MÌNH ĐANG CẦN MỘT BÀI VĂN TẢ VỀ CÔNG VIÊN NHÉ MÌNH ĐANG CẦN GẤP
🌼🌷🌼🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🍀🍀☘🍀
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em chỉ còn bà ngoại. Năm nay, bà em vừa tròn 60 tuổi. Bà là y sĩ bệnh viện Bạch Mai, Hà Nội, về hưu đã được 9 năm. Lúc vui, bà vẫn nhắc: "Cháu Hoa ra đời thì bà nhận sổ hưu". Mái tóc bạc quá nửa, mắt bà vẫn tinh anh, bà làm gì cũng nhanh và khéo. Bà rất hiền từ. Tối nào bà cũng kèm em học. Chữ bà rất đẹp. Em rất yêu bà em. Em chỉ mong bà khỏe, vui sống đến trăm tuổi cùng con cháu.
3. Bài Mẫu Số 3: Viết Một Đoạn Văn Tả Về Một Người Thân Yêu Của EmÔng nội của em năm nay đã ngoài 70 tuổi. Ông là kĩ sư chăn nuôi của Sở nông nghiệp tỉnh Hải Dương. Da mồi, tóc bạc phơ, ông đeo kính khi đọc sách báo. Ông thích uống trà vào buổi sáng. Bạn của ông là các cụ cán bộ trong huyện đã về hưu. Bà con anh em rất kính trọng ông, gọi ông là cụ Điền. Ông vui vẻ và hiền hậu. Các cháu nội, ngoại đều được ông yêu quý, săn sóc việc học hành.
Anh trai của em là Mai Văn Ninh, sinh viên trường Đại học Bách khoa Hà Nội. Da hơi đen, mắt sáng, trán cao, bạn bè gọi anh là "Hội hom", nhưng anh học giỏi. Anh là một trong mười sinh viên được điểm cao nhất trong kì thi Đại học năm 2015 của trường Đại học Bách Khoa. Tính anh điềm đạm, ít nói, học hành chăm chỉ, rất khéo tay, giúp đỡ được nhiều công việc cho bố mẹ. Ông bà và bố mẹ em rất yêu quý anh. Nhà nghèo, nhưng anh gom tiền lại mua sách để đọc và tự học. Áo quần mộc mạc giản dị nhưng tủ sách của anh có trên trăm quyển; quyển nào anh cũng kí tên và ghi rõ ngày, tháng mua và đã đọc.
Anh rất hiếu thảo. Anh thường hay quan tâm, săn sóc ông bà. Mỗi lần mẹ bị cảm ốm, anh thao thức, lo lắng. Anh nấu nước hương nhu, bạch đàn cho mẹ xông. Anh mua thuốc cho mẹ uống. Anh kính trọng chị Phương, anh săn sóc đứa em út. Anh mua tặng em cái cặp sách rất đẹp và cuốn sách Những tấm lòng cao cả.
Em rất yêu quý anh Hội, người anh trai thân thương của em.
1.Anh trai của em là Mai Văn Ninh, sinh viên trường Đại học Bách khoa Hà Nội. Da hơi đen, mắt sáng, trán cao, bạn bè gọi anh là "Hội hom", nhưng anh học giỏi. Anh là một trong mười sinh viên được điểm cao nhất trong kì thi Đại học năm 2015 của trường Đại học Bách Khoa. Tính anh điềm đạm, ít nói, học hành chăm chỉ, rất khéo tay, giúp đỡ được nhiều công việc cho bố mẹ. Ông bà và bố mẹ em rất yêu quý anh. Nhà nghèo, nhưng anh gom tiền lại mua sách để đọc và tự học. Áo quần mộc mạc giản dị nhưng tủ sách của anh có trên trăm quyển; quyển nào anh cũng kí tên và ghi rõ ngày, tháng mua và đã đọc.
Anh rất hiếu thảo. Anh thường hay quan tâm, săn sóc ông bà. Mỗi lần mẹ bị cảm ốm, anh thao thức, lo lắng. Anh nấu nước hương nhu, bạch đàn cho mẹ xông. Anh mua thuốc cho mẹ uống. Anh kính trọng chị Phương, anh săn sóc đứa em út. Anh mua tặng em cái cặp sách rất đẹp và cuốn sách Những tấm lòng cao cả.
Em rất yêu quý anh Hội, người anh trai thân thương của em.
2. Ông Bảy đã ngoài bảy mươi tuổi, da dẻ còn hồng hào, khuôn mặt chữ điền, phúc hậu hằn sâu những nếp nhăn thường có ở người già. Tóc ông bạc trắng, hớt cao. Đôi mắt ông ngả màu nâu đục, mỗi lần nhìn ngắm đồ vật nào đó ông lại nheo cặp mắt, trông thật chậm chạp. Mỗi khi ông cười thì đôi mắt ấy ánh lên vẻ hiền từ, bao dung, độ lượng biết nhường nào.
Mỗi lần sang nhà ông Bảy chơi, em phụ ông Bảy quét dọn nhà cửa và xách nước ở giếng khơi trong, cùng ông Bảy tưới cho mấy cây kiểng trước sân nhà. Ông khen em ngoan. Ông cháu vừa làm việc, vừa nói chuyện thật là vui vẻ. Vui nhất là khi ông Bảy kể chuyện ngày xưa cho em nghe. Giọng ông kể trầm ấm, rõ ràng, đôi lúc ông cười thành tiếng, những lúc như thế trông ông Bảy trẻ lại đến mấy tuổi.
