K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

   Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo đã để lại trong lòng em tình cảm khó quên.

   Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh đầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chào cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. Bải giảng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn thẳng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.

   Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp, xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đặt ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến của các bạn. Giữa giờ học căng thẳng, cô kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.

   Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em

6 tháng 5 2018

Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo đã để lại trong lòng em tình cảm khó quên.

   Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh đầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chào cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. Bải giảng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn thẳng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.

   Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp, xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đặt ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến của các bạn. Giữa giờ học căng thẳng, cô kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.

   Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.

17 tháng 9 2019

1.“Đêm nay trăng sáng hơn gương

Trời trong, gió mát, bé ngồi ngẩn ngơ

Bé ngồi bé ngắm ông trăng

Mỉm cười hỏi mẹ trăng sao lại tròn?

Mẹ cười và bảo bé rằng

Trăng tròn vì độ trung thu đến rồi!

Mẹ ơi có phải trung thu

Bé được phá cỗ, xem lân hội rằm

Mẹ nhìn mắt bé tròn xoe

Gật đầu khẽ nói đúng rồi con yêu

Bé vui bé thích trung thu

Được mẹ cho bánh, được chơi lồng đèn”

2.

“Trái hồng phô má đỏ hây

Bưởi đào ướp nắng treo ngay trước nhà

Long lanh sao sáng Ngân Hà

Xuống chơi cùng bé trong nhà ngoài sân

Rừng xa sư tử, kỳ lân

Cùng về với bé kết thân bạn hiền

Dưới ao cá chéo cùng lên

Góp vui mở hội rước đèn đêm trăng

Trái na mở mắt tròn căng

Chuối cười phô cả hàm răng rực vàng”

Bài 1 :
Ai mà ko khỏi bỡ ngỡ khi lần đến trường ? Những ngày đó chắc hẳn ai cũng nhớ . Nhưng khi được sự động viên , cổ vũ thì cảm giác đó nó sẽ biến mất . Và em đã được 1 cô giáo làm điều đó . Cô là người em luôn kính trọng . Cô đã giúp đỡ em trong những ngày đầu tiên . Cô dạy em cách cầm bút và viết những nét chữ đầu tiên , dạy em cách làm người , đối nhân xử thế . Đó là kỉ niệm mà em không bao giờ quên được .

Bài 2 :

Đêm nay là trung thu  

Trăng chiếu sáng vằng vặc  

Em ngồi bên cửa sổ 

Ngắm trăng rồi ngắm sao .

1 tháng 6 2020

Tham khảo:

Em đã được biết về Bác Hồ qua những bài hát, bài thơ, bài văn và những câu chuyện mà ông nội kể. Nhưng chủ nhật tuần trước em qua nhà bạn và được nhìn thấy tấm ảnh bác hồ rất to treo trên tường.

Bác Hồ trong tâm trí em vẫn luôn là một người hiền từ, có mái tóc bạc phơ, chòm râu trắng xóa, ánh mắt biết nói và nụ cười rất tươi. Ai cũng yêu quý Bác, cho dù Bác đã ra đi mãi mãi nhưng trong trái tim mỗi con người Việt nam đêu luôn nhớ tới vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc này.

Trong bức ảnh chụp bác hồ ngồi bên một chiếc bàn gỗ, và đang chăm chú viết một cái gì đó vào quyển vở đã cũ màu. Bức ảnh được chụp trực diện, đầu bác hơi cúi xuống quyển sổ và chăm chú ghi chép. Bức ảnh có gam màu đen trắng, vì đây là gam màu chủ đạo của thời bác đang sinh sống. Bác mặc một bộ đồ màu xanh áo lính, đây hình như là đồng phục theo bác suốt nhiều năm trời. Bác ngồi nghiêm túc vào chiếc bàn và mắt chăm chú nhìn vào quyển vở, bàn tay đang ghi chép điều gì đó. Đây có thể là nhật ký của bác, có thể là ghi lại tình hình chiến sự.

Tuy bác đang chăm chú làm việc nhưng em nhận ra nụ cười của bác đang rạng ngời, nét mặt thanh thoát toát lên vẻ hiền hậu. Nhòm râu dài và trắng vừa chạm chiếc bàn. Trán của bác có rất nhiều nếp nhăn, có lẽ bác phải bận rộn nhiều công việc, lo nghĩ cho chuyện quân sự.

