Viết một đoạn văn biểu cảm và một đoạn văn nghị luận cùng một chủ đề ( chủ đề tự chọn ).
Thanks!!!!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Viết một đoạn văn biểu cảm và một đoạn văn nghị luận cùng một chủ đề ( chủ đề tự chọn ).
Thanks!!!!!
Trong những câu chuyện cổ tích Việt Nam, thì Sọ Dừa là một trong những câu chuyện hay và ấn tượng nhất mà em được biết. Câu chuyện kể về cuộc đời với nhiều điều kì lạ của Sọ Dừa. Mẹ chàng nhờ uống nước trong một cái sọ dừa mà mang thai rồi sinh ra chàng. Khi mới sinh ra, chàng có hình dáng kì lạ, mình tròn lông lốc như trái dừa, nên mới được mẹ đặt tên cho là Sọ Dừa. Tuy bề ngoài kì lạ, nhưng Sọ Dừa rất yêu thương mẹ và ngoan ngoãn. Chàng chủ động xin được đi chăn bò cho phú ông để đỡ đần cho mẹ. Nhờ tài thổi sáo, chàng không chỉ chăn đàn bò không mất con nào, mà còn khiến chúng béo tốt, mũm mĩm. Trong quá trình đó, cô út hiền lành đã phải lòng chàng sau nhiều lần đi đưa cơm. Thế là, Sọ Dừa nhờ mẹ sang nhà phú ông hỏi vợ cho mình. Điều bất ngờ, là chàng đã chuẩn bị đầy đủ những sính lễ mà phú ông yêu cầu, để cưới được con gái ông ta. Đến ngày, điều ngạc nhiên hơn nữa đã xảy ra, khi Sọ Dừa tổ chức đám tiệc linh đình, với kẻ hầu người hạ tấp nập. Còn chàng thì trở về lốt người, khôi ngô tuấn tú. Sau khi kết hôn, Sọ Dừa chăm chỉ dùi mài kinh sử và thi đỗ trạng nguyên. Ít lâu sau, chàng còn vinh dự được nhà vua tin tưởng, cử đi sứ. Điều này khiến cho hai cô chị của vợ chàng ghen ăn tức ở, quyết hãm hại em. Hai ả ta mời cô em gái đi chơi thuyền, rồi đẩy em xuống sông, nhằm cướp chồng. Nhưng may thay, nhờ những đồ vật mà Sọ Dừa trước khi đi dặn luôn mang theo, mà cô út sống sót trên hoang đảo. Rồi một ngày, tàu của quan trạng đi qua, gặp được vợ và đón về nhà. Cuối cùng, người tốt như Sọ Dừa và cô út được sống hạnh phúc bên nhau. Còn kẻ xấu xa, nham hiểm như hai cô chị, thì phải bỏ đi biệt xứ. Đó cũng chính là ước mơ của nhân dân ta ngày xưa, về một xã hội công bằng, hạnh phúc.
