K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 11

tham khảo:

Bạn Minh Khoa là lớp trưởng của lớp em. Cậu ấy có vẻ ngoài cao gầy, và nước da trắng trẻo, nên trông rất thư sinh. Khoa bị cận, nên lúc nào cũng đeo cặp kính tròn như Nobita, tuy nhiên khác với nhân vật này, cậu ấy rất thông minh và khéo léo. Liên tiếp ba năm học, Khoa luôn là học sinh giỏi có thành tích tốt nhất khối. Ngoài ra, cậu ấy còn là người rất tinh tế, quan tâm đến bạn bè. Mọi người trong lớp ai cũng tin cậy và quý mến Khoa. Bởi vậy mà ba năm qua, cậu ấy luôn được chọn làm lớp trưởng cho cả lớp. Em rất quý mến Khoa và luôn coi Khoa là một tấm gương sáng để noi theo.

12 tháng 11

Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào. Có rất nhiều các bài thơ, câu hát nói về mẹ. Nếu như tình cha được ví ấm áp như vầng thái dương thì tình mẹ lại như biển Thái Bình dạt dào. Người mà em yêu quý nhất đó chính là mẹ em.

Mẹ em năm nay ngoài 40 tuổi. Mẹ em có dáng người không cao lắm, nhưng rất nhanh nhẹn và tháo vát. Gương mặt của mẹ hình trái xoan với nước da ngăm đen. Nước da ấy dãi dầu sương nắng. Mái tóc của mẹ em dài lắm. Trên mái tóc ấy luôn phảng phất một mùi hương hoa bưởi. Mẹ em rất thích gội đầu bằng hoa bưởi. Bởi vì nó rất dễ chịu. Mái tóc luôn được mẹ chăm chút cẩn thận và buộc gọn ở đằng sau. Mỗi khi mẹ em cười để lộ hàm răng trắng bóc và đều tăm tắp. mẹ em có một đôi mắt biết cười. Mọi người đều nói như thế và em cũng cảm thấy như vậy. Mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy ánh lên sự rạng rỡ.

Mẹ em là một người nông dân bán mặt cho đất bán lưng cho trời, quanh năm chỉ quanh quẩn đồng ruộng. Nhưng tất cả những gì mẹ em dành cho chúng em luôn là điều tốt nhất. Em rất nhớ những buổi sáng mùa đông khi tiết trời còn rất lạnh. Mẹ đã dậy sớm lúi húi trong bếp luộc những trái bắp để kịp buổi chợ đi bán. Nhìn dáng mẹ lom khom trong bếp em cảm thấy yêu mến mẹ nhường nào. Hương vị bắp của những buổi sáng mùa đông ấy đến bây giờ em vẫn còn nhớ mãi. Đó mãi là một hương vị tuổi thơ không bao giờ quên được.

17 tháng 7 2021

Xưa có một gia đình nọ, người cha và người mẹ mất sớm để lại hai anh em sống với nhau. Người anh thì bản tính tham lam ích kỉ, người em thì ngược lại hiền lành chất phác và luôn biết nhường nhịn. Khi hai anh em lập gia đình, người anh muốn ra ở riêng. Hắn ta nhận hết tất cả nhà cửa ruộng vườn, chỉ để lại cho người em một mảnh đất nhỏ với một cây khế.

Người em không một lời ca thán, hai vợ chồng dựng lều trên mảnh đất ấy và hết lòng chăm sóc cho cây khế. Trời không phụ lòng người, năm đó cây khế trong vườn rất sai trái, quả nào quả nấy cũng mọng nước và vàng ruộm. Người em phấn khởi chờ đến ngày đem khế đi bán để lấy tiền đong gạo.

Nhưng một hôm, có một con chim lạ rất to từ đâu bay tới ăn khế. Thấy chim ăn trái, người em liền cầm lấy một cây gậy để đuổi chim bay đi. Người em nói:

- Chim ơi, vợ chồng ta chỉ có mỗi cây khế này là tài sản đáng giá. Nay chim đến ăn hết khế của ta rồi, chúng ta lấy gì mà sống.

Bỗng nhiên, con chim cất tiếng nói:

- Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng.

Hai vợ chồng người em nghe chim nói tiếng người, cảm thấy vô cùng kỳ lạ, nhưng anh cũng bảo vợ lấy một chiếc áo cũ may chiếc túi ba gang như chim nói.

