1/ Bài hát “Ngôi nhà của chúng ta” được viết ở nhịp? Tốc độ? Sắc thái? Ô nhịp đầu tiên trong bài?
2/ Bài hát “Ngôi nhà của chúng ta” được viết ở giọng gì?
3/ Bài hát “Ngôi nhà của chúng ta” có mấy đoạn? Kể tên các kí hiệu âm nhạc trong bài?
4/ Nêu cảm nhận và tình cảm của em đối với ngôi nhà của mình?
Bài 4:
Dàn bài
1. Mở bài
- Nhà không chỉ đơn giản là bốn bức tường với một mái hiên mà là nơi có sự yêu thương, hạnh phúc mỗi khi ta nghĩ về nó.
- Là nơi đầu tiên ta nhớ đến khi ta mệt mỏi, đau khổ vì nơi đó có sự bình yên, có gia đình của riêng ta.
2. Thân bài
- Nhà tôi không to lắm, là một căn hộ chung cư nhỏ bé nhưng nó vừa đủ cho gia đình tôi bốn người ở.
- Phòng khách nhà tôi khá là đơn giản, chỉ có một chiếc ghế sô pha màu đỏ, hai chiếc ghế đẩu, một cái bàn cà phê, một cái tủ và phía trên thì để chiếc ti vi, nhìn ra một chút là gian bếp và phòng tắm.
- Trong căn nhà bé nhỏ ấy có một phòng ngủ.
- Phòng tôi có chiếc giường nhỏ xinh xắn, thân yêu, nơi mà tôi nghỉ ngơi khi mệt mỏi.
- Một chiếc bàn nho nhỏ ở góc phòng nơi tôi chăm chỉ học tập.
- Một tủ quần áo chứa những bộ quần áo tuyệt vời của tôi.
- Ngôi nhà thân yêu của tôi chỉ có thế nhưng chứa chan bao tình cảm gia đình thiêng liêng.
- Ngôi nhà luôn là nơi mà chúng ta có sự gắn kết yêu thương, tình cảm của gia đình.
- Ở nơi này, thứ tình cảm thiêng liêng đó như được vun đắp nhiều hơn, gắn bó thân thiết hơn.
- Tôi thấy mình thật hạnh phúc khi được ở cùng gia đình trong một ngôi nhà xinh xắn.
3. Kết bài
- Cuộc sống của gia đình tôi thật tuyệt vời khi chúng tôi yêu thương, gắn bó với nhau trong ngôi nhà này.
- Tôi hứa rằng sẽ luôn chăm sóc cho ngôi nhà luôn đẹp, sạch sẽ để nó mãi mãi là nơi hạnh phúc nhất của gia đình.
Bài làm
Trong ý thức của mỗi con người đều có một nơi gọi là nhà. Nhà không chỉ đơn giản là bốn bức tường với một mái hiên mà là nơi có sự yêu thương, hạnh phúc mỗi khi ta nghĩ về nó. Là nơi đầu tiên ta nhớ đến khi ta mệt mỏi, đau khổ vì nơi đó có sự bình yên, có gia đình của riêng ta.
Mỗi khi về đến nhà, cảm giác đầu tiên lá an toàn, rồi sau đó, trong vô thức, tôi nghĩ: “Cuối cùng, đây vẫn là nơi mà tôi có thể cảm nhận được rõ ràng sự bình yên là gì”. Một cảm xúc kì lạ dâng lên trong lòng tôi. Sao tôi cảm thấy hạnh phúc quá đi mất.
Nhà tôi không to lắm, là một căn hộ chung cư nhỏ bé nhưng nó vừa đủ cho gia đình tôi bốn người ở. Phòng khách nhà tôi khá là đơn giản, chỉ có một chiếc ghế sô-pha màu đỏ, hai chiếc ghế đẩu, một cái bàn cà phê, một cái tủ và phía trên thì để chiếc ti vi, nhìn ra một chút là gian bếp và phòng tắm. Nhưng nơi mà tôi có thể có những phút giây riêng tư, vô lo, vô nghĩ chỉ có thể là phòng ngủ của tôi thôi. Phòng tôi có chiếc giường nhỏ xinh xắn, thân yêu, nơi mà tôi nghỉ ngơi khi mệt mỏi. Một chiếc bàn nho nhỏ ở góc phòng nơi tôi chăm chỉ học tập. Một tủ quần áo chứa những bộ quần áo tuyệt vời của tôi. Ngôi nhà thân yêu của tôi chỉ có thế nhưng chứa chan bao tình cảm gia đình thiêng liêng.
Có lẽ ngôi nhà này thật sự là hình ảnh sẽ theo mãi tôi suốt cuộc đời này vì những điều tuyệt vời mà nó mang lại cho tôi. Yêu lắm ngôi nhà thân thương ơi!