Thời gian trôi đi nhanh thật đấy, mới ngày nào đó em vừa bỡ ngỡ nép sau lưng mẹ bước vào mái trường tiểu học thân yêu. Vậy mà hôm nay đã là buổi học cuối cùng em được ngồi bên cạnh bạn bè, được lắng nghe cô giảng bài, được là học sinh của mái trường này. Một sáng mùa hè trong veo và yên ả, những tia nắng đang rọi xuống từng vòm cây xanh mượt mà. Cảnh sân trường buổi sáng mai tĩnh lặng đến lạ kì, có lẽ vì do các bạn học sinh chưa đến hết. Đi giữa sân trường, em thấy mình nhỏ bé và lạc lõng với môi trường đã thân thuộc suốt 5 năm qua. Lát nữa thôi, chúng em sẽ ngồi ngay ngắn vào bàn và làm đứa học sinh lớp 5 cuối cùng, chia tay bạn bè, chia tay thầy cô. Buổi học hôm ấy nhẹ nhàng, không ồn ào, vội vã, các bạn cũng không tranh cãi, nói chuyện riêng, tiếng cô trầm bổng, lớp học rơi vào tĩnh lặng. Bởi ai cũng biết đó là buổi học chia tay của khối học sinh lớp 5. Nhìn gương mặt bạn nào cũng thoáng chút buồn và nuối tiếc. Chúng em đã có với nhau biết bao nhiêu kỉ niệm với những thứ thuộc về nơi đây, nhưng chúng em lại sắp phải nói lời tạm biệt. Tạm biệt để bước sang trang mới, cấp học mới và nhiều thứ mới mẻ hơn nữa. Ngoài kia, nắng vẫn đu mình trên cây. Hôm nay chỉ có các bạn học sinh khối lóp 5 đi học nên tâm trạng của mọi người đều như nhau, nuối tiếc và đầy lưu luyến. Cô nhìn một loạt các bạn học sinh, mắt rơm lệ, và nhắn nhủ chúng em phải cố gắng để trở thành học trò ngoan và giỏi ở cấp học mới. Chúng em ai cũng cúi đầu vâng dạ, không dám nhìn ai, vì thực sự cảm xúc đang vỡ òa. Những năm tháng cùng ngồi chung bàn, học chung lớp, nghịch ngợm.Đây là buổi học cuối cùng ở trường tiểu học.
"tre xanh xanh tu baon h
truyen ngay xua da co bo tre xanh"
Cay tre- mot loai cay vo cung quen thuoc doi vs ng dan VN. Tre giu lang giu nc giu mai nha tranh giu dong lua chin. Tre la ng ban than cua nd VN
tre la loai cay song o noi dat can coi ,soi da nhung va ngay ngay chat chiun tung giot nhua song de roi vuon len xanh tot khoe khoan . than tre ca, gay guoc nhung vo cung deo dai vung chac. Mau tre xanh nhun nhan ,la tre mem mai,mong manh. Tre moc thanh tung bui tung luy ko song rieng le. Than tre, canh tre nhu nhungcanh tay dan cai vao nhau quan quyt yeu thuong. Duoi goc tre la tua tua nhung mam mang nhon nhu nhung mui gai khong lo.
qua do tre tro thanh bieu tuong cua nd VN kien cuong bat khuat. co nha tho da viet: "Nhu tre moc thang,con nguoi ko chiu khuat
- Tác giả bác bỏ hạng người không biết sợ cái gì trên này. Loại người này hiếm, thực ra không có
- Tác giả loại bỏ người thứ hai:
+ Loại người sau đây chắc chắn không ít, sợ rất nhiều thứ: quyền thế và đồng tiền. Nhưng đối với cái tài, cái thiên lương thì lại không biết sợ, thậm chí sẵn sàng lăng mạ giày xéo. Đấy là hạng người hèn nhát, thô bỉ nhất, đồi bại nhất.
Cuối những năm 2019, dịch bệnh virus corona bùng nổ ở thành phố Vũ Hán (Trung Quốc) sau đó lan rộng ra toàn cầu trong đó có Việt Nam. Để đối phó với đại dịch, các nước đã cùng nhau chung tay, đoàn kết để tìm ra biện pháp hữu hiệu nhất tiêu biểu như: rửa tay thường xuyên với dung dịch sát khuẩn, hạn chế tiếp xúc nơi đông người,... Nhờ những giải pháp đó mà covid 19 từng bước được đẩy lùi. Thật vậy, diễn biến của dịch bệnh ngày càng phức tạp. Bởi lẽ đó mà mọi người hãy đoàn kết. Hãy đồng lòng, đồng tâm để đánh bại con virus quái ác kia.
