K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 8

Vào một buổi sáng đẹp trời, tôi cùng gia đình đã khởi hành từ sớm để đến thăm đền Gióng, một trong những di tích lịch sử và văn hóa nổi tiếng của Việt Nam. Khi chúng tôi đến nơi, không khí trong lành và mát mẻ khiến mọi người cảm thấy vô cùng dễ chịu. Đền Gióng tọa lạc tại chân núi Sóc Sơn, cách Hà Nội không xa, với không gian rộng lớn và thanh bình.

Chúng tôi bắt đầu chuyến tham quan bằng cách dạo bước quanh khuôn viên đền. Các công trình kiến trúc cổ kính, với những mái đình cong cong và những bức phù điêu tinh xảo, gợi nhớ đến những thời kỳ huy hoàng trong lịch sử. Đặc biệt, chúng tôi đã đến thăm đền chính, nơi thờ Thánh Gióng, một nhân vật huyền thoại trong truyền thuyết dân gian Việt Nam. Tượng Thánh Gióng oai phong lẫm liệt, thể hiện sức mạnh và lòng dũng cảm.

Khi đi xung quanh khuôn viên đền, chúng tôi đã dừng lại tại các điểm di tích nhỏ hơn, như giếng nước cổ và những bia đá ghi lại các sự kiện lịch sử quan trọng. Điều này không chỉ giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về truyền thuyết Thánh Gióng mà còn cảm nhận được sự tôn kính và tâm linh của người dân đối với các vị thần linh.

Bữa trưa, chúng tôi thưởng thức các món ăn truyền thống tại một quán ăn nhỏ gần đền. Những món ăn đậm đà hương vị, như cơm gà, nem rán và chè đậu xanh, làm cho bữa ăn thêm phần ngon miệng. 

Sau khi tham quan xong, chúng tôi đi dạo quanh khu vực núi Sóc Sơn, nơi có những cảnh quan thiên nhiên tuyệt đẹp. Những đồi cây xanh mướt, không khí trong lành và phong cảnh hùng vĩ khiến chúng tôi cảm thấy thư thái và gần gũi hơn với thiên nhiên.

Khi mặt trời lặn, chúng tôi rời đền Gióng với tâm trạng thoải mái và hài lòng. Chuyến đi không chỉ là cơ hội để tìm hiểu về văn hóa và lịch sử mà còn là thời gian quý giá để gắn bó với gia đình và tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên. 

Chuyến thăm đền Gióng thực sự là một trải nghiệm đáng nhớ, để lại trong chúng tôi những ấn tượng sâu sắc và nhiều kỷ niệm đẹp.

Trong hai câu thơ "Có đám mây mùa hạ vắt nửa mình sang thu" của nhà thơ Hữu Thỉnh, cách diễn đạt của tác giả thể hiện sự tinh tế và sáng tạo qua một số điểm đặc sắc:

  1. Hình ảnh cụ thể và tượng hình:

    • "Đám mây mùa hạ": Đây là hình ảnh quen thuộc, nhưng cách tác giả gợi tả cụ thể khiến cho hình ảnh trở nên sinh động và gần gũi. Đám mây mùa hạ thường gợi lên sự nắng nóng và bầu trời rộng lớn, nhưng ở đây nó lại được đặt trong một bối cảnh khác, mang tính chất chuyển giao mùa.
    • "Vắt nửa mình sang thu": Cách dùng từ "vắt" không chỉ đơn thuần mô tả sự di chuyển của đám mây mà còn gợi ra hình ảnh mềm mại và tựa như một sự chuyển mình nhẹ nhàng. Từ "vắt" cũng mang đến cảm giác mơ hồ, như đang ngăn cách một cách tạm thời giữa hai mùa.
  2. Chuyển tiếp mùa sắc sảo:

    • Câu thơ diễn tả quá trình chuyển giao từ mùa hạ sang mùa thu. Thay vì sử dụng cách diễn đạt thông thường như "mùa thu đến," tác giả chọn cách hình tượng hóa chuyển giao mùa qua hình ảnh đám mây. Điều này tạo ra một sự liên kết tinh tế giữa hai mùa, thể hiện sự chuyển biến một cách tự nhiên và nhẹ nhàng.
  3. Tính chất lãng mạn và cảm xúc:

    • "Vắt nửa mình" không chỉ mô tả hiện tượng vật lý mà còn mang ý nghĩa cảm xúc, như thể đám mây đang chia sẻ một phần của mùa hè để hòa quyện vào mùa thu. Sự chuyển giao này không chỉ là một sự thay đổi về thời tiết mà còn là một sự chuyển biến trong cảm xúc và trạng thái tâm hồn.
  4. Sử dụng hình ảnh và biểu cảm:

    • Tác giả sử dụng hình ảnh mây để thể hiện sự chuyển giao mùa một cách lãng mạn và thi vị. Điều này không chỉ tạo ra sự sinh động cho bức tranh thiên nhiên mà còn làm nổi bật tính chất nhạy cảm và sâu lắng của mùa thu.
Tóm lại

Cách diễn đạt của Hữu Thỉnh trong câu thơ "Có đám mây mùa hạ vắt nửa mình sang thu" rất đặc sắc nhờ vào việc sử dụng hình ảnh cụ thể, sự chuyển giao mùa sắc sảo, và việc thể hiện cảm xúc lãng mạn thông qua hình ảnh đám mây. Những yếu tố này tạo nên một bức tranh thiên nhiên chuyển mình đầy thơ mộng và cảm xúc.

