K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Hôm kia
Câu: "Đất nghèo nuôi những anh hùng, Chìm trong máu chảy lại vùng đứng lên"
  1. Đất: Danh từ, chỉ vật thể hoặc khái niệm (ở đây là "đất" chỉ mảnh đất, vùng đất).
  2. nghèo: Tính từ, miêu tả đặc điểm của "đất", có nghĩa là thiếu thốn, không có nhiều tài nguyên.
  3. nuôi: Động từ, diễn tả hành động của "đất", thể hiện sự sinh tồn hoặc sự phát triển.
  4. những: Đại từ chỉ số lượng, dùng để chỉ số lượng của "anh hùng".
  5. anh hùng: Danh từ, chỉ người có công lớn hoặc có phẩm chất dũng cảm, kiên cường.
  6. Chìm: Động từ, diễn tả hành động chìm đắm, lún xuống.
  7. trong: Giới từ, dùng để chỉ phương diện không gian, tình trạng.
  8. máu: Danh từ, chỉ chất lỏng trong cơ thể người và động vật, ở đây có nghĩa biểu tượng của sự hy sinh.
  9. chảy: Động từ, mô tả hành động của máu.
  10. lại: Trạng từ, biểu thị sự quay lại, sự trở lại.
  11. vùng: Danh từ, chỉ khu vực, lãnh thổ.
  12. đứng: Động từ, diễn tả hành động của "vùng", tức là thể hiện sự phục hồi hoặc trở lại trạng thái trước.
  13. lên: Giới từ, chỉ hướng đi lên, sự vươn lên, sự phục sinh.
Tổng kết:
  • Danh từ: đất, anh hùng, máu, vùng.
  • Tính từ: nghèo.
  • Động từ: nuôi, chìm, chảy, đứng.
  • Trạng từ: lại.
  • Giới từ: trong, lên.
  • Đại từ: những.

Chắc chắn rồi! Dưới đây là phân tích từ loại trong câu văn bạn đã đưa ra:

1. Đất: danh từ
2. nghèo: tính từ
3. nuôi: động từ
4. những: từ chỉ định (đại từ chỉ định)
5. anh hùng: danh từ
6. Chìm: động từ
7. trong: giới từ
8. máu: danh từ
9. chảy: động từ
10. lại: trạng từ
11. vùng: danh từ
12. đứng: động từ
13. lên: trạng từ

Hôm kia

Khi những hạt mưa rơi xuống, những tàu lá cau như thức dậy, vươn mình đón lấy từng giọt nước trong sự vui mừng. Lá cau khẽ run rẩy, thì thầm với gió, như đang kể cho nhau nghe những câu chuyện xưa cũ, lưu giữ những kỷ niệm mưa về trong lòng đất.

 

154 từ 

Hôm kia

AĂn chu in

Trong ngôi trường đẹp và êm đềm,
Thầy cô yêu dấu, tình nghĩa quyền bề.
Dạy trò kiến thức, truyền đam mê,
Là người bạn đồng hành, trên con đường vinh quang.

Thầy ơi, bàn tay ân cần vẽ bài,
Một tia sáng soi đường em bước đi.
Giọng nói ấm áp như bài hát ru,
Dạy em biết ơn, dìu dắt tâm hồn.

Cô giáo yêu thương như mẹ hiền,
Truyền đạt tri thức, khơi gợi tài năng.
Hồn nhiên trẻ thơ, nở hoa tươi rạng,
Chúng em tha thiết, trao lòng thành kính.

Dù gian khó hay phong ba bão táp,
Thầy cô vẫn luôn đứng vững bên em.
Bài giảng sâu lắng như biển rộng,
Kiến thức sáng ngời, mang ước mơ bay.

Trong tim chúng em, thầy cô luôn mãi,
Ngọn đèn soi đường, cho cuộc đời sáng.
Với tình thầy trò, vun đắp ước mơ,
Trong trí tuệ và lòng, mãi theo bước thầy cô.

Trong lớp học, ánh mắt hiền hòa,
Thầy cô dạy dỗ, như ánh sao xa.
Từng trang sách, từng lời giảng dạy,
Khắc sâu trong lòng, mãi không phai.