Tham khảo nha em:
Mùa xuân là mùa mà em yêu thích nhất trong năm. Em yêu thích mùa xuân bởi rất nhiều lý do. Thứ nhất, mùa xuân là mùa của thiên nhiên tươi tốt. Khắp mọi nơi, cây cối đâm chồi nảy lộc dưới bầu trời trong xanh, khí hậu mát lành. Màu cỏ cây xanh tràn ngập sức sống xuất hiện đều là nhờ khí hậu tươi đẹp mà mùa xuân mang lại. Thứ hai, em yêu thích mùa xuân vì màu xuân là mùa của Tết. Năm nào cũng vậy, cứ tết đến xuân về là em được quây quần bên gia đình gói bánh chưng, nhận những lời chúc tốt đẹp từ mọi người và cả những phong bao lì xì đỏ thắm nữa. Tết tượng trưng cho một sự khởi đầu mới tốt đẹp, cho những chuyện cũ được bỏ qua và hướng đến những điều tốt đẹp an lành trong cuộc sống. Thứ ba, em yêu thích mùa xuân là bởi vì em được tham gia những hoạt động ngoài trời như cắm trại, đi chơi. Đi chúc tết, đi chùa, đi xin chữ đầu năm,... Thời tiết đẹp của mùa xuân làm cho chuyến đi trở nên đáng nhớ hơn rất nhiều. Tóm lại, mùa xuân là mùa mà em yêu thích nhất vì nhờ mùa xuân mà em có thật nhiều niềm vui.
Câu rút gọn: Đi chúc tết, đi chùa, đi xin chữ đầu năm,...
A. Mở bài.
Đặt vấn đề: “Mục đích cuộc sống” — một vấn đề có ý nghĩa lớn lao đối với nhân loại, cũng là một vấn đề có tính thời sự với thanh niên hiện nay.
B. Thân bài.
1. Vai trò, ý nghĩa của vấn đề “mục đích cuộc sống”.
- Mục đích cuộc sống là vấn đề của con người mọi thời đại.
+ Ngày xưa: nam chú ý “tu thẫn”, nữ luyện rèn “tứ đức”.
+ Ngày nay: ai cũng muôn thành công trên con đường học tập, lập thân lập nghiệp.
- Nhà văn Pháp Đi-đrô từng nói: “Nếu không có mục đích, anh sẽ không làm được gì cả. Anh cũng không làm được gì nếu như mục đích tầm thường”.
- Có thể nói mục đích như kim chỉ nam định hướng cho cuộc đời mỗi con người, giúp chúng ta tìm ra lối đi tươi sáng cho tương lai.
- Nếu không có mục đích, ta sẽ bế tấc trên đường đời, sống một cuộc sống vật vờ vô định, sống mà không biết ý nghĩa cuộc sống.
- Mục đích cuộc sống của mỗi cá nhân không chỉ là việc tìm lối đi cho cuộc đời mình, nó còn là nguyện vọng, ý thức phục vụ nhân dân và Tổ quốc.
2. Học sinh với “mục đích cuộc sống”:
- Mục đích cuộc sống là “học tập, rèn luyện vì ngày mai lập nghiệp”, đó là con đường thiết thực để bản thân trưởng thành và giúp Tổ quốc giàu mạnh.
- Làm theo lời căn dặn của Bác: “Thanh niên đừng hỏi nước nhà đã đem lại gì cho mình, mà phải hỏi mình đã làm được điều gì cho nước nhà".
C. Kết bài.
- Ai cũng có mục đích cuộc sống để tìm cho mình một cuộc sống tốt đẹp hơn, và cuộc sống chỉ đẹp khi ta có mục đích sống đúng đắn, trong sáng.
- Sự gặp gỡ của chúng ta trong “mục đích cuộc sống”: hội tụ lòng yêu đất nước, yêu nhân dân.
