tả một cây có bóng mát ở sân trường hoặc nơi em ở mà em có nhiều kỉ niệm .Giúp tớ với
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nhóm từ ghép tổng hợp: Nhà cửa, Tàu hỏa, Máy bay, Giáo viên Tiếng Anh
Nhóm từ ghép phân loại: Vui chơi, Xinh đẹp, Học sinh, Tiểu học, Giáo viên, Chim sậu, Lá cành
\(#FallenAngel\)
kém - giỏi
hăng hái -rụt rè
chăm chỉ - lười biếng
- Ở trường , bạn Hoa rất hăng hái phát biểu nhung rất rụt rè khi hoạt động cùng các bạn
@Nam Lê Thanh, bạn xem lại cách sử dụng từ ngữ của mình ạ!
@Nam Lê Thanh Yêu cầu bạn sử dụng từ ngữ cho phù hợp nhé!
bài 1 Viết đoạn văn khoảng 8 câu chỉ ra một từ ghép vàmột từ láy trong đoạn
Tk:
Trong gia đình, bà là người em yêu quý nhất. Bà, người mẹ thứ hai của em, từ thuở em còn bé đã nâng niu, chăm sóc em như hạt sương nhẹ nhàng. Những lời ru dịu dàng của bà làm cho em chìm đắm trong giấc ngủ êm đềm.
Bà em đã trải qua bao mùa xuân, nay mái tóc đã bạc trắng như tuyết phủ. Gương mặt bà ấm áp và đẹp lão, tràn ngập tình mẫu tử. Với đôi mắt nhìn sâu, chứa chan biết bao kí ức và truyền thống gia đình. Bà đã trải qua những gian khó của cuộc sống, làm cho những nếp nhăn trên khuôn mặt bà trở nên thêm phần tươi tắn. Dù lưng đã còng, bà vẫn di chuyển một cách nhẹ nhàng và nhanh nhẹn. Đôi bàn tay gầy gò nhưng khéo léo của bà là biểu tượng của sự tận tâm và lòng nhiệt thành. Bà là người phụ nữ siêng năng, thích làm những công việc nhỏ nhất trong gia đình.
Những năm tháng thơ ấu, em được bồi dưỡng trong tình yêu thương của bà. Bà luôn dành tình cảm đặc biệt cho em, từ những lời ru êm dịu, đến những câu chuyện cổ tích hấp dẫn. Bà không chỉ yêu thương em mà còn là tấm gương sống cho em học tập và lớn lên. Bằng những lời khuyên nhỏ nhưng sâu sắc, bà luôn giáo dục em về đạo đức, lòng nhân ái, và sự kính trọng đối với người khác. Tấm lòng nhân hậu của bà là nguồn động viên vô tận, giúp em vững bước trên con đường của mình.
Gia đình em trân trọng bà, và em mong rằng thời gian sẽ dừng lại để bà mãi mãi trẻ trung và hạnh phúc. Những khoảnh khắc bên bà là những khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc sống của em.
_Tham khảo chọn lọc_
Em được sống trong một gia đình đầy ắp tình thương và sự hòa thuận. Người được yêu mến và tôn trọng nhất là bà của em. Với em, bà là cơn mưa mùa hạ tưới mát cho tuổi thơ của em.
Bà đã ngoài bảy mươi tuổi, như người xưa thường nói đây là tuổi “xưa nay hiếm”. Bà đã già nhưng vẫn nhanh nhẹn và dai sức lắm. Khuôn mặt thanh tú của bà in đầy các vết nhăn của thời gian và sự lo âu, vất vả. Bà trông như cây mai gầy guộc, mảnh mai nhưng rắn rỏi, vững vàng. Mái tóc bà đã sớm bạc trắng. Đôi mắt nhìn em thật nhân từ. Đôi tay của bà gầy guộc, các đường gân và mạch máu nổi rõ lên, nhưng vẫn nhanh nhẹn lo toan được đủ việc trong gia đình.
