Mọi người giúp em với:
Hãy viết 1 đoạn văn tả lại một cây có nhiều kỉ niệm với em (khoảng 10 câu)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Kỉ niệm cùng mẹ mà em nhớ nhất là những ngày thuở còn bé, được mẹ đưa đi chợ quê. Lúc ấy, mẹ vẫn còn đi một chiếc xe đạp cũ, có lót miếng đệm nhỏ ở yên sau. Em sẽ được mẹ bế lên ngồi trên miếng đệm ấy, ngồi thật chắc chắn rồi mẹ mới đạp xe. Cảnh vật ven đường đến chợ ngày nào cũng đi qua, nhưng lần nào em cũng ngắm nhìn thật thích thú. Đó là cảnh những cô chú đi chợ về, các bạn nhỏ theo mẹ đến chợ, những xe máy chở hàng phóng thật nhanh. Đến chợ, em sẽ ngồi ở một quầy hàng, chờ mẹ vào mua đồ. Những món đồ hàng lúc ấy còn ít mẫu mã, nhưng vẫn rất hấp dẫn. Mấy cái kẹo nhỏ cứ như vẫy tay chào em, khiến em nhìn chăm chú mãi. Hôm nào được mẹ mua cho chiếc kẹo đó, thì em có thể vui suốt cả ngày. Kỉ niệm ấy tuy giản đơn, cũng chẳng có gì đặc biệt, nhưng em vẫn nhớ mãi không bao giờ quên.
Câu có nhiều vị ngữ: Đó là cảnh những cô chú đi chợ về, các bạn nhỏ theo mẹ đến chợ, những xe máy chở hàng phóng thật nhanh.Câu có hình ảnh nhân hóa: Mấy cái kẹo nhỏ cứ như vẫy tay chào em, khiến em nhìn chăm chú mãi.Những sóng nước xô nhau chạy nhảy vui mắt. Ông mặt trời sau ngọn núi xa xa đang vươn mình thức giấc. Tôi cùng gia đình bác ngắm bình minh, ngắm từng đoàn thuyền nô nức trở về sau một buổi đêm ra khơi. Nước biển trong xanh. Cát vàng thơm mùi sớm mai, mùi của hương nồng nàn và mang theo hơi mằn mặn của biển cả. Những cành dừa dọc bờ biển đu mình trong gió. Cây nào cây nấy ngả nghiêng như người thiếu nữ duyên dáng. Tiếng cười nói vang lên rộn rã. Không gian biển xanh bao la làm lòng tôi thấy thư thái, rộng mở hơn bao giờ hết. Tôi yêu, tôi sẽ nhớ mãi về tháng ngày vô tư, vô lo và vui vẻ hòa mình cùng mênh mang sóng nước.
Bài tham khảo:
Hè đến, tôi được ra nhà bác ở biển Diêm Điền chơi. Đó là kỉ niệm không bao giờ tôi có thể quên. Nhà bác nằm cạnh biển, ồn ã, tươi vui. Tôi đã vô cùng sung sướng khi đứng trước không gian bao la. Sóng biển vỗ vào bờ. Những sóng nước xô nhau chạy nhảy vui mắt. Ông mặt trời sau ngọn núi xa xa đang vươn mình thức giấc. Tôi cùng gia đình bác ngắm bình minh, ngắm từng đoàn thuyền nô nức trở về sau một buổi đêm ra khơi. Nước biển trong xanh. Cát vàng thơm mùi sớm mai, mùi của hương nồng nàn và mang theo hơi mằn mặn của biển cả. Những cành dừa dọc bờ biển đu mình trong gió. Cây nào cây nấy ngả nghiêng như người thiếu nữ duyên dáng. Tiếng cười nói vang lên rộn rã. Không gian biển xanh bao la làm lòng tôi thấy thư thái, rộng mở hơn bao giờ hết. Tôi yêu, tôi sẽ nhớ mãi về tháng ngày vô tư, vô lo và vui vẻ hòa mình cùng mênh mang sóng nước.
Chú thích:
- Nhân hóa: in đậm
- Câu có nhiều vị ngữ: gạch chân.
Mở đoạn:
- Giới thiệu người mẹ của mình.
Thân đoạn:
Làm rõ các ý sau:
- Tả mẹ:
+ dáng người mẹ như thế nào,
+ làn da mái tóc mẹ ra sao,
+ lời nói hành động của mẹ thường ngày như thế nào
-> từ đó nói lên tính cách của mẹ, mẹ là người phụ nữ như thế nào (theo suy nghĩ của mình)
+ điều mà mình thích nhất ở mẹ là gì?
--> Nêu lên cảm xúc, tình cảm mình dành cho mẹ.
- Giới thiệu hoàn cảnh, địa điểm, thời gian xảy ra kỉ niệm của mình với mẹ (ví dụ: một buổi đi bán hàng cùng mẹ)
- Tả bầu trời, khung cảnh lúc đó (Nhân hóa)
- Kể việc mẹ làm: sắp đồ, bán đồ,....
- Kể việc mình giúp mẹ những gì,....