Hôm sau chim lại tới ăn khế, ăn xong chim bảo người em cưỡi lên lưng. Chim bay đi rất xa, bay qua một ngọn núi cao, qua một vùng biển rộng. Cuối cùng chim đáp lại một hòn đảo hoang chứa đầy vàng bạc và châu báu. Người em lấy đủ số vàng bạc vào chiếc túi ba gang rồi lại cưỡi trên lưng chim trở về nhà.

Từ ngày đó, người em trở nên giàu có, vì tiền bạc nhiều mà ăn cũng chẳng hết, người em lấy một số ra để giúp đỡ những người nghèo trong vùng. Ai ai cũng yêu quý người em vì tính tình tốt bụng lại biết giúp đỡ người.

Người anh thấy người em giàu có bất thường nên mon men sang hỏi chuyện. Người em thực thà kể lại cho anh nghe câu chuyện mình được chim thần chở đi lấy vàng ở hòn đảo nọ. Nghe xong, lòng tham nổi lên, anh ta đòi đổi toàn bộ gia tài lấy mảnh vườn và cây khế của người em. Chiều lòng anh, người em cũng bằng lòng.

Vào mùa năm sau, cây khế vẫn tiếp tục sai trái. Một hôm, chim lại bay tới để ăn khế, vợ chồng người anh giả nghèo giả khổ khóc lóc kêu than, chim bèn nói:

- Ăn một qủa, trả cục vàng, may túi ba gang, mang theo mà đựng.

Người anh mừng quá, giục vợ may túi không phải 3 gang mà là 12 gang để đựng được nhiều vàng.

Hôm sau chim thần tới đưa người anh đi lấy vàng. Anh ta bị lóa mắt bởi vàng bạc châu báu trên hòn đảo, nhồi đầy túi rồi, người anh còn cố nhét vàng quanh người. Chim giục mãi anh ta mới chịu leo lên lưng chim để trở về.

Đường thì xa, vàng thì nặng, chẳng mấy chốc chim thần đã thấm mệt. Mấy lần chim bảo người anh vứt bớt vàng đi cho nhẹ nhưng anh ta vẫn khăng khăng ôm lấy túi vàng không chịu buông. Khi bay qua biển, bất ngờ có một cơn gió lớn thổi lên, chim không chịu nổi nữa liền nghiêng cánh. Thế là người anh tham lam cùng túi vàng rơi tòm xuống biển...

17 tháng 7 2021

Một nhà kia có hai anh em, cha mẹ đều chết cả. Hai anh em chăm lo làm lụng, nên trong nhà cũng đủ ăn. Muốn cho vui cửa vui nhà, hai người cùng lấy vợ. Nhưng từ khi có vợ, người anh sinh ra lười biếng, bao nhiêu công việc khó nhọc, đều trút cả cho hai vợ chồng người em.
Hai vợ chồng người em thức khuya dậy sớm, lại cố gắng cày cấy, làm cỏ, bỏ phân, lúa tốt hơn trước, nên đến mùa, được bội thu. Thấy thế, người anh sợ em kể công chiếm lấy phần hơn, vội bàn với vợ cho hai vợ chồng người em ra ở riêng.

Ra ở riêng với vợ, người em được người anh chia cho có một căn nhà tranh lụp xụp, trước nhà có một cây khế ngọt. Hai vợ chồng người em không phàn nàn một lời, hết vào rừng đốn củi đem ra chợ bán, lại đi gánh mướn, làm thuê.
Còn người anh có bao nhiêu ruộng nương đều cho làm rẽ, để ngồi không hưởng sung sướng với vợ. Thấy em không ca thán, người anh cho em là ngu si, lại càng lên mặt, không lui tới nhà em và cũng không để ý gì đến em nữa.
Những ngày sung sướng nhất của hai vợ chồng người em là những ngày khế chín. Quanh năm, hai vợ chồng đã chăm bón và bắt sâu, đuổi kiến cho cây khế, nên cây khế xanh mơn mởn, bóng rợp khắp mảnh vườn nhỏ bé, quả lúc lỉu cả ở những cành là sát mặt đất, trẻ lên ba cũng với tay được.

