tả về một gia đình ấm cúng trong 1 ngày lễ giáng sinh
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
dù sao mình ko quen bạn nhưng mình chúc bạn 1 lễ giáng sinh zui zẻ , hạnh phúc bên gia đình đầm ấm bên người mình thương ( nếu bạn có ) nha
Những bạn có thể viết bằng chính lời của mình k ?
Mình nghĩ như thế sẽ ý nghĩa hơn
Nhà tôi rất đông người, cứ mỗi dịp cuối tuần gia đình tôi cũng như nhiều gia đình khác, mọi người tụ tập đông đủ, vui vẻ. Đó cũng là điều tôi thích nhất mỗi dịp cuối tuần.
Tuần này, không khí gia đình có vẻ đông vui hơn hẳn bởi nhà tôi có thêm một thành viên mới, anh rể. Anh rể cùng chị gái đi tuần trăng mật về nên vào thăm bà và bố mẹ. Biết anh chị sẽ về nên cả nhà tôi ngóng, nhất là mẹ. Mẹ cứ đi ra đi vào, một lát lại gọi điện giục chị và anh dậy đến mẹ đi, mẹ sẽ chiêu đãi nhiều món ngon. Bà nội hay hỏi đi hỏi lại bố tôi:
- Thế chúng nó đã về chưa?
- "Sắp rồi bà ạ. Bà nhớ con chả nhớ cứ nhớ cháu”- Bố tôi tếu táo đùa.
Mẹ rủ tôi đi chợ và hứa sẽ làm nhiều món tôi thích. Trên đường đi, mẹ kể rất nhiều chuyện lúc tôi còn bé chị đã trông tôi như thế nào, mỗi lần tôi bị ngã hay khóc ăn vạ là mẹ lại mắng chị. Có lần tôi lành chanh phá hết đồ chơi của chị khiến chị khóc... Khi đi chợ về thì chị và anh đã đến, anh rể nhanh nhẹn ra xách đồ giúp mẹ. Tôi nhớ chị quá nhưng không biết bày tỏ thế nào đành chạy vào hỏi mấy câu ngớ ngẩn:
- Chị về rồi hả, quà đâu? Nhớ mua quà cho em không?
Bố tôi liền mắng:
- Anh chị về không hỏi thăm đã đòi quà...
Anh rể cười hiền mang ra cho tôi cuốn sách “Hai vạn dặm dưới đáy biển” mà tôi ao ước từ lâu. Chị và anh biếu bà một ít thuốc bổ, biếu bố cái khăn ấm và mẹ thì được tặng một chiếu túi xách màu đen rất xinh. Anh rể và bố ra mổ gà, anh nhóm than hoa làm món gà nướng. Mẹ làm món canh cua mà chị và bố thích. Chị và tôi nhặt rau, rửa hoa quả. Tôi vừa làm vừa nghe chị kể với mẹ về chuyến du lịch và cuộc sống mới bên nhà chồng. Thi thoảng chị lại chê anh vài thứ nhưng tôi biết chị chỉ chê yêu thôi. Mẹ bảo chị: “Mày tốt phước lắm mới lấy được nó” hay “Mày cứ hay bắt nạt nó”... Chả mấy chốc nhà tôi đã quây quần bên mâm cơm ấm cúng. Tuy chỉ là những món dân dã, quen thuộc nhưng sao mà ngon đến thế. Mẹ gắp cho bà miếng lườn gà, tôi bé nhất nhà nên được cái đùi to, chị thì chỉ thích ăn âu cánh. Bố và anh uống rượu, hôm nay bố vui, bố lôi bình rượu quý ra đãi anh rể. Vừa ăn cơm bố vừa căn dặn anh chị sống hòa thuận, vui vẻ. Bố bảo cứ như bố với mẹ thì chả bao giờ cãi nhau được. Bố nhường mẹ hết, cái gì bố cũng giúp mẹ làm. Mẹ mà giận bố sợ lắm, lại mất công dỗ dành... Cả nhà lại cười ồ lên trêu mẹ. Đang ăn cơm thì bác đưa thư vào. Hóa ra là kết quả thi tiếng anh của tôi, tôi bóc ra xem. Anh rể hỏi thăm:
- Có vấn đề gì không em?
- Dạ, cả nhà ơi, sướng quá, con đạt rồi, con đã được giải ba kì thi hùng biện tiếng anh cấp huyện.
