K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 3 2019

Một người bê núi gãy lưng

Hai người bê núi gãy lưng hai người

Nghìn người cũng chạy ra bê

Nghìn người bê núi gãy lưng nghìn người

27 tháng 3 2019

CỦA TÔI HAY KO

CHO TÔI TK CÁI NÀO

15 tháng 2 2019

Mình:Bạn đang mơ gì vậy?

Bạn:Ờ mình mơ về nàng của mình gọi tắt là ny cho nhanh.

ok bạn

15 tháng 2 2019

dạo này có nhìu thơ tặng ny trong Valentine nhỉ

13 tháng 1 2018

a) câu ghép

chủ ngữ:cây chuối,tàu lá

vị ngữ:cũng ngủ,lặng đi như thiếp vào trong nắng

b) câu ghép

c) câu đơn

9 tháng 11 2019

Anh thanh niên mới có hai mươi bảy tuổi, cái tuổi đang hừng hực sức sống và sự bay nhảy. Thế mà, anh đã sống một mình trong suốt bốn năm trên đỉnh Yên Sơn. Trong bốn năm đó, ông họa sĩ và cô gái trẻ là đoàn khách thứ hai đến thăm nhà anh. Như vậy, cái gian khổ nhất đối với anh là phải vượt qua sự cô đơn, vắng vẻ, quanh năm suốt tháng chỉ có một mình trên đỉnh núi cao không một bóng người. Công việc của anh làm âm thầm, lặng lẽ một mình, báo về “ốp” đều đặn những con số để phục vụ sản xuất, chíên đấu. Công việc ấy đòi hỏi phải tỉ mỉ, chính xác, có tính trách nhiệm cao.

9 tháng 11 2019

Mk viết ko có đc hay!Thông cảm

CÓ AI ĐÃ NGHE CHƯA ? : Bài hát: Vô TìnhCa sĩ: Lâm HùngVô tình anh lại được gặp em trong giấc mơLuôn đi bên anh qua bao tháng năm dàiĐi trong thời gian vượt qua bao nỗi buồnMột mình trong tâm tư cô đơn anh lại thầm ướcVô tình anh lại được nhìn em trong nỗi đauCon tim thơ ngây em đâu thấy đâu ngờCơn mơ phù dù mình như chưa quen kiếp nàoRồi lời yêu ta trao cho nhau luôn thề nguyện ướcBên nhau...
Đọc tiếp

CÓ AI ĐÃ NGHE CHƯA ? :

Bài hát: Vô Tình
Ca sĩ: Lâm Hùng
Vô tình anh lại được gặp em trong giấc mơ
Luôn đi bên anh qua bao tháng năm dài
Đi trong thời gian vượt qua bao nỗi buồn
Một mình trong tâm tư cô đơn anh lại thầm ước
Vô tình anh lại được nhìn em trong nỗi đau
Con tim thơ ngây em đâu thấy đâu ngờ
Cơn mơ phù dù mình như chưa quen kiếp nào
Rồi lời yêu ta trao cho nhau luôn thề nguyện ước
Bên nhau kiếp người
Và rồi từng giọt nước mắt ướt đẫm
Trên khoé mi kia vẫn tuôn trào
Vì thời gian qua trong tâm hồn em
Vẫn luôn đau đớn với hoài nghi
Cuộc đời kia đã mang theo
Bao nhiêu cay đắng với nỗi buồn
Để giờ đây ôm bao đau thương chuyện thế gian
Đừng buồn em hỡi
Khi bông hoa ban mai xưa kia vẫn chưa tàn
Cũng là khi ấy trong tâm hồn anh
Như đã quên đi bao buồn đau
Tình yêu ta như ánh ban mai
Đang sáng soi muôn sắc màu
Không gian bao la vô tình tìm thấy
Tình mình trong giấc mơ
Vô tình anh lại được gặp em trong giấc mơ
Luôn đi bên anh qua bao tháng năm dài
Đi trong thời gian vượt qua bao nỗi buồn
Một mình trong tâm tư cô đơn anh lại thầm ước
Vô tình anh lại được nhìn em trong nỗi đau
Con tim thơ ngây em đâu thấy đâu ngờ
Cơn mơ phù dù mình như chưa quen kiếp nào
Rồi lời yêu ta trao cho nhau luôn thề nguyện ước
Bên nhau kiếp người
Và rồi từng giọt nước mắt ướt đẫm
Trên khoé mi kia vẫn tuôn trào
Vì thời gian qua trong tâm hồn em
Vẫn luôn đau đớn với hoài nghi
Cuộc đời kia đã mang theo
Bao nhiêu cay đắng với nỗi buồn
Để giờ đây ôm bao đau thương chuyện thế gian
Đừng buồn em hỡi
Khi bông hoa ban mai xưa kia vẫn chưa tàn
Cũng là khi ấy trong tâm hồn anh
Như đã quên đi bao buồn đau
Tình yêu ta như ánh ban mai
Đang sáng soi muôn sắc màu
Không gian bao la vô tình tìm thấy
Tình mình trong giấc mơ
Và rồi từng giọt nước mắt ướt đẫm
Trên khoé mi kia vẫn tuôn trào
Vì thời gian qua trong tâm hồn em
Vẫn luôn đau đớn với hoài nghi
Cuộc đời kia đã mang theo
Bao nhiêu cay đắng với nỗi buồn
Để giờ đây ôm bao đau thương chuyện thế gian
Đừng buồn em hỡi
Khi bông hoa ban mai xưa kia vẫn chưa tàn
Cũng là khi ấy trong tâm hồn anh
Như đã quên đi bao buồn đau
Tình yêu ta như ánh ban mai
Đang sáng soi muôn sắc màu
Không gian bao la vô tình tìm thấy
Tình mình trong giấc mơ
Không gian bao la vô tình tìm thấy
Tình mình trong giấc mơ

