Hôm nay là một ngày đặc biệt – ngày đầu tiên tôi được trải nghiệm vai trò của một giáo viên. Khi đứng trước tấm gương trong bộ áo dài truyền thống, tôi bỗng cảm thấy mình thật khác. Trong lòng có chút hồi hộp, bỡ ngỡ nhưng cũng tràn đầy háo hức. Tôi tự hỏi, liệu mình có làm tốt công việc này không? Liệu các em học sinh có yêu mến mình và hứng thú với bài giảng không? Tôi hít một hơi thật sâu và tự tin bước vào lớp học.
Tiếng chuông báo hiệu giờ học vang lên. Tôi bước vào lớp với nụ cười thật tươi. Các em học sinh nhìn tôi bằng ánh mắt tò mò và hiếu kỳ. Một vài em thì thầm với nhau, có lẽ các em đang thắc mắc về cô giáo mới. Tôi mỉm cười, chào các em và giới thiệu bản thân. Sau đó, tôi bắt đầu buổi học bằng một trò chơi nho nhỏ để khởi động không khí. Các em rất hào hứng, ai cũng tham gia nhiệt tình, và tôi cảm thấy khoảng cách giữa mình và các em dần thu hẹp lại.
Tiết học hôm nay là một bài văn kể chuyện. Tôi quyết định kể cho các em nghe một câu chuyện thú vị về chú mèo biết nói. Khi tôi nói, tôi dùng giọng điệu khác nhau cho từng nhân vật, khiến câu chuyện trở nên sống động hơn. Các em chăm chú lắng nghe, đôi mắt sáng lên với sự thích thú và tò mò. Đôi khi có em còn cười khúc khích, tỏ vẻ rất thích thú. Điều này khiến tôi cảm thấy thật vui vì mình đã mang lại niềm vui và sự hứng khởi cho các em.
Sau khi kể xong câu chuyện, tôi đặt câu hỏi để xem các em hiểu và suy nghĩ về câu chuyện như thế nào. Các em giơ tay phát biểu sôi nổi, ai cũng có ý kiến riêng, và điều đó khiến tôi vô cùng tự hào. Tôi nhận ra rằng mỗi em học sinh đều có những suy nghĩ và quan điểm độc đáo, và nhiệm vụ của tôi là giúp các em phát triển tư duy và khả năng sáng tạo của mình.
Khi tiết học sắp kết thúc, tôi tổ chức một hoạt động nhóm nhỏ, yêu cầu các em vẽ và viết lại đoạn kết mà các em tưởng tượng cho câu chuyện. Những bàn tay nhỏ bé cầm bút màu vẽ lên những hình ảnh đầy màu sắc và ý nghĩa. Mỗi nhóm đều có một cái kết khác nhau, và tôi cảm nhận được sự sáng tạo phong phú của các em. Khi từng nhóm lên chia sẻ về bài làm của mình, cả lớp đều vỗ tay tán thưởng. Tôi nhìn các em, cảm nhận sự đoàn kết, sự phấn khích và niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt từng bạn.
Cuối giờ, tôi nhắc các em phải cố gắng ôn bài và chuẩn bị cho buổi học sau. Các em lần lượt chào tạm biệt tôi, có em còn chạy đến cảm ơn và tặng tôi một bông hoa nhỏ. Tôi cảm thấy ấm áp và hạnh phúc vô cùng. Rời khỏi lớp học, tôi thầm nghĩ: “Làm giáo viên thật sự là một công việc tuyệt vời!” Niềm vui không chỉ đến từ việc giảng dạy, mà còn từ những khoảnh khắc giản dị, những ánh mắt ngây thơ và những nụ cười hồn nhiên của các em học sinh.
Trải nghiệm này giúp tôi hiểu sâu sắc hơn về trách nhiệm của người giáo viên, không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người dẫn dắt và truyền cảm hứng cho học sinh. Tôi mong rằng sẽ có nhiều cơ hội để tiếp tục gắn bó với nghề giáo, để mỗi ngày đến lớp đều là một hành trình đáng nhớ.