Trong câu: Kiên trì luyện tập suốt mấy năm, chữ ông mỗi ngày một đẹp. Có mấy đông từ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tả đồ vật :
Đố các bạn ngồi học mà không có bàn được đấy. Chắc chắn sẽ chẳng có ai có thể ngồi như thế đâu nhỉ? Chính vì lẽ đó mà vô tình chiếc bàn đã trở nên thân thiết với học sinh chúng ta. Tớ cũng có một chiếc bàn học đấy, các bạn có muốn biết về bạn ấy không? Vì tớ có rất nhiều sách vở nên bố mẹ tớ đã chọn mua cho tớ một chiếc bàn học thật to.
Bàn ấy được kê thật ngay ngắn ở góc phòng học của tớ. Bàn được làm từ gỗ xoan đào, khoác bên ngoài một chiếc áo với những đường vân gỗ nổi lên thật giống với những dải lụa. Ngoài ra, bạn bàn của tớ còn được đánh véc ni bóng loáng, trông rõ đẹp. Mặt bàn rất láng và phẳng, có màu nâu nhạt hơi nghiêng về phía tớ ngồi. Bàn có bốn chân, chống đỡ bốn góc, mỗi chân có bốn cạnh, phần trên ăn vào bốn gọc, kéo thẳng như thả dọi xuống mặt đất. Các cạnh của chân bàn được gọt thu dần lại, phía dưới chỉ còn bằng một nửa phần trên khiến cho cái bàn thanh thoát hẳn lên Không những thế, bạn còn giúp tớ nhiều việc lắm đó. Đó chính là sáu ngăn của bàn. Mỗi ngăn đều được phân chia rất rõ ràng, chính vì thế mà tớ chẳng bao giờ sợ nhầm ngăn này với ngăn kia. Hai ngăn ở bên trái và phải là nơi ở của sách. Hai ngăn ở giữa là nơi cư trú của vở. Còn hai ngăn ở phía trên là nơi tớ để những loại sách tham khảo và các loại truyện đọc. Ngoài ra, bàn còn có một ngăn kéo rất thuận tiện, tớ thường để những bài kiểm tra và giấy tờ quan trọng vào trong đó. Mỗi khi về đến nhà, nhìn thấy bàn là tớ lại muốn ngồi học luôn. không chỉ có bàn là bạn thân thôi mà luôn sát cánh bên tớ và bàn là bạn ghế. Bạn ấy cũng được tạo nên bởi gỗ và có bộ quần áo y trang bàn, trông hai bạn ấy thật ngộ nghĩnh! Bàn luôn giúp tớ ngồi học một cách thoải mái, vào mỗi buổi sáng tớ vừa học, vừa nghe tiếng chim hót trong trẻo ngoài vườn và nhìn những tia nắng sớm dịu dàng chen qua kẽ lá, nhảy nhót trên mặt bàn như nô đùa với tớ. Chính điều đó đã tạo cho tớ một cảm hứng để học tốt hơn!
Kể chuyện :
Tuần học trước đối với lớp tôi là một tuần thật vô cùng tồi tệ. Lớp tôi đã tụt hơn 10 bậc trong bảng xếp loại thi đua. Sắp đến giờ sinh hoạt, không khí lớp nặng nề. Dù không muốn nhưng hình như ai cũng đoán chắc rằng cả lớp sẽ được nghe rất nhiều lời trách phạt của cô chủ nhiệm.
Tùng! Tùng! Tùng!
Trống vào tiết năm vừa điểm, cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp với ánh mắt nghiêm trang, cả lớp tôi im phăng phắc. Cô có vẻ hơi ngạc nhiên vì cô mới đi công tác xa về. Cũng giống như mọi khi, cô gọi Huyền Trang lên thông qua tình hình của lớp trong tuần. Bạn lớp trưởng chầm chậm đứng lên. Ở dưới, chúng tôi nhận rõ vẻ mặt thất vọng của cô sau mỗi lời nói của Huyền Trang. Bản thông báo được đọc nhanh chóng, ngắn gọn nhưng đầy đủ. Kết quả, lớp tôi tụt từ vị trị số một xuống vị trí thứ 15.
Cả lớp tôi vừa buồn, vừa sợ hãi lại vừa hối hận chờ đợi từ cô những lời trách phạt. Cô không giấu vẻ mặt thất vọng nhưng trông cô vẫn điềm tĩnh vô cùng:
- Cô đi công tác có một tuần mà công tác tự quản của các em kém quá! Ai lại mang tiếng một lớp mũi nhọn của trường mà lại xếp thứ 15. Bản báo cáo của Huyền Trang đã nêu ra quá nhiều những cái tên mắc lỗi nhưng trước khi phê bình, cô muốn nghe lớp mình phát biểu.
