tran trong
Giới thiệu về bản thân
Tấm gương sống có lý tưởng hiện nay: Nguyễn Ngọc Ký
Nguyễn Ngọc Ký là một tấm gương phi thường của người khuyết tật ở Việt Nam. Sinh năm 1947 tại Nam Định, ông bị liệt cả hai tay từ khi còn nhỏ do bệnh tật, nhưng không vì thế mà ông từ bỏ ước mơ học tập. Không thể sử dụng tay, Nguyễn Ngọc Ký đã kiên trì học viết bằng chân. Bằng sự nỗ lực không ngừng, ông đã không chỉ học viết mà còn xuất sắc trong học tập.
Nguyễn Ngọc Ký đã trở thành thầy giáo, nhà văn và diễn giả nổi tiếng, truyền cảm hứng cho hàng ngàn người. Ông từng nhận được danh hiệu Nhà giáo ưu tú và đã viết cuốn tự truyện “Tôi Đi Học” kể lại quá trình vượt qua khó khăn của mình. Câu chuyện của ông là minh chứng cho sức mạnh của ý chí, khát vọng và niềm tin vào cuộc sống, là bài học về sự kiên cường và không bao giờ bỏ cuộc.
Tấm gương sống có lý tưởng trong quá khứ: Chủ tịch Hồ Chí Minh
Chủ tịch Hồ Chí Minh là một trong những tấm gương vĩ đại về lý tưởng sống cống hiến cho đất nước và nhân dân. Sinh năm 1890, với lòng yêu nước mãnh liệt, Bác Hồ đã dành cả cuộc đời mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc. Trong những năm tháng bôn ba khắp thế giới, Người không chỉ tìm ra con đường cứu nước mà còn luôn giữ vững tinh thần và lý tưởng đấu tranh vì độc lập, tự do cho dân tộc.
Hành động cụ thể rõ nét nhất của Bác chính là ngày 2 tháng 9 năm 1945, khi Người đọc Tuyên ngôn Độc lập tại Quảng trường Ba Đình, tuyên bố khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Đây là kết quả của những nỗ lực không ngừng nghỉ và lòng kiên trung vì lý tưởng cách mạng. Suốt cuộc đời, Bác luôn sống giản dị, gần gũi với nhân dân, làm việc không ngừng nghỉ vì sự nghiệp cách mạng, vì dân tộc.
a- Đ
b- S
c- Đ
d- Đ
a- S
b- Đ
c- Đ
d- Đ
a- S (Trong đề chỉ đề cập đến các quý trong 2023)
b- Đ
c- S
d- Đ
a- Đ
b- Đ
c- S
d- Đ
Đoạn văn này mô tả sự thay đổi trong hành vi và mối quan hệ của con người qua thời gian, nhấn mạnh sự khác biệt giữa cuộc sống cổ đại và hiện đại. Dưới đây là những điểm chính được nêu ra trong đoạn văn:
-
Cuộc sống hiện đại và sự cạnh tranh: Ngày nay, con người thường đấu đá, tranh giành với nhau để đạt được những thứ mà họ muốn, dù đó có thể là những thứ không quan trọng. Mọi thứ trong thời đại này đều có một cái giá và việc sử dụng đúng cách sẽ mang lại hiệu quả, ngược lại sẽ gây hại.
-
Sự khác biệt với quá khứ: Trước đây, con người được cho là sống trong hòa bình và đoàn kết, không có chiến tranh xảy ra. Họ xuất thân từ một loài vượn cổ và không có sự tiên tiến như bây giờ.
-
Mâu thuẫn và lòng tham: Trong thời đại hiện nay, do lòng tham, con người dễ dàng sinh ra mâu thuẫn. Ví dụ, nếu một người có vàng mà người khác không có, lòng tham có thể dẫn đến việc giết hại lẫn nhau.
-
Chiến tranh và đau khổ: Các nước ở châu Âu thường xuyên có chiến tranh, dẫn đến cuộc sống đau khổ cho con người ở đó. Câu hỏi được đặt ra là tại sao con người phải tiêu diệt lẫn nhau chỉ vì lòng tham.
Đoạn văn thể hiện một cái nhìn bi quan về xã hội hiện đại, nhấn mạnh rằng lòng tham và sự cạnh tranh là nguyên nhân gây ra mâu thuẫn và đau khổ cho con người.