Cả nhà xúm lại xem thư của tôi, bố mẹ tôi rất vui sướng:
- Nó ăn may thôi, còn cần cố gắng nhiều, nhưng mà đạt được vậy là tốt rồi. Lát nữa bố thưởng. Tuy nhiên cấm có tự phụ nhé...
Không khí gia đình đã vui lại càng vui hơn. Ăn cơm xong, cả nhà tôi quây quần xem lại những video anh rể và chị gái quay được ở nơi du lịch, sau đó cùng mở karaoke để hát. Giọng của bố tệ nhất nhưng bố luôn thích hát nhiều nhất. Chả mấy chốc mà hết ngày, anh và chị xin phép bà và bố mẹ để về chuẩn bị cho công việc tuần tới, tôi cũng vào xem lại sách vở cho buổi học ngày mai.
Buổi sinh hoạt cuối tuần mang lại cảm giác ấm cúng, thoải mái, dễ chịu cho tất cả mọi người. Em mong tuần nào nhà em cũng đông đủ như thế để gần nhau hơn, yêu thương nhiều hơn.
Trong ngày mưa, cả gia đình quây quần bên bếp lửa. Cảnh sinh hoạt đó thật là ấm cúng :
Bà xỏ kim khâu
Chị ngồi đọc sách
Mẹ làm bánh khoai
Lửa reo tí tách
Tham khảo
Những cành cây khẳng khiu đã nhú những mầm non, lộc biếc sau một mùa đông khắc nghiệt. Trên bầu trời trong xanh, từng đàn chim én đang bay về sau thòi gian đi tránh rét. Tất cả đã báo hiệu mùa xuân về. Mùa xuân là mùa của hoa lá đua nhau khoe sắc, là mùa của sự sống dồi dào và còn là mùa của sự sum họp, đoàn tụ trong gia đình.
Cũng như các gia đình khác, trong những ngày chuẩn bị cho dịp Tết Nguyên đán, gia đình em đông vui hơn, ấm áp hơn khi anh trai em đi học xa đã về, mẹ cũng đã được nghỉ, cả gia đình mỗi người một việc chuẩn bị thật chu đáo cho ngày Tết. Mẹ em thật đảm đang với những công việc nội trợ, bếp núc. Mẹ mua sắm thật đầy đủ, tươm tất. Nào là gà, thịt lợn, nào là rau, khoai tây, mắm muối,… để chuẩn bị cho những bữa ăn trong ngày Tết. Bên cạnh đó, mẹ còn chuẩn bị mứt, bánh kẹo, ô mai, nước ngọt,… Sự khéo léo của mẹ được thể hiện ở những món ăn. Những bông hoa được mẹ cắt, tỉa từ những củ cà rốt, su hào, cà chua thật sinh động. Tất cả những món ăn mẹ đều cố gắng làm thật hấp dẫn để mang lại sự ngon miệng cho cả gia đình. Trên nhà, bố em đang chăm chút cho mâm ngũ quả và bàn thờ tổ tiên. Công việc tưởng chừng như đơn giản nhưng đòi hỏi sự khéo léo và con mắt tinh tế. Tất cả những chuối xanh, bưởi vàng, táo, hồng, cam,., dưới bàn tay tài hoa của bố đã trở thành một mâm ngũ quả thật nổi bật, chúng đan xen vào nhau làm tôn màu sắc đặc trưng của từng loại quả. Với sự khéo léo của đôi tay, bố trang trí cành đào thật đẹp, những bông hoa đào đang khoe sắc thắm trở nên lung linh hơn bởi những bóng điện nhấp nháy. Có lẽ, sự khéo léo của bố mẹ đã ảnh hưởng đến anh trai em. Anh trang trí cho cây quất thật đẹp mắt. Những chùm quả quất vàng tươi nổi bật trên nền xanh của đám lá.
Và phòng khách của gia đình em lúc này thật lộng lẫy khiến cho em có cảm giác thật mới lạ nhưng lại rất quen thuộc. Vì nhỏ nhất nhà nên em được cả gia đình quan tâm, chiều chuộng nhưng không vì thế mà em không giúp được mọi người. Lúc thì em giúp mẹ lau bàn ghế, lấy bát, đũa, lúc thì chuyển giúp bố các loại hoa quả còn thiếu. Em không thấy mệt mà ngược lại em còn cảm thấy rất vui vì đã giúp được gia đình dù đó chỉ là những việc rất nhỏ. Buổi tối, khi mọi việc chuẩn bị cho ngày Tết cũng đã tươm tất, cả gia đình em quây quần bên nồi bánh chưng. Những câu,chuyện vui được mọi ngưòi kể làm cho không khí trong gia đình càng trở nên ấm cúng, xua tan hêt những giá lạnh của những ngày cuối năm.