Một buổi sáng, hai vợ chồng mang quang gánh và thúng bị ra gốc khế, định trèo lên hái quả đem ra chợ bán thì thấy trên ngọn cây rung động rất mạnh, như có người đang trèo. Hai vợ chồng nhìn lên thì thấy một con chim rất lớn đang ăn những quả khế chín vàng. Hai vợ chồng đứng dưới gốc cây xem chim ăn, đợi chim bay đi rồi mới trèo lên cây hái quả. Từ đấy, cứ mỗi buổi sáng tinh mơ, hai vợ chồng ra hái khế, thì đã lại thấy chim ở trên cây rồi. Thấy có người, chim vẫn cứ ăn, ung dung một lúc lâu, rồi mới vỗ cánh bay đi. Chim ăn ròng rã như thế ngót một tháng trời, cây khế vợi hẳn quả.

Một hôm, đứng đợi cho chim ăn xong, người vợ nói nửa bỡn nửa thật với chim: “Chim ơi, chim ăn như thế thì còn gì là khế của nhà tôi nữa! Cây khế nhà tôi cũng sắp hết quả rồi đấy, chim ạ!”. Chim bỗng nghển cổ, nheo mắt như cười, đáp lại: “Ăn một quả, trả cục vàng! May túi ba gang, đem đi mà đựng”. Chim nhắc đi nhắc lại câu ấy ba lần, rồi mới vỗ cánh bay đi.
Hai vợ chồng thấy chim biết nói đã lấy làm lạ, lại thấy chim bảo mình như thế, nhắc lại cho mình đến ba lần, nghe rõ mồn một, nên càng suy nghĩ, phân vân.
Nhưng rồi hai vợ chồng cũng làm theo lời chim. Người vợ lấy vài vuông vải nâu may cho chồng một cái túi, ngang dọc đúng ba gang.

Sáng hôm sau, hai vợ chồng vừa ăn xong thì thấy một luồng gió mạnh cuốn cả cát bụi trước sân nhà, rồi trong chớp mắt một con chim cực kỳ lớn hạ xuống giữa sân, quay đầu vào nhà kêu lên mấy tiếng như chào hỏi. Người chồng xách cái túi ba gang ra sân, chim nằm rạp xuống, quay cổ ra hiệu cho anh ngồi lên lưng mình. Anh ngồi lên lưng chim, bám vào cổ chim thật chặt. Chim đứng dậy vươn cổ, vỗ cánh bay bổng lên trời xanh. Chim lúc bay cao, lẩn vào mây bạc; lúc bay thấp, là là trên rừng xanh, đồi núi trập trùng. Rồi chim bay ra biển cả mênh mông, sóng biếc cao ngất vật vào sườn những hòn đảo nhỏ, làm tung lên những bọt trắng xóa. Anh ngồi trên lưng chim thấy biển tuyệt mù, không biết đâu là bờ… Thốt nhiên chim bay vào một hòn đảo toàn đá trắng, đá xanh, đá đỏ, đã ngũ sắc, phản chiếu ánh sáng rực rỡ, anh chưa từng thấy bao giờ. Chim bay một vòng thật rộng xung quanh đảo như muốn tìm một nơi hạ cánh, rồi bay những vòng hẹp hơn, là là trên các ngọn đá, lắm lúc anh tưởng như mình sắp bị va vào những tảng đá khổng lồ. Bay đến trước mặt cái hang rộng và sâu, chim từ từ hạ xuống. Ðặt chân xuống đảo, anh nhìn ngó khắp nơi, tuyệt nhiên không thấy một sinh vật nào, không có đến một ngọn cỏ hay một mống chim sâu.

Chim ra hiệu bảo anh vào hang, muốn lấy gì thì lấy. Ở ngay cửa hang, anh đã thấy toàn những thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ các mầu; có thứ xanh như mắt mèo, có thứ đỏ ối như mặt trời, còn vàng bạc thì nhiều như sỏi đá. Thấy hang sâu và rộng, anh không dám vào sợ lạc. Anh nhặt một ít vàng và kim cương bỏ vào túi ba gang, rồi trèo lên lưng chim, ra hiệu cho chim bay về.

Chim tỏ vẻ vui mừng, gật gật cái đầu, vươn cổ kêu vài tiếng, rồi vỗ cánh bay lên trời xanh, bay qua biển, qua rừng, qua núi. Mặt trời mới vừa đứng bóng, chim đã hạ cánh xuống cái vườn nhỏ có cây khế ngọt. Người vợ thấy chồng về bình yên, mừng rỡ vô cùng, chạy ra vuốt lông chim, tỏ ý cảm ơn, ra hiệu mời chim bay lên cây khế giải khát. Chim bay lên cây khế ăn một lúc, rồi kêu ba tiếng như chào vợ chồng người nông dân, rồi bay đi. Từ đấy, lâu lâu chim mới lại đến ăn khế.

