GIẢI CÂU ĐỐ:
CON GÌ TO HƠN CỘT THÁP
NGƯỜI ĐEN,THÂN ĐEN CÁI GÌ CŨNG ĐEN
CHUYÊN ĐI PHÁ HOẠI THÀNH PHỐ
VÀ CÒN DI CHUYỂN CHẬM HƠN TIA CHỚP.
LÀ CON GÌ.
AI TRẢ LỜI ĐƯỢC MÌNH BÁI CÁC BẠN LÀ THIÊN TÀI LUÔN
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tuổi thơ chúng ta luôn được sống trong tình yêu thương của mẹ.Với tôi mẹ là người tôi yêu quý và kính trọng nhất.Mẹ nuôi dạy chăm sóc chị em tôi vì bố tôi luôn đi làm xa.
Hôm ấy ở lớp tôi cảm thây nhức đầu,người hơi lạnh nôn nao.Tôi cố gắng đi về đến nhà.Mọi ngày bước chân đến cửa tôi đã gọi:"Mẹ ơi"và chạy vào tìm mẹ.Hôm nay bước chân đến cửa tôi đứng không vững mặt tái đi.
Mẹ nhìn thây tôi như vậy liền chạy vội đến bên tôi dù rất mệt nhưng tôi vẫn nhận thấy khuôn mặt mẹ nhợt nhạt môi run run:"con ơi con làm sao thế này?"Mẹ dìu tôi vào giường.
Mẹ đắp chăn cho tôi xoa dầu cho nóng khắp người tôi.Đôi bàn tay mềm mại ấm áp như truyền hơi ấm cho tôi làm tôi bớt đi cảm giác ớn lạnh.Vừa xoa đầu mẹ vừa nói giọng xót xa:"Khổ thân con,đã ốm lại phải đi bộ về".Uống xong bát nước gừng nóng pha đường thấy người nhẹ hẳn thế rồi tôi thiếp đi. Bỗng tôi nghe thấy tiếng mẹ gọi:"con ơi dậy ăn bát cháo nóng đi".Lúc này tôi mới ngắm kĩ mẹ.Gương mặt mẹ tròn phúc hậu đã có những vết nám mờ mờ nhưng không làm mất đi vẻ đẹp dịu dàng của người phụ nữ đã đứng tuổi.Đôi mắt mẹ mới âu yếm làm sao,trong đôi mắt ấy đầy nỗi lo âu và chan chứa tình yêu thương.Mẹ ngọt ngào dỗ dành tôi như tôi còn bé lắm.Cái miệng xinh xắn của mẹ thổi nhẹ từng thìa cháo.Tôi bỗng thấy người mẹ của tôi là người mẹ đẹp nhất trong tâm hồn tôi.Cả vết nám,cả đôi mắt thâm quầng…Tất cả đều đẹp.
Ơi! mẹ của con,người mẹ đã chịu bao vất vả nhọc nhằn lo toan chăm chút các con.Mẹ là người mẹ tuyệt vời,con rất cần có mẹ ở bên. Khi vui và cả những lúc buồn đau ốm yếu như thế này.Con yêu mẹ nhất trên đời mẹ ạ!
hok tốt
Từ bé, tôi đã quen có mẹ ở bên. Những khoảnh khắc, kỉ niệm tươi đẹp của tôi đều gắn với mẹ. Tôi nhớ nhất là khi mẹ ở bên khi tôi bị ốm.
Khi ấy, là ngày hè lớp 3. Vì đi chơi mưa với đám bạn mà tối hôm ấy tôi bị sốt cao. Mẹ đã rất lo lắng, đưa tôi đến trạm y tế gần nhà. Nhờ có bác sĩ tiêm và cho uống thuốc, nhiệt độ người tôi đã hạ đi được chút. Và tôi được cho về nhà chăm sóc.
Những ngày ấy, mẹ đã nghỉ làm để ở nhà chăm sóc tôi, vì không thể yên tâm được. Sáng dậy, tôi đã thấy mẹ bên cạnh. Vẫn là gương mặt xinh đẹp, thanh tú với mái tóc được bút gọn và cố định bằng chiếc trâm. Mẹ mỉm cười dịu dàng nhìn tôi. Nhưng tôi để ý thấy mặt mẹ không được tươi tắn lắm. Dưới đôi mắt bồ câu sắc sảo có một quầng thâm. Có lẽ vì lo cho tôi mà cả đêm qua mẹ không ngủ, nên bây giờ mới thiếu sức sống như vậy.
