K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 giờ trước (19:10)

xHđghxugffbbb

18 giờ trước (19:12)

tự làm đi chòi này dễ lắm ý=))

18 giờ trước (19:49)

Đúp nhà bạn

18 giờ trước (19:49)

Đúp nhà bạn

Ngủ ngon đừng mộng đừng mơ
Đừng thương đừng nhớ đừng chờ đừng mong
Đời ta con nước hai dòng
Chảy xuôi chảy ngược nên lòng ta đau

Hôm kia

Thơ có yếu tố tự sự, miêu tả là thơ trong đó người viết thường kể lại sự việc và miêu tả sự vật; qua đó, thể hiện tình cảm, thái độ của mình.

Hôm kia

kỉ niệm hả em? nếu thế thì kỉ niệm buồn hay vui vậy?

kỉ niện gì vậy bạn ?

Tháng 11 lại về, mang theo cái se lạnh của những ngày cuối năm và cũng là dịp để chúng em bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến thầy cô - những người lái đò thầm lặng, đã và đang dìu dắt bao thế hệ học trò qua dòng sông tri thức.

Có lẽ, mỗi người trong chúng em đều có những kỷ niệm riêng về thầy cô. Đó có thể là những lần được thầy cô tận tình chỉ bảo, là ánh mắt ấm áp của thầy khi chúng em đạt thành tích tốt, hay là nụ cười động viên khi chúng em vấp ngã. Thầy cô đã không chỉ dạy dỗ chúng em kiến thức, mà còn rèn luyện cho chúng em lòng dũng cảm, sự kiên trì và tinh thần trách nhiệm. Những bài giảng của thầy cô không chỉ là kiến thức sách vở, mà còn là những bài học về cuộc sống, về cách làm người.

Thầy cô đã dành trọn tâm huyết và cả thanh xuân của mình để xây dựng nền tảng cho chúng em. Bao năm qua, thầy cô đã âm thầm cống hiến, hi sinh để mang đến cho chúng em những điều tốt đẹp nhất. Có những lúc chúng em chưa thực sự hiểu hết những điều thầy cô nhắn nhủ, nhưng đến hôm nay, khi nhìn lại, chúng em mới thấy những bài học ấy quý giá biết bao.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin được gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến thầy cô. Xin cảm ơn thầy cô vì đã dành trọn yêu thương và tâm huyết cho chúng em. Nhờ có thầy cô mà chúng em vững bước hơn trên con đường tương lai, biết tự tin vào chính mình và biết sống với ước mơ, hoài bão.

Kính chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, bình an và mãi giữ được ngọn lửa nhiệt huyết trong sự nghiệp trồng người cao cả. Chúng em sẽ luôn trân trọng và mang theo những bài học của thầy cô như một hành trang quý báu trên con đường đời.

Thầy cô là ngọn đèn soi sáng, là ngọn lửa sưởi ấm trong cuộc đời của mỗi chúng em. Một lần nữa, xin gửi tới thầy cô lòng biết ơn chân thành và lời chúc tốt đẹp nhất. Chúng em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để xứng đáng với những gì thầy cô đã trao gửi. Cảm ơn thầy cô vì tất cả!

BÀI 2 

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin được gửi tới cô - người mẹ thứ hai của chúng em trong mái trường - lời tri ân chân thành nhất.

Cô không chỉ là người dạy chúng em những kiến thức bổ ích mà còn là người bạn tâm tình, là người lắng nghe và thấu hiểu. Cô luôn ở bên cạnh, dìu dắt chúng em trong mỗi bước đi, tận tâm chỉ bảo khi chúng em gặp khó khăn, lo lắng khi chúng em mắc sai lầm và vui mừng khi chúng em tiến bộ. Với chúng em, cô không chỉ là một người giáo viên mà còn là một người mẹ, một người bạn luôn chia sẻ và đồng hành.

Chúng em biết rằng, trong suốt những năm tháng làm cô chủ nhiệm, cô đã dành biết bao tâm huyết và tình cảm cho từng học trò. Cô luôn quan tâm đến từng bạn trong lớp, chăm lo từ những điều nhỏ nhất để chúng em cảm thấy ngôi trường như ngôi nhà thứ hai. Những bài học của cô không chỉ giúp chúng em trưởng thành về mặt kiến thức mà còn dạy chúng em biết sống với trách nhiệm, biết yêu thương và chia sẻ.

Nhân dịp đặc biệt này, chúng em muốn gửi tới cô lời cảm ơn sâu sắc. Cảm ơn cô vì những đêm thức khuya soạn giáo án, vì những lần cô lo lắng và động viên mỗi khi chúng em nản lòng. Cảm ơn cô vì tất cả những gì cô đã dành cho chúng em, để chúng em có được sự vững tin và hành trang quý báu trên con đường phía trước.

Kính chúc cô sức khỏe, niềm vui và hạnh phúc mãi mãi. Mong rằng cô luôn tràn đầy nhiệt huyết với nghề và mãi là người lái đò tận tâm, đưa những thế hệ học trò đến với bến bờ tri thức.

Chúng em hứa sẽ cố gắng học tập và rèn luyện để không phụ lòng mong mỏi của cô. Cảm ơn cô rất nhiều, cô giáo chủ nhiệm yêu quý của chúng em!