Sự khác biệt văn hóa ảnh hưởng đáng kể đến phong cách chào hỏi, phản ánh các giá trị, chuẩn mực, và cách giao tiếp của từng nền văn hóa. Dưới đây là một số khía cạnh chính để phân tích:
1. Hình thức chào hỏi
- Chào hỏi bằng cách bắt tay: Ở nhiều quốc gia phương Tây, như Mỹ và châu Âu, bắt tay là cách chào hỏi phổ biến. Nó thể hiện sự tôn trọng và bình đẳng giữa hai người.
- Chào hỏi bằng cách cúi đầu: Ở Nhật Bản và Hàn Quốc, cúi đầu là cách chào hỏi thể hiện sự tôn trọng và khiêm tốn. Độ sâu của cúi đầu còn phụ thuộc vào mối quan hệ và bối cảnh.
- Chào hỏi bằng cách ôm hoặc hôn má: Ở nhiều quốc gia Latinh và châu Âu, như Pháp và Tây Ban Nha, ôm hoặc hôn má là cách chào hỏi phổ biến, thể hiện sự thân thiện và gần gũi.
2. Mức độ gần gũi và thân mật
- Văn hóa cá nhân: Các nền văn hóa như Mỹ và Đức thường coi trọng không gian cá nhân, do đó, các hình thức chào hỏi thường ít thân mật hơn, chẳng hạn như bắt tay.
- Văn hóa cộng đồng: Ở các quốc gia như Brazil và Ý, mọi người thường có xu hướng chào hỏi một cách thân mật hơn, như ôm hoặc hôn má, do họ coi trọng mối quan hệ cộng đồng và sự gần gũi.
3. Ngôn ngữ cơ thể và cử chỉ
- Ngôn ngữ cơ thể: Trong một số văn hóa, ngôn ngữ cơ thể và cử chỉ khi chào hỏi rất quan trọng. Chẳng hạn, người Ấn Độ thường chắp tay trước ngực và cúi đầu khi chào hỏi, gọi là "Namaste".
- Ánh mắt: Ở nhiều nơi, duy trì ánh mắt trong khi chào hỏi thể hiện sự trung thực và tôn trọng, nhưng ở một số nơi khác, như Nhật Bản, việc tránh ánh mắt có thể là dấu hiệu của sự kính trọng.
4. Lời chào hỏi
- Cụm từ chào hỏi: Mỗi nền văn hóa có các cụm từ chào hỏi khác nhau, chẳng hạn như "Hello" ở Anh, "Hola" ở Tây Ban Nha, và "Nǐ hǎo" ở Trung Quốc.
- Tần suất chào hỏi: Ở một số nơi, việc chào hỏi là một phần quan trọng của giao tiếp hàng ngày và có thể diễn ra nhiều lần trong ngày, trong khi ở những nơi khác, nó chỉ xảy ra trong những dịp đặc biệt.
-
5. Tác động của hiện đại hóa và toàn cầu hóa
- Sự thay đổi: Hiện đại hóa và toàn cầu hóa đã làm thay đổi phong cách chào hỏi ở nhiều nơi. Ví dụ, việc bắt tay dần trở nên phổ biến hơn ở nhiều quốc gia châu Á, nơi trước đây chủ yếu sử dụng cúi đầu hoặc chắp tay.
- Ảnh hưởng của phương tiện truyền thông: Phương tiện truyền thông đại chúng và du lịch quốc tế cũng đóng vai trò quan trọng trong việc ảnh hưởng đến cách mọi người chào hỏi và giao tiếp.
-
6. Ý nghĩa xã hội và tâm lý
- Xây dựng mối quan hệ: Chào hỏi là cách thức đầu tiên để xây dựng mối quan hệ giữa các cá nhân, tổ chức, và quốc gia. Nó phản ánh sự tôn trọng và thiện chí, tạo nền tảng cho sự hiểu biết và hợp tác.
- Nhận diện văn hóa: Cách chào hỏi là một phần của bản sắc văn hóa, giúp mọi người nhận diện và tự hào về nguồn gốc văn hóa của mình.
-
Sự khác biệt văn hóa trong phong cách chào hỏi không chỉ phản ánh các giá trị văn hóa mà còn có thể ảnh hưởng đến hiệu quả của giao tiếp và sự hiểu biết giữa các cá nhân từ các nền văn hóa khác nhau. Việc hiểu và tôn trọng sự khác biệt này giúp cải thiện mối quan hệ và tạo sự hòa hợp trong xã hội đa văn hóa.