NGHE RỒI THÌ CHO MÌNH NHẬN XÉT NHA

1

NÓ còn có bản khác hay hơn nhiều nhỉ ^.^

Viên Phương (3) Khi con thành đóa hoa thơm Đời mẹ lay lắt chiếc bóng (1) Con nhớ ngày xưa mẹ hát: "Hoa sen lặng lẽ dưới đầm ... Hương bay dịu dàng bát ngát Con đi...chân trời gió lộng Thơm tho không gian, thời gian"... Mẹ về nắng quái chiều hôm (2) Mẹ nghèo như đóa hoa sen (4) Sen đã tàn sau mùa hạ Năm tháng âm thẩm lặng lẽ Mẹ đã lìa xa cõi đời Giọt máu hòa theo dòng lệ Sen tàn rồi sen lại...
Đọc tiếp

Viên Phương (3) Khi con thành đóa hoa thơm Đời mẹ lay lắt chiếc bóng (1) Con nhớ ngày xưa mẹ hát: "Hoa sen lặng lẽ dưới đầm ... Hương bay dịu dàng bát ngát Con đi...chân trời gió lộng Thơm tho không gian, thời gian"... Mẹ về nắng quái chiều hôm (2) Mẹ nghèo như đóa hoa sen (4) Sen đã tàn sau mùa hạ Năm tháng âm thẩm lặng lẽ Mẹ đã lìa xa cõi đời Giọt máu hòa theo dòng lệ Sen tàn rồi sen lại nở Hương đời mẹ ướp cho con Mẹ thành ngôi sao trên trời a. (0,5 điểm) Xác định phương thức biểu đạt chính của bài thơ trên. b. (1 điểm) Chi ra và nêu tác dụng của một biện pháp tu từ có trong hai câu thơ: "Sen đã tàn sau mùa hạ/Mẹ đã lìa xa cõi đời". c. (1,0 điểm) Em hiểu như thế nào về hai câu thơ: "Khi con thành đóa hoa thơm/ Đời mẹ lay lắt chiếc bóng"? d. (1,5 điểm) Từ khổ thơ thứ 2, em cảm nhận được gì về cuộc sống và phẩm chất của người me? (Trình bày khoảng 3-5 dòng)

2
20 tháng 6 2021

Tham khảo

 

Câu 1 biểu cảm

Câu 2 

Nói giảm nói tránh "Mẹ đã lìa xa cõi đời"

 

20 tháng 6 2021

Tham khảo

Câu 3:

Khi con đã thành đóa hoa thơm

Đời mẹ lay lắt chiếc bóng

Hai câu thơ nói về những nhọc nhằn, vất vả của mẹ để con có thể thành công, có thể thành đóa hoa ngát hương đời. Người con lớn lên chính là từ những nhọc nhằn, vất vả của mẹ để rồi mẹ chỉ còn là chiếc bóng lay lắt - gắn với hi sinh và yêu thương vô bờ. Hai câu thơ cũng cho thấy sự kính trọng, sự biết ơn sâu sắc và chua xót của người con khi nghĩ về nhọc nhằn của mẹ. Gợi nhắc mỗi người về lòng biết ơn ,về tình yêu thương dành cho mẹ của mình.

