Hãy viết một đoạn văn ngắn chứng minh ý kiến của Vũ Ngọc Phan:''cái đoạn chị dậu đánh nhau với tên Cai lệ là một đoạn tuyệt khéo''. Sau đó phân tích các phương tiện liên kết đoạn văn em sử
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
gọi số người là a thì 1 người để hoàn thành công việc cần :
1 ngày 1 người làm được: 1: 10: a = \(\dfrac{1}{10a}\)
7 ngày 1 người làm được : \(\dfrac{1}{10a}\)x 7 (công việc)
7 ngày đầu ( a-8) người làm được \(\dfrac{1}{10a}\) x 7 x (a-8) (công việc)
5 ngày sau cả tổ làm được: \(\dfrac{1}{10a}\) x 5 x a = 1/2(công việc)
theo bài ra ta có: \(\dfrac{7\times\left(a-8\right)}{10a}\) + 1/2 = 1
\(\dfrac{7\times\left(8-a\right)}{10a}\)= 1/2
7 x (8-a) = 10a x 1/2
56 - 7a = 5a
56 = 2a
a = 56: 2
a = 28 (người)
đs....
lời giải đầu tiên : gọi số người là a thì: (đoạn để hoàn thành công việc cần là mình đánh thừa nhé )
Thủ pháp tương phản, kết hợp với nhân hóa, ẩn dụ, đã tạo nên nhiều hình ảnh gợi cảm, thể hiện một bút pháp nghệ thuật điêu luyện, đậm đà.
mở bài : trường của em là trường ..........................giáp đường quốc lộ 217 . Vưa bước vào cổng trường em thấy nổi bật nhất là cổng trường em thấy nổi bất nhất là cổng trường được sây rất chắc chắn và được các thầy cô vễ lên rất đẹp là cho ngôi trường của em càng thêm đẹp đẽ hơn .
ùa thu, mùa của những bông cúc rực rỡ, mùa của hương ổi ngọt ngào. Mùa thu cũng bao trùm lên cảnh vật một vẻ đẹp mới. Nhưng để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhất chính là quang cảnh trường em vào một buổi sáng mùa thu.
Mùa thu đến mang theo những làn gió nhẹ nhàng xua đi không khí oi bức còn sót lại của mùa hè nóng nực. Tiết trời trở nên mát mẻ hơn rất nhiều. Bầu trời trong xanh cao vời vợi với những đám mây trắng bồng bềnh đang dạy chơi. Những tia nắng vàng rực rỡ nhưng lại vô cùng dịu nhẹ, mơn man lên từng cảnh vật. Trong lần đến trường sớm trực nhật, em mới thấy được vẻ đẹp của trường em trong buổi sáng mùa thu đó. Từ xa, em đã thấy ngôi trường yêu dấu lấp ló dưới bóng cây cổ thụ xanh mát. Ngôi trường được sơn màu vàng dưới cái nắng thu ấy dường như càng rực rỡ hơn. Sân trường yên tĩnh mới chỉ thấy lác đác vài bóng người. Trên sân trường, những cây bàng, cây phượng đã bắt đầu chuyển lá. Những tán bàng đã lấp ló những chiếc lá đỏ, với màu vàng của tán phượng vĩ làm cho bức tranh tuyệt đẹp ấy càng thêm rực rỡ. Làn gió thu nhẹ nhàng vuốt nhẹ, vài chiếc lá ham chơi rời cành bay theo, xoay vài vòng rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Trên tán cây, những chú chim sơn ca nhảy nhót truyền từ cành này sang cành nọ, hót líu lo như hát lên bản nhạc vui tươi ca ngợi vẻ đẹp của ngôi trường trong buổi sáng mùa thu.
Bên cạnh sân trường là vườn trường với đủ loài hoa đang tranh nhau đua sắc. Những bông cúc vàng rực rỡ phô ra hết hương sắc của mình, hoa loa kèn kiêu sa, hoa hồng nhung kiều diễm,… Tất cả tạo nên bức tranh tuyệt đẹp. Hương hoa thoang thoảng trong cái gió man mác của mùa thu quyện vào trong hương thơm mát của những ngọn cỏ xanh trong màn sương mỏng còn chưa tan hết. Mặt trời lên cao dần. Sân trường cũng đã đông dần bóng dáng những học sinh. Không khí nhộn nhịp hẳn lên. Các bạn học sinh phân công nhau trực nhật cho kịp giờ học. Một vài nhóm học sinh khác lại tụ tập nhau chơi các trò chơi hay ngồi dưới gốc cây trò chuyện hoặc ôn lại bài cũ. Tiếng trống giòn giã vang lên, một buổi học mới lại bắt đầu.
Khung cảnh trường em trong buổi sáng mùa thu đã in sâu vào trong tâm trí em. Nó đã trở thành một hình ảnh đẹp mà em khó có thể quên được trong tuổi học trò của mình.
– Lão Hạc là một người nghèo khổ nhưng có lòng tự trọng, không muốn gây phiền hà lối xóm. Lão là con người hết sức tự trọng, quyết không nhận bố thí. Trong tình cảnh túng quẫn, tuyệt vọng lão Hạc đã bị đẩy vào con đường chết để giải thoát.
Lão tự nguyện tìm đến cái chết một cách tự nguyện cũng. Lão Hạc người khí tiết, có lòng tự trọng. Thà chịu đói, chịu chết chứ không nhờ người khác. Cái chết đau đớn là do lão tự chọn. Lão Hạc là con người “đói cho sạch, rách cho thơm”, con người coi trọng nhân phẩm hơn cả cuộc sống.
Suy cho cùng đây số phận chung của những người trước cách mạng tháng Tám nghèo đói và túng quẫn.
Lão Hạc là một người nghèo khổ nhưng có lòng tự trọng. Vì vợ mất sớm, con đi làm ở đồn điền cao su nói phải kiếm được trăm đồng mới về. Ông ở nhà cố dành dụm tiền đến khi con về sẽ được trăm đồng. Không dám bán mảnh vườn hay ăn phạm vào tiền để dành cho con. Cuối cùng, vì quá nghèo đói ông đành phải bán cậu Vàng. Vì tính cách lương thiện ông dằn vặt bản thân và cảm thấy tội lỗi khi đã bán cậu . Với gia cảnh nghèo đói cùng tính cách lương thiện ông không muốn làm phiền đến hàng xóm nên đã xin bã chó của Binh Tư để ăn. Ông đã kết liễu cuộc đời mình như cách cậu Vàng bị giết xem như đền tội.