Tôi đã thấy khỏe hơn nhiều rồi nhưng mẹ vẫn không cho tôi ra ngoài. Mẹ muốn tôi nằm để khỏe hơn. Mẹ ngồi bên đầu giường, cầm quyển truyện đọc để tôi đỡ buồn. Mẹ biết nếu để một đứa tinh nghịch như tôi nằm một chỗ thì sẽ buồn chán chết mất. Mẹ luôn hiểu tôi nhất. Mẹ bắt đầu đọc câu chuyện về Danh nhân thế giới, và hôm nay, nhân vật được kể chính là Edison. Tôi nằm đó, ngắm mẹ. Mẹ tôi bao giờ cũng đẹp như thế. Mọi người ai cũng khen mẹ tôi rất xinh. Tôi tự hào về điều đó. Đầu mẹ hơi nghiêng xuống, chăm chú đọc sách. Khuôn mặt mẹ biểu cảm theo hành động, trạng thái từng nhân vật. Chiếc miệng nhỏ xinh của mẹ phát ra giọng nói thật truyền cảm. Từng câu nói đi vào trong đầu tôi một cách thật dễ dàng. Thỉnh thoảng, mẹ quay sang nhìn tôi và mỉm cười. Tôi lại mỉm cười với mẹ.
Đọc xong câu chuyện, me hỏi tôi có thấy mệt không. Rồi mẹ đi nấu cháo cho tôi. Dáng người mảnh mai của mẹ nhẹ nhàng đứng dậy và di chuyển vào bếp, nấu cho tôi bát cháo. Mẹ tôi nấu ăn rất giỏi, mùi cháo mẹ nấu liền hấp dẫn tôi. Bàn tay thon thả của mẹ cầm bát cháo, đút cho tôi ăn từng miếng. Mẹ xem chán tôi, đo nhiệt độ để xem tôi còn sốt hay không. Những cử chỉ, hành động của mẹ vẫn hết sức nhẹ nhàng và tình cảm.
Nhờ sự chăm sóc tận tình của mẹ mà tôi đã hồi phục nhanh chóng. Tôi lại thích những lúc bị ốm thế này. Có được mẹ chăm sóc thật là tốt. Mẹ chính là lí do tôi sống và sống tốt như ngày hôm nay. Mong rằng tôi sẽ sống với mẹ mãi mãi, để sau này có thể chăm sóc mẹ.
Danh từ:Cầu, Thê Húc, con tôm, đền, Ngọc Sơn, mái, gốc, đa, rễ, lá, Tháp Rùa, tường, rêu, tháp, gò đất, hồ, cỏ.
Tính từ:son, cong, già, xum xuê, xa, cổ kính, xanh, xanh um, bên.
Động từ:dẫn, lấp ló, xây, mọc.
Câu 9: Từ nào dưới đây khác so với các từ còn lại ?
A. nết na B. đoan trang C. thùy mị D. xinh xắn
Học tốt !!!!!!!!!!!!!!!
Bạn Komako thân mến!
Tớ tên là Nguyễn Nhật Linh học sinh lớp 7 tớ đến từ đất nước Việt Nam. Tuần vừa qua tớ được du ngoại cùng đất nước bạn với nhiều ấn tượng đẹp và đáng nhớ nhưng chỉ là qua màn ảnh nhỏ.
Tớ ao ước rằng một ngày gần đây tớ sẽ được đến thăm đất nước đất nước Nhật Bản thân yêu của bạn để được trượt trên nền tuyết trắng, được khoác trên mình bộ kimono duyên dáng của đất bạn. Được thưởng thức cái lạnh buốt giá.
Chào Mày thân mến! tao đã nhận được thư của mày rồi, tao cảm thấy rất vui, tao cũng cảm thấy hạnh phúc sau khi nghe mày giới thiệu về đât nước yêu dấu của mày. những hình ảnh ấy cứ hiện ra trong đầu tao. Đó là những căn nhà đồ sộ những âm thanh xe cộ văng vẳng bên tai tao. Còn có những con đường kéo dài đến vô tận với sự tấp nập và rộn ràng của những người qua lại trên cái mảnh đát mà mày đã sinh ra và lớn lên.
từ : không, nào,...
còn vế thứ 2 mk ko bt, mong cậu thông cảm
con duong
con dduwowngs