Viết đoạn văn từ 8 - 10 câu tả về một loài hoa hoặc quả mà em yêu thích
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ ghép tổng hợp là:
a. luồn lách.
b. mũ nón
c. làng bản
d. nhà cửa
Mẹ Tê-rê-sa (1910-1997), vốn là người An-ba-ni, được phái làm giáo sĩ thừa sai công giáo La Mã tại Ấn Độ. Mẹ đã có nhiều hoạt động tích cực nhằm giúp đỡ người nghèo, được giải Nô Ben hòa bình năm 1979
Anh có thích nước Mỹ không? -Tân Di Ổ(Lẫm Tĩnh- Trịnh Vi)
Trích dẫn:
Trong thế giới này...............
..... được ta dắt dìu
Tổ dân phố chúng em là một tổ dân phố văn hóa bởi và chiều thứ bảy hàng tuần chúng em từ già đến trẻ từ gái đến trai đều tổng vệ sinh làm sạch đường phố. Tuy đây chỉ là một hành động nhỏ nhưng nó cũng góp công rất lớn trong việc bảo vệ môi trường. Chiều nay, đúng năm giờ, một hồi kẻng vang lên. Mỗi nhà cử một người tham gia nên buổi lao động nào cũng có đủ các lứa tuổi. Các cụ ông, cụ bà đầu tóc bạc phơ thường có mặt sớm hơn cả và vui vẻ chuyện trò trong khi chờ đợi. Các bà nội trợ đang bận nấu dở bữa cơm chiều nên thường có mặt sau cùng. Đám thanh niên tỏ ra rất phấn khởi, luôn miêng cười đùa. Khi mọi người đến đã đông đủ, bác tổ trưởng bắt đầu phân công công việc cho từng nhóm. Việc khơi thông cống rãnh quan trọng và vất vả nhất nên thường được giao cho thanh niên. Còn các cụ già và chúng em thì quét dọn đường phố cho sạch sẽ. Ai nấy nhanh chóng bắt tay vào việc. Nhóm khơi cống đứng rải đều, nối tiếp nhau lùa bùn rác về một chỗ. Rác được xúc lên đem đi đổ, còn nước được dồn ra phía các hố ga. Chúng em dàn thành hàng ngang, cùng quét sạch mặt đường. Mấy bác bảo chúng em rảy nước và quét nhẹ tay cho đỡ bụi. Đi làm vệ sinh đường phố như thế này cũng là một công việc thú vị đối với chúng em. Ở góc phố gần ngã tư có một đống gạch vữa ngổn ngang, cản lối đi lại. Mấy anh xúc đổ vào bồn rác cuối đường để xe của công ty vệ sinh chở đi. Chỉ chừng nửa giờ sau, công việc đã xong xuôi. Đường phố gọn gàng, sáng sủa hẳn ra. Em nghĩ rằng thành phố sạch và xanh là điều mong muốn của tất cả chúng ta và đó cũng là một trong những tiêu chuẩn hàng đầu của một thành phố văn minh, hiện đại.
Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp 2. Lần đó em đã nhặt được của rơi và trả lại cho người mất.
Chiều hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy: Ồ! hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của nhà sách Trí Tuệ cuốn đầu giáo sư Powel của tác giả A.R Belger. Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắn về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về nhưng tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về đến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo:
- Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt: 25.000đ cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định đi. - Quả thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối rít.
Lúc em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.
Mik viết bừa ko bít có đúng ko nữa!!!
Bài 1: Đặt 4 câu ghép có chứa tiếng "thương"
Trả lời:
Câu thứ nhất: "Thương người"
Câu thứ 2: "Thương yêu"
Câu thứ 3: "Lòng thương người"
Câu thứ 4: "Tôi thương là thương tôi"
Bài 2: Viết 2 câu nói về thành ngữ tục ngữ nói về:
a) Lòng thương người.
b) Lòng trung thực, tự trong.
Trả lời:
a) Câu thứ nhất: Chúng ta cũng có lòng thương người mà!