Mẹ vẫn thường nói với em, cả đời bà vất vả quá, khi trẻ lo toan việc nhà để chồng yên tâm đi chiến đấu, nay lại chăm sóc gia đình để các con phấn đấu vươn lên, rồi bà lại chăm chút các cháu để chúng trưởng thành. Vậy là bao nhiêu gánh nặng gia đình một mình bà gánh vác hết. Ở trong nhà, bà luôn là trung tâm hòa giải mọi chuyện, bà thường nói: “Chuyện trong nhà, cứ lớn thì coi là nhỏ, mà nhỏ thì coi như là không có thì mọi chuyện sẽ êm đẹp cả thôi”.
Tuy bà đã nhiều tuổi nhưng rất chăm tập thể dục buổi sáng. Bà cứ chê lũ trẻ chúng tôi học nhiều mà lại ham ngủ, ít tập tành. Việc nhà nhiều vậy mà bà tôi vẫn tham gia tích cực các hoạt động xã hội. Bà tham gia Hội phụ nữ phường, Hội hòa giải, Hội từ thiện… Ai ai cũng quý mến bà, có việc gì mọi người thường tới hỏi và nghe bà phân tích. Bà tôi không khéo nói, nhưng bà nói lại hợp tình hợp lý nên dễ thuyết phục mọi người. Vừa rồi, nhà bác hàng xóm sơ ý bị cháy, bà kêu gọi mọi người giúp đỡ để vượt qua khó khăn buổi đầu. Tôi thật sự tự hào về bà mình. Bà sống giản dị và khiêm nhường. Những bữa cơm của gia đình em dưới tay bà thật ấm cúng. Bà khéo chiều lòng được cả nhà với những món ăn bình dân nhưng ngon lành, sạch sẽ. Nhà có máy giặt nhưng bà vẫn động viên mọi người giặt tay rồi hãy cho vào máy. Bà bảo như thế sạch hơn.
Kỉ niệm sâu sắc nhất là lần em bị sốt dịch. Trong trạng thái nóng sốt li bì, em phải đi viện một tuần. Bà luôn ở bên em, mỗi lần bừng tỉnh em thấy đôi mắt lo âu của bà, những cử chỉ âu yếm, nhẹ nhàng, những lời động viên, an ủi của bà hình như có sức mạnh hơn thuốc. Em bình phục dần, và lúc đó mới thấy có vài ngày mà đôi má bà hõm sâu, mái tóc bà bạc thêm nhiều. Lòng xúc động sâu sắc, em nắm chặt tay bà nghẹn ngào không nói nên lời.
Em vô cùng yêu quý và biết ơn bà. Bà sẽ là người em kính yêu nhất. Em mong bà mạnh khỏe, sống lâu cùng con cháu
\(#NqHahh\)
tk
Dọc theo con đường từ cổng trường đến cột cờ, dãy cây bằng lăng xen kẽ nhau như một bức tranh. Chúng đã trải qua nhiều năm, hiện đang chiến đấu để giữ lại không gian cho mình và phát triển mạnh mẽ.
Cây bằng lăng và cây phượng vĩ tạo nên bức tranh hoa của học trò, gắn bó với mọi ngóc ngách trong khuôn viên trường. Cây bằng lăng, bóng mát không gian, tán cây trải ra rộng đến nơi đâu thì rễ cây điều áp đến đó.
Tán cây bằng lăng, rộng và mảnh mai, lá lớn như bàn tay người lớn, những chiếc lá nhỏ như lá táo hay ổi. Mùa thu, lá chuyển sang màu vàng rồi đỏ, tạo nên khung cảnh đẹp đặc trưng. Mùa xuân, cây bắt đầu nhú chồi non xanh tươi, nhưng đẹp nhất vẫn là khi mùa hè đến, cây bằng lăng trổ hoa tím thắm, tuyệt vời đến lòng người. Ngồi dưới bóng cây, nhặt từng cánh hoa, em nuối tiếc mùa hè sắp kết thúc, chia tay trường, bạn bè, và thầy cô.
Em trân trọng từng cây bằng lăng ở trường, ghi chép từng hình ảnh cây, từng kỷ niệm với bạn bè. Dù có rời xa, hy vọng khi trở về, em vẫn sẽ gặp lại bóng mát dịu dàng của cây bằng lăng.
đúng thì tick mình nhé!!