Tiếng đồn hai vợ chồng người em thốt nhiên giàu có bay đến tai hai vợ chồng người anh. Hai vợ chồng người anh vội vã đến chơi nhà em để dò xét. Nghe em thật thà kể chuyện, người anh gạ đổi hết tài sản của mình để lấy túp lều tranh và cây khế. Hai vợ chồng chỉ lo người em không chịu đổi, không ngờ người em vui vẻ ưng thuận ngay.

Hai vợ chồng người anh mừng rỡ như mở cờ trong bụng, lập tức giao hết tài sản của mình cho em, và sáng hôm sau dọn ngay đến ở túp lều tranh trên mảnh vườn nhỏ có cây khế ngọt. đến ở mảnh vườn chật hẹp, hai vợ chồng người anh không làm việc gì cả. Còn được ít tiền hai vợ chồng đem tiêu dần, cả ngày chỉ nằm khểnh ngoài hè, hí hửng nhìn lên cây khế, chờ chim bay đến. Một buổi sáng, có một luồng gió mạnh tạt vào nhà, rồi hai vợ chồng thấy ngọn cây khế rung chuyển. Hai người hớt hải chạy ra sân, vội nhìn lên cây thì quả nhiên thấy một con chim lớn đang ăn khế.

Chim mới ăn vài quả, hai vợ chồng đã tru tréo lên: “Cả nhà chúng tôi trông vào có cây khế, bây giờ chim ăn tào ăn huyệt như thế thì chúng tôi còn trông cậy vào đâu!”. Chim liền đáp: “Ăn một quả, trả cục vàng. May túi ba gang, đem đi mà đựng”; rồi chim bay vụt đi.
Hai vợ chồng người anh mừng quá, cuống quýt vái theo chim, rồi bàn nhau may túi, cãi cọ om sòm. Mới đầu, hai người định may thật nhiều túi, sau lại sợ chim không đưa đi, nên rút cục cũng chỉ may một cái túi như người em, nhưng may to gấp ba, mỗi chiều chín gang, thành một cái tay nải lớn.

Sáng hôm sau, chim hạ cánh xuống sân trước túp lều tranh. Người anh đang ăn, thấy chim bay đến, bỏ cả ăn hấp tấp chạy ra, tay xách cái túi lớn trèo tót lên lưng chim, còn người vợ vái lấy vái để chim thần. Chim cất cánh bay bổng lên mây xanh, qua núi qua biển cả, rồi cũng hạ cánh xuống cái đảo khi trước.

Trên lưng chim bước xuống, người anh hoa cả mắt về những ánh ngũ sắc ở các loại kim cương và ngọc quý chiếu ra. Ðến khi vào hang, người anh lại càng mê mẩn tâm thần, quên cả đói cả khát, cố nhặt vàng và kim cương cho thật đầy tay nải, lại buộc đầu ống quần và tay áo cho thật chặt rồi nhồi nhét đầy cả hai tay áo và hai ống quần, đến nỗi nặng quá, chàng ta cố kéo lê từng bước mà vẫn chưa ra được khỏi hang.

Chim đợi lâu quá, chốc chốc lại kêu lên vài tiếng vang cả đảo, thúc giục anh chàng ra về. Mãi gần chiều, anh ta mới kéo được cái tay nải đầy vàng và kim cương đến chỗ chim đang đợi. Muốn cho khỏi rơi, anh ta đặt tay nải dưới cánh chim, rồi lấy dây thừng buộc chặt tay nải vào lưng chim và vào cổ mình.

