Viết đoạn văn nói về cách làm nước chanh
Ai lm nhanh mik tick nhanh
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cuối năm học vừa qua, em được nhận phần thưởng Học sinh xuất sắc. Thầy cô và bạn bè khen ngợi nhưng cũng chính những lời khen ấy lại làm cho em xấu hổ vô cùng. Chuyện là thế này:
Em vốn là học sinh giỏi Toán. Bài kiểm tra nào em cũng đạt điểm 9, điểm 10. Mỗi lần thầy yêu cầu xướng điểm, em trả lời rất rành rọt trước sự thán phục của bạn bè trong lớp. Một hôm, trong giờ ôn tập, em chủ quan không học bài cũ. Theo thường lệ, thầy giáo gọi học sinh lên bảng. Em đã có điểm kiểm tra miệng nên tin chắc là thầy sẽ chẳng gọi đến mình. Vì vậy em ung dung ngồi ngắm trời qua khung cửa sổ và tưởng tượng đến trận đá bóng chiều nay giữa đội lớp em với lớp 6B.
Nhưng một chuyện bất ngờ xảy ra. Thầy giáo yêu cầu cả lớp lấy giấy ra làm bài. Biết làm sao bây giờ? Mọi khi làm bài một tiết, thầy thường báo trước. Còn hôm nay, sao lại thế này? Đây đó trong lớp nổi lên tiếng xì xào thắc mắc của một số bạn. Em ngơ ngác nhìn quanh một lượt. Bạn Hoa ngồi cạnh huých cùi tay vào sườn, nhắc nhở: Kìa, chép đề đi chứ!
Em có cảm giác là tiết kiểm tra như kéo dài vô tận. Em loay hoay viết rồi lại xóa. Vì mất bình tĩnh nên đầu óc cứ rối tinh lên. Thời gian đã hết, em nộp bài mà lòng cứ thắc thỏm, lo âu.
Tuần sau, thầy giáo trả bài. Như mọi lần, em nhận bài từ tay thầy để phát cho các bạn. Liếc qua bài mình, thấy bị điểm 3, tim em thắt lại. Em không để cho ai kịp nhìn thấy và cố giữ nét mặt thản nhiên, vẻ mặt ấy che giấu bao nhiêu bối rối trong lòng. Thật là chuyện chưa từng có. Ăn nói làm sao với thầy, với bạn, với bố mẹ bây giờ? Em quay cuồng lo nghĩ và bất chợt nảy ra một ý…
Thầy giáo gọi điểm vào sổ. Đến tên em, em bình tĩnh xướng to: Tám ạ! Thầy gọi tiếp bạn khác. Em thở phào nhẹ nhõm và tự nhủ chắc thầy giáo sẽ không để ý vì có gần chục bài bị điểm kém cơ mà!
Để xóa sạch mọi dấu vết, tối hôm ấy em làm lại bài rồi lấy bút đỏ ghi điểm 8 theo nét chữ của thầy. Ngày qua ngày, cứ nghĩ đến lúc thầy giáo yêu cầu xem lại bài mà em lạnh cả người. May sao, mọi chuyện rồi cũng trôi qua và tưởng chừng em đã quên bẵng chuyện ấy.
Cuối năm, em đạt danh hiệu Học sinh xuất sắc. Những tràng vỗ tay, những lời khen ngợi chân thành, vẻ hài lòng và tự hào của cha mẹ… Tất cả những điều ấy vô tình khơi dậy sự day dứt và xấu hổ trong em. Em không xứng đáng. Em muốn nói lên sự thật xấu xa ấy nhưng không đủ can đảm.
Thời gian đã đẩy lùi mọi chuyện vào dĩ vãng nhưng nỗi ân hận vẫn còn nguyên đó. Giờ em kể lại chuyện này mà lòng chưa hết day dứt. Mong thầy cô, cha mẹ và các bạn tha thứ cho em. Em hứa không bao giờ mắc lỗi lầm đó nữa.
