Hoàng Lê Kim Ngân
Giới thiệu về bản thân
Trong kho tàng văn học thế giới, "Bạch tuộc" của nhà văn Pháp Véc-nơ là một tác phẩm hấp dẫn và độc đáo, không chỉ bởi cốt truyện ly kỳ mà còn bởi những thông điệp sâu sắc mà nó truyền tải. Đoạn trích trong tác phẩm này không chỉ khiến tôi ấn tượng vì sự kỳ bí của con bạch tuộc mà còn khơi gợi lên trong tôi những cảm xúc mạnh mẽ về sức mạnh của thiên nhiên và sự kiên trì của con người.
Con bạch tuộc trong tác phẩm là một sinh vật đầy bí ẩn và có sức mạnh vượt qua sức tưởng tượng của con người. Trong đoạn trích, nó không chỉ là một con vật hung dữ mà còn là một biểu tượng của thiên nhiên hoang dã, vừa xinh đẹp, vừa đầy nguy hiểm. Khi nhà thám hiểm trong câu chuyện đối diện với bạch tuộc, tôi cảm nhận được sự đối đầu giữa con người và thiên nhiên, giữa sự tinh anh của trí tuệ con người và sức mạnh không thể đoán trước của tự nhiên. Những xúc cảm trong tôi như được đánh thức, tôi thấy sự vừa sợ hãi, vừa ngưỡng mộ, vừa khâm phục đối với sức mạnh của con bạch tuộc.
Mặc dù vậy, điều khiến tôi ấn tượng hơn cả chính là hình ảnh của những con người trong tác phẩm, những người không sợ hãi trước hiểm nguy mà luôn nỗ lực chiến đấu vì sự sống. Các nhà thám hiểm trong "Bạch tuộc" không đơn thuần là những nhân vật dũng cảm, họ còn là biểu tượng của tinh thần khám phá không ngừng nghỉ của con người. Đối với tôi, sự kiên trì và bền bỉ của họ trước sự tấn công của bạch tuộc là một thông điệp mạnh mẽ về nghị lực và ý chí của con người. Chính trong những khoảnh khắc tưởng chừng như tuyệt vọng ấy, con người mới thể hiện rõ rệt bản lĩnh và sức mạnh vượt lên trên mọi thử thách.
Tuy nhiên, con bạch tuộc cũng là một lời nhắc nhở về sự tôn trọng đối với thiên nhiên. Dù có sức mạnh lớn lao, con người không thể nào thắng nổi thiên nhiên một cách dễ dàng. Câu chuyện nhắc tôi nhớ rằng chúng ta, dù có thông minh và sáng tạo đến đâu, cũng chỉ là một phần trong thế giới tự nhiên rộng lớn và đầy bí ẩn này. Chính vì vậy, việc đối diện và hòa hợp với thiên nhiên là điều cần thiết để tồn tại và phát triển.
Kết thúc đoạn trích, tôi không chỉ cảm thấy sự thán phục đối với sức mạnh của con bạch tuộc mà còn tự nhủ phải biết trân trọng và bảo vệ thiên nhiên xung quanh. Cuộc sống không chỉ là sự đấu tranh mà còn là sự hòa hợp, hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau giữa con người và thế giới tự nhiên.
Tác phẩm "Bạch tuộc" đã để lại trong tôi những suy nghĩ sâu sắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên. Đoạn trích này không chỉ là một câu chuyện về sự đối đầu gay cấn mà còn là một bài học quý giá về sự kiên cường và lòng tôn trọng đối với những điều xung quanh ta.
Tham Khảo Qua AI
Các câu chuyện cổ thường mang trong mình những giá trị nhân văn sâu sắc, thể hiện những bài học về đạo đức, nhân phẩm và các mối quan hệ giữa con người với nhau và với xã hội. Những câu chuyện này không chỉ đơn thuần là những tác phẩm giải trí mà còn là những "bài học" sống, phản ánh những quan niệm về đúng, sai, thiện, ác, và cái đẹp. Dưới đây là một số giá trị nhân văn thường gặp trong các câu chuyện cổ:
-
Phân tích các số ra thừa số nguyên tố:
- 18=2×3218 = 2 \times 3^2
- 21=3×721 = 3 \times 7
- 24=23×324 = 2^3 \times 3
-
Tính BCNN: BCNN là tích của tất cả các yếu tố thừa số nguyên tố với số mũ lớn nhất của chúng:
- Số mũ lớn nhất của 2 là 232^3 (từ 24),
- Số mũ lớn nhất của 3 là 323^2 (từ 18),
- Số mũ lớn nhất của 7 là 717^1 (từ 21).
