Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập SVIP
Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:
Bông hoa cúc trắng
Ngày xưa, có hai mẹ con sống trong túp lều nhỏ bé. Bà mẹ bị ốm và bảo con gái hãy mời thầy thuốc về. Cô bé đi và gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, may sao cụ già chính là thầy thuốc. Cụ đến khám cho mẹ của cô bé và nói:
- Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Bây giờ cháu hãy đi đến gốc đã trong rừng, ở đó có một bông hoa cúc trắng, cháu hãy hái mang về đây cho ta. Mỗi một cánh hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.
Trời lạnh mà cô bé chỉ mặc một tấm áo mỏng. Nhưng không quản vất vả, cô bé mải miết đi, đến khi tìm thấy, cô bé ngắt và nâng niu bông hoa trên tay. Bỗng tiếng cụ già văng vẳng bên tai, cô đếm những cánh hoa và thốt lên:
- Trời, mẹ chỉ còn sống được hai mươi ngày nữa thôi ư?
Suy nghĩ một lát, cô bé nhẹ tay xé cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ, biến chúng thành những cánh hoa dài và mượt. Bông hoa có vô vàn cánh. Cô bé cầm bông hoa lạ về nhà. Cụ già tóc bạc đứng ở cửa đón cô và cười nói:
- Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi. Đó là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
Từ đó bông hoa có vô vàn cánh được gọi là hoa cúc trắng, chúng tượng trưng cho lòng hiếu thảo.
Theo em, nội dung của truyện Bông hoa cúc trắng là gì?
Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:
Bông hoa cúc trắng
Ngày xưa, có hai mẹ con sống trong túp lều nhỏ bé. Bà mẹ bị ốm và bảo con gái hãy mời thầy thuốc về. Cô bé đi và gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, may sao cụ già chính là thầy thuốc. Cụ đến khám cho mẹ của cô bé và nói:
- Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Bây giờ cháu hãy đi đến gốc đã trong rừng, ở đó có một bông hoa cúc trắng, cháu hãy hái mang về đây cho ta. Mỗi một cánh hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.
Trời lạnh mà cô bé chỉ mặc một tấm áo mỏng. Nhưng không quản vất vả, cô bé mải miết đi, đến khi tìm thấy, cô bé ngắt và nâng niu bông hoa trên tay. Bỗng tiếng cụ già văng vẳng bên tai, cô đếm những cánh hoa và thốt lên:
- Trời, mẹ chỉ còn sống được hai mươi ngày nữa thôi ư?
Suy nghĩ một lát, cô bé nhẹ tay xé cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ, biến chúng thành những cánh hoa dài và mượt. Bông hoa có vô vàn cánh. Cô bé cầm bông hoa lạ về nhà. Cụ già tóc bạc đứng ở cửa đón cô và cười nói:
- Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi. Đó là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
Từ đó bông hoa có vô vàn cánh được gọi là hoa cúc trắng, chúng tượng trưng cho lòng hiếu thảo.
Qua câu chuyện, em thấy rằng hoa cúc trắng tượng trưng cho điều gì?
Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:
Bông hoa cúc trắng
Ngày xưa, có hai mẹ con sống trong túp lều nhỏ bé. Bà mẹ bị ốm và bảo con gái hãy mời thầy thuốc về. Cô bé đi và gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, may sao cụ già chính là thầy thuốc. Cụ đến khám cho mẹ của cô bé và nói:
- Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Bây giờ cháu hãy đi đến gốc đã trong rừng, ở đó có một bông hoa cúc trắng, cháu hãy hái mang về đây cho ta. Mỗi một cánh hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.
Trời lạnh mà cô bé chỉ mặc một tấm áo mỏng. Nhưng không quản vất vả, cô bé mải miết đi, đến khi tìm thấy, cô bé ngắt và nâng niu bông hoa trên tay. Bỗng tiếng cụ già văng vẳng bên tai, cô đếm những cánh hoa và thốt lên:
- Trời, mẹ chỉ còn sống được hai mươi ngày nữa thôi ư?
Suy nghĩ một lát, cô bé nhẹ tay xé cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ, biến chúng thành những cánh hoa dài và mượt. Bông hoa có vô vàn cánh. Cô bé cầm bông hoa lạ về nhà. Cụ già tóc bạc đứng ở cửa đón cô và cười nói:
- Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi. Đó là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
Từ đó bông hoa có vô vàn cánh được gọi là hoa cúc trắng, chúng tượng trưng cho lòng hiếu thảo.
Trong phần đầu câu chuyện, người mẹ bị ốm đã nói gì với con?
Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:
Bông hoa cúc trắng
Ngày xưa, có hai mẹ con sống trong túp lều nhỏ bé. Bà mẹ bị ốm và bảo con gái hãy mời thầy thuốc về. Cô bé đi và gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, may sao cụ già chính là thầy thuốc. Cụ đến khám cho mẹ của cô bé và nói:
- Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Bây giờ cháu hãy đi đến gốc đa trong rừng, ở đó có một bông hoa cúc trắng, cháu hãy hái mang về đây cho ta. Mỗi một cánh hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.