16 tháng 8

Mở đoạn:

Giới thiệu, dẫn dắt câu chuyện buồn đó của mình

Ví dụ: dẫn từ thời gian, địa điểm xảy ra chuyện đó,..v..

Thân đoạn:

Kể lại câu chuyện buồn đó chẳng hạn như:

- Việc một người quen của mình mất:

+ Tả lại khung cảnh lúc đó, cảm xúc mọi người lúc đó: ai cũng trông có vẻ buồn, giọt nước mắt cứ lăn dài trên má bởi việc này đến quá bất ngờ, quá nhanh.

+ Suy nghĩ, cảm xúc bản thân: buồn, tâm trạng trầm xuống, những lời nói bây giờ không thể nhảy  ra ngoài miệng nữa mà ứ nghẹn lại trong tim và thay vào đó, là những giọt nước mắt thương tiếc cho sự ra đi của người em yêu quý.

- Việc không may xảy ra với mình, chẳng hạn như bị điểm kém:

+ Tả lại lúc địa điểm lúc đó là trong lớp học, cảm xúc khi nhìn thấy số điểm trong bài kiểm tra  của mình: lo lắng vì không biết đối mặt với bố mẹ như thế nào và nỗi hối hận cho việc lười biếng ham chơi của bản thân.

+ Kể ra lúc mình về nhà: tâm trạng, cảm xúc mình hôm nay không vui vẻ như mọi hôm và thay vào đó là cảm giác buồn bã . Đến khi cha mẹ hỏi han bài kiểm tra, mình thành thật xin lỗi và hứa hẹn => Được mẹ tha thứ. (cảm xúc lúc này: hạnh phúc vì mẹ đã tin tưởng mình và tự hứa với lòng sẽ không làm mẹ thất vọng.

- Việc gặp một mảnh đời bất hạnh:

+ Kể lại trường hợp mình gặp, vd như trong một lần đi chơi thì mình vô tình gặp một bà cụ ăn xin tay nhăn nheo chìa ra, đầy chiếc nón lá đã quá rách, dáng người gầy gò tô thêm cái lưng còng.

+ Kể lại cảm xúc của bản thân lúc đó: cảm thấy thương xót bà và hành động: giúp đỡ bà một ít tiền,..v..

+ Suy nghĩ của bản thân: cảm thấy tội cho bà, thương hoàn cảnh của bà và từ đó còn nhờ đến mọi người góp chút ít giúp đỡ bà,v..v

Kết đoạn: Khẳng định và tổng kết lại câu chuyện.

Một trải nghiệm buồn mà tôi nhớ mãi là khi tôi mất đi chú chó cưng của gia đình. Đó là một kỷ niệm đau lòng nhưng cũng để lại cho tôi nhiều bài học quý giá về tình yêu và sự chia sẻ.

Chú chó tên là Max, đã sống cùng gia đình tôi suốt tám năm. Max là một chú chó đáng yêu, luôn bên cạnh chúng tôi mỗi khi vui buồn. Những năm tháng bên Max là quãng thời gian hạnh phúc, với những buổi chiều dạo chơi công viên, những lần Max nghịch ngợm trong vườn và những buổi tối ấm cúng khi cả gia đình quây quần bên nhau.

Tuy nhiên, khoảng ba tháng trước khi Max ra đi, sức khỏe của chú bắt đầu suy giảm. Chúng tôi đưa Max đến bác sĩ thú y, và sau nhiều lần kiểm tra, bác sĩ thông báo rằng Max mắc một căn bệnh nghiêm trọng và không còn nhiều thời gian. Tin này khiến chúng tôi vô cùng đau lòng và lo lắng.

Từng ngày trôi qua, Max ngày càng yếu hơn. Tôi vẫn nhớ hình ảnh Max nằm im lặng trên chiếc giường yêu thích của chú, đôi mắt đầy sự mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng mở ra mỗi khi nghe thấy tiếng chúng tôi gọi. Chúng tôi đã cố gắng chăm sóc Max tận tình nhất có thể, nhưng tình trạng của chú ngày càng xấu đi.

Ngày hôm ấy, cả gia đình chúng tôi quyết định đưa Max đến bác sĩ thú y lần cuối cùng. Khi chiếc xe chở Max dừng lại trước phòng khám, không khí trong xe đầy nỗi buồn và sự bất lực. Từng giọt nước mắt của bố mẹ và tôi đều rơi xuống trong im lặng, không có lời nào có thể diễn tả được cảm giác mất mát và đau đớn trong lòng chúng tôi.