Câu 4:

Ở khổ thơ thứ hai, ta thấy được muôn vàn hi sinh của mẹ. So sánh sự nghèo khó của mẹ với hoa sen, tác giả làm ta thêm thương những tần tảo, nhọc nhằn của người mẹ. Tuy mẹ nghèo khó thế đấy nhưng mẹ mãi yêu thương, mãi dành cho con những điều tốt đẹp, thiêng liêng nhất. Hương đời mẹ ướp cho con là bao hi sinh cao thượng. Tấm lòng người mẹ âm thầm, lặng lẽ mà lớn lao vô cùng, vô tận.

[Em]Dừng lại một chút [C]thôi, người ngủ [D]say anh đang tìm[G] kiếm Chẳng[Em] còn điều gì khó [C]khăn để cản [D]ngăn anh tới bên [G]em! Dù ở [Em]đâu anh cũng sẽ trở[C] về, đừng [D]buồn nhé [G]em Để gặp[Em] được chính[C] em là điều đầu [D]tiên khiến anh trở về [G]nhà [Em]Anh đã cố[C] gắng cất giấu yêu[D] thương,mà sao nước [G]mắt không ngừng [Em]được Em như cơn [C]gió thấp thoáng đâu...
Đọc tiếp

[Em]Dừng lại một chút [C]thôi, người ngủ [D]say anh đang tìm[G] kiếm Chẳng[Em] còn điều gì khó [C]khăn để cản [D]ngăn anh tới bên [G]em! Dù ở [Em]đâu anh cũng sẽ trở[C] về, đừng [D]buồn nhé [G]em Để gặp[Em] được chính[C] em là điều đầu [D]tiên khiến anh trở về [G]nhà [Em]Anh đã cố[C] gắng cất giấu yêu[D] thương,mà sao nước [G]mắt không ngừng [Em]được Em như cơn [C]gió thấp thoáng đâu [D]đây, nỗi nhớ[G] mang em về bên [Em]cạnh Quá khứ ấy[C] rất khó để quên[D] đi, còn[G] nguyên vẹn như lúc trước,[Em] oh…[C] oh oh [DG] Giữa con[Em] đường tìm người mà anh[C] yêu, ký ức [D]quay về trong vô[G] vọng Tự dặn [Em]lòng là mình phải quên[C] đi, (để rồi) càng [D]muốn xóa đi càng in [G]hằn Dừng chân[Em] phía cuối con[C] đường,mà[D] sao anh không thể tìm [G]thấy Dừng[Em] lại[C], dừng[D] lại[G]! [Em]Chậm lại một chút [C]thôi, người ngủ [D]say anh đang tìm[G] kiếm Chẳng[Em] còn điều gì khó [C]khăn để cản [D]ngăn anh tới bên [G]em! Dù ở [Em]đâu anh cũng sẽ trở[C] về, đừng [D]buồn nhé [G]em Để gặp[Em] được chính[C] em là điều đầu [D]tiên khiến anh trở về [G]nhà Rồi bỗng không[Em] gian tĩnh lặng ở nơi[C] anh, ký [D]ức vô tình quay trở[G] lại Chạm vào màn [Em]đêm anh say hay [C]mơ, mà hình [D]bóng em luôn luôn hiện [G]về Chặng[Em] đường phía trước thiếu [C]em, buồn [D]đau em có hiểu [G]thấu Đừng[Em] mà[C], đừng[D] đi[G] …

đó là bài gì??

3
21 tháng 8 2019

không đăng câu hỏi linh tinh

19 tháng 8 2019

BAI J V

thà mỉm cười ns rằng ... mọi thứ đều ổn cả ... còn ổn hơn giải thích cho ai đó ... chuyện j đã xãy ra !!!! - thà im lặng giữa lấy ... NIỀM ĐAU .. còn hơn ns vs nhau ... để ko lau đc nc mắt :((((Đời nhạt nhẽo ... Hay ...Tình người lạnh lẽo ... Nhận đc j ... !? Ngoài 3 chữ \\\"Mất lòng tin\\\" !! Người ta luôn cảm thương nước mắt của công chúa , mak quên rằng phù thủy cx bt đau . Lúc tôi cười...
Đọc tiếp