Trời lạnh mà cô bé chỉ mặc một tấm áo mỏng. Nhưng không quản vất vả, cô bé mải miết đi, đến khi tìm thấy, cô bé ngắt và nâng niu bông hoa trên tay. Bỗng tiếng cụ già văng vẳng bên tai, cô đếm những cánh hoa và thốt lên:
- Trời, mẹ chỉ còn sống được hai mươi ngày nữa thôi ư?
Suy nghĩ một lát, cô bé nhẹ tay xé cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ, biến chúng thành những cánh hoa dài và mượt. Bông hoa có vô vàn cánh. Cô bé cầm bông hoa lạ về nhà. Cụ già tóc bạc đứng ở cửa đón cô và cười nói:
- Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi. Đó là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
Từ đó bông hoa có vô vàn cánh được gọi là hoa cúc trắng, chúng tượng trưng cho lòng hiếu thảo.
Trong bức tranh trên, cụ già đã nói gì với cô bé?
Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:
Bông hoa cúc trắng
Ngày xưa, có hai mẹ con sống trong túp lều nhỏ bé. Bà mẹ bị ốm và bảo con gái hãy mời thầy thuốc về. Cô bé đi và gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, may sao cụ già chính là thầy thuốc. Cụ đến khám cho mẹ của cô bé và nói:
- Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Bây giờ cháu hãy đi đến gốc đã trong rừng, ở đó có một bông hoa cúc trắng, cháu hãy hái mang về đây cho ta. Mỗi một cánh hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.
Trời lạnh mà cô bé chỉ mặc một tấm áo mỏng. Nhưng không quản vất vả, cô bé mải miết đi, đến khi tìm thấy, cô bé ngắt và nâng niu bông hoa trên tay. Bỗng tiếng cụ già văng vẳng bên tai, cô đếm những cánh hoa và thốt lên:
- Trời, mẹ chỉ còn sống được hai mươi ngày nữa thôi ư?
Suy nghĩ một lát, cô bé nhẹ tay xé cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ, biến chúng thành những cánh hoa dài và mượt. Bông hoa có vô vàn cánh. Cô bé cầm bông hoa lạ về nhà. Cụ già tóc bạc đứng ở cửa đón cô và cười nói:
- Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi. Đó là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
Từ đó bông hoa có vô vàn cánh được gọi là hoa cúc trắng, chúng tượng trưng cho lòng hiếu thảo.
Cụ già có dặn dò cô bé như thế nào về loài hoa ấy?
Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:
Bông hoa cúc trắng
Ngày xưa, có hai mẹ con sống trong túp lều nhỏ bé. Bà mẹ bị ốm và bảo con gái hãy mời thầy thuốc về. Cô bé đi và gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, may sao cụ già chính là thầy thuốc. Cụ đến khám cho mẹ của cô bé và nói:
- Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Bây giờ cháu hãy đi đến gốc đã trong rừng, ở đó có một bông hoa cúc trắng, cháu hãy hái mang về đây cho ta. Mỗi một cánh hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.
Trời lạnh mà cô bé chỉ mặc một tấm áo mỏng. Nhưng không quản vất vả, cô bé mải miết đi, đến khi tìm thấy, cô bé ngắt và nâng niu bông hoa trên tay. Bỗng tiếng cụ già văng vẳng bên tai, cô đếm những cánh hoa và thốt lên:
- Trời, mẹ chỉ còn sống được hai mươi ngày nữa thôi ư?
Suy nghĩ một lát, cô bé nhẹ tay xé cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ, biến chúng thành những cánh hoa dài và mượt. Bông hoa có vô vàn cánh. Cô bé cầm bông hoa lạ về nhà. Cụ già tóc bạc đứng ở cửa đón cô và cười nói:
- Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi. Đó là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
Từ đó bông hoa có vô vàn cánh được gọi là hoa cúc trắng, chúng tượng trưng cho lòng hiếu thảo.
Cô bé đã làm gì sau khi hái được bông hoa?
Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:
Bông hoa cúc trắng
Ngày xưa, có hai mẹ con sống trong túp lều nhỏ bé. Bà mẹ bị ốm và bảo con gái hãy mời thầy thuốc về. Cô bé đi và gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, may sao cụ già chính là thầy thuốc. Cụ đến khám cho mẹ của cô bé và nói:
- Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Bây giờ cháu hãy đi đến gốc đã trong rừng, ở đó có một bông hoa cúc trắng, cháu hãy hái mang về đây cho ta. Mỗi một cánh hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.
Trời lạnh mà cô bé chỉ mặc một tấm áo mỏng. Nhưng không quản vất vả, cô bé mải miết đi, đến khi tìm thấy, cô bé ngắt và nâng niu bông hoa trên tay. Bỗng tiếng cụ già văng vẳng bên tai, cô đếm những cánh hoa và thốt lên:
- Trời, mẹ chỉ còn sống được hai mươi ngày nữa thôi ư?
