Là người chứng kiến câu chuyện của 5 ông thầy bói trong truyện Thầy bói xem.voi. Em hãy kể lại câu chuyện
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trần Vân mk từng can thiệp và ngăn các bn trong lp mk khỏi đánh nhau nhưng lại bị đấm may mà vô lưng nen mk nghĩ 5 ông này cx "giết" lun khi mk vào ngăn cản ahihi
Qua câu chuyện về 5 ông thầy bói mù, truyện ngụ ngôn Thầy bói xem voi đã mang đến những bài học sâu sắc về cách nhìn nhận, ứng xử của con người: - Để đánh giá đúng bản chất của sự vật, hiện tượng cần có những quan sát toàn diện, đánh giá trên cơ sở cái tổng thể, không lấy cái bộ phận, đơn lẻ hay những nhận thức mang tính chủ quan, hạn chế để đánh giá cái toàn thể. - Cần thận trọng trước những lời đánh giá, nhận xét để tránh những sai lầm. Để đánh giá sự vật, hiện tượng cần kết hợp giữa nhiều yếu tố: Nghe, nhìn, cảm nhận tránh những kết luận vội vàng, phiến diện, chủ quan. - Cần học cách lắng nghe, tôn trọng ý kiến người khác, vừa lắng nghe, vừa học hỏi kết hợp với những hiểu biết của bản thân thì những lợi nhận định, đánh giá cũng sẽ chi tiết, đầy đủ và chính xác nhất. Khi biết lắng nghe ý kiến của người khác chúng ta không chỉ tiếp thu được những điều bổ ích mà chúng ta còn duy trì được những mối quan hệ hoà hảo, tốt đẹp.
hôm nay ế khách , lại rủ 4 ông thấy bói ở đầu làng lại tan gẫu cho vui .Có 1 ông hỏi hình thù con voi như thế nao , tui và 3 người còn lại cũng ko biết . Vừa may, có gánh xiếc voi mới đi qua , thế là chúng tôi góp tiền lại biếu cho người quản voi . Tui và bốn người còn lại đi xem con voi . Tui ko biết như thế nào nhưng chúng tôi ko ai cùng có ý đúng
1 ông bảo rằng : Con voi nosun sun như con đĩa .
tui mới cãi lại rằng : Nó sừng sững như cái cột đình
ông thứ 2 mới nói : Đâu có , nó chần chẫn như cái đòn càn
ông thư s chữi rằng : Nói bậy , nó bè bè như cái quạt thóc
ông cuối cùng chữi rằng : Mấy ông nói sai quá , con voi nó tun tủn như cí chỗi sễ cùn
Cuối cùng ai cũng ko chịu ai nên cả 5 chúng tôi nhảy ra đánh nhau còn chuyện còn lại thì tôi ko biết nữa
Tôi vốn làm nghề xem bói đã lâu nhưng chưa có tiếng tăm gì mấy nên không đắt khách cho lắm. Cùng đồng môn với tôi là bốn anh thầy bói cũng mù như tôi. Một cái chợ nhỏ mà có tới năm ông thầy bói nên đã ế lại càng ế.
Hôm ấy, nhân buổi ế hàng, chúng tôi họp lại nói chuyện gẫu với nhau. Thấy tôi phàn nàn không biết hình thù con voi nó như thế nào, các thầy cũng nhao nhao có ý kiến. Đang thảo luận rôm rả, bỗng nghe có người nói có voi đi qua. Năm ông thầy bói chúng tôi chung tiền biếu người quản tượng, xin cho voi đứng lại để cùng xem.
Thế rồi chúng tôi không ai chịu ai. Không kiềm chế được mới xông vào đánh nhau sứt đầu mẻ trán. Đến khi người đi chợ chạy lại can ngăn chúng tôi mới dừng lại.
Bây giờ tôi nghĩ lại càng thêm xấu hổ. Hoá ra tất cả chúng tôi đều sai cả. Chúng tôi mỗi người chỉ sờ một bộ phận của voi nhưng đã dám khẳng định đó là voi. Vòi, chân, tai, ngà, đuôi đúng là của voi thật nhưng đó mới chỉ là một bộ phận riêng lẻ, chưa phải là cả con voi. Giá như lúc đó chúng tôi tỉnh táo, bình tĩnh lắng nghe ý kiến của nhau, hỏi người quản tượng thì đâu đến nỗi xấu hổ và đau đớn như lúc này. Thật là một bài học nhớ mãi.