Tôi và Lan học chung với nhau hồi năm ngoái. 2 chúng tôi được giáo viên chủ nhiệm xếp cho ngồi cạnh bên nhau. Cả 2 chúng tôi chơi với nhau cũng khá hợp nhau về tính tình. Một ngày nọ, tôi phát hiện số tiền mà mẹ cho để đóng tiền cho cô chủ nhiệm đã không cánh mà bay. Tôi lo sợ,tôi không biết mình đã làm mất khi nào nữa. Và rồi tôi nghi ngờ Lan cũng chỉ bởi vì Lan ngồi cạnh bên tôi. Tôi tỏ vẻ nghi ngờ ra mặt, tôi không nói chuyện với nhau trong suốt buổi học hôm đó. Tôi biết rằng Lan cũng biết được điều mà tôi đang suy nghĩ trong đầu, Lan định nói với tôi điều gì đó, thế nhưng tôi không cho Lan cơ hội để giải thích. Sau buổi học, tôi về nhà và nhận ra rằng mình đã để số tiền đó trong hộc tủ bàn học mà quên đem theo. Lúc đó tôi giận bản thân mình lắm! Tôi tự hỏi : "Tại sao mình lại có thể nghi ngờ Lan chứ? Mình có làm cho Lan bị tổn thương hay không? Liệu Lan có giận mình không?" Rất nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu tôi suốt ngày hôm đó. Sáng hôm sau, tôi không dám đi đến trường. Tôi không biết là mình làm sao để đối mặt với Lan nữa. Và rồi tôi quyết định sẽ xin lỗi Lan. Mẹ chở tôi đến trường, tôi và Lan gặp nhau ở cổng trường. Tôi xấu hổ bước đến bên Lan và nói: "Lan, cho mình xin lỗi chuyện ngày hôm qua nhé!". Lan mỉm cười nhìn tôi rồi nói: "Không sao đâu. Chuyện hôm qua mình quên rồi". Trái với những suy nghĩ trong đầu của tôi: "Chắc Lan sẽ giận mình lắm!" Thế nhưng không. Lan tỏ ra vui vẻ và đã tha thứ cho tôi. Vậy mà tôi thấy giận bản thân mình lắm. Kể từ đó, tôi luôn dặn mình phải suy nghĩ cho thật kĩ trước khi làm 1 việc gì đó để không vướng phải sai lầm như lần đó nữa.
My name is Long and I’m a Vietnamese. I am twenty-four years old. I live in Ho Chi Minh city in the south of Vietnam.
I have a big family with six people. I have two sisters and a brother. My sisters are older and my brother is younger than me. My father is a teacher at a secondary school. He has worked for 35 years in the field and he is my biggest role model in life. My mother is a housewife. She is nice and she is really good at cooking. I love my family so much.
I’m a generous and easy-going person but when it comes to work I’m a competitive perfectionist. I’m also an optimis and outgoing person so I have many friends and other social relationships. I enjoy reading, writing and doing math. I decided to become a Civil Engineer because I have always been fascinated by bridges, buildings, and skyscrapers. A degree in Civil Engineering enables me to achieve my goals and also gives me an opportunity to make a difference in the community.
Five years from now, I want to become a project manager of a construction project. As a project manager, my primary goals are managing people, set budgets, and making decisions of all kinds. I also want to speak English fluently so I can work with people from different countries.
chúc bn hk giỏi ^_^
bạn ơi, sinh nhật của bạn có lẽ khác bọn mik nên bạn phải tự làm đi chứ
have a big family which gives me the biggest love. My parents have three children, and we also live with our grandparents. Both of my parents are out for work to make sure we have a comfortable life. My father works at the office, and my mother works at the bank. They usually leave early in the morning without having breakfast at home, and my grandmother is the one who cooks for me and my siblings. Our grandparents are still young and very healthy; they take care of us pretty well when our parents are busy. I go to school by my own bike, and my grandfather takes care of my two little brothers. My favorite time of the day is dinner time, because the whole family will all gather after a long day. Seven people with seven stories about their days make the atmosphere become very warm and happy. I know my parents work very hard, so I try my best to become a good daughter and sister. I usually help with the chores, cooking, and looking after my little brothers. I love my family a lot, and I will try harder to keep our happiness lasts forever.
As a traditional family in Vietnam, I have a big one. My family has 5 members, including Mom, Dad, Grandma, sister, and me. My mom’s name is Giang. She has long hair and black eyes. She is a teacher. My Dad’s name is Trung. He is tall and very strong. His job is doctor. For me, my mom is the most beautiful woman, and my dad is the most wonderful man. And my grandma’s name is Tam. She is 95 years old, and next 5 years, we will organize the 100th longevity wishing ceremony, and I look forward to taking part in this ceremony. Besides, another woman who I love so much is my sister. Her name is Linh. She is 26 years old, and she is a beautiful woman Mom. Now, she is living in Ha Noi capital, because of her jobs. I really love my family, and I hope that we are always together anyway.
