Viết lại câu sau cho hay hơn(3 cách mở rộng vốn từ)
Hoa bằng lăng đã nở
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a, Trong lớp, Hoa là bạn học sinh không những chăm chỉ, học giỏi mà bạn ấy còn là cây văn nghệ của lớp em
b, Hôm qua, Bạn mến đã làm việc tốt là dắt một bà cụ sang đường, trong lúc bà ấy đang loay hoay không biết phải sang đường bằng cách nào.
Ngày tựu trường là một dịp đặc biệt đánh dấu sự khép lại của kỳ nghỉ và khởi đầu cho một năm học mới. Với cảm xúc tràn đầy trong lòng, học sinh từ khắp nơi trở về trường, gặp lại bạn bè và giáo viên. Mỗi bước chân chạm đất trường là một sự cảm nhận sâu sắc về sự trưởng thành và sự phấn khởi cho một năm học mới. Trên khắp hành lang, tiếng cười, tiếng chào hỏi và tiếng trò chuyện rộn ràng vang lên, tạo nên tinh thần hào hứng và đoàn kết. Cùng với đó, những kỷ niệm đã trôi qua và những kế hoạch mới cho tương lai cũng bắt đầu hình thành trong tâm trí mỗi người. Ngày tựu trường là dịp để ta nhận ra giá trị của việc học, sự quan tâm và sự hỗ trợ từ môi trường học tập. Đó là ngày để chúng ta xây dựng những mục tiêu và đam mê, làm việc chăm chỉ và rèn luyện để trở thành những con người tốt hơn.
Đây là bài làm được mình viết vào năm trước:
Ngày tựu trường là một dịp đặc biệt và ý nghĩa trong cuộc sống học sinh. Đó là dịp để tất cả các bạn học sinh quay trở lại trường sau kỳ nghỉ hè dài. Mỗi năm, ngày tựu trường cũng là dịp để tạo nên những kỷ niệm và cảm xúc đáng nhớ. Ngày tựu trường cũng là dịp để bắt đầu xây dựng một môi trường học tập tích cực và đáng yêu trong lớp. Ta hãy trở thành những người bạn đồng hành cho nhau, giúp đỡ và chia sẻ kiến thức cùng nhau. Hãy tạo ra một không gian học tập đầy tình yêu thương và sự sáng tạo, nơi mà mỗi học sinh đều có cơ hội để phát triển và thể hiện bản thân. Mỗi năm học mới là cơ hội để ta định mục tiêu và thực hiện những ước mơ của mình. Hãy lên kế hoạch cho bản thân, đặt ra những mục tiêu hợp lý và cố gắng để đạt được chúng. Điều quan trọng nhất là không bỏ cuộc và luôn tin rằng ta có thể thành công nếu ta nỗ lực.
Buổi sáng ngày tựu trường, khi còn sương mù và không khí trong lành, tôi không khỏi háo hức và phấn khởi. Trên tay tôi cầm đầy những kỳ vọng, những ước mơ và những kế hoạch cho một năm học mới. Cảm giác hồi hộp như không thể tả được, khiến tôi cuống cuồng chuẩn bị và mong chờ được gặp lại các bạn cùng lớp.
Khi cánh cổng trường mở ra, hàng trăm gương mặt đầy tươi cười của các bạn học sinh xuất hiện. Mọi người cùng nhau chào hỏi, trò chuyện về kỳ nghỉ hè của mình và chia sẻ những khoảnh khắc vui vẻ. Cảm giác gắn bó đã trở lại, tạo nên một không gian đầy sắc màu và hương vị tình bạn.
Lớp học mới sắp diễn ra, các bạn học sinh nhìn nhau với ánh mắt hào hứng và đầy tò mò đối với những kiến thức mới sắp được khám phá. Chúng ta cùng nhau nhìn đến tương lai với hy vọng và niềm tin vào khả năng của mình.