Vậy, BCNN của 18, 21 và 24 là:
BCNN(18,21,24)=23×32×7=8×9×7=504\text{BCNN}(18, 21, 24) = 2^3 \times 3^2 \times 7 = 8 \times 9 \times 7 = 504
Số học sinh khối 6 là một số tự nhiên có ba chữ số và phải chia hết cho 504. Vậy ta tìm các bội của 504 trong khoảng từ 100 đến 999.
- Bội đầu tiên của 504 trong khoảng này là 504.
- Bội tiếp theo là 504×2=1008504 \times 2 = 1008, nhưng 1008 không phải là một số có ba chữ số.
Vậy, số học sinh khối 6 là 504.
Dung dịch ban đầu có 20% muối, vậy khối lượng muối trong 300g dung dịch là:
Khoˆˊi lượng muoˆˊi=300g×20%=300g×0.20=60g\text{Khối lượng muối} = 300g \times 20\% = 300g \times 0.20 = 60g Bước 2: Xác định khối lượng dung dịch sau khi phaGọi khối lượng nước lã cần pha thêm là xx (gam). Sau khi pha, tổng khối lượng dung dịch sẽ là:
300g+x300g + x Bước 3: Tính khối lượng muối trong dung dịch sau khi phaMuối trong dung dịch sau khi pha vẫn là 60g (vì nước lã không chứa muối). Mục tiêu là dung dịch sau khi pha có nồng độ muối 12%, tức là:
Khoˆˊi lượng muoˆˊiTổng khoˆˊi lượng dung dịch=12%\frac{\text{Khối lượng muối}}{\text{Tổng khối lượng dung dịch}} = 12\%60g300g+x=12%=0.12\frac{60g}{300g + x} = 12\% = 0.12 Bước 4: Giải phương trình
Ta giải phương trình trên để tìm giá trị của xx:
60300+x=0.12Nhân chéo:
60=0.12×(300+x)60 = 0.12 \times (300 + x)60=36+0.12x60 = 36 + 0.12x
Chuyển vế:
60−36=0.12x60 - 36 = 0.12x24=0.12x24 = 0.12x
Chia hai vế cho 0.12:
x=240.12=200x = \frac{24}{0.12} = 200 Kết luận:Ta cần pha thêm 200g nước lã vào dung dịch nước muối ban đầu để có dung dịch nước muối với nồng độ muối là 12%.
Dưới đây là những ý nghĩa chủ yếu của truyện:
-
Nguồn gốc dân tộc: Truyện "Con Rồng Cháu Tiên" giải thích nguồn gốc của người Việt Nam, cho rằng dân tộc Việt có nguồn gốc từ dòng dõi của Lạc Long Quân (rồng) và Âu Cơ (tiên). Câu chuyện này thể hiện niềm tự hào dân tộc về nguồn cội, đồng thời khẳng định sự kết hợp giữa hai yếu tố thiên nhiên là đất và nước, tạo nên sự sinh sôi nảy nở của dân tộc.
-
Tính đoàn kết dân tộc: Truyện cũng nhấn mạnh tinh thần đoàn kết giữa các dân tộc, khi Lạc Long Quân và Âu Cơ dù xuất thân từ hai thế giới khác nhau (rồng và tiên) nhưng vẫn yêu thương và kết hợp để tạo ra một dân tộc thống nhất. Điều này thể hiện tư tưởng đoàn kết, dù có sự khác biệt về nguồn gốc, vẫn có thể cùng chung sống hòa bình và phát triển.
-
Lòng tự hào dân tộc và truyền thống yêu nước: Truyện "Con Rồng Cháu Tiên" còn là nguồn cảm hứng để người Việt Nam tự hào về bản sắc dân tộc, về lịch sử lâu dài của mình. Mọi người đều là "con cháu Lạc Hồng", vậy nên luôn mang trong mình trách nhiệm gìn giữ và phát triển đất nước, giữ gìn truyền thống văn hóa của ông cha.
-
Khát vọng phát triển và vươn lên: Hình ảnh con cháu của Lạc Long Quân và Âu Cơ cũng gợi nhắc về sự tiếp nối và phát triển không ngừng của dân tộc qua các thế hệ. Những người con của Lạc Long Quân và Âu Cơ được phân chia và đi về nhiều vùng đất khác nhau, nhưng đều mang trong mình những giá trị cốt lõi của dân tộc.