thà mỉm cười ns rằng ... mọi thứ đều ổn cả ... còn ổn hơn giải thích cho ai đó ... chuyện j đã xãy ra !!!! - thà im lặng giữa lấy ... NIỀM ĐAU .. còn hơn ns vs nhau ... để ko lau đc nc mắt :((((Đời nhạt nhẽo ... Hay ...Tình người lạnh lẽo ... Nhận đc j ... !? Ngoài 3 chữ \\\"Mất lòng tin\\\" !! Người ta luôn cảm thương nước mắt của công chúa , mak quên rằng phù thủy cx bt đau . Lúc tôi cười m.n đều thấy . Khi tôi sầu đc mấy ai hay ? Đôi khi nụ cười là đỉnh cao của GIỌT NƯỚC MẮT . - Người hay cười là người đau khổ ... - Mượn nụ cười để che khuất đau thương ... - Ta vẫn hát khi lòng ta tan nát ... -Ta vẫn cười khi nước mắt ta rơi ... Ngày cười ... Đêm khóc XIN LỖI chỉ có gối và bóng tối ms hiểu đc tôi . Con người thật lạ : * Khóc ... Khi buồn * Cười ... Khi vui * La hét ... Khi tức giận * Nhưng lại im lặng khi nỗi đau QUÁ LỚN . - Tôi thek đấy ! - Buồn đến tự nhiên ... và điên cuồng theo cảm xúc ! - Tôi ko hề hoàn hảo ..! .. Nhưng .. Những thứ tôi trao chưa bao giờ giả tạo !! - Yêu đc thì bỏ đc . - Nhớ đc thì quên đc . - Bắt đầu đc thì kết thúc đc . - Nhưng mak s - Ns đc mak chẳng làm đc . Em làm j còn NƯỚC MẮT . Mak họ cứ thắc mắc \\\" Vì s em hay CƯỜI \\\" Nước mắt CẠN , hạnh phúc VỠ TAN . Và giờ em đã khác

0
THẦN TRỤ TRỜIThuở ấy, chưa có thế gian, cũng như chưa sinh ra muôn vật và loài người. Trời đất chỉ là một vùng hỗn độn, tối tăm và lạnh lẽo. Bỗng nhiên, một vị thần khổng lồ xuất hiện, chân thần cao không thể tả xiết. Thần bước một bước là có thể qua từ vùng này hay từ đỉnh núi này sang đỉnh núi khác.Thần ở trong đám mờ mọt hỗn độn kia không biết từ bao lâu. Bỗng có một lúc, thần...
Đọc tiếp

THẦN TRỤ TRỜI

Thuở ấy, chưa có thế gian, cũng như chưa sinh ra muôn vật và loài người. Trời đất chỉ là một vùng hỗn độn, tối tăm và lạnh lẽo. Bỗng nhiên, một vị thần khổng lồ xuất hiện, chân thần cao không thể tả xiết. Thần bước một bước là có thể qua từ vùng này hay từ đỉnh núi này sang đỉnh núi khác.

Thần ở trong đám mờ mọt hỗn độn kia không biết từ bao lâu. Bỗng có một lúc, thần đứng dậy ngẩng đầu đội trời lên, rồi tự mình đào đất, đập đá, đắp thành một cái cột vừa to vừa cao để chống trời. Hễ cột được thần đắp cao lên chừng nào, thì trời dường như một tấm màn rộng mênh mông được nâng dần lên chừng ấy.

Lủi thủi một mình, thần hì hục vừa đào vừa đắp: chẳng bao lâu, cột đá cứ cao dần, cao dần và đẩy vòm trời lên mãi phía mây xanh mù mịt.

Từ đó, trời đất mới phân đôi. Đất phẳng như cái mâm vuông, trời trùm lên như cái bát úp, chỗ trời đất giáp nhau gọi là chân trời.

Khi trời đã cao và đã khô cứng, không hiểu tại sao thần lại phá tan cột, lấy đá và đất ném tung đi khắp nơi. Mỗi hòn đá văng đi, biến thành một hòn núi hay một hòn đảo, đất tung tóe ra mọi nơi thành gò, thành đống, thành những dãy đồi cao. Vì thế mặt đất ngày nay không bằng phẳng, mà có chỗ lồi chỗ lõm. Chỗ thần đào đất, đào đá mà đắp cột ngày nay thành biển rộng.

Cột trụ trời bây giờ không còn nữa. Sau này, người trần gian thường nói rằng vết tích cột đó ở núi Thạch Môn) vùng Hải Dương. Người ta cũng gọi là cột chống trời (Kinh thiên trụ). Vị thần Trụ Trời đó sau này người ta cũng gọi là Trời hay Ngọc Hoàng, bao trùm tất cả, trông coi mọi việc trên trời, dưới đất.

Sau khi thần Trụ Trời chia ra trời đất thì có một số thần khác, nối tiếp công việc còn dở dang, để xây dựng nên thế gian. Các vị thần đó rất nhiều, như thần Sao, thần Sông, thần Biển,…

Vì vậy, dân gian có câu truyền đến ngày nay:

Ông đếm cát
Ông tát bể (biển)
Ông kể sao
Ông đào sông
Ông trồng câu
Ông xây rú (núi)
Ông trụ trời…

(Theo Bùi Văn Nguyên, Đỗ Bình Trị, Tư liệu tham khảo Văn học Việt Nam, tập I:

Vãn học dân gian, phần I, NXB Giáo dục, 1976, tr.41 — 42)

Thực hiện các yêu cầu sau:

Câu 1: Xác định thể loại của văn bản.