Sau mỗi câu chuyện ông Bảy thường xuyên khuyên dạy em: Sống trên đời phải cò tình nghĩa, có tình làng nghĩa nước. Ông khuyên em đừng đua đòi cái xấu, phải học cái hay. Phải biết vâng lời dạy bảo của thầy cô giáo và cha mẹ. Phải chịu khó học hành cho bằng chị, bằng em, bằng bạn bè. Không có học là không thể làm việc tốt được.
Chữ A trong tiếng anh là A ( đọc là ây )
Chữ Z trong tiếng anh là Z ( đọc là zét )
Lưu ý: Chữ “Z” có 2 cách đọc: Chữ A trong tiếng anh là: /ei/
Số cần tìm là :
1234567890+987654321= 2222222211
Đáp số : 2222222211
Chúc bạn hok tốt !
20 : 2 x 4 : 8 + 10 - 5
= 10 x 4 : 8 +10 - 5
= 40 : 8 +10 - 5
= 5 + 10 - 5
= 5 - 5 + 10
= 10
4n+9 chia hết cho 2n+1
=> 2(2n+1) +7 chia hết cho 2n+1
=> 7 chia hết cho 2n+1
( Vì 2(2n+1) luôn chia hết cho2n+1)
=> 2n+1 thuộc Ư(7)={±1;±7}
=> 2n thuộc {0;-2;6;-8}
=> n thuộc {0;-1;3;-4}
4n + 9 = 4n + 2 + 7 = 2(2n + 1) + 7
Để (4n + 9) ⋮ (2n + 1) thì 7 ⋮ (2n + 1)
⇒ 2n + 1 ∈ Ư(7) = {-7; -1; 1; 7}
⇒ 2n ∈ {-8; -2; 0; 6}
⇒ n ∈ {-4; -1; 0; 3}
Sống nơi thành phố đông đúc, điều em mong đợi nhất là được đắm chìm trong vẻ đẹp buổi sáng ở công viên. Mọi sự sống như hồi sinh vào khoảnh khắc này.
Mỗi sáng thức dậy, em cùng chị ra công viên tập thể dục. Đó là một thói quen, nhưng với em công viên mỗi sớm đều mang sức sống kì diệu. Khi những ánh nắng đầu tiên của ngày mới ánh lên, mơn man những chồi lá, lúc ấy cả công viên còn lảng vảng màn sương sớm. Tia nắng mỏng manh làm hạt sương trên cánh lá long lanh như hàng ngàn viên pha lê quý giá. Không khí khoáng đãng, trong lành với ngọn gió nhẹ luồn qua các nhành cây. Nơi đây chính là lá phổi xanh của thành phố em. Từng cành lá xum xuê của những bóng cây cổ thụ: phượng vĩ, bạch đàn… đang cố gắng dang rộng đôi tay để nạp thêm nhựa sống. Mấy ai biết rằng, cây cối ở công viên luôn cố gắng thanh lọc bầu không khí để trả lại cho môi trường lượng oxi mát lành. Chú sâu béo tròn còn cuộn mình trong chiếc lá. Em thấy thoang thoảng đâu đây hương dìu dịu của trái chín. Con đường sạch sẽ không thấy bóng dáng của rác thải, từng chiếc thùng rác đứng ngay ngắn dưới các gốc cây. Những mầm lá vẫn vươn ra mỡ màng, xanh mơn mởn như chứa đầy hi vọng, chúng đang rung rinh theo làn gió nhẹ, trông mới thích mắt làm sao.
Em đi qua từng luống hoa hồng được bác lao công cắt tỉa gọn gàng. Cảm nhận hương vị thơm nồng, ngọt ngào tiết ra từ những cánh hoa mịn màng ấy. Những nụ hoa đỗ quyên tim tím còn đang ngái ngủ. Vệt hoa tóc tiên dài, dịu dàng như mái tóc người thiếu nữ dường như chúng đang mỉm cười với em vậy. Cạnh những luống hoa ngát hương, bầy ong bướm lúc nào cũng quay quần vừa chiêm ngưỡng vẻ đẹp kiều diễm của hoa vừa chờ cơ hội lấy mật. Tiếng ca lanh lảnh của chú dế, những con côn trùng làm xao động cả không gian. Ánh nắng mặt trời tươi sáng hơn, gọi dậy những ca khúc thánh thót của bầy chim chào đón ngày mới đến. Buổi sáng, tiếng ồn của xe cộ, xí nghiệp bớt náo nhiệt hơn. Khoảng thời gian đó, đủ để em lắng tâm hồn và dang rộng vòng tay thâu tóm những dưỡng khí, cảm giác bầu năng lượng được nạp đầy để em bắt đầu một ngày sang năng động hơn. Khoảnh khắc này là lúc em sống chậm lại giữa những xô bồ của cuộc sống, nó tiếp thêm sức mạnh cho em.
Em yêu lắm những buổi sáng trong lành nơi công viên trong thành phố mình. Em thầm hứa chung tay cùng mọi người bảo vệ bầu không gian yên bình ấy.