-
-nếu thấy ok thì tick cho mình nhé
Cuốn truyện "Lão Hạc" của nhà văn Nam Cao là một tác phẩm văn học nổi tiếng của nền văn học Việt Nam hiện thực. Được viết vào những năm 1939, câu chuyện kể về cuộc đời của một lão nông nghèo khổ, qua đó phản ánh sâu sắc những đau đớn, nghịch cảnh và nhân phẩm của con người trong xã hội phong kiến nghèo khó. Đọc "Lão Hạc", tôi cảm thấy mình như được lắng nghe tiếng thở dài của con người trong cảnh sống thiếu thốn, nhưng cũng là một bài học quý giá về lòng kiên cường và nhân ái.
Lão Hạc là một người nông dân nghèo sống trong một làng quê hẻo lánh. Người ta biết đến lão Hạc không chỉ bởi tuổi già, mà còn vì những khó khăn và bi kịch mà lão phải trải qua trong cuộc sống. Vợ lão qua đời từ lâu, con trai lão đi làm xa, không có ai chăm sóc. Cuộc sống của lão vô cùng vất vả, từ ngày này qua ngày khác, lão phải sống trong cảnh thiếu thốn đủ bề. Tuy vậy, lão luôn giữ cho mình một tấm lòng trong sạch, một phẩm giá cao đẹp mà ít ai có thể hiểu được.
Điều đặc biệt trong truyện chính là mối quan hệ của lão với chú chó của mình, tên là "Vàng". Chú chó là người bạn tri kỷ của lão, là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống cô đơn. Tuy nhiên, khi lão không còn đủ khả năng nuôi sống chú chó nữa, lão đã quyết định tiễn Vàng về một cách đau đớn, mặc dù trong lòng lão luôn muốn giữ nó bên mình. Cảnh tượng lão Hạc tự tay làm bữa ăn cho Vàng rồi giết nó đi khiến tôi không thể kìm nén được cảm xúc. Lão không hề muốn làm điều đó, nhưng vì sự nghèo đói, vì tình thương yêu đối với con trai mà lão đành phải hy sinh tình cảm cá nhân, đặt lợi ích của con mình lên trên hết.
Tình huống này trong truyện không chỉ là một sự hy sinh đau đớn mà còn là sự bộc lộ những nỗi bất lực của con người trước xã hội đầy khắc nghiệt. Lão Hạc không có tiền, không có phương tiện để sống một cuộc sống đầy đủ như bao người khác. Trong xã hội đó, lão là một con người bé nhỏ, yếu ớt, không có quyền lực hay sự giúp đỡ từ ai. Tuy vậy, lão vẫn kiên trì giữ lấy nhân phẩm và lòng tự trọng.
Câu chuyện không chỉ là một bi kịch cá nhân, mà còn phản ánh số phận của những người nông dân nghèo trong xã hội phong kiến. Họ phải sống trong những hoàn cảnh ngặt nghèo, nhưng vẫn không ngừng đấu tranh với nghịch cảnh, bảo vệ danh dự và lương tâm của mình. "Lão Hạc" không chỉ nói về tình người, mà còn là lời tố cáo mạnh mẽ đối với sự bất công và khổ cực trong xã hội.
Đọc "Lão Hạc", tôi không chỉ cảm thấy xót xa cho số phận của nhân vật, mà còn học được những bài học về lòng nhân ái, về sự hy sinh và tình yêu thương vô bờ bến. Dù trong hoàn cảnh nào, con người luôn có khả năng bảo vệ phẩm giá của mình và hướng về những điều tốt đẹp, ngay cả khi cuộc sống đẩy họ vào những tình huống tưởng chừng như không còn lối thoát.
Tác phẩm "Lão Hạc" đã để lại cho tôi những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, về con người và về giá trị của lòng nhân đạo. Nó không chỉ là một câu chuyện về sự nghèo khổ, mà còn là một bức tranh chân thực về tình yêu, tình bạn và tình người trong xã hội.
Tế bào là đơn vị cấu trúc và chức năng cơ bản của tất cả các sinh vật sống. Nó là một đơn vị nhỏ, có thể hoạt động độc lập hoặc là thành phần cấu tạo của các mô, cơ quan trong cơ thể các sinh vật đa bào.
Bước 1: Xác định mối quan hệ giữa kết quả đúng và kết quả học sinh nhận được.
