Nghề tồi nhất
Bàn chải đánh răng đau khổ:
- Đôi lúc mình thấy cái nghề của mình là nghề tệ nhất thế giới.
Giấy vệ sinh hét:
- Nghĩ lại đi anh bạn!
đọc song bài trên em hiểu nội dung như thế nào?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ninh Bình, quê hương tôi, là một tỉnh nằm ở cửa ngõ phía nam của miền Bắc Việt Nam.Ở đây có cả đồi núi và đồng bằng. Nhờ vậy mà môi trường tự nhiên ở đây rất phong phú, là nơi ở thích hợp của nhiều loài động vật. Với hệ thống núi đá vôi bao quanh dày đặc, Ninh Bình từng được chọn là kinh đô dưới nhiều thời đại. . Không khí ở đây rất trong lành. Tôi thích nhắm mắt lại để tận tượng những làn gió mát của quê hương. Ninh Bình nổi tiếng có nhiều địa điểm du lịch. Đó là Chùa Phật Tích, Tràng An, vườn quốc gia Cúc Phương,…Người dân ở đây tốt bụng và nhiệt tình. Họ là những người hiền lành chất phác và chăm chỉ lao động. Điều tôi thích nhất về quê hương của tôi là những món ăn đặc sản ở đó. Ninh Bình nổi tiếng với những món ăn được làm từ thịt dê, hoàn toàn từ dê núi Ninh Bình, rượu Kim Sơn, miến lươn, cá rô Tổng Trường, dứa Đông Giao và cơm cháy . Có nhiều làng nghề truyền thống ở đây vẫn tồn tại đến ngày nay. Đôi bàn tay của người nghệ nhân đã khéo léo tạo nên những sản phẩm mang đậm nét văn hóa của dân tộc. Tôi rất yêu quý Ninh Bình. Sau này, dù có đi xa tôi vẫn luôn nhớ về nơi này.
Tại sao lại ko thích vũng tàu thì ko tick?
Ghi chú : nhưng mà tui cũng ko thích vũng tàu
Bài đọc
Vương quốc vắng nụ cười
Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc buồn chán kinh khủng chỉ vì cư dân ở đó không ai biết cười. Nói chính xác là chỉ có rất ít trẻ con cười được, còn người lớn thì hoàn toàn không. Buổi sáng, mặt trời không muốn dậy, chim không muốn hót, hoa trong vườn chưa nở đã tàn. Ra đường gặp toàn những gương mặt rầu rĩ, héo hon. Ngay kinh đô là nơi nhộn nhịp cũng chỉ nghe thấy tiếng ngựa hí, tiếng sỏi đá lạo xạo dưới bánh xe, tiếng gió thở dài trên những mái nhà... Nhà vua, may sao, vẫn còn tỉnh táo để nhận ra mối nguy cơ đó. Ngài họp triều đình và cử ngay một viên đại thần đi du học, chuyên về môn cười.
Một năm trôi qua, thời hạn học tập đã hết, nhà vua thân hành dẫn các quan ra tận cửa ải đón vị đại thần du học trở về. Ai cũng hồi hộp mong nhìn thấy nụ cười mầu nhiệm của ông ta. Nhưng họ đã thất vọng. Vị đại thần vừa xuất hiện đã vội rập đầu, tâu lạy:
- Muôn tâu Bệ hạ, thần xin chịu tội. Thần đã cố gắng hết sức nhưng học không vào.
Các quan nghe vậy ỉu xìu, còn nhà vua thì thở dài sườn sượt. Không khí của triều đình thật là ảo não. Đúng lúc đó, một viên thị vệ hớt hải chạy vào:
- Tâu Bệ hạ! Thần vừa tóm được một kẻ đang cười sằng sặc ngoài đường.
- Dẫn nó vào! - Nhà vua phấn khởi ra lệnh.
Câu 1. Chọn từ trong ngoặc đơn điền vào chỗ chấm để câu văn có hình ảnh so sánh.
Tán bàng xòe ra giống như…. (cái ô, mái nhà, cái lá). => Cái ô.
Câu 2. Điền tiếp vào chỗ trống để câu có hình ảnh so sánh.
Những lá bàng mùa đông đỏ như… ……………… (ngọn lửa, ngôi sao, mặt trời). => Ngọn lửa.