Câu 2: Nhân vật thần Trụ Trời có những đặc điểm gì đáng chú ý?

Câu 3: Vũ trụ sơ khai được hình dung như thế nào trong truyện Thần trụ trời?

Câu 4:Chỉ ra tác dụng của biện pháp nghệ thuật phóng đại trong truyện .

0
THẦN TRỤ TRỜIThuở ấy, chưa có thế gian, cũng như chưa sinh ra muôn vật và loài người. Trời đất chỉ là một vùng hỗn độn, tối tăm và lạnh lẽo. Bỗng nhiên, một vị thần khổng lồ xuất hiện, chân thần cao không thể tả xiết. Thần bước một bước là có thể qua từ vùng này hay từ đỉnh núi này sang đỉnh núi khác.Thần ở trong đám mờ mọt hỗn độn kia không biết từ bao lâu. Bỗng có một lúc, thần...
Đọc tiếp

THẦN TRỤ TRỜI

Thuở ấy, chưa có thế gian, cũng như chưa sinh ra muôn vật và loài người. Trời đất chỉ là một vùng hỗn độn, tối tăm và lạnh lẽo. Bỗng nhiên, một vị thần khổng lồ xuất hiện, chân thần cao không thể tả xiết. Thần bước một bước là có thể qua từ vùng này hay từ đỉnh núi này sang đỉnh núi khác.

Thần ở trong đám mờ mọt hỗn độn kia không biết từ bao lâu. Bỗng có một lúc, thần đứng dậy ngẩng đầu đội trời lên, rồi tự mình đào đất, đập đá, đắp thành một cái cột vừa to vừa cao để chống trời. Hễ cột được thần đắp cao lên chừng nào, thì trời dường như một tấm màn rộng mênh mông được nâng dần lên chừng ấy.

Lủi thủi một mình, thần hì hục vừa đào vừa đắp: chẳng bao lâu, cột đá cứ cao dần, cao dần và đẩy vòm trời lên mãi phía mây xanh mù mịt.

Từ đó, trời đất mới phân đôi. Đất phẳng như cái mâm vuông, trời trùm lên như cái bát úp, chỗ trời đất giáp nhau gọi là chân trời.

Khi trời đã cao và đã khô cứng, không hiểu tại sao thần lại phá tan cột, lấy đá và đất ném tung đi khắp nơi. Mỗi hòn đá văng đi, biến thành một hòn núi hay một hòn đảo, đất tung tóe ra mọi nơi thành gò, thành đống, thành những dãy đồi cao. Vì thế mặt đất ngày nay không bằng phẳng, mà có chỗ lồi chỗ lõm. Chỗ thần đào đất, đào đá mà đắp cột ngày nay thành biển rộng.

Cột trụ trời bây giờ không còn nữa. Sau này, người trần gian thường nói rằng vết tích cột đó ở núi Thạch Môn) vùng Hải Dương. Người ta cũng gọi là cột chống trời (Kinh thiên trụ). Vị thần Trụ Trời đó sau này người ta cũng gọi là Trời hay Ngọc Hoàng, bao trùm tất cả, trông coi mọi việc trên trời, dưới đất.

Sau khi thần Trụ Trời chia ra trời đất thì có một số thần khác, nối tiếp công việc còn dở dang, để xây dựng nên thế gian. Các vị thần đó rất nhiều, như thần Sao, thần Sông, thần Biển,…

Vì vậy, dân gian có câu truyền đến ngày nay:

Ông đếm cát
Ông tát bể (biển)
Ông kể sao
Ông đào sông
Ông trồng câu
Ông xây rú (núi)
Ông trụ trời…

(Theo Bùi Văn Nguyên, Đỗ Bình Trị, Tư liệu tham khảo Văn học Việt Nam, tập I:

Vãn học dân gian, phần I, NXB Giáo dục, 1976, tr.41 — 42)

Thực hiện các yêu cầu sau:

Câu 1: Xác định thể loại của văn bản.

Câu 2: Nhân vật thần Trụ Trời có những đặc điểm gì đáng chú ý?

Câu 3: Vũ trụ sơ khai được hình dung như thế nào trong truyện Thần trụ trời?

Câu 4:Chỉ ra tác dụng của biện pháp nghệ thuật phóng đại trong truyện .

0