Sau đó, buổi tựu trường bắt đầu với nghi lễ đọc diễn văn chào mừng năm học mới của hiệu trưởng. Các bạn học sinh cảm nhận được tinh thần trách nhiệm và ý nghĩa của việc học. Chúng ta hứa hẹn sẽ cố gắng hết mình trong học tập và rèn luyện để trở thành những con người có ích cho xã hội.
Sau đó, chúng ta tiếp tục với các hoạt động vui chơi và thiết lập quyền lợi trong lớp. Thông qua các trò chơi và hoạt động nhóm, chúng ta tạo dựng một môi trường học tập thân thiện, đồng thời định rõ các luật lệ để tạo ra một lớp học tuân thủ và tôn trọng.
Ngày tựu trường không chỉ là dịp để các bạn học sinh tìm hiểu nhau mà còn để các thầy cô giáo kết nối với học sinh và gia đình. Đây là thời gian để thầy cô giới thiệu về bản thân, quyết định những quy tắc và tiến hành các buổi gặp phụ huynh để thông báo về mục tiêu học tập và điều kiện trong năm học mới.
Cuối cùng, ngày tựu trường là một dịp để nhìn lại và tri ân công lao của gia đình, thầy cô và những người xung quanh đã hỗ trợ chúng ta trong quá trình học tập. Chúng ta hãy cùng nhau xây dựng một năm học mới đầy thú vị và thành công.
Trên hành trình học tập này, chúng ta sẽ trải qua nhiều thử thách và khó khăn. Nhưng không có gì là không thể nếu ta có ý chí và niềm tin vào bản thân. Cùng nhau, chúng ta sẽ vượt qua mọi khó khăn, học hỏi và phát triển không chỉ kiến thức mà còn những giá trị sống quan trọng.
Trong tất cả số đồ chơi em được tặng, em thích nhất là con búp bê mẹ đã mua tặng em nhân dịp sinh nhật tròn sáu tuổi. Con búp bê được làm bằng nhựa, màu phấn hồng rất đẹp. Khuôn mặt búp bê tròn, má trắng hồng, mịn màng. Đôi mắt đen long lanh, sáng lên trên khuôn mặt rạng rỡ, tươi tắn. Búp bê có mái tóc đen nhánh, được tết thành hai dải. Mỗi dải có thắt một chiếc nơ màu đỏ thật xinh xắn. Con búp bê có ý nghĩa rất to lớn đối với em vì đây là món quà mẹ tặng em sau một thời gian dài mẹ công tác xa nhà. Em yêu búp bê nhiều lắm, em coi búp bê như người bạn thân thiết chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với mình .
Mỗi ngày đến lớp, em đều háo hức chờ đợi tiết học Toán. Chúng em được học các phép tính thú vị qua tiết học. Em thích nhất là phần giảng bài mới, lúc nào cô giáo cũng có bất ngờ nho nhỏ dành cho các bạn học sinh. Những bài toán khó trở nên thật dễ hiểu biết bao. Em sẽ cố gắng học thật giỏi, để sau này trở thành giáo viên dạy Toán.
Mình thích môn Toán nha bạn .
Văn học là môn học yêu thích đối với tôi từ lúc tôi còn học cấp 1. Tuy nhiên từ độ ấy đến lúc tôi học lớp 8 tôi yêu nó chỉ vì tôi viết văn đỡ hơn nhiều bạn trong lớp. Nhưng lên lớp 9 cô giáo dạy văn đã bước vào cuộc đời tôi và làm thay đổi hoàn toàn thái độ của tôi đối với môn văn. Cô đã dành tất cả nhiệt huyết và tình cảm của mình làm cho tôi yêu thích môn văn bằng cả trái tim.