Ngoài đường, mọi người đi lại tấp nập. Trời se se lạnh. Tất cả những điều đó càng làm cho em cảm thấy Tết sắp đến rồi. Em mong Tết đên không phải là được mừng tuổi hay được nhiều món ăn ngon mà trong những ngày Tết là những ngày sum họp, thể hiện tình yêu thương của gia đình.
Lễ Giáng Sinh trên đất Phương Tây là ngày lễ sum họp gia đình. Vào ngày lễ, những người con nơi xa thường trở về nhà để cùng toàn thể gia đình đi lễ Đêm Giáng Sinh. Nghi thức chúc bình an cho nhau trong thánh lễ rất thiêng liêng. Họ ôm hôn nhau và trao chúc bình an cho nhau. Nếu ai đó đi lễ một mình, bỗng dưng cảm thấy cô đơn giữa ngày lễ vui bởi chỉ có những cái bắt tay chúc bình an, mà không có những sự ôm hôn thân thiện của người thân. Sau Thánh Lễ là tiệc mừng lễ Giáng Sinh và mở quà tặng. Những đứa trẻ chờ đợi đồng hồ điểm mười hai giờ để chạy đến bên cây Thông Giáng Sinh lấy những hộp quà được gói cẩn thận và rất đẹp, chứa đựng yêu thương và sự quan tâm của mọi người dành cho nhau, trao tặng đến từng thành viên trong gia đình. Ấm áp biết bao! Trong bầu khí đó, là người tha hương, ai không nhớ nhà, không trộm rơi lệ khi nghĩ về gia đình của mình nơi quê nhà?
Trên thực tế, giữa hội chợ Noel, giữa những ánh đèn nhấp nháy trên đường phố, giữa không khí nhộn nhịp mua sắm của Mùa Giáng Sinh, có những ánh mắt đượm buồn, có những bước chân lẻ loi … Giữa những người đang cười nói với nhau, giữa những nhóm đang cùng nhau chọn những món quà đặc biệt cho lễ Noel, vẫn còn vang lên những câu hỏi nho nhỏ ở Café Causette[1] trên đất Pháp : Ngày 25 tháng 12 có mở cửa không ? Họ không biết đi đâu về đâu vào ngày lễ Giáng Sinh, dịp lễ của Gia Đình.
Nếu ai đó còn cơ hội sống bên cạnh cha mẹ, trong vòng tay yêu thương của gia đình, đừng để mất những giây phút linh thiêng vào những dịp lễ đặc biệt, mà Lễ Giáng Sinh là một dịp lễ quy tụ gia đình trong bầu khí ấm tình yêu thương giữa Trời và Đất: Tình yêu của Thiên Chúa đối với nhân loại. Đó là một Tình Yêu, một tình yêu nhưng không, một tình yêu cứu chuộc. Tình yêu này được thể hiện trọn vẹn qua Qùa Tặng Tuyệt Đối: Con Một của Thiên Chúa giáng sinh làm người. Tình yêu của con người đối với Thiên Chúa: một tình yêu đáp trả. Tình yêu đáp trả này được thể hiện tuyệt vời qua tiếng “Xin Vâng” của trinh nữ Maria, người làng Nazareth. Tất cả là tình yêu. Tình yêu sưởi ấm một gia đình bé nhỏ, sưởi ấm một Hài Nhi mới sinh đặt nằm trong máng cỏ. Gia đình mỗi chúng ta cũng cần được sưởi ấm bằng tình yêu. Than hồng hay nệm êm chỉ giúp chúng ta tránh khỏi khí lạnh, nhưng không thể cho ta cảm nhận được sự ấm áp khi cõi lòng băng giá. Mỗi người trong gia đình là một hơi ấm giữa trời đêm, làm tan băng giá nơi tâm hồn của nhau: của người con, của người anh, của người chị, của người em, của người chồng, của người vợ, của cha mẹ.