Cả lớp vẫn im phắc trong một không khí nặng nề nhưng rồi cuối cùng, Huyền Trang cũng lên tiếng trước:
- Em thưa cô! Tuần qua lớp mình sút kém là vì các bạn thực hiện nề nếp không nghiêm và lại còn sao nhãng trong việc học hành. Là cán bộ lớp mà không nhắc nhở được các bạn, em xin nhận lỗi về mình.
Nói xong, lớp trưởng bật khóc ngồi thụp xuống bàn. Ngay lúc đó, bạn Mi thành viên của tổ bốn đứng lên:
- Thưa cô! Tuần qua các mặt thi đua của lớp mình đều sút kém, theo em có mấy nguyên nhân. Thứ nhất, ở cổng trường ta vừa khai trương một quán trò chơi điện tử. Em thấy lớp mình có nhiều bạn hay la cà ở đó vì thế mới xảy ra chuyện không học bài trước khi đến lớp và chuyện đi muộn thường gặp ở các nam. Thứ hai, các bạn nữ lớp mình gần đây hay mang đến lớp đồ ăn, quà bánh nên thường gây mất trật tự và còn ảnh hưởng đến công tác vệ sinh. Còn nữa, tuần vừa qua cô đi vắng, lớp mình lại là lớp mới của cấp hai nên các bạn còn có thói quen xao nhãng nếu không có ai nhắc nhở thường xuyên. Thưa cô! Nếu giải quyết được những nguyên nhân ấy, em tin lớp mình sẽ tốt hơn.
Chờ đợi một lúc không thấy còn ai có ý kiến gì, cô kết luận:
- Vậy là ngay chính bản thân các em đã tự chỉ ra nguyên nhân mắc lỗi của mình. Cô khen bạn Trà Mi đã góp ý rất kịp thời. Cô sẽ giữ bản báo cáo này xem tuần sau các em sửa chữa ra sao? Nếu các em đã biết lỗi của mình mà các em còn mắc lỗi cô sẽ phạt nặng gấp đôi.
Buổi sinh hoạt tan, lớp tôi ra về nhiều bạn thấy mình nhẹ nhõm vì không bị cô trách phạt gì. Nhưng ai cũng lo ngay ngáy cũng nghĩ phải làm sao cố gắng để không bị cô trách phạt trong giờ sinh hoạt tuần sau.
Mặc dù bố mẹ em đều có đồng hồ đeo tay, nhưng mẹ vẫn mua về một chiếc đồng hồ treo tường GIMIKO kiểu mới rất đẹp. Mẹ bảo chiếc đồng hồ này sẽ giúp con biết giờ giấc mà học tập, lao động và nghỉ ngơi.
Em thích quá, tiến sát lại ngắm thật kỹ chiếc đồng hồ. Đồng hồ có hình chữ nhật đứng. Trông nó to như tờ lịch có hình Diễm Hương đang cầm một bó hoa treo trên tường nhà em. Ở mép ngoài được mạ bằng bạc óng ánh trông rất đẹp. Bên trong mép ngoài có một lớp khảm trai đủ màu sắc. Lượng khảm trai ở hai bên và trên ít hơn lượng khảm trai ở dưới. Giữa lượng khảm tai có mười báy sao vàng. Xung quanh sao vàng có bốn mảng khảm trai giống nhau giống như bốn vệ sỹ bảo vệ.
Nhìn qua lớp kính dày và trong suốt là mười hai số màu đen gồm các số từ một đến mười hai. Số mười hai ở chính giữa phía trên đồng hồ. Số sáu ở chính giữa phía dưới. Bên phải số sáu và số mười hai là các số từ một dến số năm. Bên trái số sáu và số mười hai có các số từ bảy đến mười một. Phía trên các số có những ô vuông màu xanh ngọc. Nếu trời tối ta tắt điện thì những ô vuông đó sẽ tỏa ra dạ quang giúp ta trông thấy tất cả các số.Ở các góc của đồng hồ có các hoa văn tinh vi và đẹp đẽ. Chính giữa tâm đồng hồ đó chính là nơi hội tụ của ba anh em họ kim đang cần mẫn chạy để kéo thời gian trôi đi. Trông anh Giây đầu bé tí hon, còn ở dưới chân lại hơi phình ra giống như mũi tên. Nhưng anh ấy chạy rất nhanh, anh Giây chạy được sáu mươi bước thì anh phút mới chạy được một bước. Anh phút trông như thanh kiếm. Còn anh Giờ thì béo ục ịch và lùn tìn tịt trông như con dao găm, chạy thì chậm như sên. Anh Phút chạy được sáu mươi bước thì anh giờ mới chạy được năm bước. Nhưng đừng chê anh ấy. Anh Giờ chạy được năm bước là đã kéo được một giờ đấy. Lúc ấy anh Giây sẽ gặp anh Phút và cũng là lúc chú Chuông vui sướng reo lên một hồi chuông
Lạ hơn thế, cứ lúc mười hai giờ là ba anh em nhà kim lại gặp nhau khíên cho chú Chuông đổ một hồi thật dài và hay. Trên nơi hội tụ của ba anh em họ kim là chữ GIMIKO và con ngựa màu đỏ đang giơ chân lên định đập xuống trông thật là ngộ nghĩnh. Quanh đó có các chữ tiếng Anh mà em chưa học tới.