Suy nghĩ một lát, cô bé nhẹ tay xé cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ, biến chúng thành những cánh hoa dài và mượt. Bông hoa có vô vàn cánh. Cô bé cầm bông hoa lạ về nhà. Cụ già tóc bạc đứng ở cửa đón cô và cười nói:
- Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi. Đó là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
Từ đó bông hoa có vô vàn cánh được gọi là hoa cúc trắng, chúng tượng trưng cho lòng hiếu thảo.
Câu chuyện đã kết thúc như thế nào?
Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:
Bông hoa cúc trắng
Ngày xưa, có hai mẹ con sống trong túp lều nhỏ bé. Bà mẹ bị ốm và bảo con gái hãy mời thầy thuốc về. Cô bé đi và gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, may sao cụ già chính là thầy thuốc. Cụ đến khám cho mẹ của cô bé và nói:
- Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Bây giờ cháu hãy đi đến gốc đã trong rừng, ở đó có một bông hoa cúc trắng, cháu hãy hái mang về đây cho ta. Mỗi một cánh hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.
Trời lạnh mà cô bé chỉ mặc một tấm áo mỏng. Nhưng không quản vất vả, cô bé mải miết đi, đến khi tìm thấy, cô bé ngắt và nâng niu bông hoa trên tay. Bỗng tiếng cụ già văng vẳng bên tai, cô đếm những cánh hoa và thốt lên:
- Trời, mẹ chỉ còn sống được hai mươi ngày nữa thôi ư?
Suy nghĩ một lát, cô bé nhẹ tay xé cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ, biến chúng thành những cánh hoa dài và mượt. Bông hoa có vô vàn cánh. Cô bé cầm bông hoa lạ về nhà. Cụ già tóc bạc đứng ở cửa đón cô và cười nói:
- Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi. Đó là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
Từ đó bông hoa có vô vàn cánh được gọi là hoa cúc trắng, chúng tượng trưng cho lòng hiếu thảo.
Khi cô bé trở về nhà, cụ già đã nói gì với cô bé?
Bông hoa cúc trắng
Ngày xưa, có hai mẹ con sống trong túp lều nhỏ bé. Bà mẹ bị ốm và bảo con gái hãy mời thầy thuốc về. Cô bé đi và gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, may sao cụ già chính là thầy thuốc. Cụ đến khám cho mẹ của cô bé và nói:
- Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Bây giờ cháu hãy đi đến gốc đã trong rừng, ở đó có một bông hoa cúc trắng, cháu hãy hái mang về đây cho ta. Mỗi một cánh hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.
Trời lạnh mà cô bé chỉ mặc một tấm áo mỏng. Nhưng không quản vất vả, cô bé mải miết đi, đến khi tìm thấy, cô bé ngắt và nâng niu bông hoa trên tay. Bỗng tiếng cụ già văng vẳng bên tai, cô đếm những cánh hoa và thốt lên:
- Trời, mẹ chỉ còn sống được hai mươi ngày nữa thôi ư?
Suy nghĩ một lát, cô bé nhẹ tay xé cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ, biến chúng thành những cánh hoa dài và mượt. Bông hoa có vô vàn cánh. Cô bé cầm bông hoa lạ về nhà. Cụ già tóc bạc đứng ở cửa đón cô và cười nói:
- Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi. Đó là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
Từ đó bông hoa có vô vàn cánh được gọi là hoa cúc trắng, chúng tượng trưng cho lòng hiếu thảo.
Khi cô bé tìm thấy bông hoa, cô nhớ tới lời dặn của cụ già và thốt lên điều gì?
Sắp xếp các bức tranh sau theo thứ tự kể của câu chuyện Bông hoa cúc trắng:
Nối các bức tranh với những lời kể phù hợp:
Bông hoa cúc trắng
Bông hoa cúc trắng
Ngày xưa, có hai mẹ con sống trong túp lều nhỏ bé. Bà mẹ bị ốm và bảo con gái hãy mời thầy thuốc về. Cô bé đi và gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, may sao cụ già chính là thầy thuốc. Cụ đến khám cho mẹ của cô bé và nói:
- Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Bây giờ cháu hãy đi đến gốc đã trong rừng, ở đó có một bông hoa cúc trắng, cháu hãy hái mang về đây cho ta. Mỗi một cánh hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.
Trời lạnh mà cô bé chỉ mặc một tấm áo mỏng. Nhưng không quản vất vả, cô bé mải miết đi, đến khi tìm thấy, cô bé ngắt và nâng niu bông hoa trên tay. Bỗng tiếng cụ già văng vẳng bên tai, cô đếm những cánh hoa và thốt lên:
- Trời, mẹ chỉ còn sống được hai mươi ngày nữa thôi ư?
Suy nghĩ một lát, cô bé nhẹ tay xé cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ, biến chúng thành những cánh hoa dài và mượt. Bông hoa có vô vàn cánh. Cô bé cầm bông hoa lạ về nhà. Cụ già tóc bạc đứng ở cửa đón cô và cười nói:
- Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi. Đó là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
Từ đó bông hoa có vô vàn cánh được gọi là hoa cúc trắng, chúng tượng trưng cho lòng hiếu thảo.
Tại sao cô bé lại xé nhỏ những cánh hoa thành nhiều sợi?
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây