cỏ cây hoa lá trong bài đéo ngang được miêu tả bằng phép lắp động từ __________gợi nên khung cảnh thiên nhiên_______
điền vào chỗ trống giúp mình vs bạn nào thấy trả lời nhanh giúp mình nhé mình đang bận;-;
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo ạ!
Thế là một năm bận rộn đã qua đi, để lại cho ta bao cảm giác mới lạ và không khí se lạnh vào ngày đầu tiên của năm mới. Vậy là mùa xuân đã đến với nhiều điều tuyệt vời mới lại đang chờ đón.
Thời tiết tuy vẫn còn se lạnh nhưng bầu trời lại hửng lên, mang theo hơi ấm của mùa xuân.Nhìn ra cửa sổ, bầu trời đã chuyển sang màu xanh dịu không còn xám xịt như cả mùa đông dài,những cô mây, cậu mây bồng bềnh như những que kẹo bông đang chơi đùa với gió nhẹ.
Ông mặt trời sáng tỏ chiếu những tia nắng vàng ấm áp, mượt mà xuống mặt đất. Hai bên đường,hàng cây trơ trụi lá trong suốt mùa đông không còn nữa, thay vào đó là hàng cây với biết bao chồi non mơn mởn đang nhú lên.Những chú chim họa mi chuyền cành hót líu lo như muốn chào đón nàng tiên mùa xuân.
Khu phố em ở đã được quét dọn và sơn mới. Phố cũng vui vẻ,hãnh diện khi có bộ cánh mới đón tết. Nhà nào cũng treo những lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới. Không khí phấn khởi, náo nức chuẩn bị đón tết bao chùm khắp không gian. Mọi vật đều thay đổi.
Ai cũng hân hoan và vui vẻ, gạt bỏ những âu lo, bộn bề trong năm. Không còn vẻ mặt đăm chiêu hay những tiếng gắt gỏng. Ra đường mọi người cùng chúc nhau năm mới may mắn, bình an, vạn sự như ý. Tất cả trở nên tình cảm hơn. Trẻ em được bố mẹ mừng tuổi và mua quần áo mới, trông đứa nào cũng đẹp, cũng xinh. Những tiếng nô đùa,reo hò làm không khí ngày xuân thêm tưng bừng.Những cửa hàng bánh,mứt chật kín người.Những cành hoa đào,mai được bày bán khắp phố. Mọi người tấp nập đi sắm tết.
Ngày xuân làm mọi người thêm gần nhau hơn, làm cho không khí thêm náo nhiệt, nhộn nhịp. Những người đi xa trở về quê hương, nhà nào cũng sum họp bên nhau đông đủ. Và những sớm mùa xuân tinh khôi, căng tràn nhựa sống là một trong những điều tuyệt diệu nhất của quê em khiến em yêu mến
Đây bạn nhé! Cho bài văn tham khảo đấy! Đừng chép giống y chang nha!
Như thường lệ, hôm nay em dậy sớm để tập thể dục cũng là để ngắm nhìn một ngày mới bắt đầu trên quê hương tươi đẹp của mình.
Trời tờ mờ sáng, vạn vật còn đang say giấc nồng. Cả không gian chìm trong khoảng không yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ nghe thấy đâu đây tiếng lách cách dọn hàng ăn sáng của mấy cô, mấy bà. Thế rồi thành phố bắt đầu thay đổi màu sắc trong bước chuyển mình huyền ảo của rạng đông. Giây phút kì diệu đã đến. Những tia nắng hình rẻ quạt màu vàng óng ánh xuyên thủng lớp mây dày xốp. Cả đất trời cựa mình tỉnh dậy trong làn gió sớm trong lành, mát rượi sau một giấc ngủ dài. Hàng cây ven đường lá ướt hơi sương, lấp lánh dưới ánh bình minh. Những chú chim nghịch ngợm, chuyền từ cành nọ sang cành kia, hót ríu rít như tấu lên bản hòa ca cho ngày mới. Ve cũng bắt đầu ngân vang trong vòm lá xanh như nhắc nhở các cô cậu học trò hãy thức dậy sớm để ôn tập hè. Trong vườn, những giọt sương đêm còn đọng lại trên cánh hoa, long lanh như viên ngọc mà tạo hóa đã bỏ quên. Ong bướm tụ hội về đây mỗi lúc một nhiều, chăm chỉ kiếm mật để làm cống hiến cho đời. Nắng mỗi lúc một rực rỡ như rót vàng rót mật xuống trần gian, nhảy nhót trên những tòa nhà cao tầng khiến chúng trở nên đẹp đẽ lạ thường.
