Trong '' Cung oán ngâm khúc'', Nguyễn Gia Thiều viết:
Dang tay muốn dứt tơ hồng
Bực mình muốn đạp tiêu phòng mà ra
a) Ý thơ trên gợi cho em nhớ đến hai câu thơ nào, trong bài nào, của ai mà em đã được học trong chương trình Ngữ văn lớp 8
b) Theo em, trong hai ý thơ (ý thơ của Nguyễn Gia Thiều và ý thơ em vừa tìm được) ý thơ nào mạnh hơn? Vì sao?
giúp mk vs
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Hai câu thơ trong đoạn trích Cảnh ngày xuân cũng là cây cầu, dòng nước nhưng tất cả hình ảnh đều mang dáng dấp nho nhỏ, phảng phất nỗi buồn của lòng người.
- Nhận xét về nghệ thuật tả cảnh của Nguyễn Du: Cảnh vật hiện lên mang đầy tâm trạng. (Cảnh được nhìn qua tâm trạng của nhân vật). Đó là tài năng trong nghệ thuật tả cảnh ngụ tình của Nguyễn Du
trong bai tho noi voi con ve nhung duc tinh tot dep cua nguoi dong minh tu do nguoi cha mong uoc dieu gi giai gim nha\
Tham khảo!
trong câu đã có cụm từ ta với ta . ta ở đây là tác giả và ta ở đây cũng là bạn của ông. trong câu đã sử dụng nghệ thuật tuy 2 mà 1. từ bác trong câu còn nói lên sự thân mật mà tác giả dành cho người bạn của ông, 1 tình bạn thiêng liêng và cao cả mà ít ai cs đc. tình bn ấy vượt xa mâm cao cỗ đầy. chỉ cần đến chơi với nhau cũng được
1. Câu thơ được trích trong bài thơ Quê hương của Tế Hanh. Bài thơ được sáng tác năm 1939.
2. Các từ miêu tả cảm xúc của tác giả: xa cách, tưởng nhớ.
Qua đó gợi ra tình cảm yêu thương và nhớ quê da diết của tác giả.
3.
Em tham khảo:
Nếu không có mấy câu thơ này, có lẽ ta không biết nhà thơ đang xa quê. ta thấy được một khung cảnh vô cùng sống động trước mắt chúng ta, vậy mà nó lại được viết ra từ tâm tưởng một cậu học trò. từ đó ta có thể nhận ra rằng quê hương luôn nằm trong tiềm thức nhà thơ, quê hương luôn hiện hình trong từng suy nghĩ, từng dòng cảm xúc. Chính nỗi nhớ quê hương thiết tha đã bật ra thành những lời nói vô cùng giản dị: “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”. Quê hương là mùi biển mặn nồng, quê hương là con nước xanh, là màu cá bạc, là cánh buồm vôi. Màu của quê hương là những màu tươi sáng nhất, gần gũi nhất. Tế Hanh yêu nhất những hương vị đặc trưng quê hương đầy sức quyến rũ và ngọt ngào. Ôi! Chất thơ của Tế Hanh bình dị như con người ông, bình dị như những người dân quê ông, khoẻ khoắn và sâu lắng. Từ đó toát lên bức tranh thiên nhiên tươi sáng, thơ mộng và hùng tráng từ đời sống lao động hàng ngày của người dân.
Câu đặc biệt+ Thán từ: In đậm nghiêng
a,
Tôi thấy người ta có bảo rằng:
Bảo rằng thằng Cuội ở cung trăng!
Một mình buồn bã trông với ngóng
Hướng xuống dương gian nỗi nhớ nhà.
b,
Vui sao ngày đã chuyển sang hè,
Phượng đỏ sân trường rộn tiếng ve
Nét mực tím giấu bàn tay mùa hạ
Lướt ngang trời bầy chim sẻ vừa qua