Thầy như gió, thổi bùng ước mơ,
Cô như nắng, sưởi ấm tâm hồn.
Dẫn dắt chúng em qua bao bão tố,
Dạy cho chúng em biết yêu cuộc đời.

Những buổi chiều, bên bàn học cũ,
Thầy cô ân cần, dạy dỗ từng câu.
Từng bài toán, từng câu văn hay,
Là hành trang vững bước mai sau.

Cảm ơn thầy, cảm ơn cô giáo,
Người đã cho em những điều tuyệt vời.
Dù mai này, có đi xa cách,
Trong tim em, thầy cô mãi ngời.

Giới thiệu Bài Văn Tưởng Tượng: "Cuộc Phiêu Lưu của Chú Mèo Kỳ Diệu"   Mở bài: Trong một ngôi làng nhỏ ven sông, nơi mà những câu chuyện cổ tích và những điều kỳ diệu thường xuyên xảy ra, có một chú mèo tên là Miu Miu. Miu Miu không giống bất kỳ chú mèo nào khác, vì nó có thể nói chuyện và sở hữu một khả năng đặc biệt: mỗi lần Miu Miu vẫy đuôi ba lần, nó có thể biến mất và xuất hiện ở bất kỳ...
Đọc tiếp
Giới thiệu Bài Văn Tưởng Tượng: "Cuộc Phiêu Lưu của Chú Mèo Kỳ Diệu"  

Mở bài:

Trong một ngôi làng nhỏ ven sông, nơi mà những câu chuyện cổ tích và những điều kỳ diệu thường xuyên xảy ra, có một chú mèo tên là Miu Miu. Miu Miu không giống bất kỳ chú mèo nào khác, vì nó có thể nói chuyện và sở hữu một khả năng đặc biệt: mỗi lần Miu Miu vẫy đuôi ba lần, nó có thể biến mất và xuất hiện ở bất kỳ đâu trong nháy mắt.

Thân bài:

Một ngày nọ, khi Miu Miu đang dạo chơi bên bờ sông, nó nghe thấy tiếng khóc yếu ớt từ một lùm cây rậm rạp. Khi tiến lại gần, Miu Miu phát hiện ra một chú chim nhỏ bị thương. Chú chim kể với Miu Miu rằng mình đã bị rơi khỏi tổ khi cố gắng học bay và không thể trở về được.

Miu Miu quyết định giúp đỡ chú chim. Nó vẫy đuôi ba lần và cả hai biến mất, xuất hiện ngay dưới gốc cây cao nơi tổ của chú chim nằm. Tuy nhiên, để đến được tổ, họ phải vượt qua một loạt thử thách do những kẻ bảo vệ khu rừng đặt ra. Miu Miu và chú chim phải đối mặt với những con sói dữ tợn, vượt qua những cây cầu treo trên cao, và giải mã những câu đố bí ẩn.

Sau nhiều khó khăn và nguy hiểm, Miu Miu và chú chim cuối cùng cũng đến được tổ. Chú chim được đoàn tụ với gia đình và rất biết ơn Miu Miu.

Kết bài:

Khi trở về làng, Miu Miu được chào đón như một người hùng. Từ đó, mọi người trong làng luôn nhớ về câu chuyện phiêu lưu kỳ diệu của chú mèo Miu Miu dũng cảm và tốt bụng.

 

0
4 tháng 11 2023

helpppppp

5 tháng 11 2023

Tui ko bít lun vì lười nói (;// 8 năm sau trả lời bây giờ thì lười quó

 

12 tháng 11

a,Ngôi nhà này đẹp quá

Nhà bác học này thật tài ba

Trường học là ngôi nhà thứ 2 của em

b, Ăn đồ ăn 

Bán được căn nhà nhà, Mai ăn hoa hồng rất cao.

 Hồ này dán không ăn.

c,Mi đang ăn đồ ăn ngon

Thằng Tèo đánh được một giấc ngon lành bên gốc đa

Bài kiểm tra lần này tớ làm ngon luôn !

12 tháng 11

a.

Nhà bác học này rất giỏi

Trường học là ngôi nhà thứ 2

Nhà bếp đc mẹ dọn sạch sẽ

b.