Khi bác sĩ thông báo rằng Max đã ra đi, chúng tôi đã có một buổi lễ tiễn biệt đầy xúc động. Chúng tôi đặt Max vào một chiếc hộp nhỏ và nhẹ nhàng đặt chú dưới gốc cây yêu thích của chú trong vườn. Những giọt nước mắt và lời chia tay cuối cùng đã khiến tôi cảm nhận rõ sự trống trải mà sự ra đi của Max để lại.

Sự mất mát của Max là một bài học quý giá về tình yêu, sự chia sẻ và cách đối diện với nỗi đau. Tôi đã học được rằng trong cuộc sống, dù là người hay thú cưng, đều có thể ra đi bất cứ lúc nào, và điều quan trọng là biết trân trọng những khoảnh khắc bên nhau. Tôi cũng hiểu rõ hơn về sự đồng cảm và chia sẻ trong gia đình khi cùng nhau vượt qua nỗi buồn và tìm cách an ủi lẫn nhau.

Dù trải nghiệm đó là một kỷ niệm buồn, nó đã giúp tôi trưởng thành hơn và học được cách yêu thương và chăm sóc những người xung quanh mình. Những kỷ niệm về Max sẽ mãi sống trong lòng tôi như một phần của cuộc sống, nhắc nhở tôi về giá trị của tình yêu và sự gắn bó trong gia đình.

14 tháng 8

chim mẹ đang mớm mồi cho chim con

14 tháng 8

Cánh chim mẹ bay đến một cảnh cây thon nhỏ nhưng cứng cáp. Mỏ chim ngậm một con sâu còn đang quằn quại. Tiếng chim nhỏ vang lên, chíppppppppp... chíppppppp. Những chú chim non gào cổ lên đòi mẹ cho ăn. Con sâu được thả vào mỏ một chú chim gầy gò ốm yếu. Cánh chim ấy lại tiếp tục bay đi tìm mồi cho đàn con háu đói của mik.

14 tháng 8

"Tre Việt Nam" là bài thơ kiệt tác của Nguyễn Duy được nhiều người yêu thích. Đây là một phần tiêu biểu của bài thơ ấy. Bài thơ được viết theo thể thơ lục bát; trong đó câu lục đầu bài thơ được cắt thành hai dòng (2+4) và câu lục cuối bài được cắt thành ba dòng (2+2+2). Lời thơ mượt mà, có nhiều hình ảnh đẹp, giọng thơ du dương truyền cảm.
    ❤❤

14 tháng 8

Cánh đồng trải dài trước mắt như một tấm thảm xanh mướt, rộng lớn và bát ngát. Những cánh đồng lúa vàng óng ánh dưới ánh mặt trời, tạo thành những làn sóng nhẹ nhàng lăn tăn khi gió thổi qua. Hương thơm của lúa chín hòa quyện với không khí trong lành, mang lại cảm giác thư thái dễ chịu. Đôi khi, những bông hoa dại màu sắc tươi sáng điểm xuyết giữa các luống lúa, tạo nên một bức tranh đầy màu sắc và sinh động. Những con đường nhỏ hẹp chạy dọc theo cánh đồng, dẫn lối người đi qua những vùng đất mới mẻ. Hình ảnh những cây cối xanh tươi mọc rải rác xung quanh như những người bạn đồng hành thầm lặng. Đặc biệt, vào lúc hoàng hôn, cánh đồng được nhuộm một lớp ánh sáng vàng cam ấm áp, tạo nên một cảnh tượng tuyệt đẹp và huyền bí. Tiếng chim hót và âm thanh của côn trùng vang vọng trong không gian, hòa quyện với sự tĩnh lặng của thiên nhiên. Mỗi mùa, cánh đồng lại khoác lên mình một diện mạo mới, từ màu xanh tươi mát của mùa xuân đến màu vàng rực rỡ của mùa thu. Cánh đồng không chỉ là nơi cung cấp lương thực mà còn là biểu tượng của sự bình yên và vẻ đẹp mộc mạc.

9 tháng 8

đề bài ba ơi

 

9 tháng 8

chi tiết nào được lặp lại trong lời  nói của mon?

Một lần, bà từ thành phố xuống quê chơi với gia đình tôi. Bà mang theo nhiều quà, trong đó có những món mà tôi rất thích như bánh kẹo và đồ chơi. Khi bà đưa cho tôi một chiếc bánh kẹo và hỏi tôi có thích không, tôi đã từ chối một cách thẳng thừng vì cảm thấy ngại ngùng và không muốn làm bà phải lo lắng cho mình. Bà nhìn tôi với vẻ thất vọng, nhưng tôi không nhận ra lỗi lầm của mình ngay lúc đó.

Sau khi bà về thành phố, mẹ đã nhắc nhở tôi về cách cư xử và lòng biết ơn. Tôi nhận ra rằng hành động từ chối quà của bà không chỉ làm bà buồn mà còn khiến tôi thiếu lịch sự và thiếu tôn trọng. Tôi đã cảm thấy rất ân hận vì không biết trân trọng những tình cảm và món quà mà bà dành cho mình. Từ đó, tôi học được bài học quan trọng về sự lịch sự và lòng biết ơn, và cố gắng thể hiện sự trân trọng mỗi khi nhận quà từ người khác.