TK CHO MIK NHÉ
Các bạn học sinh KHÔNG ĐƯỢC đăng các câu hỏi không liên quan đến Toán, Tiếng Việt và Ngữ Văn hoặc Tiếng Anh, và KHÔNG ĐƯA các câu hỏi linh tinh gây nhiễu diễn đàn. OLM có thể áp dụng các biện pháp như trừ điểm, thậm chí khóa vĩnh viễn tài khoản của bạn nếu vi phạm nội quy nhiều lần.
Mỗi thành viên được gửi tối đa 5 câu hỏi trong 1 ngày
Các câu hỏi không liên quan đến Toán, Tiếng Việt và Ngữ Văn hoặc Tiếng Anh, các bạn có thể gửi lên trang web h.vnđể được giải đáp tốt hơn.
Ở lớp,em đang theo đuổi một chàng trai tên Dũng.Em đã thầm yêu anh ấy được hơn hai năm rồi.Anh ấy cũng có vẻ rung động nhưng hai bên chưa giám tỏ tình vì sợ cả lớp lại bàn ra tán vào.
Anh ấy quả thật rất xinh trai,có đến giáo viên còn hết lời khen ngợi.Đặc biệt khi anh ấy mặc bộ quần áo đen trắng trông thấy thôi đã khiến em đỏ mặt.Em và anh ấy rất có duyên.Nào là ngồi chung bàn,chung họ,cùng là chủ tịch và phó chủ tịch của lớp,thường xuyên gặp mặt nhau.Thường lén nhìn nhau thật lâu ,....Đêm đêm mơ tưởng lại hình ảnh của anh và mong sao gặp lại.
Tham khảo đoạn văn cỉa mình nha bạn ^^
London is especially famous for its graveyards, parks and monuments. Highgate Cemetery is currently the repository for the remains of Karl Marx, Sir Ralph Richardson and Alexander Litvinenko. The Litvinenko plot is readily recognisable at night because, uncannily, a family of glowworms have made it their home. Hyde Park, which is contiguous to Kensington Gardens, was the site of the Great Exhibition of 1851 (where a Crystal Palace was erected to depict the brittleness of the monarchy). As if to reinforce Donne's message that "sceptre and crown must tumble down and in the dust be equal made with the poor crooked scythe and spade", Hyde Park currently houses the Princess Diana Memorial, a living echo of the most vulnerable woman since Mariah Carey. In March 2009, the former Blue Peter presenter, Konnie Huq, is due to ignite the "Eternal Flame" (currently under construction in the Diana garden) as a tribute to the late Princess. There have already been pledges from Tibetan activist groups that they will not disrupt the ceremony. The late Jim Morrison is to travel over from Pere Lachaise cemetery to join Konnie to sing "Come on Baby, Light my Fire".
- Take 4 good sized lemons
- Cut in half and use a knife to remove the pips
- Squeeze the juice from them.
- If you want 'juicy bits' squeeze a half lemon or two and scrape the bits that protrude. Remember less is more.
- Add 600ml boiling water and 100g sugar and stir. Allow to cool.
- Add another 400ml water and chill before serving.
- The easy way to remember this is that 100g sugar makes 1 litre of lemonade. Either add sugar or more water to taste and enjoy!
Material
120ml sugar syrup
Lemon juice 60ml
Water filter 240ml
Note: Look at the above ratio you will find is: 1 part lemon juice: 2 parts syrup sugar: 4 parts water filter.
How to mix lemon juice:
Step 1: Sugar syrup: Add 1: 1 sugar and water to the small pot, boil until the sugar dissolves, turn off the stove, let cool. This sugar syrup can be used to make a variety of other drinks, so you can make a bottle, when the phase is very convenient.
Step 2: Squeeze the lime juice: Choose a lemon with a thin crust, it will gain more juice. Before cutting the lemon to squeeze, you take the hand slightly rolled lemon a few times to squeeze easier, more lemon juice and another important thing is not the oil in the shell and into the juice will cause His lemon juice is bitter.
Step 3: Pour the lemon juice, syrup and water into the cup and stir. Tasting at this time you will find quite bold. Add ice to a time to cool lemon juice, melted ice will fit.