Ngày đầu tiên là học sinh lớp 9 tôi vừa mừng vừa sợ. Mừng vì được cô hiệu phó dạy văn , sợ vì tôi đã được nghe nói cô dạy khắt khe lắm. Mở đầu buổi học là tiết của cô. Cả lớp tôi chỉ có mấy người soạn bài mới, còn lại là không. Chứng kiến thái độ của cô lúc đó, tôi thực sự run sợ và cho rằng cô quá quan trong việc soạn bài chăng?. Tôi nghĩ thầm: “Đúng là cô khó tính “. May mà mình soạn bài rồi nếu không thì cũng bị “ chịu án” mấy đứa kia”. Tôi thở phào nhẹ nhõm nhưng một câu hỏi hiện lên trong đầu khiến tôi lo sợ nhiều hơn trước: “Liệu trong quá trình học sau này mình có thể làm tốt mà không để cô trách mắng không?”. Từ lúc đó tôi sợ cô nên tôi luôn chuẩn bị bài trước khi đến lớp, học thuộc lòng các bài thơ để không bị cô phạt.
Năm lớp 8 tôi học không được như bây giờ. Lúc đó tôi học còn sơ sài, lơ đãng, có những bài soạn còn chép của bạn, có những bài thơ chưa chắc tôi đã thuộc hết…Nhưng hiện tại chính vì sợ cô nên cách học của tôi và nhiều bạn trong lớp có phần thay đổi. Tôi cố gắng học thuộc hết những gì cần thiết trước khi đến lớp. Trong những giờ học tôi cố lắng nghe và nuốt lấy những lời cô giảng vào đầu. Vì lẽ đó mà tôi học tiến bộ hơn hẳn.
Tôi đã học rất khá môn văn, có lúc tôi nghĩ tôi đứng đầu cả lớp và cho rằng tôi là học sinh “cưng” của cô.Vì thế trong các giờ học tôi luôn tỏ ra kiêu căng với bạn bè. “Cứ thế này thì chắc chắn mình sẽ lọt vào lớp chuyên văn của trường THPT Minh Khai”- tôi thầm nghĩ vậy.
Nhưng thật bất ngờ với kết quả thi KSCL giữa học kì I của tôi. Nó làm tôi ngớ người ra: Sau khi làm khảo sát giữa kì tôi nghe bàn tán rằng: môn văn tôi được 7.5 điểm. Có đứa còn nói: “tao xem tận mắt rồi, cao nhất lớp rồi đấy”.Tôi càng có thái độ kiêu hơn trước. Nhưng khi được xem tận mắt bài khảo sát thì chỉ được 6.5 thôi. Tôi nhận thấy ở số điểm của tôi lúc đầu được 7.5 điểm thật nhưng lại bị một nét bút khác chữa vào thành 6.5 điểm. Tôi đưa bài cho đứa bạn ngồi cạnh xem và bạn tôi cũng khẳng định điều đó. Nó còn nói thêm: “Có lẽ là cô văn lớp mình chữa lại đó”. Tôi tin vào câu nói đó không dựa vào bằng chứng nào. Tôi tức giận và có những thành kiến với cô.