Tôi là một chú voi già trong đoàn xiếc ở kinh thành. Ngày nọ, ông chả đưa chúng tôi về một làng quê để biểu diễn. Ở đây, có lẽ người ta chưa từng thấy anh em họ hàng của tôi bao giờ nên nhắc đến voi ai cũng háo hức. Vé bán một buổi sáng mà đã hết veo!
Buổi chiều hôm ấy, cậu bé giúp việc đưa tôi ra đồng ăn cỏ, lúc trở về, cậu lại dắt tôi ra chợ để mua đồ. Đang đi, trên đường có năm ông thầy bói già cứ đùn đẩy nhau điều gì không rõ. Bác bán rau nói với cậu bé đi cùng tôi: "Này cháu! Năm ông thầv bói muốn cháu dừng con voi lại để họ xem nó thế nào có được không?". Cậu bé nhìn tôi như muốn hỏi ý kiến, thấy tôi huơ vòi cậu bèn vui vẻ nhận lời. Thú thực, tôi thấy xúc động vì tấm lòng của người dân nơi đây dành cho mình. Bởi vậy, ai nỡ từ chối đề nghị như thế của những người già, họ lại bị mù nữa cơ chứ. Thật tội nghiệp quá!
Tôi dừng lại, năm ông thầy bói theo lời hướng dẫn của cậu bé đi cùng, để gậy lại gần tôi. Năm người bọn họ, người ôm chân tôi, người xoa vòi tôi, người sờ tai tôi, người lại vuốt ngà tôi, người thứ năm thì cứ vỗ tay bồm bộp vào bụng tôi! Tôi thấy nhột lắm nhưng gắng nín nhịn chiều họ. Đột nhiên, ông sờ vòi nói to:
- Ôi chao! Tôi tưởng con voi thế nào! Hoá ra nó sun sun như con đỉa.
Ông sờ ngà tiếp lời:
- Ông nhầm rồi! Nó chần chẫn như cái đòn càn.
Ông thầy sờ tai không chịu nhường:
- Ai bảo thế! Nó hò hè như cái quạt thóc.
- Nhầm! Nhầm hết. Nó như cái cột đình - Thầy sờ chân quát to!
Thầy sờ đuôi giơ gậy lên như sẵn sàng đánh nhau với ai:
- Bốn ông sao ngốc nghếch thế! Nó lun tủn như cái chổi sể cùn!
"Như con đỉa!", "Như cột đình!", "Như đòn càn",... Năm ông ỏm tỏi với nhau, mặt ai cũng đỏ gay gắt. Cậu bé đi cùng hốt hoảng đẩy mấy ông thầy kì lạ kia ra. Còn tôi lúng túng tìm cách thoát ra khỏi đám đông đang xúm xít lại xem.
Một buổi sáng đẹp, tôi dạo ra đường đi mua vài thứ lặt vặt cho năm học tới, bỗng đang đi gặp một ông thầy bói , hình như ông ấy đi đâu mà đi dọc lối vỉa hè như muốn lân la sang nhà ông thầy bói khác, vẻ mặt chán nản, tôi đoán rằng hôm nay ế nên qua nhà ông thầy khác tán gẫu. Tôi chạy tới, chào hỏi lễ phép :
- Cháu chào thầy bói ạ !
Thầy bói đáp lại :
- Ừ, cháu ngoan lắm, mà cháu đi đâu thế ?
- Dạ, cháu đi mua mấy món đồ nhỏ cho năm học tới đây ạ. Hôm nay thầy bói đi đâu thế ạ ?
Thầy bói trả lời lại câu hỏi của tôi :
- Thầy đang đi qua nhà bạn chơi, hôm nay ế quá .
Một tiếng thở dài nặng nề. Thấy gần đến nhà, tôi bèn kết thúc cuộc gặp gỡ :
- Vậy ạ, bây giờ cháu cũng phải qua bên kia đường mua đồ, cháu tạm biệt thầy bói !
