Ngày đầu tiên đứng lớp với tư cách là một thầy giáo, tôi bước vào trường mà lòng ngổn ngang cảm xúc. Trường học không còn xa lạ với tôi, nhưng lần này, mọi thứ dường như mới mẻ và đầy trách nhiệm. Tôi không còn là cậu học trò háo hức lắng nghe, mà đã là người truyền đạt, người dẫn dắt lớp học. Từ văn phòng giáo viên, tôi nhìn thấy những lớp học ồn ào, những học sinh ngây thơ chạy nhảy, và trong lòng dâng lên một niềm vui khó tả.
Tiếng chuông reo vang, giờ học đã đến. Tôi hít một hơi thật sâu và bước vào lớp. Cả lớp học quay đầu nhìn tôi đầy tò mò. Những đôi mắt trong trẻo, sáng rực ánh lên vẻ háo hức xen lẫn lạ lẫm khi gặp người thầy mới. Tôi mở đầu bằng một câu chào thật dứt khoát và vui vẻ, cố gắng không để lộ chút nào cảm giác hồi hộp. "Chào các em, thầy là thầy Minh, và từ hôm nay, chúng ta sẽ có nhiều trải nghiệm học tập thú vị với nhau!"
Nhìn từng gương mặt trong lớp, tôi thấy mình như quay lại thời học trò, thấy hình ảnh của mình trong những ánh mắt ấy , một chút tò mò, một chút hồi hộp. Tôi bắt đầu bài giảng bằng một câu chuyện thú vị về một nhà khoa học. Các em lắng nghe chăm chú, thi thoảng mỉm cười khi tôi đùa về một vài tình tiết trong câu chuyện. Tôi thấy không khí lớp học dần trở nên thân thiện hơn.
Bỗng một cậu học sinh đứng lên hỏi: "Thầy ơi, thầy có từng gặp nhà khoa học đó không?" Câu hỏi bất ngờ làm cả lớp cười rộ lên, và tôi cũng bật cười theo. Tôi đáp lại bằng cách giải thích về tầm quan trọng của việc đọc sách và tự tìm hiểu về các nhân vật lịch sử. Nhìn các em chăm chú lắng nghe, tôi cảm thấy sự hào hứng của mình tăng lên từng chút một.
Tuy nhiên, có một tình huống khiến tôi nhớ mãi: Trong khi đang giảng giải, một em học sinh bỗng nhiên gục xuống bàn ngủ ngon lành. Cả lớp xì xào, và tôi cũng hơi bối rối, không biết nên làm gì. Cuối cùng, tôi quyết định nhẹ nhàng bước đến, vỗ vai em và mỉm cười nói: "Giờ này là giờ học, nhưng nếu em mệt quá thì lát nữa thầy sẽ kể chuyện cho em nghe." Cả lớp bật cười, và em học sinh ấy cũng ngượng ngùng ngồi dậy. Không khí lớp học trở nên nhẹ nhàng và thoải mái hơn hẳn, không còn sự căng thẳng của buổi học đầu.
Kết thúc giờ học, các em xếp hàng ra khỏi lớp, nhiều em nán lại chào tạm biệt. Tôi đứng lặng một lúc, nhìn lại lớp học trống rỗng. Ngày đầu tiên làm thầy giáo trôi qua với biết bao cảm xúc, từ hồi hộp, lo lắng đến vui mừng, hài hước và cả những khoảnh khắc khó quên. Tôi nhận ra rằng làm thầy không chỉ là truyền dạy kiến thức, mà còn là hiểu, là cảm thông và kết nối với học trò.
Ngày hôm ấy, tôi biết rằng mình đã chọn đúng con đường. Làm thầy không chỉ là một nghề, mà còn là một hành trình đầy yêu thương và trách nhiệm.