Chim vỗ cánh bay lên, nhưng vì nặng quá, mới bay lên khỏi mặt đất một ít lại sa xuống. Sau chim cố gắng đạp hai chân thật mạnh xuống đất, vươn cổ bay bổng lên. Anh chàng ngồi trên lưng chim khấp khởi mừng thầm, cho là chỉ trong giây phút mình sẽ về đến nhà, sẽ có nhà cao cửa rộng, vườn ruộng khắp nơi, tiêu pha hết đời thật hoang toàng cũng không hết của.
Lúc ấy, chim đã bay trên biển cả. Trời trở gió, những con sóng xám xì cất cao lên bằng mấy nóc nhà. Chim bay ngược gió rất là nhọc mệt, cổ gập hẳn xuống, hai cánh mỗi lúc một yếu dần. Túi vàng lớn thốt nhiên bị gió hất mạnh vào cánh chim. Chim buông xuôi hai cánh, đâm bổ từ lưng trời xuống biển. Chỉ trong chớp mắt, người anh bị sóng cuốn đi, cái túi lớn và những ống quần, tay áo chứa đầy vàng và châu báu dìm anh ta rất mau xuống đáy biển.
Còn chim chỉ bị ướt lông, ướt cánh một lúc, rồi chim lại vùng lên khỏi mặt nước, bay về núi, về rừng.

xin lỗi tớ ko cóp dc

 

9 tháng 1

bạn viết cái gì vậy tớ khong hiểu

14 tháng 12 2021

chả ???

14 tháng 12 2021

Ngôi trường đã gắn bó với em trong năm năm học vừa qua là ngôi trường mang tên trường Tiểu học Lê Hồng Phong. Hôm nay em đến trường sớm hơn mọi khu để làm công việc trực nhật, nên có dịp quan sát vẻ đẹp của trường trước buổi học.

Bầu trời hôm nay thật đẹp, tiết trời se se lạnh. Đứng trên tầng cao quan sát em thấy ngôi trường khang trang, sạch sẽ. Trường có ba dãy gồm có hai dãy lớp học và một dãy là văn phòng giáo viên. Các dãy lớp học nằm san sát nhau, mỗi lớp có bốn cửa sổ và một cửa ra vào. Nhìn vào trong lớp học, bàn ghế sạch sẽ, ngay ngắn. Đặc biệt mỗi lớp học đều có ảnh Bác Hồ, 5 điều Bác Hồ dạy thiếu niên nhi đồng và nội qui lớp học để cho chúng em không được quên những nội qui của nhà trường. Khu văn phòng nằm ở giữa, đối diện là vười sinh thái với những cây hoa tạo nên một vẻ đẹp thanh bình. Nơi đây là chỗ các thầy cô giáo làm việc và họp. Bên cạnh đó là phòng Ban Giám hiệu và đi vài bước nữa là thư viện của trường, ở đó có rất nhiều sách cho chúng em đọc và tìm hiểu về những điều bổ ích, lí thú. Nơi giúp em vui chơi giải trí sau những giờ học căng thẳng là sân trường. Sân trường được làm bằng xi măng rất đẹp. Chính giữa là cột cờ chừng 10m với lá cờ đỏ sao vàng tung bay trước gió.

Rồi các bạn đến trường ngày một đông, phút yên tĩnh của buổi sớm bỗng mất dần đi. Quang cảnh trường trở nên nhộn nhịp, đông vui bởi những tiếng nói cười của tuổi học trò chúng em. Trên cành cây, những chú chim hót líu lo vang. Bỗng Tùng! Tùng! Tùng! Ba hồi trống vang lên, không gian như rung mình lay động. Các bạn vội vàng xếp hang vào lớp. Một buổi học mới bắt đầu. Lúc này sân trường trở nên vắng lặng, đâu đó chỉ còn tiếng gió thổi, tiếng chim lích chích trong tán lá phượng.

Em rất yêu ngôi trường của em. Từ nay về sau, dù đi đâu và làm gì thì em cũng luôn nhớ về ngôi trường thân yêu này.

12 tháng 10 2021

Trong gia đình em gồm 4 ( có thể điền số khác ) người nhưng người mà em yêu nhất là bố . Bố em năm nay .... tuổi rồi , da bố đã có những nếp nhăn . Bố có làn da rám nắng và hàm răng trắng tinh luôn cười khi em đạt điểm tốt . Bố em làm nghề .... Nghề của bố tuy vất vả nhọc nhằn và bố thường về muộn nhưng bố luôn có thời gian dạy em học bài , cho em đi chơi ....Có lần em bị sốt nặng không đi học được . Bố đã dành thời gian ở nhà chăm sóc em mà ngủ quên khi nào không biết . 

 Em rất yêu bố và em sẽ cố gắng học thật giỏi để làm bố vui lòng.