C
Nhân vật:
- Nam (con trai)
- Bố
- Mẹ
Bối cảnh: Nam đang ở nhà một mình sau giờ học. Bố mẹ đều đang đi công tác và rất ít khi có thời gian cho Nam. Gần đây, có một tin đồn không tốt về Nam và bố mẹ đã nghe được.
Cảnh 1: Nam ở nhà
Nam đang ngồi ở bàn học, làm bài tập. Cửa mở, bố và mẹ bước vào nhà với vẻ mặt tức giận.
Mẹ: (giọng lớn) Nam, con xuống đây ngay!
Nam: (ngạc nhiên) Có chuyện gì vậy mẹ?
Bố: (giận dữ) Con có biết bố mẹ nghe được gì về con không? Tại sao con lại làm như vậy?
Nam: (bối rối) Con không hiểu bố mẹ đang nói về chuyện gì.
Mẹ: (vẫn giận dữ) Đừng có mà giả vờ! Tại sao con lại để xảy ra chuyện như vậy?
Nam: (thở dài) Bố mẹ nghe ai nói gì? Con thực sự không biết chuyện gì đang diễn ra.
Bố: (không kiềm chế được) Con có biết mình làm bố mẹ xấu mặt thế nào không? Bố mẹ không có thời gian để quan tâm đến những chuyện vớ vẩn này.
Nam: (cảm thấy tổn thương) Bố mẹ lúc nào cũng bận rộn, không bao giờ có thời gian nghe con nói. Nhưng khi nghe người khác nói xấu con thì bố mẹ lại tin ngay.
Mẹ: (giọng lạnh lùng) Con không cần phải đổ lỗi cho ai cả. Hãy tự nhìn lại mình đi.
Nam: (cảm thấy bất công) Bố mẹ có bao giờ lắng nghe con nói chưa? Con cũng có những áp lực của riêng mình.
Bố: (nổi giận, tát Nam một cái) Im ngay! Đừng có mà hỗn láo.
Nam ôm má, nước mắt trào ra, nhìn bố mẹ với ánh mắt đau đớn và thất vọng.
Cảnh 2: Phản ứng của Nam
Nam đứng im một lúc, cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.
Nam: (giọng run run nhưng kiên quyết) Bố mẹ có bao giờ nghĩ đến cảm xúc của con không? Con không hoàn hảo, con có thể mắc lỗi. Nhưng con cần bố mẹ lắng nghe và hiểu con, chứ không phải chỉ biết mắng mỏ và đánh đập.
Bố mẹ đứng yên, ngạc nhiên trước sự kiên quyết của Nam.
Nam: (tiếp tục, giọng nghiêm túc) Con hiểu bố mẹ bận rộn và áp lực. Nhưng con cũng cần bố mẹ. Chúng ta là gia đình, chúng ta cần lắng nghe và hỗ trợ lẫn nhau, không phải chỉ trích và làm tổn thương nhau.
Mẹ: (bắt đầu hối hận) Nam, mẹ...
Nam: (giọng buồn) Con không muốn chuyện này tiếp diễn nữa. Con mong bố mẹ hiểu rằng con cũng có những khó khăn riêng. Nếu chúng ta không thể nói chuyện với nhau một cách bình tĩnh và tôn trọng, thì sẽ chẳng bao giờ giải quyết được gì.
Bố mẹ im lặng, cảm thấy có lỗi và suy nghĩ về những lời Nam nói.
Cảnh 3: Sự hòa giải
Bố mẹ tiến lại gần Nam, ánh mắt hối lỗi.
Bố: (giọng nhẹ nhàng hơn) Bố xin lỗi, Nam. Bố đã sai khi không lắng nghe con trước.
Mẹ: (ôm Nam) Mẹ cũng xin lỗi con. Mẹ đã không nghĩ đến cảm xúc của con.
Nam: (khẽ cười, nước mắt vẫn còn trên má) Con chỉ mong chúng ta có thể hiểu nhau hơn. Con cũng yêu bố mẹ.
Ba người ôm nhau, cảm nhận sự ấm áp và tình yêu gia đình. Họ quyết định sẽ dành thời gian nhiều hơn để lắng nghe và hiểu nhau.