Câu thứ 2: Chúng ta phải có lòng thương người thì mới xứng đáng làm con người và đc mọi người tôn vinh.
b) Câu thứ nhất: Lòng trung thực, tự trong của chúng ta đâu rồi?
Câu thứ 2: Lòng trung thực, tự trong của chúng ta sẽ mang vinh quang đến cho đời sống của mik và con người.
Xin hết!!!
1.yêu thương, thương yêu, thương binh, thương mến.
2.a)Thương người như thể thương thân.
-Lá lành đùm lá rách.
b)Thẳng như ruột ngựa.
-Cây ngay không sợ chết đứng.
Chiều rộng tăng thêm :
280:35=8(mét)
Chiều rộng khu vườn là:
8x2=16(m)
Diện tích khu vườn sau khi mở thêm là:
(16+8)x35=840\(\left(m^2\right)\)
Vậy....
Đoạn văn tả cây hoa: Cây hoa đại/ hoa sứ :
Không giống như một số loài cây khác, đến mùa thay áo, cây hoa sứ chỉ còn những cành trơ trụi, y hệt như những cánh tay trần của bức tượng nghìn tay nghìn mắt. Thoạt nhìn tưởng như cây đã khô héo.
Nhưng kì thực đó là thời kì lột xác để chuẩn bị cho mùa đâm chồi, nẩy nụ. Sứ có một sức sống kì lạ, có khả năng chống chọi lại mọi thời tiết khắc nghiệt mà một số loài cây khác không có được. Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, trên những cánh tay trần trụi tường như khô héo ấy vô vàn những chồi nhũ ra, lớn dần, lớn dần tạo thành những lá tròn xoe đều đặn. Người ta tưởng như có một bàn tay nào đó kết dính các cuống lá lại quanh một trục. Những chồi non mập mạp vươn cao rồi nó bung ra vô vàn cánh hoa màu tím sắc hồng. Những bông hoa năm cánh xếp lại như hình một cái phễu từ từ xòe ra khoe sắc, đẹp chẳng kém gì bông huệ, bông cúc. Ngắm bông sứ phải ngắm cả chùm bông thưởng thức vẻ đẹp của nó. Em yêu bông sứ không chỉ ở sức sống dẻo dai kì diệu cùa loài cây mà còn ở vẻ đẹp nở thành chùm như một lẵng hoa của thiên nhiên ban phát cho con người vậy.
Đoạn văn tả thứ quả: Quả vú sữa :
Em rất thích ăn hoa quả, đặc biệt là quả vú sữa. Trái vú sữa có vỏ màu xanh nhạt, đó là cái màu xanh của lá non pha trộn cùng màu trắng, một màu xanh tươi mát mà dịu nhẹ vô cùng thích mắt. Trái tròn vo, to bằng hai nắm đấm tay em chụm lại, nhìn giống như trái bóng vậy. Trái vú sữa không cần gọt vỏ, mà là dùng dao trực tiếp bổ đôi trái ra. Khi bổ, sẽ thấy có một lớp nhựa màu trắng bám trên dao, cái đó đắng lắm đấy. Bên trong là phần thịt thơm mềm, ngọt ngào như sữa mẹ. Trái vú sữa có hai phần thịt: một phần thịt gần sát vỏ, màu trắng đục và một phần thịt bên trong cùng, bao bọc lấy những hạt vú sữa màu nâu đen, lớp thịt ấy có màu trắng trong suốt. Cầm thìa mà xúc một miếng vào trong miệng, ngay lập tức sẽ cảm nhận được hương sữa ngọt lan tỏa khắp khoang miệng, quanh quẩn nơi chóp mũi. Chỉ cần thử một lần liền nhớ mãi. Tuy ngon nhưng mẹ em nói không nên ăn quá nhiều bởi trông vậy thôi chứ vú sữa là loại trái cây mang tính nóng, phần vỏ chát dễ khiến đau bụng. Nên dù rất thích nhưng em vẫn không dám làm trái lời mẹ mà ăn nhiều. Mỗi lần mùa vú sữa đến, là em lại hân hoan đòi mẹ mua về cho mình bằng được bởi em rất thích loại trái cây này.
Chúc bạn học tốt và nhớ k cho mình nha !!!