Nguyện mong trong ngày lễ Giáng Sinh năm nay mọi người có gia đình, còn người thân và bạn bè, đều cảm nhận được tình yêu của người thân đang sưởi ấm từ từ cõi lòng, đang thắp sáng từ từ những chỗ tối tăm còn phảng phất trong tâm hồn. Ước mong những người “không biết đi đâu về đâu” tìm được một mái nhà ấm tình người như Gia Đình Nazareth.
Lễ Giáng Sinh trên đất Phương Tây là ngày lễ sum họp gia đình. Vào ngày lễ, những người con nơi xa thường trở về nhà để cùng toàn thể gia đình đi lễ Đêm Giáng Sinh. Nghi thức chúc bình an cho nhau trong thánh lễ rất thiêng liêng. Họ ôm hôn nhau và trao chúc bình an cho nhau. Nếu ai đó đi lễ một mình, bỗng dưng cảm thấy cô đơn giữa ngày lễ vui bởi chỉ có những cái bắt tay chúc bình an, mà không có những sự ôm hôn thân thiện của người thân. Sau Thánh Lễ là tiệc mừng lễ Giáng Sinh và mở quà tặng. Những đứa trẻ chờ đợi đồng hồ điểm mười hai giờ để chạy đến bên cây Thông Giáng Sinh lấy những hộp quà được gói cẩn thận và rất đẹp, chứa đựng yêu thương và sự quan tâm của mọi người dành cho nhau, trao tặng đến từng thành viên trong gia đình. Ấm áp biết bao! Trong bầu khí đó, là người tha hương, ai không nhớ nhà, không trộm rơi lệ khi nghĩ về gia đình của mình nơi quê nhà?
Trên thực tế, giữa hội chợ Noel, giữa những ánh đèn nhấp nháy trên đường phố, giữa không khí nhộn nhịp mua sắm của Mùa Giáng Sinh, có những ánh mắt đượm buồn, có những bước chân lẻ loi … Giữa những người đang cười nói với nhau, giữa những nhóm đang cùng nhau chọn những món quà đặc biệt cho lễ Noel, vẫn còn vang lên những câu hỏi nho nhỏ ở Café Causette[1] trên đất Pháp : Ngày 25 tháng 12 có mở cửa không ? Họ không biết đi đâu về đâu vào ngày lễ Giáng Sinh, dịp lễ của Gia Đình.
Nếu ai đó còn cơ hội sống bên cạnh cha mẹ, trong vòng tay yêu thương của gia đình, đừng để mất những giây phút linh thiêng vào những dịp lễ đặc biệt, mà Lễ Giáng Sinh là một dịp lễ quy tụ gia đình trong bầu khí ấm tình yêu thương giữa Trời và Đất: Tình yêu của Thiên Chúa đối với nhân loại. Đó là một Tình Yêu, một tình yêu nhưng không, một tình yêu cứu chuộc. Tình yêu này được thể hiện trọn vẹn qua Qùa Tặng Tuyệt Đối: Con Một của Thiên Chúa giáng sinh làm người. Tình yêu của con người đối với Thiên Chúa: một tình yêu đáp trả. Tình yêu đáp trả này được thể hiện tuyệt vời qua tiếng “Xin Vâng” của trinh nữ Maria, người làng Nazareth. Tất cả là tình yêu. Tình yêu sưởi ấm một gia đình bé nhỏ, sưởi ấm một Hài Nhi mới sinh đặt nằm trong máng cỏ. Gia đình mỗi chúng ta cũng cần được sưởi ấm bằng tình yêu. Than hồng hay nệm êm chỉ giúp chúng ta tránh khỏi khí lạnh, nhưng không thể cho ta cảm nhận được sự ấm áp khi cõi lòng băng giá. Mỗi người trong gia đình là một hơi ấm giữa trời đêm, làm tan băng giá nơi tâm hồn của nhau: của người con, của người anh, của người chị, của người em, của người chồng, của người vợ, của cha mẹ.
Nguyện mong trong ngày lễ Giáng Sinh năm nay mọi người có gia đình, còn người thân và bạn bè, đều cảm nhận được tình yêu của người thân đang sưởi ấm từ từ cõi lòng, đang thắp sáng từ từ những chỗ tối tăm còn phảng phất trong tâm hồn. Ước mong những người “không biết đi đâu về đâu” tìm được một mái nhà ấm tình người như Gia Đình Nazareth.