12 tháng 10 2021

Ở phần "Bố em làm nghề .... Nghề của bố tuy vất vả nhọc nhằn và bố thường về muộn nhưng bố luôn có thời gian dạy em học bài , cho em đi chơi ....Có lần em bị sốt nặng không đi học được . Bố đã dành thời gian ở nhà chăm sóc em mà ngủ quên khi nào không biết ." thì em có thể viết rằng thời gian rảnh bố chơi gì hay làm gì với em . Còn phần em bị ốm là do chị nghĩ ra , phần đó em kể về một kỉ niệm đáng nhớ của bố và em nhé

4 tháng 10 2023

Tôi yêu quý nhất trong gia đình là mẹ của tôi. Mẹ là người luôn đồng hành và chăm sóc tôi từ khi tôi còn bé. Mẹ là người luôn lắng nghe và đồng cảm với những khó khăn và niềm vui của tôi. Mẹ là người luôn dạy tôi những giá trị sống và đạo đức tốt nhất. Mẹ là người mạnh mẽ và kiên nhẫn, luôn đứng vững giữa những khó khăn và thách thức của cuộc sống. Mẹ là nguồn động lực và nguồn cảm hứng lớn nhất của tôi. Mẹ là người luôn nấu những món ăn ngon và thơm ngon cho gia đình. Mỗi bữa cơm của mẹ đều mang đến sự ấm áp và hạnh phúc cho tôi. Mẹ là người luôn đồng hành và ủng hộ tôi trong mọi quyết định và lựa chọn của tôi. Mẹ là người tôi luôn có thể tin tưởng và chia sẻ mọi điều trong cuộc sống. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trong gia đình và tôi biết rằng tình yêu và sự quan tâm của mẹ sẽ luôn bên cạnh tôi mãi mãi.

                    ______________HT______________

5 tháng 12 2021

Tham Khảo :

                               Dàn ý 

 

I. Mở bài

Giới thiệu chung về đối tượng miêu tả

Ai về với Vũng Tàu thân thương, sẽ đều bị cuốn hút bởi những bãi biển trải dài đẹp như tranh. Biển Vũng Tàu mang theo gió mát, sóng nhẹ, nước xanh, để người ta khi về còn nhớ mãi không quên. Trong các bãi biển ở Vũng Tàu, bãi Thuỳ Vân để lại cho em một dấu ấn đậm nét hơn cả.
II. Thân bài
a. Giới thiệu chung về cảnh biển Vũng Tàu và bãi Thuỳ Vân

Vũng Tàu là một thành phố lớn, cách thành phố Hồ Chí Minh khoảng 100kmNgười ta biết đến Vũng Tàu với những bãi biển xanh rì rào sóng, cát trắng nắng vàng đẹp như mơ.Ở Vũng Tàu, có các bãi tắm nổi tiếng như bãi Tầm Dương, bãi Thuỳ Vân, bãi Dứa, biển Hồ Cốc hay bãi Vọng Nguyệt. Mỗi vùng biển đều có một vẻ đẹp khác nhau, nhưng bãi Thuỳ Vân được người ta nhắc đến nhiều hơn cả.Bãi Thuỳ Vân nằm ở phía Đông Nam Vũng Tàu, kéo dài từ chân núi Nhỏ đầu ngã 3 đường Thuỳ Vân và Phan Chu Trinh đến Chí Linh.Bãi biển dài khoảng 10km, nằm tựa lưng vào những đồi cát trắng và rừng phi lao ngút ngàn, được mệnh danh là một trong những bãi biển đẹp nhất Việt Nam.Mùa hè năm nay, em mới có cơ hội được đến với Vũng Tàu và bãi biển Thuỳ Vân.

b. Cảnh sắc và không khí trên bãi biển

Vừa chạy dọc hết con đường lớn, em đã ngửi thấy mùi nồng nồng của gió biển đâu đây.Bước xuống xe, một làn gió nhẹ lướt qua, em đưa người hít trọn bầu không khí ấy.Thời tiết ở đây không gay gắt như trong thành phố. Nắng vẫn vàng, nhưng là màu vàng ươm nhảu nhót trên bờ cát.Hơi biển lành lạnh xua tan đi không khí ngột ngạt, biển phả vào đất liền một luồng mát rượi.Em nhẹ đặt chân bước đi trên bờ cát trắng. Cát thật mềm mại và mịn màng, bàn chân như được thư giãn hết mức có thể.Xuống gần đến nơi, em mới thấy nước biển thật xanh và trong quá. Dường như có thể nhìn thấy những chú cá nhỏ bơi tung tăng.Bãi Thuỳ Vân nổi tiếng với những rặng phi lao ngút ngàn trở thành cả một rừng dương. Cây cối càng làm không khí ở đây trở nên yên bình và xanh ngát hơn.Nước biển mát rượi, thấm vào da thịt làm xua tan đi những mệt mỏi nơi thành phố.Trên kia là những căn nhà sàn nhỏ xinh để du khách nghỉ ngơi, những dọc đường đầy hoa làm tăng thêm vẻ thơ mộng cho bãi biển.