- Ừ, con qua đường cẩn thận nghen !
Nói rồi, tôi chạy vụt đi.
Bạn tham khảo nha, mình không chắc là chính xác tại mình không cóp mạng. Với lại ... mình lớp 5, không phải lớp 6.Hì hì
Khi đang trên đường đến nhà bạn Lan để học nhóm, em thấy có năm ông thầy bói đang đánh, xô xát nhau. Nhìn kĩ lại em mới để ý cả năm ông thầy này đều bị mù. Em nói to:" Các thầy đừng đánh nhau nữa, có chuyện gì thế ạ?" Thế nhưng các ông vẫn giằng co nhau. Có mấy bác ở gần nghe em hỏi mới kể chuyện cho em nghe. Sau khi hiểu rõ câu chuyện, em bật cười vì cách nhận thức của 5 ông thầy bói này, em mới nói to lần nữa:" Các ông đang đánh nhau chuyện con voi đúng ko ạ? Để cháu nói cho nghe con voi nó như thế nào." Vừa nghe xong, năm ông thầy bói dừng tay lại ngay, hỏi lại em:" Thế hình thù con voi thế nào?" Em vội giảng giải cho các ông biết các ông đều nhận xét đúng các bộ phần mà mik đc sờ nhưng chưa đúng vs hình thù của voi do mỗi ông chỉ sờ mỗi bộ phận của nó, do vậy, cả năm ông đều nhận xét hình thù voi sai. Em cx khyên năm ông thầy bói này không nên chủ quan trong nhận thức, khi đưa ra ý kiến cần lắng nghe, và phải mềm mỏng khi đưa ra ý kiến. Đặc biệt khi nhận xét một sự vật cần xem xét vật một cách toàn diện. Năm ông thầy bói nghe xong liền im bặt, ko ai nói một câu nào. Và sau đó, em rời đi để đến nhà Lan. Qua câu chuyện của năm ông thầy bói, em cx rút ra đc bài hok cuộc sống cho bản thân.
( Tự làm, bn có thể tham khảo)
Tôi là 1 người quản voi, một hôm đi qua một ngôi làng nọ gặp năm ông thầy bói
thầy thì đông, người xem thì ít nên thầy chẳng mấy khi bận rộn.
Một hôm nhân buổi hàng họ ế ẩm, các thầy rủ nhau về sớm. Đi đường thầy nào cũng phàn nàn, từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ chưa biết hình thù con voi nó thế nào. Về tới gốc đa đầu làng, đang ngồi tán gẫu, bỗng các thầy nghe người đi chợ về kháo nhau có con voi đi qua. Băn khoăn một lúc, các thầy bàn nhau góp tiền chi viên quản tượng để được một lần xem con voi nó thế nào.
Khi voi đứng lại, năm thầy đều tiến lại gần. Thầy thì sờ vòi, thầy thì sờ ngà, thầy lại sờ chân, thầy lại sờ đuôi. Được một lúc, năm thầy ngồi lại bàn tán với nhau.
Thầy sờ vòi nhanh nhảu nói trước :
Ôi giời ! Tưởng con voi nó thế nào, hóa ra nó sun sun như con đỉa.
Thầy nói sai bét rồi, thầy sờ ngà lên tiếng.
Nó chần chẫn như cái đòn càn
Thầy sờ ta đứng ngay cạnh vội tiếp lời.
Các thầy nói thế nào ấy chứ, tôi thấy nó bè bè như cái quạt thóc.
Các thầy nói đều không đúng cả ! Thầy sờ chân đứng chống gậy vuốt râu.
Tôi thấy nó sùng sững như cái cột đình.
Thôi các thầy đừng cãi nhau nữa ! Thầy sờ đuôi vội can.
Thực tế nó tun tủn như cái chổi sể cùn.
Thế là kể từ đó đi đâu các thầy cũng bị ngưởi ta chế giễu : Đến đánh giá một con vật còn không đúng thì bói toán ai dám tin. Thế là từ đó dân gian mới có thành ngữ « thầy bói xem voi » để chỉ những kẻ xem xét sự vật hiện tượng nhưng chỉ nhìn từ một phía mà thôi.
hok tốt
kể như SGK