Lê Bá Bảo nguyên
Giới thiệu về bản thân
Nhớ ơn thầy cô
"Người lái đò thầm lặng,
Giữa dòng sông tri thức mênh mông.
Dẫn bao thế hệ chờ mong,
Đến bờ tương lai sáng ngời hy vọng.
Bao tháng năm không ngừng nghỉ,
Từng lời dạy, từng nụ cười trìu mến.
20/11 – dịp tri ân,
Lòng biết ơn này, mãi chẳng phai mờ."
Nhân vật Võ Tòng hiện lên như một hình ảnh người anh hùng quả cảm và mạnh mẽ giữa chốn rừng thiêng đầy nguy hiểm. Một mình sống giữa rừng, Võ Tòng vẫn không chút do dự (phó từ) đối mặt với mọi thử thách. Anh là người cô độc, nhưng chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi, trái lại, sự cô độc ấy càng khiến anh trở nên kiên cường và bản lĩnh hơn. Qua hình ảnh Võ Tòng, ta thấy rõ tinh thần kiên trì, ý chí bất khuất và sức mạnh phi thường của một con người sẵn sàng hy sinh vì chính nghĩa. Võ Tòng tuy sống trong cảnh thiếu thốn, nhưng anh vẫn giữ được phẩm chất cao đẹp của mình, không bị cuốn vào cuộc sống tăm tối của những người xung quanh. Anh như ngọn đuốc sáng giữa rừng đêm, đem lại niềm hy vọng và niềm tin vào công lý và chính nghĩa.
Trong đoạn văn, từ “quả cảm,” “mạnh mẽ,” “cô độc,” là một số từ mô tả đặc điểm của Võ Tòng, và từ “do dự” là phó từ
"Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, con xin gửi đến thầy cô những lời chúc tốt đẹp nhất. Con cảm ơn thầy cô đã luôn tận tâm, dìu dắt và truyền cảm hứng cho chúng con trên con đường học tập. Con chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành công, để mãi mãi là những người lái đò nhiệt huyết giúp nhiều thế hệ học sinh đạt được ước mơ của mình. Con rất biết ơn và tự hào khi được là học trò của thầy cô.
Câu chuyện "Chú chim sâu" của Nguyễn Đình Quảng mang đến một bài học ý nghĩa về sự chăm chỉ, lòng dũng cảm và tinh thần cống hiến. Chú chim sâu tuy nhỏ bé nhưng vẫn luôn chăm chỉ bắt sâu bảo vệ cây xanh, mang lại lợi ích cho rừng. Dù công việc của chú thầm lặng, không được ai chú ý, chú chim sâu vẫn kiên trì làm việc với niềm vui và trách nhiệm. Qua hình ảnh chú chim sâu, tác giả muốn nhắn nhủ chúng ta về giá trị của những việc làm tốt, dù nhỏ bé nhưng vẫn góp phần tích cực cho cuộc sống. Đôi khi, chúng ta không cần làm những điều lớn lao, chỉ cần sống có ích, làm tốt vai trò của mình cũng đã đáng quý.
Câu 1: So sánh, đánh giá nội dung giữa hai đoạn trích
Đoạn trích Nhật ký Đặng Thùy Trâm thể hiện nỗi buồn và sự tiếc nuối của người trẻ thời chiến khi tuổi thanh xuân không thể trọn vẹn do phải hy sinh vì đất nước. Họ gạt bỏ ước mơ cá nhân để cống hiến cho lý tưởng độc lập và tự do, thể hiện lòng yêu nước sâu sắc và tinh thần trách nhiệm lớn lao.
So với đoạn trích ở phần Đọc hiểu, cả hai đều đề cao sự hy sinh của tuổi trẻ. Tuy nhiên, Nhật ký Đặng Thùy Trâm nhấn mạnh sự mất mát và ý thức về trách nhiệm thời đại, từ đó tôn vinh tinh thần quả cảm và sự dấn thân của thế hệ trẻ.
Câu 2: Nghị luận về lối sống an nhàn hay sẵn sàng thay đổi để phát triển bản thân
Trong cuộc sống hiện đại, việc chọn lối sống an nhàn hay không ngừng phát triển là một quyết định quan trọng. Lối sống an nhàn có thể mang đến sự ổn định, nhưng cũng dễ dẫn đến trì trệ, giống như “Hội chứng Ếch luộc,” khi người ta mải mê với sự thoải mái mà quên đi phát triển bản thân.
