Cảnh sầu
Đêm buồn hiu hắt một cảnh sầu
Lặng lẽ nghĩ ngợi chuyện đâu đâu
Trăng không buồn chiếu mây phủ kín
Dạ tư bồn chồn giữa đêm thâu
Ngồi nói lẩm bẩm miệng mấy câu
Đêm khuya đã quá chẳng thấy lâu
Ngồi đầu nâng chén trong hiu quạnh
Uống với trăng ta thẹn với lòng.
Trăng uống trăng say trăng lại sáng
Người uống người say chẳng muốn tan
Trăng buồn trăng chiếu mặt lênh láng
Để lòng hẩm hiu với trăng tàn.
Buồn trông nỗi nhớ cùng trăng thu
Se lạnh qua da gió thổi vù
Cùng trăng nâng chén trong đêm lạnh
Trăng buồn trăng hát như là ru.
~Điền~