Mấy ngày sau, mẹ tôi đi họp phụ huynh về vẻ mặt khó chịu, giọng nói bực tức mẹ mắng tôi. Mẹ bảo mẹ không thể chấp nhận số điểm của tôi vì điểm trung bình mỗi môn tôi chưa được 5 điểm.. Mẹ khó chịu cũng đúng thôi vì trước giờ tôi học văn cũng không đến nỗi nào mà bây giờ điểm lại thế. Lúc đó tôi bắt đầu cãi lời mẹ, tôi lấy lí do là vì cô hạ điểm văn của tôi nên mới bị thiếu điểm. Bị mẹ mắng te tua nên tôi lại càng thêm giận cô hơn. Có thể nói lúc đó tôi ghét cô đến tột cùng bởi vì cô mà tôi thiếu điểm, vì cô mà tôi bị mẹ trách móc. Tôi cứ lặp đi lặp lại cái câu “vì cô hạ điểm nên mới thiếu” cho mẹ nghe để mẹ bớt mắng tôi nhưng không tôi đã sai. Mẹ càng nói lớn hơn “Đừng biện hộ lí do gì cả, học kém thì cứ nhận chứ đừng đổ lỗi cho người khác. Cô có hạ điểm đi nữa thì cũng chỉ vì muốn tốt cho con mà thôi. Cho con điểm như thế để con cố gắng phấn đấu, để con nỗ lực hơn nữa, vượt lên khó khăn để đi tìm một thứ gọi là hạnh phúc. Chẳng có giáo viên nào lại muốn học trò mình bị thiếu điểm cả. Hãy nghĩ về mặt tích cực chứ đừng nghĩ về mặt tiêu cực. Mặc dù bây giờ con thiếu điểm nhưng có như thế thì con mới tìm thấy giá trị đích thực của nó. Nhìn lại mình và cố gắng sửa sai đi con”. Đêm đó tôi thức đến khuya.Tôi nằm và suy nghĩ về lời mẹ nói, nghĩ về bản thân và cả cô nữa. Tôi nghĩ rất lâu và đã rút ra được bài học đắt giá cho bản thân qua lời mẹ. Tôi nhận thấy ở tôi còn có nhiều sai sót nên tôi phải sửa nó mỗi ngày nhất là cái thói kiêu căng của tôi. Cũng nhờ lời nói đó mà tôi mới thấy tình cảm của cô trao cho tôi lớn đến thế nào. Lớn đến độ tôi không thể thấy nó bằng mắt mình được mà phải cảm nhận nó qua từng lời nói, từng ánh mắt, từng nét chữ, từng ngày, từng giờ lên lớp của cô.
Văn học
Tôi lật người lại tay va vào cái đồng hồ báo thức tiện tay tôi giơ lên “trời! đã 2 giờ rồi sao”. Gió ngoài kia lọt qua khe cửa rít vào từng cơn se lạnh tôi kéo tấm chăn mỏng lên sát người hơn và thiếp ngủ lúc nào không hay. Tôi đã gặp một giấc mơ đẹp. Trong mơ tôi thấy cô tôi đang gieo từng hạt giống kiến thức vào trong tôi mỗi ngày . Để năm tháng trôi qua tôi được thừa hưởng những điều tốt đẹp từ hạt giống ấy.
Mặt trời đã lên cao, tôi đến trường với một tâm trạng khó tả. Bước vào tiết học đầu tiên cũng là lời nói ấy,vẻ mặt ấy, bóng dáng ấy nhưng tôi lại thấy ngượng ngùng và có lỗi với cô biết chừng nào.Thú thật lúc ấy tôi không dám nhìn cô nữa. Nhưng với những bài giảng sâu sắc, nét chữ mềm mại và tình cảm ấm nồng đã sớm xua đi những vướng mắc của tôi trong mấy ngày qua.
Một ngày mới lại bắt đầu, tầm hồn tôi cũng được đổi mới từ đây.Thực sự bây giờ tôi mới cảm nhận được tình cảm cô dành cho tôi lớn thế nào. Tưởng tượng những đêm cô ngồi thức soạn bài; cố gắng sáng tạo trong bài dạy để chúng tôi không thấy nhàm chán, không thấy tẻ nhạt; nhờ ánh mắt hiền dịu ấy đã cảm hoá được nhiều bạn trong lớp tôi, làm các bạn chăm chỉ hơn trước và tất nhiên là trong đó có tôi nữa.