Em rất thích chiếc đồng hồ này vì nó đẹp và nó còn báo cho em đi học, bố mẹ em đi làm. Nó còn giúp em biết đã đến giờ học ở nhà chưa.
Cùng làm một công việc đếm thời gian, nhưng nếu tấm lịch lặng thầm thì đồng hồ lại luôn miệng: “Tíc – tắc, tíc – tắc…” đều đặn. Chiếc đồng hồ để bàn nhà em cũng vậy.
Đó là một chiếc đồng hồ hàng nội, loại lên dây, đã cũ. Ba em mua nó trong một lần đi chợ tỉnh cách đây hơn ba năm. Cả đồng hồ là một hình hộp chữ nhật rộng độ hai mươi phân và cao độ mười phân.
Vỏ đồng hồ làm bằng nhựa màu xám. Mép ngoài được mạ nhôm trước đây bóng lộn giờ đã bị trầy xước đôi chỗ. Sau tấm kính trắng là mặt đồng hồ. Trên đó, bên trái là hàn thử biểu, bên phải là phần chính hình bầu dục gồm một vòng mười hai con số từ số 1 đến số 12 trong đó số 6 được thay bằng ô chỉ ngày. Trên mặt đồng hồ có ba chiếc kim dài ngắn di chuyển nhanh chậm khác nhau. Đầu đỏ mảnh mai là kim giây quay liên tục. To và ngắn hơn là kim phút lâu lâu mới nhích tới một chút.
Kim giờ thoáng nhìn tưởng như bất động nhưng thật ra vẫn thầm lặng đếm thời gian, quay chậm chạp. Mặt sau đồng hồ có ba chiếc núm: núm để lên dây, núm điều chỉnh giờ và núm hẹn báo thức.
Ngồi đó, đồng hồ cần mẫn làm việc. Tiếng “tíc tắc”, “tíc tắc” hàng ngày đều đặn vang lên sớm tối. Trong nhà, ai cần đến là có nó ngay. Sáng ra mới năm giờ, nó đã lên tiếng reng reng một hồi lâu gọi mọi người tỉnh giấc. Chưa có lần nào đồng hồ bê trễ công việc nếu như mỗi ngày ta đừng quên một lần lên dây cho nó.
Chiếc đồng hồ làm công việc nhắc nhở ai nấy học tập, làm việc, sinh hoạt đúng giờ, trách chi cả nhà chẳng quý trọng và gìn giữ nó cẩn thận cho được.
Câu 1 :
Câu : Nguyễn Hiền là Trạng nguyên trẻ nhất của nước Nam ta.
-> đặt : Ai là Trạng nguyên trẻ nhất của nước Nam ta ?
Cấu 2 : Học được Nguyễn Hiện :
+ Em sẽ luôn giữ tính hiếu học, không vì hoàn cảnh gia đình hay khó khăn mà bỏ bê việc học.
+ Em sẽ luôn học hỏi tìm hiểu thêm kiến thức
+ Em sẽ tuyên truyền mọi người về vai trò việc học
+ Em sẽ luôn giữ gìn và phát huy đức tính tốt đẹp của Trạng nguyên Nguyễn Hiền
1 .ai là trạng nguyên trẻ nhất của nc ta?
2. Hiền tuy nhà nghèo nhưng nản. Nhờ sự thông minh vốn có của mk ông học hỏi bn bè và ông đã đỗ trạng khi mới 13 tuổi.Chúng ta cần phải học tập và rèn luyện để dc như Hiền đúng ko các bn?
tui tự viết ko chép mạng nên ko hay lắm?!
^.^
dãy hoàng liên sơn là dãy núi cao , đồ sộ nhất nước ta với nhiều đỉnh nhọn , sườn dốc , thung lũng hẹp và sâu.
1
cũng có thể là 2
Trả lời .......
2........
Hk tốt.......