Câu 3. Những câu nào dưới đây có hình ảnh so sánh:
A. Những chú gà con chạy như lăn tròn. B. Những chú gà con chạy rất nhanh. C. Những chú gà con chạy tung tăng. => A
câu 1 - cái ô
câu 2 - ngọn lửa
câu 3 - A. Những chú gà con chạy như lăn tròn.
Tham khảo :
Doraemon, tên thường gọi tại Việt Nam Doraemon, là nhân vật chính hư cấu trong loạt manga cùng tên của họa sĩ Fujiko F. Fujio. Không chỉ trở thành một biểu tượng văn hóa của Nhật Bản mà Doraemon còn được biết đến ở nhiều quốc gia khác nhau trên thế giới.
Trong các tập truyện, Doraemon đều được vẽ với hình dáng tròn ủng như trái banh và bàn tay của cậu cũng vậy (Nobita đã lợi dụng điểm yếu này để cậu thường bị thua ở trò oẳn tù tì do chỉ ra được có nắm đấm). Cả người cậu có màu xanh lam, riêng phần trước ngực, nơi đeo túi thần kỳ và phần mặt thì có màu trắng. Ở vài tập truyện đầu tiên, hình dáng Doraemon được vẽ với đầu nhỏ nhưng thân hình lại to. Nhưng sau đó thì Doraemon trở nên cân đối hơn. Doraemon có một cái mồm rộng đến nỗi có thể nuốt vừa một cái chậu lớn. Các số đo của Doraemon đều liên quan tới con số 129,3 (chiều cao, cân nặng, tốc độ, ...), ngày sinh của cậu là 3/9/2112. Vì cậu là mèo máy robot của thế kỷ 22, nên các bộ phận của Doraemon đều có công nghệ cao như đầu Doraemon có cài đặt một máy tính xử lý thông tin thông minh bên trong, làm cho cậu có thể giao tiếp bằng tiếng Nhật và nhận biết được mọi thứ xung quanh y như con người. Khuôn mặt Doraemon tròn, với chiếc mũi đỏ và 6 sợi ria mép dài bằng nhau. Doraemon rất ghét khi người ta gọi cậu là chồn hay hồ ly. Đặc biệt nhất chính là chiếc túi thần kỳ với công nghệ không gian 4 chiều, một kho chứa vô tận. Doraemon thường đeo nó ở trước bụng và cất giữ bảo bối. Chiếc túi đựng bảo bối thần kì của Doraemon dường như là túi không đáy, vì chẳng thể liệt kê ra được nó chứa đựng bao nhiêu thứ nữa.
Về tính cách, Doraemon là một cậu mèo máy vui tính, khá nhanh trí nhưng đôi lúc lại lẩm cẩm. Cậu ta mắc chứng ám ảnh sợ chuột, đặc biệt là chuột nhắt. Hàng ngày, Doraemon luôn chăm sóc cho Nobita. Những khi có thời gian rảnh, cậu sẽ tận dụng thời gian đi mua bánh rán hay đi trò chuyện với các cậu mèo hàng xóm. Vì là một người bạn thân thiết của Nobita, Doraemon giúp đỡ cho cậu bé rất chu đáo. Tuy nhiên, nhiều khi, chú mèo máy cũng nổi nóng hay giận dỗi giống hệt cậu bạn mình. Khi đó, hai người thường cãi nhau, thậm chí giận dỗi cho đến lúc vấn đề được giải quyết, có một số lúc Doraemon còn bỏ về tương lai. Tuy nhiên, mèo Ú đều dễ dàng tha lỗi và vẫn hết lòng chăm sóc Nobita.
Vâng, Doraemon mang đến đều là những câu truyện hấp dẫn và ly kì, chẳng lạ gì khi nó đã trở thành đại sứ truyện tranh của Nhật Bản. Và cám ơn Doraemon, cám ơn nhân vật đã giúp tôi có một kỉ niệm khó quên.
thám tử lừng danh conan: phim kể về 1 cậu học sinh lớp 11 tên là kudo shinichi có bố là 1 người viết chuyện trinh thám nỏi tiếng thế giới.Kudo shinichi còn có cô bạn gái tên là ran mori,bố của ran là 1 thám tử rất hậu đậu.Với óc suy luận tốt,Shinichi đã phá hàng loạt vụ án.Một lần đi hẹn hò với Ran ,cậu đã phát hiện ra vụ giao dịch của Tổ chức áo đen.Shinichi đã chạy theo và bị chúng cho uống 1 loại thuốc.Tuy cậu ko chết nhưng đã bị teo nhỏ lại thành 1 học sinh lớp 1.Cậu đổi tên thành Edogawa Conan,cậu đã giấu Ran tất cả.