Hôm kia

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, em xin gửi lời cảm ơn chân thành đến thầy cô – những người đã luôn tận tụy dạy dỗ và dìu dắt chúng em trên con đường tri thức. Thầy cô không chỉ mang đến cho chúng em kiến thức mà còn truyền cảm hứng, giúp chúng em phát triển toàn diện và tự tin hơn mỗi ngày. Nhờ sự hướng dẫn tận tâm của thầy cô, em cảm thấy mình ngày càng trưởng thành và yêu thích việc học hỏi hơn. Em xin chúc thầy cô thật nhiều sức khỏe, niềm vui và luôn tràn đầy nhiệt huyết để tiếp tục chắp cánh cho những thế hệ học trò tương lai.

Hôm kia

tham khảo:

Ta là sứ giả của đời vua Hùng thứ sáu. Lúc bấy giờ, đất nước có giặc Ân xâm lược. Nhà vua bèn cử ta đi khắp nơi tìm người đánh giặc cứu nước.

Khi đi qua làng Gióng, ta được một bà lão mời vào nhà. Vừa trông thấy ta, đứa trẻ chỉ mới ba tuổi cất tiếng nói: "Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một chiếc áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này". Ta hoàn toàn kinh ngạc và bất ngờ trước những lời nói đó. Cậu bé ấy là Thánh Gióng, mặt mũi khôi ngô, lanh lợi. Bố mẹ của cậu là những con người làm ăn chăm chỉ và phúc đức nhưng đã nhiều tuổi mà vẫn chưa có con.

Một hôm ra đồng, mẹ cậu thấy một vết chân to bèn đặt chân mình lên ướm thử. Bà mang thai và sinh ra Thánh Gióng sau mười hai tháng. Đây quả là một câu chuyện kì lạ nhưng kì lạ hơn là Thánh Gióng lên ba tuổi mà không biết nói, biết cười, không biết đi, đứng. Chỉ khi nghe thấy tiếng rao tìm người tài giúp nước của ta cậu bé mới cất tiếng nói đầu tiên. Đó cũng là tiếng nói mong được mang tài năng, sức mạnh của mình ra để đánh đuổi quân xâm lược. Sau khi nghe xong lời dặn của cậu, ta về tâu với nhà vua để vua cho người làm gấp những thứ cậu bé cần.

Lúc giặc đến chân núi Trâu cũng là lúc ta mang ngựa sắt, roi sắt, áo giáp sắt đến cho Thánh Gióng. Cậu bé bỗng vươn vai biến thành một tráng sĩ oai phong. Ta nghe dân làng kể lại rằng từ sau khi gặp ta, Thánh Gióng lớn nhanh như thổi, bà con dân làng đều góp gạo nuôi cậu bé với mong ước cậu sẽ dẹp yên giặc Ân. Người tráng sĩ hùng dũng ấy mặc áo giáp sắt, tay cầm roi sắt, nhảy lên ngựa phi thẳng đến nơi có giặc Ân để chiến đấu.

Khi roi sắt gãy, Thánh Gióng liền nhổ những bụi tre ven đường quật vào giặc khiến chúng bỏ chạy tan tác. Thánh Gióng đuổi đến chân núi Sóc Sơn rồi lên đỉnh núi cởi bỏ áo giáp, người và ngựa bay về trời. Dấu tích mà người tráng sĩ ấy để lại là những bụi tre đằng ngà và những ao hồ liên tiếp do vết chân ngựa để lại.

Nhà vua đã phong cho Thánh Gióng là Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ ngay trên chính quê hương ông. Hàng năm, làng Gióng đều mở hội vào tháng tư để tưởng nhớ công ơn vị anh hùng đã xả thân vì dân tộc.

Chào bạn! Hôm nay, tôi sẽ kể lại câu chuyện về Thánh Gióng, một trong những nhân vật huyền thoại nổi tiếng trong văn hóa Việt Nam, bằng lời của một sứ giả.

---

Kính thưa quý vị, tôi xin được kể cho các bạn nghe về một anh hùng vĩ đại của dân tộc, đó chính là Thánh Gióng. Câu chuyện bắt đầu từ một ngôi làng nhỏ, nơi có một cậu bé tên là Gióng. Cậu bé này rất đặc biệt, vì từ khi sinh ra, cậu không biết nói, không biết đi. Nhưng một ngày nọ, khi đất nước bị giặc ngoại xâm tấn công, cậu bỗng dưng lớn lên nhanh chóng, trở thành một chàng trai mạnh mẽ.

Khi nghe tin đất nước cần người cứu giúp, Gióng đã yêu cầu cha mẹ mang đến cho mình một con ngựa sắt, một bộ giáp sắt và một cây roi. Với sức mạnh phi thường, Gióng đã cưỡi ngựa, cầm roi, và dẫn đầu quân đội đánh bại giặc. Hình ảnh Gióng cưỡi ngựa, vung roi, chiến đấu dũng mãnh đã trở thành biểu tượng của lòng yêu nước và tinh thần bất khuất.

Sau khi đánh bại giặc, Gióng không trở về nhà mà bay lên trời, hóa thành một vị thánh. Người dân đã lập đền thờ để tưởng nhớ và tôn vinh công lao của Gióng. Câu chuyện của Thánh Gióng không chỉ là một truyền thuyết, mà còn là nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ, nhắc nhở chúng ta về lòng yêu nước và tinh thần đoàn kết.

---