Bác đi chiếc dép cao su màu xanh nhạt. Em chợt nhớ đến câu thơ “Chiếc dép cao su chiếc dép Bác Hồ”. Đôi dép này đã cùng bác xông pha bao trận chiến, đi đến nhiều mảnh đất, bước qua bao nhiêu giông bão của đất nước.

Hình ảnh bác hồ hiền hậu, giản dị và gần gũi khiến em cứ muốn nhìn mãi bức ảnh ấy. Bác Hồ trong trái tim em là một người vĩ đại. 

Ảnh Bác Hồ lớp em được treo trang trọng phiá trên tấm bảng, dưới lá Quốc kì nền đỏ sao vàng. Trong ảnh, Bác Hồ có mái tóc bạc phơ và bộ râu hơi dài, trông như một ông tiên. Da Bác hồng hào. Vầng trán của Bác cao lộ rõ vẻ thông minh. Càng nhìn ảnh Bác, em càng quyết tâm thực hiện năm điều Bác Hồ dạy để xứng đáng là cháu ngoan của Bác.

8 tháng 5 2018

“Khi thầy viết bảng

Bụi phấn rơi rơi

Có hạt bụi nào

Rơi trên bục giảng

Có hạt bụi nào

Vương trên tóc thầy…”

   Không phải ngẫu nhiên mà người ta dành rất nhiều lời ca, tiếng hát cho những người thầy, người cô đến như vậy. Bởi thầy cô chính là những người dạy bảo, dìu dắt chúng ta thành người. Trong suốt mấy năm học qua, tôi được học rất nhiều thầy cô, nhưng người cô mà em yêu quý nhất chính là cô Giang – cô giáo chủ nhiệm năm lớp bốn.

Cô Giang còn rất trẻ, cô mới gần ba mươi tuổi. Dáng người cô thanh mảnh cân đối nên khi khoác trên mình tà áo dài truyền thống, trông cô vô cùng xinh đẹp và duyên dáng. Bộ áo dài của cô lại rất hợp với làn da trắng hồng và mái tóc đen dài suôn mượt, óng ả. Gương mặt tròn tròn của cô được điểm một chiếc má lúm dễ thương. Dưới vầng trán đầy đặn là đôi mắt bồ câu long lanh như hai hạt huyền, lúc nào cũng ánh lên sự trìu mến. Nhưng khi chúng em chưa vâng lời, đôi mắt cô lại đượm buồn khó tả. Cô có chiếc mũi cao cùng khóe miệng nhỏ nhắn. Đôi môi cô hồng hào, chúm chím như một nụ hoa bé nhỏ luôn rạng rỡ. Khi “nụ hoa” này hé nở sẽ để lộ ra hàm rang trắng ngần, đều tăm tắp.

Đôi tay cô thon nhỏ, mềm mại đưa những nét phấn ngay ngắn, tròn trịa trên chiếc bảng đen. Cô đã giảng cho chúng em nghe biết bao điều lí thú và hữu ích. Giọng cô vang mà êm dịu, ấm áp. Cô là một người vừa nghiêm khắc, vừa hiền hậu. Khi giảng bài, cô cẩn thận giảng giải để cho chúng em hiểu thật kĩ bài học đó. Cô luôn theo sát tình hình học tập của từng bạn để chúng em học tập hiệu quả nhất. Có lần, thi kiểm tra giữa học kì, bài văn em viết rất kém. Em rất buồn về kết quả đó, cô đã giảng giải, hướng dẫn em viết lại một bài hoàn chỉnh hơn. Từ đó, em rất thích học tập làm văn và cũng đã biết cách viết một bài văn hay.

   Thầm cảm ơn cô Giang – người cô đã đồng hành cùng chúng em suốt năm học lớp bốn. Sau này, dù năm tháng qua đi, chúng em sẽ xa mái trường, xa thầy cô, bè bạn nhưng hình ảnh cô Giang xinh đẹp, dịu hiền sẽ mãi khắc ghi trong trái tim em.

Tk cho mk nhé

8 tháng 5 2018

Trong suốt những năm tháng học dưới mái trường mến yêu, người mà em kính mến nhất đó là cô Thanh. Đó là người đã mang lại cho em những tình cảm cao quý của một người cô giáo đối với học sinh.