Ngược lại, sẵn sàng thay đổi để phát triển bản thân giúp người trẻ học hỏi, mở rộng tầm nhìn và khám phá tiềm năng. Tuy rằng phải đối mặt với nhiều thử thách, nhưng chính những trải nghiệm này sẽ giúp ta trưởng thành và thích nghi trong một thế giới không ngừng biến động. Người trẻ nên lựa chọn sống không ngừng phát triển để thực sự sống trọn vẹn, có ý nghĩa và đóng góp nhiều hơn cho xã hội.
Câu 1: Thể loại của văn bản là nhật ký.
Câu 2: Những dấu hiệu của tính phi hư cấu trong văn bản:
Văn bản ghi lại các sự kiện thực tế, như việc làng xóm bị tàn phá vào ngày 29.2.1968, hoặc việc bị ném bom làm điện đứt và cảnh tang tóc trong làng.
Nhân vật trong văn bản là tác giả tự xưng “ta”, trải nghiệm và cảm nhận chân thực về cuộc sống thời chiến.
Các chi tiết miêu tả rất cụ thể, sống động và có tính cá nhân cao, làm nổi bật tâm tư, tình cảm của một người lính trẻ trong thời chiến.
Câu 3: Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu: “Không, suốt đời ta không quên, ta không quên cảnh em bé miền Nam đập tay lên vũng máu” là điệp ngữ ("không quên" lặp lại hai lần). Tác dụng của biện pháp này là nhấn mạnh cảm xúc đau đớn, khắc sâu sự phẫn nộ và ám ảnh của người lính trước sự tàn bạo của chiến tranh, khiến cho hình ảnh bi thương của em bé miền Nam trở nên rõ nét và ám ảnh trong tâm trí người đọc.
Câu 4: Việc kết hợp các phương thức biểu đạt như tự sự, miêu tả, biểu cảm và nghị luận trong văn bản có hiệu quả sau:
Tự sự giúp câu chuyện trở nên chân thực, như một mẩu ký ức sống động về chiến tranh.
Miêu tả làm nổi bật hình ảnh đau thương của làng xóm và sự khốc liệt của bom đạn, tạo sức gợi hình cao.
Biểu cảm thể hiện tâm trạng, cảm xúc mãnh liệt của tác giả như sự đau đớn, căm phẫn trước kẻ thù, đồng thời là lòng yêu nước cháy bỏng.
Nghị luận thể hiện suy tư, trăn trở của người lính về ý nghĩa của việc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc.
Câu 5:
Sau khi đọc đoạn trích, mình cảm thấy xúc động và khâm phục tinh thần yêu nước của những người lính trẻ thời chiến. Họ không chỉ chịu đựng đau đớn, mất mát mà còn giữ vững lý tưởng và khao khát được chiến đấu bảo vệ quê hương. Chi tiết để lại ấn tượng đặc biệt là cảnh "em bé miền Nam đập tay lên vũng máu". Hình ảnh này gây xúc động mạnh, vì nó biểu tượng cho nỗi đau và mất mát của dân thường vô tội trong chiến tranh, đặc biệt là trẻ em, những người đáng lẽ ra được sống trong bình yên.
Giải
500=2^2.5^3
420=2^2.3.5.7
==>UCLN(500,420)=2^2.5=20
Vậy...
Bài thơ "Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan mang đến cho em cảm giác buồn man mác, gợi lên vẻ đẹp hoang sơ và tĩnh lặng của Đèo Ngang. Hình ảnh “Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà.Cỏ cây chen đá, lá chen hoa” như mở ra trước mắt em một bức tranh thiên nhiên vừa hùng vĩ, vừa tĩnh lặng, có chút gì đó cô đơn. Giữa cảnh núi rừng heo hút, sự hiện diện của con người trở nên nhỏ bé trước thiên nhiên bao la. Bài thơ gợi nhớ trong em những kỷ niệm về những nơi thanh bình, yên ả mà em từng ghé qua. Thể thơ lục bát với nhịp điệu nhẹ nhàng càng làm tăng thêm vẻ đẹp buồn nhưng trang nhã của cảnh vật. Qua đó, em cũng cảm nhận được nỗi lòng thương nhớ quê hương của tác giả, người đang xa quê, nhớ về một quá khứ thanh bình, êm ả.
Ánh sáng + Nước + Carbon dioxide -> Glucose + Oxy
điền như này nha : She wasn't in class yesterday.