c. Con người trên bãi biển

Vì cảnh sắc và không khí đều tuyệt đẹp, nên du khách kéo đến đây rất đông.Dưới biển, người người nô nức đắm mình xuống dòng nước để cảm nhận sự mát lành.Trên bờ, trẻ con thả điêu, xây lâu đài cát, chạy nhảy nô đùa thật vui vẻ.Khuôn mặt ai cũng rạng rỡ sự tươi vui thoả mãn, như được trút bỏ tất cả mọi lo âu mệt mỏi của cuộc sống.Khi phố lên đèn cũng là lúc những hoạt động vui chơi giải trí diễn ra. Những quán ăn tấp nập người ra vào, những người trượt patin, đi xe đạp đôi cứ thế dạo quanh cả thành phố xinh đẹp.Biển đem lại cho con người sức sống mới mẻ như vậy.

d. Cảm nghĩ của riêng em về biển

Với em, biển vừa là người mẹ ấm áp nhân hậu, vừa là đứa em nhí nhảnh tươi vui.Biển cho em được quên đi áp lực học hành, những buồn vui tuổi học trỏ, cho em trở thành trẻ thơ.Rời Vũng Tàu, lòng em vẫn có chút bồi hồi lưu luyến, vẫn muốn hưởng thụ vitamin biển ấy.

III. Kết bài

Nêu suy nghĩ của em

Nhớ về Vũng Tàu, là nhớ về những kí ức đẹp nhất của em. Em càng yêu biển hơn, càng muốn trở thành một đứa con của biển. Nhất định, sẽ có ngày em trở về vùng biển thân yêu này, để một lần này được đắm chìm vào những cảm xúc đắm say.

 

5 tháng 12 2021

Tham khảo

Mẹ thiên nhiên luôn ban tặng cho trần gian những cảnh đẹp hùng vĩ làm say đắm lòng người. Với những ai đã từng đặt chân lên thành phố biển Vũng Tàu, thả mình vào khung cảnh tuyệt diệu lúc bình minh nơi đây chắc hẳn sẽ không thể nào quên.

Trời tờ mờ sáng, không khí còn se se lạnh. Cái lạnh không se sắt, hao gầy như gió heo may mùa thu. Gió biển buổi sớm mát rượi, thổi mát tâm hồn, xua đi bao nỗi lo toan, mệt nhọc hàng ngày. Gió khẽ lay động hàng phi lao ven bờ nghe xào xạc, những giọt sương đêm vẫn còn đọng lại trên chiếc lá xanh mướt, long lanh như hạt ngọc. Mở ra trước mắt là một vùng trời nước rộng lớn mênh mông mang trọn một màu xanh biếc. Từng đợt sóng bạc đầu gối nhau như những dải lụa trắng mềm mại bao bọc lấy biển mẹ bao dung. Tiếng sóng vỗ rì rào ngân lên khúc trường ca bất tận.

 

Rồi vừng Đông xuất hiện những tia nắng đầu tiên. Ông mặt trời như một quả cầu lửa vĩ đại cứ thế đội biển mà nhô lên, nở nụ cười phúc hậu, rạng rỡ, ban phát những ánh sáng diệu kỳ cho trần gian, xua đi cái lạnh lẽo, tăm tối của màn đêm. Cả đất trời như khoác trên mình chiếc áo mới. Bờ cát trắng được tô hồng. Nắng vỡ òa trong gió nâng cả bầu trời lên cao. Nắng trải dài trên sóng nước như dát vàng, dát bạc. Nắng nhảy nhót, đùa nghịch để chào đón một ngày mới đang đến thật gần. Nước thủy triều dâng cao hơn, xô vào bờ tưới tắm cho bãi cát. Phải chăng vì lưu luyến con người quê hương, Tổ quốc mà cát đã lưu giữ bước chân trần đi qua. Những hạt cát nhỏ li ti như viên pha lê được những người đi ngắm bình minh trên biển xây thành tòa lâu đài lộng lẫy, lung linh. Không gian được dệt lên bởi một điệu xanh. Xanh lam của trời, xanh ngọc của nước, xanh mơn mởn của những hàng cây và sắc xanh tràn đầy sức sống trong tâm hồn con người. Trên nền trời, từng đàn hải âu trắng muốt đang bay lượn, thỉnh thoảng chao liệng xuống sát mặt nước như để tìm kiếm thứ gì đó. Cảnh biển lúc này giống như một bức tranh thủy mặc mà Mẹ thiên nhiên đã hào phóng vẽ nên.