Bn có thể tham khảo
Mùa xuân đến mang theo bao nhiêu sự háo hức, chờ đợi của bao nhiêu con người. Những tâm hồn nao nao, lắng đọng chờ đón giây phút ấy. Mùa xuân - mùa của tình yêu, hạnh phúc và là mùa của sức sống. Mỗi năm bắt đầu từ mùa xuân, tuổi trẻ của mỗi người mơn man là thế trong những ngày đầu tiên này. Mùa xuân như những nàng tiên dịu hiền gieo rắc vào thế gian này những chồi non tươi đẹp. Một tuổi mới, một sự lớn khôn hơn. Bông hoa kia đâm chồi mơn mởn trong những ngày nắng đẹp đầu xuân này. Không gì có thể ngăn cản được sức sống ấy trong những ngày này, ngày đẹp tươi của một năm. Những bông hoa đang nói với những con người đang ở đây: mùa xuân đến, những ngày đầu tiên của một năm đã hiện trước mắt, nhìn về phía trước và quên đi những điều không tốt đã qua trong năm cũ, vươn đến những điều tốt đẹp trong năm mới. Mùa xuân - mùa của sức sống tuổi trẻ.
"Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con treò hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay"
"Quê hương"-Hai tiếng nghe sao mà thân hương,gần gũi đến vậy.Những câu thơ về quê hương tự thuở nào cứ văng vẳng bên đầu tôi.Có thể nói,quê hương là thiêng liêng,là tất cả,là nơi chôn rau cắt rốn của chúng ta.Và cũng có thể nói,quê hương là người mẹ thứ hai trong cuộc đời,ủ ê,ôm ấp ta,luôn mở rộng cánh cổng chào đón.Quê hương tôi có con sông xanh biếc,có lũy tre rì rào trong gió.Thật đẹp!Thật đẹp biết bao mỗi lần trăng tròn.Ánh sáng bàng bạc của trăng soi tỏ lũy tre làng,khoác lên con sông một màu áo mới.Chúng ta đi đâu,về đâu,chớ đừng có quên quê hương mình.Bởi lẽ đó là nơi gần gũi nhất với chúng ta từ thời thơ ấu.Chúng ta hãy khắc sâu hai chữ"quê hương"vào trong trái tim mình,để rồi bất chợt ta thốt lên thì bao nhiêu cảm xúc lại dâng trào.Quê hương mỗi con người đẹp một vẻ.Chỉ cần có trái tim biết rung cảm theo tiếng gọi quê hương thì mọi người sẽ thấy quê hương quan trọng với chúng ta đến dường nào.
Tham khảo:
Đoạn văn biểu cảm:
Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ, và cả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông chi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫn trầm ấm như ngày nào.
Đoạn văn nghị luận:
Ngôi trường mà em theo học là một trường Trung học cơ sở nằm giữa trung tâm của thị trấn. Ngôi trường này ngày càng được tu sửa và bổ sung với nhiều trang thiết bị hiện đại. Hiện tại, trường đã có phòng máy tính dành cho môn tin học, các phòng học được trang bị đầy đủ đèn học, quạt treo tường và máy chiếu. Nhưng điều làm cho em cảm thấy thích nhất khi được học ở ngôi trường này đó là đội ngũ các thầy cô giáo trẻ, tâm lí và nhiệt tình. Mỗi giờ học, thầy cô đều dạy cho chúng em kiến thức trong sách vở và liên hệ với thực tế. Mỗi giờ học trở lên thú vị và thoải mái hơn. Không còn kiến thức lí thuyết mà đã đi đôi với thực hành. Điều đó giúp cho chúng em hiểu bài hơn. Ngoài những giờ lên lớp, thầy cô thường xuyên lắng nghe và giải đáp thắc mắc của chúng em. Ngoài vai trò là người thầy, người cô, họ còn là người cha, người mẹ và người bạn đồng hành cùng chúng em trong lứa tuổi đang phát triển cả về tâm lí và ngoài hình. Giờ đây, việc đi học không còn nhàm chán và áp lực nữa. Em cảm thấy hào hứng mỗi khi được cắp sách tới trường.
Cảm ơn ạ