Giả sử số tự nhiên mà học sinh nhân với 108 là
. Phép nhân đúng sẽ là:
Do sơ suất, học sinh đã bỏ quên chữ số 0 trong thừa số thứ hai (tức là 108), nên thay vì nhân với 108, học sinh đã nhân với 10 (chỉ lấy một chữ số 1 và bỏ đi chữ số 0 của 108), do đó phép nhân học sinh thực hiện là:
11070
Bước 2: Tính giá trị của xx.
Từ x×10=11070x \times 10 = 11070, ta có thể tìm x bằng cách chia 11070 cho 10:
x=1107010=1107
Bước 3: Tính kết quả đúng của phép nhân.
Vậy thừa số thứ nhất là
. Để tìm kết quả đúng, ta nhân với 108:
1107×108
Ta có thể tính phép nhân này như sau:
1107×108=1107×(100+8)=1107×100+1107×8=110700+8856=119556
Kết luận: Phép nhân đúng là:
Giả sử số tự nhiên mà học sinh nhân với 108 là x. Phép nhân đúng sẽ là:
x×108x \times 108
Do sơ suất, học sinh đã bỏ quên chữ số 0 trong thừa số thứ hai (tức là 108), nên thay vì nhân với 108, học sinh đã nhân với 10 (chỉ lấy một chữ số 1 và bỏ đi chữ số 0 của 108), do đó phép nhân học sinh thực hiện là:
x×10=11070
Từ , ta có thể tìm x bằng cách chia 11070 cho 10:
x=1107010=1107
Vậy thừa số thứ nhất là . Để tìm kết quả đúng, ta nhân với 108:
1107×108
Ta có thể tính phép nhân này như sau:
1107 \times 108 = 1107 \times (100 + 8) = 1107 \times 100 + 1107 \times 8 = 110700 + 8856 = 119556
Kết luận: Phép nhân đúng là:
1107×108=119556
đây nhé cậu ok thì kb và tick nha :
Mỗi lần về quê, tôi lại không khỏi say mê trước vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ, tươi đẹp nơi đây. Đặc biệt, vào những buổi sáng sớm mùa thu, khi màn sương mỏng manh còn vương lại trên mặt đất, cảnh vật càng trở nên huyền bí, đẹp đến lạ kỳ.
Sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên le lói chiếu qua lớp sương mù, khung cảnh thiên nhiên như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Trên những cánh đồng bạt ngàn, từng hạt sương lấp lánh như những viên ngọc nhỏ, phản chiếu ánh sáng vàng dịu dàng của mặt trời. Đâu đó, tiếng chim hót líu lo vang vọng, như khúc nhạc hòa cùng không gian tĩnh lặng, mang đến cảm giác thư thái, bình yên.
Dọc theo con sông uốn lượn, mặt nước phản chiếu bầu trời trong xanh cùng những cánh bèo trôi nhẹ nhàng. Những rặng cây dọc bờ sông, xanh rì trong ánh sáng buổi sáng, lá cây vẫn còn đọng những giọt sương, như những hạt pha lê óng ánh. Từng cơn gió nhẹ thổi qua, làm những chiếc lá đung đưa, lắc lư như đang trò chuyện cùng nhau. Tất cả như tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp, sống động và tươi mới.
Ngoài xa, những ngọn núi trập trùng đứng sừng sững, phủ một lớp mây trắng bồng bềnh, tạo nên khung cảnh như tranh vẽ. Ánh nắng chiếu lên những đỉnh núi cao, tạo ra những tia sáng lấp lánh, làm cho không gian xung quanh càng thêm huyền bí, kỳ ảo. Không khí trong lành, mát mẻ khiến tâm hồn tôi như được tẩy rửa, nhẹ nhõm, thư thái hơn bao giờ hết.
Cảnh vật nơi đây không chỉ đẹp mà còn mang đến cho tôi một cảm giác bình yên vô tận. Dù có đi đâu, làm gì, những khoảnh khắc đẹp đẽ này luôn là kỷ niệm sâu sắc trong tâm hồn tôi. Mỗi lần trở lại, tôi lại cảm thấy mình như được sống trong một thế giới khác, nơi không có lo toan, chỉ có sự bình yên của thiên nhiên.
Cảnh đẹp thiên nhiên như một món quà tuyệt vời mà mẹ thiên nhiên đã ban tặng cho chúng ta, nhắc nhở ta phải biết yêu quý, bảo vệ và gìn giữ vẻ đẹp ấy cho thế hệ mai sau.