Trên đường, từng đoàn xe tải, xe lam, ba-gác, honda…chở hàng hóa, thực phẩm tỏa về các chợ. Gương mặt ai cũng vui cưởi rạng rỡ, mong ước một ngày mới buôn may bán đắt. Tiếng động cơ ồn ào, tiếng động cơ lanh lảnh, khuấy động khắp không gian. Cùng với đó là tiếng rao lảnh lót của những bán quà sáng ngân dài dọc phố: “Bánh mì ba lan đây”. Người dân bắt đầu sửa soạn đi làm, khiến không gian càng trở nên náo nhiệt và tràn đầy màu sắc. Sắc xanh dịu nhẹ đồng phục của các cô chú, các bác công nhân hòa với màu xanh đậm trên áo các chú công an, sắc xanh đỏ tím vàng của các em bé theo mẹ ra chợ. Tất cả tạo nên một bức tranh quen thuộc của thành phố lúc sớm mai.
Nhịp điệu thôi thúc, hối hả của cuộc sống công nghiệp hóa ở một thành phố cuốn hút mọi người vào guồng quay. Gương mặt ai cũng tràn đầy một niềm phấn chấn, mong ước và tin tưởng vào một tương lai tươi sáng. Nhìn thấy thành phố đang từng lúc chuyển mình mới mẻ hơn, em càng cảm thấy yêu sao những khoảnh khắc tươi đẹp của nó, đặc biệt là một ngày mới đang lên.
1.Các từ ''nằm, nắm chặt, bay'' vừa gợi tả lí tưởng chiến đấu cao đẹp, vừa thể hiện sự hi sinh thanh thản của người anh hùng dám xả thân vì đất nước quê hương. ''Lúa thơm mùi sữa'' của quê hương như đang ôm ấp, ru một giấc ngủ ngon cho Lượm.
+dũng cảm:làm người đưa thư cho chiến dịch khi còn rất nhỏ,dám vuttj qua mặt trận đang chiến đấu quyết liệt
+yêu nước:dù đã hi sinh nhưng lượm vẫn còn sống mãi trong lòng tác giả và nhân dân VN
+hồn nhiên,yêu đời,lạc quan:không sợ chết,mặc cho cảnh máu chảy đầu rơi chú vẫn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình
2.
+dũng cảm:làm người đưa thư cho chiến dịch khi còn rất nhỏ,dám vuttj qua mặt trận đang chiến đấu quyết liệt
+yêu nước:dù đã hi sinh nhưng lượm vẫn còn sống mãi trong lòng tác giả và nhân dân VN
+hồn nhiên,yêu đời,lạc quan:không sợ chết,mặc cho cảnh máu chảy đầu rơi chú vẫn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình
TK
Mỗi lần về quê, từ xa em đã được nhìn thấy hình dáng hàng dừa xanh ngát, đung đưa trong gió. Nhìn hình ảnh ấy, em luôn thấy xúc động vô ngần.
Hàng dừa được người dân nơi đây trồng dọc theo bờ sông, dẫn lối đi vào trong làng. Cây dừa rất cao, vượt qua mọi tầng lá xanh của cây cối trong làng. Tàu dừa to, gồm nhiều nhánh lá nhỏ dài, như mái tóc đương xanh của người thiếu nữ xuân thì. Từng trái dừa lủng lẳng dưới tán lá, chứa bao dòng nước ngọt thanh - thứ nước mà những đứa trẻ luôn khao khát hơn bất kì loại nước ngọt nào.
Cây dừa gắn bó, cống hiến vô tư cho cuộc sống của người dân quê em. Người dân cũng vì thế mà tỉ mẩn, không để phí hoài dù chỉ một nhánh lá. Nước dừa, cùi dừa để ăn, uống trực tiếp, rồi con làm thành đủ thứ món ngon như mứt dừa, kẹo dừa hay đem kho với thịt. Lá dừa để tạo màu cho bánh kẹo, để gói bánh, hay phơi khô cả tàu lá lợp mái nhà. Rồi thân, vỏ, lá dừa khô có thể dùng để đun bếp. Những đứa trẻ ngày ngày chơi đùa dưới bóng mát của cây dừa, thi nhau leo lên đến ngọn cây, sung sướng ngắm nhìn thế giới bên ngoài làng quê.
Em rất yêu quý cây dừa. Đối với em cây dừa cũng như một người bạn thân thiết. Dù đi xa nơi đâu, em vẫn luôn nhớ về hình dáng cao lớn, trầm lặng ấy.
Nhắc đến loài cây gợi nhớ tuổi học trò, bên cạnh cây phượng với sắc hoa đỏ thắm, không thể không nhắc đến bằng lăng với màu tím biếc thủy chung.
Bằng lăng là một loài cây thuộc họ cây gỗ. Thân cây không to lắm, một vòng tay em ôm cũng xuể. Thân cây màu nâu thẫm, nổi lên những vết sần nhuốm màu năm tháng. Cách mặt đất chừng một mét thân cây chia ra làm nhiều nhánh. Trong từng nhánh ấy lại tiếp tục chia ra thành những nhánh nhỏ vươn mình lên cao cùng với những chiếc lá xanh đón ánh nắng mặt trời. Nhìn từ xa, bằng lăng như một người lực sĩ khổng lồ đang vươn mình trong nắng và gió, mang sức mạnh phi thường.
