đặt câu có sử dụng biên pháp nhân hoá
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
nhân hóa và so sánh, ta có thể tạo ra những ví dụ đơn giản. Nhân hóa là biện pháp tu từ giúp biến
Ví dụ về nhân hóa: "Những bông hoa trong vườn đang nhảy múa trong làn gió nhẹ." Trong câu này, bông hoa được nhân hóa với hành động "nhảy múa", cho thấy sự sống động của chúng.
Ví dụ về so sánh: "Công viên xanh tươi như một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp." Câu này sử dụng công thức so sánh "như" để làm nổi bật vẻ đẹp của công viên.
Bạn cũng có thể kết hợp cả hai biện pháp: "Buổi sáng, ánh nắng mặt trời như những bàn tay vàng gõ nhẹ vào cửa sổ, đánh thức mọi vật dậy sống." Câu này không chỉ sử dụng nhân hóa với ánh nắng như bàn tay, mà còn tạo hình ảnh so sánh để làm phong phú cho câu văn.
Khi những hạt mưa rơi xuống, những tàu lá cau như thức dậy, vươn mình đón lấy từng giọt nước trong sự vui mừng. Lá cau khẽ run rẩy, thì thầm với gió, như đang kể cho nhau nghe những câu chuyện xưa cũ, lưu giữ những kỷ niệm mưa về trong lòng đất.
Tui ko bít lun vì lười nói (;// 8 năm sau trả lời bây giờ thì lười quó
Ngày xưa,có một cô gái tên Tấm sống với mẹ kế ác độc.Cô luôn bị bắt làm việc cực nhọc.Một ngày,có tiệc ở cung điện,Tấm ao ước đc đi nhưng mẹ kế ngăn cản.Nhờ sự giúp đỡ của bà tiên, cô có bộ váy đẹp và một chiếc xe ngựa.Tấm đã đến dự tiệc và thu hút sự chú ý của hoàng tử.Nhưng khi đồng hồ đến 12 giờ,Tấm phải chạy về,làm rơi chiếc giày .Hoàng tử tìm khắp nơi và cuối cùng cũng tìm thấy Tấm.Họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi
danh từ chung:chiếc ô tô,chiều,phố nhà mình,mùi thơm của hoa sữa
danh từ riêng:Hồ Gươm,Bà Triệu,Hằng
Cuốn truyện "Lão Hạc" của nhà văn Nam Cao là một tác phẩm văn học nổi tiếng của nền văn học Việt Nam hiện thực. Được viết vào những năm 1939, câu chuyện kể về cuộc đời của một lão nông nghèo khổ, qua đó phản ánh sâu sắc những đau đớn, nghịch cảnh và nhân phẩm của con người trong xã hội phong kiến nghèo khó. Đọc "Lão Hạc", tôi cảm thấy mình như được lắng nghe tiếng thở dài của con người trong cảnh sống thiếu thốn, nhưng cũng là một bài học quý giá về lòng kiên cường và nhân ái.
Lão Hạc là một người nông dân nghèo sống trong một làng quê hẻo lánh. Người ta biết đến lão Hạc không chỉ bởi tuổi già, mà còn vì những khó khăn và bi kịch mà lão phải trải qua trong cuộc sống. Vợ lão qua đời từ lâu, con trai lão đi làm xa, không có ai chăm sóc. Cuộc sống của lão vô cùng vất vả, từ ngày này qua ngày khác, lão phải sống trong cảnh thiếu thốn đủ bề. Tuy vậy, lão luôn giữ cho mình một tấm lòng trong sạch, một phẩm giá cao đẹp mà ít ai có thể hiểu được.
Điều đặc biệt trong truyện chính là mối quan hệ của lão với chú chó của mình, tên là "Vàng". Chú chó là người bạn tri kỷ của lão, là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống cô đơn. Tuy nhiên, khi lão không còn đủ khả năng nuôi sống chú chó nữa, lão đã quyết định tiễn Vàng về một cách đau đớn, mặc dù trong lòng lão luôn muốn giữ nó bên mình. Cảnh tượng lão Hạc tự tay làm bữa ăn cho Vàng rồi giết nó đi khiến tôi không thể kìm nén được cảm xúc. Lão không hề muốn làm điều đó, nhưng vì sự nghèo đói, vì tình thương yêu đối với con trai mà lão đành phải hy sinh tình cảm cá nhân, đặt lợi ích của con mình lên trên hết.
Tình huống này trong truyện không chỉ là một sự hy sinh đau đớn mà còn là sự bộc lộ những nỗi bất lực của con người trước xã hội đầy khắc nghiệt. Lão Hạc không có tiền, không có phương tiện để sống một cuộc sống đầy đủ như bao người khác. Trong xã hội đó, lão là một con người bé nhỏ, yếu ớt, không có quyền lực hay sự giúp đỡ từ ai. Tuy vậy, lão vẫn kiên trì giữ lấy nhân phẩm và lòng tự trọng.
Câu chuyện không chỉ là một bi kịch cá nhân, mà còn phản ánh số phận của những người nông dân nghèo trong xã hội phong kiến. Họ phải sống trong những hoàn cảnh ngặt nghèo, nhưng vẫn không ngừng đấu tranh với nghịch cảnh, bảo vệ danh dự và lương tâm của mình. "Lão Hạc" không chỉ nói về tình người, mà còn là lời tố cáo mạnh mẽ đối với sự bất công và khổ cực trong xã hội.
Đọc "Lão Hạc", tôi không chỉ cảm thấy xót xa cho số phận của nhân vật, mà còn học được những bài học về lòng nhân ái, về sự hy sinh và tình yêu thương vô bờ bến. Dù trong hoàn cảnh nào, con người luôn có khả năng bảo vệ phẩm giá của mình và hướng về những điều tốt đẹp, ngay cả khi cuộc sống đẩy họ vào những tình huống tưởng chừng như không còn lối thoát.
Tác phẩm "Lão Hạc" đã để lại cho tôi những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, về con người và về giá trị của lòng nhân đạo. Nó không chỉ là một câu chuyện về sự nghèo khổ, mà còn là một bức tranh chân thực về tình yêu, tình bạn và tình người trong xã hội.
Dưới đây là một số câu sử dụng biện pháp nhân hóa:
Hy vọng những câu trên giúp bạn hiểu rõ hơn về biện pháp nhân hóa!
Dưới chân đồi, hoa rơi như mưa,
Nhẹ nhàng bay, nỗi nhớ khẽ thưa.
Gió lùa qua, cây cối thì thầm,
Chia nhau lời, kể lại những năm.
Bầu trời xanh, mây vờn nhẹ bước,
Nắng vàng lên, như mắt ai mơ màng.
Sông lặng lẽ, sóng vỗ hư không,
Nước trôi về, giấu hết buồn lòng.
Cánh chim bay, mơ màng hư vô,
Tìm về đâu, chỉ có gió mơ hồ.
Hoa rừng nở, ngát hương đong đầy,
Dặn lòng ai, đừng để nỗi buồn bay.
Chim hót vang, nhắn gửi tình yêu,
Lá rơi xuống, lặng lẽ nhắc điều yêu.
Cây đứng im, vươn mình ra ngoài,
Nhìn về xa, nơi nào có người quay.
Dưới ánh trăng, đêm dài không vội,
Sương trên lá, giọt buồn như mối.
Đêm thức giấc, nghe lòng cô đơn,
Mong một lần, tình yêu thắp ngọn đèn.