Không gian vốn im lặng, bỗng chốc bị xua tan bởi tiếng nói, tiếng cười đùa vui vẻ của ngư dân vùng biển và của du khách may mắn được tận mắt chứng kiến vẻ đẹp tuyệt bích của thiên nhiên. Bình minh lên cũng là lúc đoàn thuyền ra khơi đánh cá trở về. Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã, phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang. Những cánh buồm vút cao, thon thả, rướn thân trắng để thâu góp gió, đưa thuyền cập bến. Sự vui mừng, rạng rỡ không thể giấu nổi trên gương mặt những người dân làng chài, những gương mặt đã sạm đi vì dãi dầu mưa nắng. Nụ cười đó thấm đẫm chất mồ hôi mặn và cả cái mặn mòi của biển cả. Họ vui sướng vì những đứa con của quê hương đã trở về an toàn với cá bạc đầy khoang. Họ thầm cảm ơn biển mẹ bao dung đã luôn yêu thương, che chở, nuôi lớn con người.

Thật tự hào khi biển đảo Việt Nam ta luôn chứa đựng những điều tuyệt vời. Nhưng ngày nay, vùng biển đang dần trở nên ô nhiễm do bị khai phá quá mức. Mỗi chúng ta, mỗi công dân của đất nước này hãy cùng chung tay bảo vệ biển đảo quê hương, để khi bình minh lên là một ngày ý nghĩa và đáng sống bắt đầu.

17 tháng 2 2022

Tham khảo: 

Bác Hà sống ở cạnh nhà em là một người lao động trí óc.

Bác ấy là một giáo viên dạy văn ở trường cấp ba trong thành phố. Đến nay, bác đã cống hiến được gần mười lăm năm trong nghề. Ngày nào, bác cũng đến trường, thực hiện nghĩa vụ trồng người. Để có những giờ dạy hay như thế ở lớp, bác Hà đã không ngừng nghỉ trau dồi kinh nghiệm, kiến thức của mình. Tuy đã là giáo viên lâu năm, nhưng bác rất chịu khó cập nhật thêm các thông tin, kĩ năng máy tính để hỗ trợ việc dạy học. Chính vì cái tâm và tài năng của mình, bác Hà được các học sinh và phụ huynh vô cùng yêu quý, kính trọng.

Không chỉ thế, bác Hà còn là một người hàng xóm tuyệt vời. Bác ấy luôn thân thiện với mọi người. Các hoạt động chung như dọn dẹp, trang trí vào các dịp lễ, bác luôn năng nổ tham gia. Điều đó khiến mọi người càng thêm yêu mến bác hơn.

Càng được tiếp xúc, em càng yêu quý bác Hà. Mong rằng sau này em cũng có thể trở thành một giáo viên tuyệt vời như bác.

17 tháng 2 2022

Tham khảo:

Bác Hà sống ở cạnh nhà em là một người lao động trí óc.

Bác ấy là một giáo viên dạy văn ở trường cấp ba trong thành phố. Đến nay, bác đã cống hiến được gần mười lăm năm trong nghề. Ngày nào, bác cũng đến trường, thực hiện nghĩa vụ trồng người. Để có những giờ dạy hay như thế ở lớp, bác Hà đã không ngừng nghỉ trau dồi kinh nghiệm, kiến thức của mình. Tuy đã là giáo viên lâu năm, nhưng bác rất chịu khó cập nhật thêm các thông tin, kĩ năng máy tính để hỗ trợ việc dạy học. Chính vì cái tâm và tài năng của mình, bác Hà được các học sinh và phụ huynh vô cùng yêu quý, kính trọng.

21 tháng 3 2022

thế chắc ko có đâu bn

21 tháng 3 2022

tại sao lại không có