Cây bằng lăng có nhiều tán lá xum xuê. Hè về cây tỏa bóng mát khắp các con đường. Lá cây hình bầu dục tròn ở gốc và nhọn ngắn ở chóp. Lá to thì bằng bàn tay người lớn, lá nhỏ nhìn giống như lá vối trồng trong vườn. Lá bằng lăng thường dài, rất nhẵn. Mùa xuân, lá có màu xanh biếc ở hai mặt. Khi những dàn đồng ca ve sầu cất lên khúc hát mùa hạ, lá cây thay đổi mình, chuyển sang màu xanh thẫm, dày dặn. Mặt dưới của chiếc lá có những đường gân xanh chia nhánh kéo dài kín chiếc lá nhìn như bộ xương cá.
Hè về, bằng lăng nở hoa tím biếc. Không cháy đỏ rực lửa như hoa phượng hay đài các kiêu sa như các loài hoa khác, hoa bằng lăng ngây thơ ngơ ngác giữa trời chiều. Hoa bằng lăng không nở rộ cùng lúc như nhiều loài hoa khác. Ban đầu chỉ là những nụ hoa bé xíu, lấp ló sau những tán lá xanh như chơi trò trốn tìm. Bất ngờ xuất hiện rồi khoe sắc lung linh như một cô gái dịu hiền, cuối mùa lại chóng bạc màu nhường không gian cho hoa phượng. Vì thế người ta vẫn bảo hoa bằng lăng có vẻ gì yếu đuối, có tính nhường nhịn chứ không mạnh mẽ loài cây “học trò”.
Hoa bằng lăng có sáu cánh, xoăn xoăn ở rìa, cánh mỏng như hoa lục bình vươn mình khoe sắc trong nắng, lớp nọ kế lớp kia, bông nọ tiếp bông kia duyên dáng đến diệu kỳ. Mỗi cành có đến hàng chục bông hoa cho nên người ta thường gọi là cành hoa bằng lăng chứ ít ai gọi bông hoa hay nhành hoa bằng lăng.
Lấp ló sau những cánh hoa là nhụy hoa màu vàng óng, có mùi thơm thoang thoảng, thu hút ong bướm đến vui đùa. Khi hoa bằng lăng rụng thì bằng lăng bắt đầu ra quả. Lúc đầu quả nhỏ xíu, hình tròn, màu xanh thẫm, khi gần về già tự tách ra từng múi. Trong mỗi múi là những cái hạt nhỏ li ti. Những cơn gió mùa hạ xào xạc đến cuốn bay đi hạt bằng lăng rải rác khác mọi miền.
Học trò ai cũng tha thiết với sắc tím biếc thủy chung của hoa bằng lăng. Bằng lăng như gợi về những kỉ niệm mơn man của một thời áo trắng ngây ngô, hồn nhiên, trong sáng.
Hôm nay em vẫn đến trường như mọi ngày, nhưng là trong mùa dịch Covid 19.
Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả tuy có rất nhiều học sinh đến trường, nhưng hôm nay vẫn khác mọi ngày. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dần bật lên. Ba dãy nhà tầng được xếp theo hình chữ L, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như quả bóng khổng lồ. Những tia nắng dìu dịu chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non long lanh như những hạt ngọc. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Các bạn xếp hàng cách nhau 1.5 mét, phải đeo khẩu trangđể phòng dịch. Sau khi xếp thành hàng các bạn sẽ nối tiếp nhau tới chỗ rửa tay sát khuẩn, rồi vào lớp học để cô giáo đo nhiệt đô cơ thể. bạn nào trên 38 độ là phải vô phòng để đc cách ly. Sân trường không còn tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Các bạn cũng không đá cầu, nhảy dây nữa.Giờ đây, chỉ còn tiếng các bạn ngồi trong lớp, yên tĩnh đọc bài. Trên cành phượng, cành xà cừ lúc trước những chú chim sẻ, chim chích bông đua nhau nhảy nhót, cất tiếng hót líu lo, giờ đây chúng cũng im lặng, hoà mình với sự im lặng của sân trường. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Bác cũng buồn lắm chứ, buồn vì sự im lặng của chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được dát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
Em mong sao dịch bệnh nhanh nhanh được đẩy lùi để sân trường được chở về dáng vẻ nhộn nhịp tiếng nói cười của nó hằng ngày.
Học tốt nhé e,
Bầu trời trong lành, mát mẻ. Những lá khô vàng rơi ngáo ngác như những đứa trẻ. Những chiếc lá xào xạc như đang nói chuyện vs nhau vậy.
Mik chỉ nghĩ vậy được thôi, có j mik nhắn bạn thêm nha !
chen - đầy ấn tượng
?? bài đéo ngang là bài z nhở ??