Viết đoạn văn t - p - h khoảng 12 câu phân tích nhân vật Lục Vân Tiên trong đoạn trích " Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga".
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trước mắt tôi là một cánh đồng lúa rộng lớn, mênh mông đến tận chân trời. Những cây lúa cùng nhau hình thành một tấm thảm màu vàng óng ánh, như một biểu tượng của sự thịnh vượng và hy vọng. Những cánh cỏ màu xanh lợt nhấp nhô theo những luồng gió mượt mà, tạo nên một khung cảnh thôn quê dịu dàng và thanh bình. Những bông hoa lúa trắng xinh tinh khôi nở rộ trên các cánh đồng, tạo nên một cảm giác như là một màn trời mây trắng đẹp mắt. Những động tác của những người nông dân làm việc cật lực để trồng và chăm sóc cây lúa trở thành một hình ảnh sống động trong lòng cánh đồng. Ánh nắng mặt trời chiếu rọi từ trên cao, làm bừng sáng màu vàng của lúa chín, tạo nên một cảm giác ấm áp và tươi mát. Ông mặt trời rực rỡ và mềm mại, gửi tới cánh đồng lúa một món quà tuyệt vời - năng lượng mặt trời. Trên cánh đồng, tiếng cười vui tươi và cuộc sống rộn rã tựa như nhịp điệu của cuộc sống nông thôn. Đây không chỉ là một cánh đồng lúa, mà là một thế giới của sự sống, sự hy vọng và niềm tin. Cánh đồng lúa chín là một hình ảnh tuyệt đẹp, thể hiện sức sống và sự phát triển của nông nghiệp - nguồn sống chính của nhiều người trên toàn cầu.
Câu 1: Hai câu thơ "Cau gần với giời, Mẹ thì gần đất" gợi lên trong em cảm giác sự chênh lệch giữa cau và mẹ. Cau được mô tả gần với trời cao, thể hiện ước mơ, khát vọng và sự cao quý, trong khi mẹ lại được mô tả gần với đất đỏ, tượng trưng cho sự giản dị, gắn bó với cuộc sống hàng ngày.
Câu 2: Nét tương đồng duy nhất giữa mẹ và cau được thể hiện qua câu thơ "Mẹ ngày một thấp, Cau gần với giời". Câu thơ này chỉ ra sự chênh lệch về vị thế và địa vị giữa mẹ và cau. Điều này thể hiện qua việc so sánh sự cao quý của cau và sự giản dị, khiêm nhường của mẹ.
Câu 3: Câu thơ "Ngày con còn bé, Cau mẹ bổ tư, Giờ cau bổ tám, Mẹ còn ngại to!" thể hiện tình cảm của con dành cho mẹ. Ở đây, con nhớ những khoảnh khắc hạnh phúc khi còn bé, khi mẹ dành thời gian chăm sóc, dạy dỗ con. Nhưng khi con lớn lên, mẹ ngày càng già yếu, còn cau thì cao lớn, mạnh mẽ. Sự chênh lệch này khiến con cảm thấy xúc động và đầy trách nhiệm.
Câu 4: Hai dòng thơ cuối "Không một lời đáp, Mây bay về xa" thể hiện sự cô đơn và trống trải của con khi thấy mẹ già yếu và không còn có thể trao đổi được nhiều với con. Mây bay về xa tượng trưng cho thời gian trôi qua, và cũng có thể hiểu như việc mối quan hệ giữa con và mẹ cũng đang dần trở nên xa cách, khó nối kết. Em có thể cảm nhận được sự hụt hẫng và buồn bã từ những dòng thơ này, khi con không nhận được sự chia sẻ hoặc động viên từ phía mẹ, mặc dù con vẫn trung thành và quan tâm đến mẹ.
Câu truyện "Ngôi nhà trên cây" cho em bài học sâu sắc về sự cảm thông và chia sẻ. Trong cuộc sống ta sẽ gặp những hoàn cảnh kém may mắn hơn ta rất nhiều. Nhưng thay vì xa lánh họ để họ phải sống trong sự ghẻ lạnh và cô đơn, ta hãy thử một lần mở lòng và trao đi yêu thương. Bên cạnh đó câu chuyện trên còn là lời khuyên cho những số phận bất hạnh không nên từ bỏ khao khát và ước mơ, nỗ lực cố gắng từng ngày. Phía trước còn nhiều khó khăn nhưng nếu bỏ cuộc ta sẽ không bao giờ chạm tay vào những ước mơ bản thân đã luôn vun vén. Hãy thử một lần nỗ lực hết sức và không bao giờ bỏ cuộc, thành công sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta.