Từ ngày bước vào lớp 9 đến bây giờ đã hơn 2 tháng rồi nhưng cái nỗi lo lắng từ đầu năm vẫn còn lưu lại trong chúng tôi. Cứ mỗi lần chúng tôi làm sai điều gì đó để cô thực sự thất vọng thì eo ôi lúc đó tất cả chúng tôi ai nín thở, ai cũng căng thẳng hết sức. Sợ một phần là sợ bị phạt nhưng quan trọng hơn là nếu như cô quá buồn vì lớp cô không dạy nữa thì ai sẽ là người lấp đầy những lỗ hổng kiến thức trong chúng tôi đây. Biết thế nên chúng tôi ai cũng tỏ ra có lỗi nên được cô tha thứ. Điều đó đã cho tôi thấy tiềm ẩn trong những hình phạt nghiêm khắc, những thái độ khe khắt là cả môt tình thương bao la và niềm hi vọng lớn lao của cô đặt vào tất cả các thành viên lớp tôi. Thế nhưng cái bồng bột của tuổi học trò vẫn cứ tồn tại nên cứ làm những nếp nhăn trên gương mặt cô ngày một nhiều hơn. Cô muốn chúng tôi hiểu được cái tác hại của việc không học là thế nào nên cô giảng nhiều và cô còn lấy cả ví dụ cho chúng tôi hiểu sâu hơn nữa. Ấy thế mà trong lớp tôi không phải ai cũng hiểu được, nhiều bạn vẫn không tiến bộ để cô phải buồn lòng . Tôi nghĩ, nếu như tôi là cô có lẽ tôi sẽ ghét những bạn đó lắm. Nhưng cô vẫn vỗ về như người mẹ, vẫn kiên trì giảng giải cho chúng tôi hiểu được viêc “dùi mài kinh sử” bây giờ nó quan trọng đến thế nào.
Cô bình thơ hay lắm. Tôi thích nghe cô đọc thơ rồi bình thơ, nhất là Truyện Kiều – Nguyễn Du những lời nói ấm áp, nhẹ nhàng như đi sâu vào lòng tôi rằng: “ Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài” . Và tôi cũng thích nghe cô nhận xét về những bài tập làm văn của lớp tôi nữa. Cô phê bình nhưng không làm chúng tôi buồn hay giận cô gì cả mà trái lại lời phê bình đó lại cho chúng tôi những tràng cười sảng khoái. Để mỗi giờ ra chơi tôi được nghe bao nhiêu lời tán tụng của các bạn và cả chính tôi về cô: sao cô có thể bình thơ hay đến thế? Sao cô ví von những bài viết của chúng tôi tài tình đến thế?
Tôi thích những lúc cô cười, nụ cười đẹp và sáng như ánh trăng rằm. Những lúc cô cười tôi ngắm cô thật lâu, khoảnh khắc ấy giúp tôi cảm nhận được sự gần gũi, sự ân cần, một khoảng cách không hề xa giữa cô với tôi. Cô ghi nhận những cố gắng dù là nhỏ nhất của chúng tôi. Đó chính là sự động viên giúp chúng tôi vươn lên trong học tập. Có thể nói cô đối với chúng tôi như người mẹ.
Tuy chỉ mới một thời gian ngắn được học cô nhưng tôi nhận thấy ở cô: cô là người rất giàu tình cảm và rất hết lòng vì chúng tôi. Cô chau mày khi chúng tôi làm bài dở và mỗi khi chúng tôi cố gắng cô nở nụ cười thật tươi. Đẹp biết bao những lúc cô cười.
Thật khó những lúc thế này để diễn tả lòng mình. Tôi muốn viết và viết nhiều hơn nữa nhưng khả năng viết lách của tôi chưa được tốt lắm nên không biết viết thế nào để lột tả hết cảm xúc trong tôi. Tôi đã buồn, giận khi cô hạ điểm của tôi nhưng giờ đây tôi thực sự cảm ơn cô vì đã giúp tôi nhận ra khả năng của mình. Nhất là đã giúp tôi hiểu về cô nhiều hơn. Năm nay là năm cuối cấp tôi sẽ cố gắng học tập để thay lời xin lỗi và cảm ơn của tôi gửi tới cô và cũng vì tương lai của tôi, vì bố mẹ tôi, vì những người đã quan tâm tới tôi và các bạn lớp 9A thân yêu của tôi.