Tôi rất thích ăn vặt

Mẹ tôi đang ăn cơm

Bố tôi thường tăng ca để ăn lương

c.

Món này ăn rất ngon

Thằng Nam ngủ một giấc ngon lành

Bài kiểm tra này tớ làm ngon!

12 tháng 11

                                   Thương Thầy

                        Sương khuya đã lạnh bên thềm,

                    Nhà thầy vẫn sáng đèn đêm soạn bài.

                           Cho em tri thức hôm mai,

                      Vì bao thế hệ miệt mài gió sương.

                          Quản chi gió lạnh đêm trường,

                      Lao tâm, khổ tứ tình thương dạt dào.

                            Em thương thầy giáo biết bao,

                    Những dòng tri thức nghẹn ngào tim em.

                          Ngày tàn rồi lại sang đêm,

                   Chân trời góc bể chẳng quên ân thầy.

                      Tác giả: Thương Hoài olm (0385 168 017)

Kính tặng thầy: Nguyễn Tùng Lâm Phó Chủ tịch Hội Khoa học Tâm lý Giáo dục Việt Nam.

                     

                      

                            

 

 

                   

                  

 

12 tháng 11

BÀI 1

Tháng 11 lại về, mang theo cái se lạnh của những ngày cuối năm và cũng là dịp để chúng em bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến thầy cô - những người lái đò thầm lặng, đã và đang dìu dắt bao thế hệ học trò qua dòng sông tri thức.

Có lẽ, mỗi người trong chúng em đều có những kỷ niệm riêng về thầy cô. Đó có thể là những lần được thầy cô tận tình chỉ bảo, là ánh mắt ấm áp của thầy khi chúng em đạt thành tích tốt, hay là nụ cười động viên khi chúng em vấp ngã. Thầy cô đã không chỉ dạy dỗ chúng em kiến thức, mà còn rèn luyện cho chúng em lòng dũng cảm, sự kiên trì và tinh thần trách nhiệm. Những bài giảng của thầy cô không chỉ là kiến thức sách vở, mà còn là những bài học về cuộc sống, về cách làm người.

Thầy cô đã dành trọn tâm huyết và cả thanh xuân của mình để xây dựng nền tảng cho chúng em. Bao năm qua, thầy cô đã âm thầm cống hiến, hi sinh để mang đến cho chúng em những điều tốt đẹp nhất. Có những lúc chúng em chưa thực sự hiểu hết những điều thầy cô nhắn nhủ, nhưng đến hôm nay, khi nhìn lại, chúng em mới thấy những bài học ấy quý giá biết bao.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin được gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến thầy cô. Xin cảm ơn thầy cô vì đã dành trọn yêu thương và tâm huyết cho chúng em. Nhờ có thầy cô mà chúng em vững bước hơn trên con đường tương lai, biết tự tin vào chính mình và biết sống với ước mơ, hoài bão.

Kính chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, bình an và mãi giữ được ngọn lửa nhiệt huyết trong sự nghiệp trồng người cao cả. Chúng em sẽ luôn trân trọng và mang theo những bài học của thầy cô như một hành trang quý báu trên con đường đời.

Thầy cô là ngọn đèn soi sáng, là ngọn lửa sưởi ấm trong cuộc đời của mỗi chúng em. Một lần nữa, xin gửi tới thầy cô lòng biết ơn chân thành và lời chúc tốt đẹp nhất. Chúng em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để xứng đáng với những gì thầy cô đã trao gửi. Cảm ơn thầy cô vì tất cả!

 

BÀI 2 

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin được gửi tới cô - người mẹ thứ hai của chúng em trong mái trường - lời tri ân chân thành nhất.

Cô không chỉ là người dạy chúng em những kiến thức bổ ích mà còn là người bạn tâm tình, là người lắng nghe và thấu hiểu. Cô luôn ở bên cạnh, dìu dắt chúng em trong mỗi bước đi, tận tâm chỉ bảo khi chúng em gặp khó khăn, lo lắng khi chúng em mắc sai lầm và vui mừng khi chúng em tiến bộ. Với chúng em, cô không chỉ là một người giáo viên mà còn là một người mẹ, một người bạn luôn chia sẻ và đồng hành.