- Nêu lên suy nghĩ của mình sau khi xong việc:
+ Cảm thấy mệt mỏi,....
- Nêu lên tình cảm dành cho mẹ:
+ Em càng thấy thương mẹ hơn, sẽ cố gắng học hành chăm chỉ sau này cho mẹ cuộc sống vui vẻ hạnh phúc không phải làm việc cực nhọc như vậy. (câu có nhiều vị ngữ)
+ .....
Kết đoạn:
- Khẳng định lại câu chuyện: đó là kỉ niệm sâu sắc nhất đời em,...
- Khẳng định lại tình cảm của mình dành cho mẹ.
- Gửi lời nhắn nhủ đến mọi người rằng nên yêu thương mẹ như thế nào qua đoạn văn.
☕T.Lam
refer
Ngày còn bé, em thường theo anh hai trốn ngủ trưa để ra sau hè chơi. Sau hè nhà em là một dòng sông tươi mát, với hàng dừa đứng soi mình xuống mặt nước. Những trưa hè nóng nực, chờ bố mẹ ngủ say, em và anh sẽ cùng nhau ra đó để tắm mát. Chúng em lội từng bước xuống sông để cảm nhận rõ cái sự mát rượi của làn nước, rồi mới ngụp lặn hết cả cơ thể xuống dòng sông. Cảm giác tự do vẫy vùng dưới làn nước trong xanh ấy dù là bãi biển đẹp đến thế nào cũng không mang lại được. Tắm mát xong, chúng em cùng nhau lên bờ, nằm dưới bóng mát của cây dừa, thủ thỉ tâm sự cùng nhau. Những cơn gió trưa mát rượi thổi từ sông lên, vỗ về đưa chúng em vào giấc ngủ. Để buổi chiều tỉnh dậy, chúng em lại tíu tít vui chơi dưới dòng sông yêu quý.
Buổi trưa tuổi thơ của tôi luôn gắn liền với hình ảnh của mẹ nấu cơm trong căn bếp nhỏ. Mỗi khi mùi thơm của cơm nóng lan tỏa khắp nhà, tôi lại nhớ về một kỉ niệm đáng nhớ. Đó là lần tôi và anh trai chơi trốn tìm trong những cánh đồng lúa ngập tràn ánh nắng mặt trời. Khi mẹ gọi tên chúng tôi để trở về, tôi đã nói một câu cầu khiến: "Chỉ còn một chút nữa thôi, mẹ ơi!". Mẹ cười và chờ đợi chúng tôi trở về, trong khi tôi và anh trai cùng nhau chạy như bay trên những hàng lúa xanh mướt. Kỉ niệm ấy luôn là một phần đẹp nhất trong buổi trưa tuổi thơ của tôi, nơi mà tình yêu và niềm vui tràn đầy.
Những buổi trưa tuổi thơ tôi là những kỷ niệm đáng nhớ. Một trong những lần đó là khi gia đình tôi tổ chức buổi picnic trên bãi biển vào một buổi trưa nắng đẹp. Cả gia đình cùng nhau tham gia trò chơi trên bãi cát và xây lâu đài cát thật cao. Những người trong gia đình tôi cười nhiệt tình khi ai đó phá hủy lâu đài của ai đó khác. Bữa trưa với bữa mì bánh mì thịt ngon lành và nước trái cây mát lành là một món quà thật tuyệt vời. Tung tăng chơi đùa dưới ánh nắng mặt trời và cảm nhận hơi thở của biển, tất cả những điều đó gợi lại một kỉ niệm về buổi trưa đáng nhớ. Tôi luôn hoài niệm về những buổi trưa đáng nhớ của mình. Chúng ta cũng đã có những kỷ niệm không thể nào quên được!
Nhà bà ngoại ở đầu làng Hạ, cạnh hồ sen rộng hơn ba mẫu. Tháng ba, mặt hồ như được phủ một màu xanh biếc của lá sen. Có lá nằm bồng bềnh trên mặt nước, có lá nhô cao như chiếc lọng xanh, cuống lá có nhiều gai. Đầu tháng tư, sen nở hoa. Sen hồng và sen trắng nở xoè to như cái bát, phô nhị vàng thơm ngào ngạt. Đi qua hồ sen, em cảm thấy lâng lâng, chiếc túi sách như mang hương sen đến lớp. Đầm sen này đã có rất nhiều kỉ niệm với em. Em đã có lần cheof thuyền ra giữa đầm để hái sen cùng chị Ngọc. Chị Ngọc biết bơi còn em thì không biết bơi. Khi chèo ra chỗ sâu, em cố với bông hoa sen hồng đang nở thì bỗng trượt tay ngã xuống đầm. Chị Ngọc cố với lấy tay em vừa bám vào mạn thuyền. Một lúc sau, hai chị em cũng đã lên được thuyền. Chị Ngọc thì mừng vì em không sao, còn em thì được 1 phen hú hồn. Sợ chết khiếp đi được. Chắc đầm sen cũng đang cười em rằng: '' Tham thì cho chết ''
Bạn tả giúp mình đoạn văn tả cây phượng hay bàng đi. Hu hu