Trong những môn học ở trường, em thích nhất là môn toán. Đây là một trong những môn học bắt buộc từ tiểu học đến trung học và thậm chí là đại học. Toán dạy chúng ta về những con số và phép tính. Giỏi toán mang lại cho chúng ta nhiều lợi thế. Làm toán cải thiện não bộ. Hơn nữa, những người học toán suy nghĩ logic hơn. Có rất nhiều lĩnh vực có thể áp dụng toán như kinh tế, kĩ sư và trong buôn bán. Toán được cho rằng bắt nguồn từ người Hy Lạp cổ và phát triển đến ngày nay. Ở VN ngày càng có nhiều những nhà toán học hay thần đồng toán học như Ngô Bảo Châu. Bởi thế, người Việt Nam rất tự hào về điều đó. Theo em, mỗi học sinh nên học giỏi toán hặc ít nhất là biết đến toán bởi vì con người đạt được rất nhiều thành tựu rực rỡ từ toán, cụ thể là trong xã hội hiện đại.
m chỉ nghĩ được từng này thôi thông cảm nha bn
Cuộc sống ở trong trại trẻ mồ côi đã truyền cho em những giác quan khắc nghiệt và chiến đấu trong từng hơi thở của em. Đó chính là lý do tại sao em có một ước mơ lớn lao trong tâm hồn, một ước mơ tưởng chừng xa vời nhưng với em nó lại thật chắc chắn.
Em mơ ước rằng một ngày nào đó, em sẽ trở thành một nhà văn nổi tiếng. Em muốn có khả năng truyền cảm hứng và lan tỏa niềm vui đến với mọi người thông qua những câu chuyện mà em viết. Em muốn mỗi từ được lựa chọn cẩn thận để mang đến những cung bậc cảm xúc khác nhau, từ niềm vui và hạnh phúc đến nỗi đau và khó khăn trong cuộc sống.
Em cũng ước mơ được khám phá thế giới, từng bước đi qua những con đường chưa ai từng đi qua. Em muốn khám phá những ngôi làng xa xôi, những nền văn hóa độc đáo và những kỷ nguyên lịch sử quan trọng. Em muốn chạm tay vào những vẻ đẹp thiên nhiên tuyệt vời, từ những ngọn núi cao tới những bãi biển trải dài.
Trong ước mơ của em, em cũng muốn có thể tạo ra một tác động tích cực cho cộng đồng. Em muốn đưa ra các chương trình giáo dục và vận động cộng đồng nhằm nâng cao nhận thức về vấn đề môi trường, giúp mọi người hiểu hơn về tầm quan trọng của bảo vệ và duy trì nguồn tài nguyên tự nhiên của chúng ta.
Cuối cùng, em ước mơ có một gia đình hạnh phúc và ổn định. Em muốn được trao quyền trách và cơ hội để chăm sóc và yêu thương những người thân yêu xung quanh em. Em hi vọng có thể chia sẻ những khoảnh khắc đáng nhớ và xây dựng những kỷ niệm đáng trân trọng.
Sẽ không dễ dàng để biến ước mơ thành hiện thực, nhưng em quyết tâm không bỏ cuộc và sẽ luôn nỗ lực hết mình. Với quyết tâm và sự đam mê, em tin rằng em có thể biến những ước mơ thành hiện thực và tạo ra một cuộc sống ý nghĩa trong tương lai.
Cách 1: Hình ảnh bà ngồi chải tóc trên thềm cửa. Cách 2: Hình ảnh bà ngồi chải tóc bên cạnh thềm cửa.
hoa bằng lăng đã nở
hoa bằng năng nở rồi
hoa bằng năng nở kìa
bằng lăng không phải là bằng năng nhen.