Tham khảo :
Với em, có lẽ ngôi nhà thân thương của mình là đẹp nhất, sẽ chẳng có cảnh đẹp nào sánh bằng. Nơi đó đẹp bở tình thương đầy ắp của các thành viên, bởi những kỉ niệm đong đầy theo suốt cuộc đời. Ngôi nhà tổ ấm của em còn đẹp bởi sự trang trí khéo léo. Trong đó, giàn hoa giấy đã làm nổi bật hơn những vẻ đẹp giản dị, đơn sơ của ngôi nhà nơi vùng quê thanh bình, yên ả.
Giàn hoa giấy được trồng ở cổng vào. Nghe ông em kể thì chính tay ông đã trồng. Đến nay cây cũng được đến gần mười tuổi. Cây mọc xum xuê trùm lên một góc sân, cao khoảng 5 đến 6 mét. Ông em bắc một cái giàn to để cây leo lên, tạo bóng râm mát cho cả một khoảng sân rộng. Mỗi buổi chiều hè, dưới bóng râm của giàn hoa giấy, bọn trẻ con chúng em lại cùng nhau nô đùa vui vẻ.
Rễ cây đâm sâu xuống lòng đất, hút chất dinh dưỡng để nuôi cây. Thân cây hoa giấy không quá to, chỉ bằng cổ tay người lớn. Nó khoác lên mình tấm áo màu nâu, không xù xì mà khá mịn. Cành cây cứ mọc lan ra theo cái giàn, rồi đâm ra tứ phía để đón nắng, đón gió. Càng lên cao, cành càng nhỏ lại, dần chuyển sang màu đỏ thẫm. Ở đó mọc ra biết bao chiếc gai nhọn hoắt. Nó như vũ khí hữu hiệu để bảo vệ sắc đẹp của một loài hoa sang trọng.
Lá hoa giấy mọc xum xuê. Nó không to như lá bàng, lá mít mà nhỏ nhỏ như hình trái tim màu xanh mát. Trên nền lá xanh tươi đầy sức sống ấy là cả một thảm hoa giấy đẹp đến nao lòng. Cây hoa giấy nhà em có hai loại: màu trắng và màu hồng. Cánh hoa giấy mỏng tang tưởng như có thể nhìn xuyên thấu. Mỗi bông hoa giấy gồm ba cánh hoa úp vào nhau che giấu đi cái nhụy vàng rực rỡ. Hoa giấy trắng một màu trắng tinh khôi như những chiếc đèn lồng nhỏ xinh giữa màu xanh bát ngát. Những bông hoa màu hồng lại rất hài hòa với màu trắng, một vẻ đẹp đầy nữ tính. Mỗi khi có cơn gió thoảng qua, vài bông hoa lại lìa cành, nhẹ nhàng nương theo làn gió thanh mà đáp xuống đất.
Để cây luôn xanh tốt thì cần đến bàn tay chăm sóc của con người. Chiều nào cũng vậy, em cũng cùng ông nội xách nước tưới cho cây. Thỉnh thoảng thì bón thêm phân để cây có đủ dưỡng chất.
Em và mọi người trong nhà đều rất quý và thích giàn hoa giấy. Vì thế mà em luôn tự nhủ với lòng mình sẽ chăm sóc nó thật tốt để giàn hoa giấy sẽ mãi mãi tô điểm cho ngôi nhà.
Ai cũng cho rằng nghề mình tồi nhất nhưng thật chất nghề nào đều đem lại hạnh phúc cho ta, quan trọng là ta có yêu nó không ta có thích nó không
HT
Theo ý nghĩ của mình nhé
theo ý nghĩ của mik là:
Nghề nào cũng có đặc điểm và thế mạnh riêng,những việc mà mọi người hay khinh thường như lao công,nông dân.Chỉ có những kẻ buôn bán ma túy,trộm cắp mới đáng bị coi thường