viết 1 đoạn văn 12 câu viết theo lối văn tổng hợp câu mở đầu mang tính khái quát câu kết thúc mang tính chất tổng hợp hãy nêu vai trò của nhà trường đối với con người trong đoạn văn có sử dụng quan hệ từ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cáo là người có khá nhiều hiểu biết về cuộc sống nhưng lại coi cuộc sống của mình rất tẻ nhạt.
Cậu đã nhận được món quà: ý nghĩa/ giá trị của tình bạn.
Gợi ý cách làm nha:
- Mở đoạn:
+ Giới thiệu khổ thơ trên.
- Thân đoạn:
+ Nêu nội dung khổ thơ: là tình cảm, sự biết ơn của tác giả dành cho lớp học vào ngày đông.
+ Khổ thơ có những câu so sánh như:
-> "Phòng học là chiếc áo", tác giả so sánh phòng học của mình như chiếc áo để nói lên sự chở che, sự bao bọc mà lớp học dành cho bạn học sinh.
=> Qua sự so sánh trên, câu thơ thêm giàu giá trị biểu đạt và tưởng tượng làm cho người đọc cảm thấy rất hấp dẫn, rất hay.
-> "Cửa sổ là chiếc túi" giúp ích cho học sinh che chắn gió mùa đông lạnh lẽo cho các bạn học sinh.
=> Nghệ thuật so sánh làm cho các đồ vật thể hiện lên công dụng của bản thân, qua đó tăng giá trị gợi hình cho câu thơ.
-> "Những then cài là cúc", qua sự miêu tả một đồ vật mà chúng ta mang bên ngoài, tác giả lấy sự ấy để nói lên những cánh cửa sổ của lớp học ngăn hạt mưa vào nơi các bạn học sinh học.
=> Qua đó, câu thơ tăng giá trị diễn đạt thêm giàu sức gợi hình lớp học và giàu sức biểu cảm.
- Kết đoạn:
+ BPTT so sánh chính là một trong các điểm đặc sắc làm nổi bật lên những công dụng của các đồ vật trong lớp học.
+ Qua đoạn văn, chúng ta - các bạn học sinh cần nên quý trọng lớp học.
Mấy tháng nay, trời nóng oi bức. Mặt trời như đổ lửa. Mọi người, ai cũng mong muốn có một trận mưa rào.
Mà thế rồi, chiều hôm qua trời mưa thật. Đang nắng chang chang, bỗng nhiên mây đen ùn ùn kéo đến. Bầu trời tối đen. Gió nổi lên, cuốn những chiếc lá vàng bay lả tả xuống mặt đường. Khói bụi mịt mù. Mọi người ai cũng rảo chân bước vội. Xe cộ phóng nhanh hơn. Tôi đi học về, máy mà chạy về nhà kịp.
Lộp bộp, lộp bộp. Những hạt mưa đầu tiên nhẹ trượt trên mái nhà, rơi xuống mặt đường. Hơi nóng bốc lên. Mưa càng nặng hạt hơn. Mọi vật được bao phủ một màu nước trắng xóa.
Mưa càng nặng hạt, gió càng lớn. Cây cối ngả nghiêng, vật vã với những cơn gió mạnh. Hai bên đường, người nhờ trú mưa mỗi lúc một đông. Chẳng ai muốn mình bị ướt. Thế mà mấy cậu nhóc ở xóm tôi lại chạy ra đường tắm mưa. Chúng nô đùa, nhảy nhót, hò hét ầm ĩ. Đường vắng hơn. Chỉ còn vài chiếc xe là lầm lũi chạy trên đường.
Mà cũng đâu chỉ con người, con vật cũng vội vàng đi tìm chỗ trú mưa. Mấy con chim vội vàng bay đi chỗ trú thích hợp. Chó, mèo nằm ngoài sân cũng vội chạy vào chỗ khô ráo, sạch sẽ, rũ rũ bộ lông ướt lướt thướt của chúng. Mưa thật to. Nước mưa làm sạch mặt đường, chảy cuồn cuộn vào các rãnh cống.
Mưa ập đến nhanh như thế mà cũng rất mau tạnh. Mưa nhỏ dần, thưa thớt dần rồi tạnh hẳn. Bầu trời thoáng đãng, trong lành. Cầu vồng bảy sắc hiện ra lung linh. Cây cối trở nên xanh tươi hơn nhờ được tắm nước mưa thỏa thuê. Vài con chim bay ra khỏi chỗ trú, đậu lên các cành cây hót ríu rít. Mặt đường sạch bóng nhưng vẫn còn vài vũng nước nhỏ. Mọi người ra khỏi chỗ trú mưa, vội vã trở lại với công việc hàng ngày.
Cơn mưa đúng lúc đã đem lại sự sảng khoái, dễ chịu, xua tan đi cái sự mệt mỏi hằng ngày vì oi bức. Đối với mọi người, cơn mưa thật đáng yêu, cần thiết và có ích.
câu a có cách diễn đạt hay hơn câu b vì trong câu b ngôn từ được sử dụng một cách trang trọng và ý nghĩa hơn.
câu c có cách diễn đạt hay hơn câu d vì trong câu c sử dụng từ hán việt là nhi đồng tăng thêm tình yêu của bác với thanh thiếu niên
Cháu nghe câu chuyện của bà
Hai hàng nước mắt cú nhà rưng rưng
Bà ơi,thương mầy là thương
Mong đừng ai lạc giữa đường về quê
Trước khí thế dũng mãnh của nghĩa quân Lam Sơn , giặc Minh chết như rạ.
-Nghĩa quân Lam Sơn tiến nhanh về phía quân địch, tiêu hết kẻ địch này đến kẻ khác khiến chúng chết như rạ
Cái lạnh của tuyết
Xua tan điều gì?
Phải chăng cái nóng
Của một con người.
Tuyết Đầu Mùa
Nhìn bông hoa tuyết trắng ,
Nhẹ nhàng thả mình rơi
lòng bỗng dưng thương má
Nghe nỗi buồn sâu khơi.
Một mùa xuân xa xứ
Hoa tuyết nở trắng trời
Mang lạnh từ muôn thuở
Cho hồn ta chơi vơi.
Thêm mùa hoa tuyết nở
Trắng tinh trên hè phố
mẹ già bên song cửa
Mong con đến bao giờ!
nếu em muốn học làm thơ thì liên hệ với cô theo số za lo này nhé