn hơn.
Những con vật gắn vói nhà nông thì có rất hiểu con vật. Mỗi con có một lợi ích riêng một đối vói người dân. Nhưng trong số đó con vật mà tôi yêu thích nhất có lẽ đó chính là con lợn.
Tuần trước bố tôi có mua một con lợn làm giống về. Con lợn nhìn rất đẹp Chú có một bộ lông trắng như cước lại được lớp da trắng mịn của giống nòi truyền lại làm nền, trông chú vốn đã trắng lại càng trắng hơn. Nhìn từ xa, chú giống như con bạch mã non vài tháng tuổi. Mỗi lần sục vào máng cám ăn y như một ống hút khổng lồ làm sôi lên những bọt nước như bong bóng của những cơn mưa mùa hạ. Mỗi khi nó ăn nó uống cạn phần nước rồi mới ăn phần cái. Khi ăn chiếc đuôi của nó cứ ve vẩy, bố nói nó làm như thế để đuổi ruồi muỗi. Bố nói bây giờ người ta còn cắt đuôi lợn để nuôi cho nó năng suất. Thấy thế tôi liền bảo bố đừng cắt đuôi bởi con lợn mà không co đuôi thì còn gì là con lợn nữa. Bố cười và nói bố không cắt đâu thấy thế tôi vui lắm rối rít cảm ơn bố.
Để cho lợn mau lớn nhà tôi còn cho nó ăn trộn cám với rau chuối và cả beo nữa và có khi còn có cả nữa. Bốn chân lợn chắc khỏe và cao nần nẫn từng tầng thịt một. Mỗi khi được tắm chú thích lắm mặt cứ hướng về chiếc vòi mồm thì mở ra để được uống nước nữa. Lúc đó nhìn chú thật là thích.
Khi nó ăn thi chỉ một thoáng, máng cám đã nhẵn thín như ai chùi. Cái bụng của chú mới bệ vệ, nặng nề làm sao! Từ máng cám đến góc chuồng chỉ độ ba sải tay của em mà chú phải ì à ì ạch một lúc sau mới lết tới được, rồi ngả bịch xuống nền chuồng, mũi miệng thi nhau thở.
Những lúc như thế, nhìn đôi mắt của nó toàn tròng trắng cứ đờ đẫn ra y như chú đang ở trạng thái phê phê, thật buồn cười. Còn hai cái tai thì như hai cái lá mít phất qua phất lại như cám ơn mọi người cho chú chén những bữa no say mãn nguyện như thế.
Cái lỗ mũi dài, ươn ướt như người bị cảm cúm. Mõm lợn không ngớt cử động, lúc thì ủi phá, lúc thì kêu eng éc… Thân chú to và rất dài. Vì được chăm sóc cẩn thận nên cái bụng chú lúc nào cũng căng tròn, đầy những thịt. Nước da màu hồng nhạt, đẹp như màu hoa đào những ngày xuân.
Cái bộ chú ăn mới thô tục làm sao! Nếu đã quá bữa mà chưa cho nó ăn. Thì chú sẽ kêu thật ầm ĩ cho đến khi nào có ngường cho ăn mới thôi. Mỗi lần ăn thì chú ăn lia lịa, cám, cháo, lá môn… dính trên mõm không biết bao nhiêu mà kể.
Tôi rất yêu chú lợn này, mỗi khi rảnh rỗi tôi thường giúp bố băm bèo cho lợn mau lớn, mỗi khi nhìn chú lợn tôi cảm thấy như được vui hơn rất nhiều.