Đọc đoạn trích, em có ấn tượng về con người và rừng phương Nam: Vẻ đẹp trù phú của thiên nhiên với rừng rậm bạt ngàn, trù phú, thú rừng hoang dã muôn loài. Con người chất phác, thuần hậu, trọng nghĩa, can đảm.
Các dòng thơ ngắt nhịp 2/2 hoặc 1/3
Ví dụ về dòng thơ ngắt nhịp 2/2: "Lưng mẹ còng rồi"
Ví dụ về dòng thơ ngắt nhịp 1/3: “Cau gần với trời – Mẹ thì gần đất”.
văn bản" à ơi tay mẹ"
sơ đồ tư duy
nội dung: người mẹ chắt chiu, tảo tần nuôi nấng đứa con bé nhỏ của mình
sự dịu dàng,ấm áp của tình mẫu tử thật cao cả và sâu sắc
nghệ thuật:những dòng thơ lục bát nhịp nhàng như lời hát ru kết hợp với các nghệ thuật ẩn dụ,nhân hoá,tu từ,... giúp cho câu văn trở nên hay hơn và sinh động hơn
văn bản" à ơi tay mẹ"
sơ đồ tư duy
nội dung: người mẹ chắt chiu, tảo tần nuôi nấng đứa con bé nhỏ của mình
sự dịu dàng,ấm áp của tình mẫu tử thật cao cả và sâu sắc
nghệ thuật:những dòng thơ lục bát nhịp nhàng như lời hát ru kết hợp với các nghệ thuật ẩn dụ,nhân hoá,tu từ,... giúp cho câu văn trở nên hay hơn và sinh động hơn
Lục Vân Tiên là một nhân vật quan trọng trong truyện "Lục Vân Tiên" của tác giả Nguyễn Đình Chiểu. Trong đoạn trích "Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga", Lục Vân Tiên đã cứu Kiều Nguyệt Nga khỏi nguy hiểm. Lục Vân Tiên được miêu tả là một người dũng cảm, thông minh và tốt bụng. Anh ta đã sử dụng kiến thức và sức mạnh của mình để giúp đỡ người khác.
Lục Vân Tiên là nhân vật chính trong truyện thơ Lục Vân Tiên. Qua đoạn trích "Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga, nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu đã khắc họa thành công những phẩm chất tốt đẹp của Lục Vân Tiên, qua đó thể hiện ước mơ về người anh hùng có thể hành đạo cứu đời. Trên đường về kinh đô ứng thí, Lục Vân Tiên đã gặp chuyện bất bình: đám cướp Phong Lai hoành hành, gây hại cho người dân vô tội. "Lộ kiến bất bình, bạt đao tương trợ'' (giữa đường thấy việc bất bình, rút gươm ra giúp sức), Lục Vân Tiên không suy tính thiệt hơn mà "bẻ cây làm gậy", một mình chống lại toán cướp Phong Lai. Hành động ra tay tương trợ này đã thể hiện con người ngay thẳng, chính nghĩa của Lục Vân Tiên. Dù bọn cướp có hung dữ, ngang tàn thì bằng tài nghệ của mình, Lục Vân Tiên vẫn làm cho "lâu la bốn phía vỡ tan". Dẹp tan được ''lũ kiến chòm ong", Lục Vân Tiên ân cần hỏi han, an ủi hai cô gái bị nạn. Hành động dịu dàng, lễ nghĩa của Lục Vân Tiên còn thể hiện qua hành động ngăn cản Kiều Nguyệt Nga "Khoan khoan ngồi đó chớ ra" nhằm bảo vệ danh dự và thể hiện sự tôn trọng của bản thân với Kiều Nguyệt Nga. Không chỉ là con người chính nghĩa, ngay thẳng, trọng lễ nghi, Lục Vân Tiên còn là một người anh hùng hào sảng, không màng danh lợi, chàng quan niệm: Giúp người không mong đền ơn.Như vậy, qua những hành động và lời nói của Lục Vân Tiên, ta có thể thấy đây là một con người anh hùng mang tinh thần nghĩa hiệp, thấy việc bất bình ra tay tương trợ; giúp người mà không mong người trả ơn.