Em còn nhớ rõ, năm em học lớp hai, ngày đầu tiên cô Thanh bước vào lớp với dáng vẻ rất hiền hậu. Cô còn trẻ lắm, dáng cô thanh mảnh, nhỏ nhắn và rất dễ thương. Cô rất thương yêu học sinh. Ngày nắng cũng như ngày mưa, cô chưa bao giờ đi dạy trễ hoặc nghỉ dạy ngày nào. Cô luôn dịu dàng với học sinh nhưng rất nghiêm túc trong giảng dạy. Những giờ ra chơi, nếu có bạn nào không hiểu bài, cô ân cần ở lại lớp giảng cho từng bạn. Những bạn nam hay đùa nghịch, phá phách cô nhẹ nhàng nhắc nhở. Cô thường lấy những mẩu chuyện vui, có ích để giáo dục chúng em. Bạn nào có lỗi cô chỉ khuyên răn chứ không hề la mắng. Còn bạn nào học yếu cô luôn quan tâm đặc biệt để bạn ấy tiến bộ hơn. Vì thế chúng em ai cũng yêu quý cô, xem cô như người mẹ thứ hai của mình.

Em còn nhớ có một hôm, khi học xong tiết cuối bỗng nhiên em bị sốt, người nóng ran. Cô đã không ngại đường xa chở em về nhà, báo cho mẹ em biết bệnh tình của em. Sau đó em nghỉ học mấy ngày để bình phục do bị sốt siêu vi. Dù không đi học những bữa nào cô cũng đến thăm em và phân công các bạn thay phiên chép bài cho em. Chỗ nào em không hiểu cô sẽ giảng lại tường tận. Bạn nào có hoàn cảnh gia đình khó khăn cô cũng giúp đỡ, có khi còn đóng tiền học phí dùm cho một bạn trong lớp có hoàn cảnh mồ côi ba mẹ ở với bà ngoại. Trong lớp ai cũng quý mến cô, ngày Nhà giáo Việt Nam chúng em tặng quà cho cô cô chỉ cười bảo: “Món quà quý nhất với cô đó là kết quả học tập thật giỏi của các em đó!” Ngoài việc dạy kiến thức ở trường, cô còn dạy cho chúng em kĩ năng múa hát.

Giờ đây, tuy đã xa cô nhưng em vẫn nhớ mãi từng nụ cười, ánh mắt, giọng nói dịu dàng của cô. Cô đã truyền cho em một tấm lòng nhân hậu, dạy em biết cách yêu thương và quan tâm đến mọi người, tin yêu cuộc đời. Em tự hứa với lòng sẽ học thật giỏi để cho cô vui lòng, trở thành con ngoan, trò giỏi và một người có ích cho xã hội. Cô là tấm gương sáng để học sinh chúng em noi theo.

19 tháng 4 2017

- Em sẽ bảo là em ko có chìa khóa hoặc từ chối đợi để đến lúc bố mẹ về

- Em sẽ chờ đến lúc người hàng xóm về

- Em sẽ lấy hộ bác hàng xóm

- Em sẽ báo cho mọi người xung quanh để kịp thời dập lửa

4 tháng 11 2017

-em sẽ xin lỗi họ vì không thể mở cửa được

-em sẽ chờ người hàng xóm về rồi sang xin lại

-em sẽ thu quần áo giúp họ

-em sẽ báo cho mọi người và gọi 114 để kịp thời dập lửa

14 tháng 11 2021

Giup mk di ma pls 

7 tháng 2 2021

là 42 nhé

hok tốt.

29 tháng 12 2015

      Gọi số học sinh của trường đó là a (học sinh , a là số tự nhiên)

          Vì số học sinh đó khi xếp theo hàng 18,20,21 thì đều thừa 2 em nên a -2 sẽ chia hết cho 18,20,21 

                       vậy a-2 thuộc BC(18,20,21)

ta có ; 18=2x3^2                                       21=3x7

          20=5x2^2

BCNN(18,20,21)=2^2 x 3^2 x5x7=1260

a-2 thuộc B(1260)= 0,1260,2530,...

mà số học sinh nhỏ hơn 2000 em nên số học sinh đó là 1260 em