Khi mẹ ốm , nhà thơ Trần Đăng Khoa đã :
Ngâm thơ kể chuyện rôi thì múa ca
Rồi con diền kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo
Còn em, em đã chăm sóc mẹ ốm như thế nào ? Hãy kể lại .
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo ạ
1Thể thơ : lục bát
2.
-Nội dung : Bài thơ Mẹ ốm đã làm nổi bật cái sự hi sinh của mẹ , tình mẫu tử vô cùng thiêng lieng cao cả. bên cạnh đó còn làm nổi bật cái tình yêu thương của em bé dành cho mẹ .
3.
-BPTT : Liệt kê
-"Ngâm thơ, kể chuyện rồi thì múa ca"
-> Làm cho câu thơ thêm sinh động, hấp dẫn . Làm nổi bật tình yêu thương của em bé dành cho người mẹ của mình.
Câu 1. Đoạn trích là lời của người con.
PTBDC: Biểu cảm
Câu 2. Những gian lao, vất vả, nhọc nhằn của người mẹ.
Câu 3. BPTT: So sách
Câu 4.
- Tình yêu thương sâu sắc của bạn nhỏ đối mẹ, thể hiện lòng biết ơn đối với mẹ.
- Sự hy sinh, tình mẫu tử thiêng liêng của người mẹ dành cho con
Câu 1:
Đoạn trích là lời của con.
PTBĐ biểu cảm
Câu 2: tả ý nghĩ của con về những khó nhọc trong cuộc đời của người mẹ cũng như bộc lộ tình yêu thương mẹ thiết tha.
Câu 3:
Liệt kê: ngày ăn ngon miệng, đêm năm ngủ say
Hoán dụ: mẹ là đất nước, tháng ngày
Câu 4 : Nội dung chính : Thể hiện tinh cảm mẫu tử vô cùng thiêng liêng và cao cả, nói về cả cuộc đời mẹ hi sinh vì con thì bây giờ con sẽ đền đáp và bày tỏ lòng kính thành của con cho mẹ vì bấy lâu kia mẹ đã hi sinh và vất vả vì con rất nhiều
Chiều hôm qua, trên đường đón em đi học về thì trời bỗng đổ cơn mưa rất to, mẹ em nhanh chóng đỗ xe vào lề đường và lấy áo mưa mặc cho em.
Thấy mẹ không mặc áo mưa em hỏi: sao mẹ không mặc áo mưa? Em cười dịu dàng trả lời: Mẹ quên ở cơ quan rồi con à, nhưng không sao đâu đi đoạn nữa là về đến nhà rồi con à. Nói vậy, em tiếp tục phóng xe về nhà, chừng 5 phút sau đã về đến nhà, nhưng cơn mưa to như trút nước khiến mẹ em ướt sũng từ đầu đến chân. Mẹ nhanh bế em và nhà rồi bỏ áo mưa ra cho em. Lúc đó, em đã thấy môi mẹ tím lại, bàn tay đã sun lại vì lạnh, hơn nữa mẹ còn hắt hơi nữa chứ. Thấy vậy, em lo lắng bảo mẹ thay quần áo đi không lạnh ạ.
Vậy là tối hôm đó ăn cơm xong, bố em thấy mẹ mặt đỏ bừng bừng thì liền bảo là mẹ bị sốt rồi. Nghe vậy, em nhanh nhẹn lên phòng lấy cái cặp nhiệt độ điện tử mà mẹ hay dùng mỗi khi em sốt để đưa bố kiểm tra nhiệt độ. Quả đúng như bố nói, mẹ em đã bị sốt đến 39 độ 5. Bố em nhanh chóng lấy nước ấm và khăn mặt chờm cho mẹ em rồi nhanh chóng ra ngoài hiệu thuốc mua. Em ngồi trông mẹ nằm thiếp đi mà nước mắt em cứ chảy. Thấy khăn trên trán mẹ đã khô, em lấy ra đi giặt rồi lau mặt mũi, chân tay mẹ xong lại tiếp tục đắp lên chán cho mẹ hạ sốt. Thấy vậy, mẹ xoa đầu khen em ngoan ngoãn. em bảo rất tự hào về em vì đã biết quan tâm chăm sóc người khác.
Sáng hôm sau, em đã thấy mẹ tươi tỉnh hẳn, bên cạnh mẹ là ông bà nội ngoại sang thăm mẹ em từ khi nào em chẳng hay. Nghe mẹ kể lại chuyện em chăm sóc mẹ bị ốm, ông bà đều xoa đầu và khen em rất ngoan. Vậy là cả nhà ngồi nói chuyện vừa ăn sáng rất vui vẻ.