Chúng em biết rằng, trong suốt những năm tháng làm cô chủ nhiệm, cô đã dành biết bao tâm huyết và tình cảm cho từng học trò. Cô luôn quan tâm đến từng bạn trong lớp, chăm lo từ những điều nhỏ nhất để chúng em cảm thấy ngôi trường như ngôi nhà thứ hai. Những bài học của cô không chỉ giúp chúng em trưởng thành về mặt kiến thức mà còn dạy chúng em biết sống với trách nhiệm, biết yêu thương và chia sẻ.

Nhân dịp đặc biệt này, chúng em muốn gửi tới cô lời cảm ơn sâu sắc. Cảm ơn cô vì những đêm thức khuya soạn giáo án, vì những lần cô lo lắng và động viên mỗi khi chúng em nản lòng. Cảm ơn cô vì tất cả những gì cô đã dành cho chúng em, để chúng em có được sự vững tin và hành trang quý báu trên con đường phía trước.

Kính chúc cô sức khỏe, niềm vui và hạnh phúc mãi mãi. Mong rằng cô luôn tràn đầy nhiệt huyết với nghề và mãi là người lái đò tận tâm, đưa những thế hệ học trò đến với bến bờ tri thức.

Chúng em hứa sẽ cố gắng học tập và rèn luyện để không phụ lòng mong mỏi của cô. Cảm ơn cô rất nhiều, cô giáo chủ nhiệm yêu quý của chúng em!

 

 

 

Căn nhà nhỏ bé của ông tôi lúc nào cũng thơm mùi gỗ. Không gì thú vị bằng được ngồi xem ông làm việc.

Mỗi khi có dịp về quê chơi, tôi lại đến bên cạnh xem ông làm việc. Tôi chăm chú ngắm nhìn từng động tác của ông. Hai tay ông cầm cái bào. Đám vỏ bào mùn lên cứ y như những sợi bánh đa cua. Những sợi bánh đa cua lúc thì cong vồng, lúc thì xoăn xoăn, đợt thì màu trắng, đợt thì màu nâu rồi thì màu hồng ùn lên phía trước và nhẹ rơi xuống đất. Khi ông cưa, cái cưa ngoan ngoãn khoe sự điều khiển của ông. Tiếng lưỡi cưa kêu xoèn xoẹt nghe thật vui tai. Mùn cưa rắc nhẹ từng đống xôm xốp tựa như hoa sữa mùa thu rụng xuống sân trường. Bàn tay ông thật tài tình. Mảnh gỗ xù xì đã biến thành thanh gỗ vuông vắn, nhẵn bóng. Ông nheo mắt lại, đưa thanh gỗ lên sát mắt, ngắm nghía rồi lại đẽo, gọt. Ông còn sửa bàn, ghế, chuồng gà, chuồng lợn, cánh cửa hỏng cho bà con trong xóm. Lúc rảnh rỗi ông dạy tôi sửa chữa bàn ghế hỏng. Tôi đã biết dùng miếng gỗ mỏng để chêm lại cái ghế bị lỏng chân ở lớp.

Bây giờ ở quê tôi còn rất ít người làm thợ mộc. Riêng ông tôi vẫn hàng ngày đẽo, gọt, sửa chữa đồ dùng cho mọi nhà. Tôi thấy vui và tự hào khi nghe mọi người trong xóm gọi ông một cách thân thương là “ông phó mộc”.

12 tháng 11

Ngày xưa,có một cô gái tên Tấm sống với mẹ kế ác độc.Cô luôn bị bắt làm việc cực nhọc.Một ngày,có tiệc ở cung điện,Tấm ao ước đc đi nhưng mẹ kế ngăn cản.Nhờ sự giúp đỡ của bà tiên, cô có bộ váy đẹp và một chiếc xe ngựa.Tấm đã đến dự tiệc và thu hút sự chú ý của hoàng tử.Nhưng khi đồng hồ đến 12 giờ,Tấm phải chạy về,làm rơi chiếc giày .Hoàng tử tìm khắp nơi và cuối cùng cũng tìm thấy Tấm.Họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi