K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 10 2021

1. PTBD: Miêu tả

2. Yếu tố miêu tả:

Chiếc xe đạp cũ kĩ và cái dáng hao gầy của mẹ phải chống chọi với nắng, với gió Lào, vất vả lắm mới vượt qua được cả quãng đường dài. Nghĩ đến đó, tự nhiên tôi thấy cay cay nơi khóe mắt.

Yếu tố biểu cảm:

Và trong lòng tôi chợt thổn thức: Làm sao con có thể chia sẻ nỗi nhọc nhằn của mẹ, mẹ ơi!

3. Đoạn trích nói về nỗi vất vả của người mẹ và tình cảm to lớn của người con đối với mẹ. 

Cho đoạn văn :'' Kim đồng hồ nhích đến gần con số 12. Mặt trời đã đứng bóng. Cái nắng hè gay gắt đến khó chịu, lại thêm từng làn gió lào quạt dữ dội. Ngoài vườn, hàng chuối dường như cũng đang rủ xuống. Tôi nhìn ra ngõ, giờ này mẹ vẫn chưa về. Hôm nào cũng vậy, mẹ thường đi làm về rất muộn. Cơ quan thì xa, chiếc xe đạp cũ và cái dáng gầy của mẹ phải chống chọi với...
Đọc tiếp

Cho đoạn văn :

'' Kim đồng hồ nhích đến gần con số 12. Mặt trời đã đứng bóng. Cái nắng hè gay gắt đến khó chịu, lại thêm từng làn gió lào quạt dữ dội. Ngoài vườn, hàng chuối dường như cũng đang rủ xuống. Tôi nhìn ra ngõ, giờ này mẹ vẫn chưa về. Hôm nào cũng vậy, mẹ thường đi làm về rất muộn. Cơ quan thì xa, chiếc xe đạp cũ và cái dáng gầy của mẹ phải chống chọi với nắng, với gió lào, vất vả lắm mới vượt qua được cả chặng đường dài. Nghĩ đến đó, tự nhiên tôi thấy cay cay nơi khoé mắt. Và lòng tôi chợt thổn thức : làm sao con có thể chia sẻ nỗi nhọc nhằn của mẹ ?''

- Câu hỏi : Khi đọc đoạn văn trên, bạn Vân cho rằng đó là phương thức miêu tả, Hường cho rằng đó là phương thức tự sự, Lưu cho rằng đó là phương thức biểu cảm. Nghe các bạn nói như vậy, Phong nhận xét chưa có ý kiến nào đúng. Theo em, vì sao Phong lại nhân xét như vậy ? Phải trả lời như thế nào mới đúng ?

0
Cho đoạn văn : '' Kim đồng hồ nhích đến gần con số 12. Mặt trời đã đứng bóng. Cái nắng hè gay gắt đến khó chịu, lại thêm từng làn gió lào quạt dữ dội. Ngoài vườn, hàng chuối dường như cũng đang rủ xuống. Tôi nhìn ra ngõ, giờ này mẹ vẫn chưa về. Hôm nào cũng vậy, mẹ thường đi làm về rất muộn. Cơ quan thì xa, chiếc xe đạp cũ và cái dáng gầy của mẹ phải chống chọi với nắng, với gió lào,...
Đọc tiếp

Cho đoạn văn :

'' Kim đồng hồ nhích đến gần con số 12. Mặt trời đã đứng bóng. Cái nắng hè gay gắt đến khó chịu, lại thêm từng làn gió lào quạt dữ dội. Ngoài vườn, hàng chuối dường như cũng đang rủ xuống. Tôi nhìn ra ngõ, giờ này mẹ vẫn chưa về. Hôm nào cũng vậy, mẹ thường đi làm về rất muộn. Cơ quan thì xa, chiếc xe đạp cũ và cái dáng gầy của mẹ phải chống chọi với nắng, với gió lào, vất vả lắm mới vượt qua được cả chặng đường dài. Nghĩ đến đó, tự nhiên tôi thấy cay cay nơi khoé mắt. Và lòng tôi chợt thổn thức : làm sao con có thể chia sẻ nỗi nhọc nhằn của mẹ ?''

- Câu hỏi : Khi đọc đoạn văn trên, bạn Vân cho rằng đó là phương thức miêu tả, Hường cho rằng đó là phương thức tự sự, Lưu cho rằng đó là phương thức biểu cảm. Nghe các bạn nói như vậy, Phong nhận xét chưa có ý kiến nào đúng. Theo em, vì sao Phong lại nhân xét như vậy ? Phải trả lời như thế nào mới đúng ?

-

1
7 tháng 11 2018

- Phong nhận xét như vậy vì 3 bạn trên nêu ý kiến chưa đúng

- Sửa PTBĐ: tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm

Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi sau : Mẹ tôi phúc hậu lắm. Dáng mẹ hơi tròn với làn da ngâm đen. Mẹ tôi không điệu đà. Tóc mẹ lúc nào cũng được túm gọn bằng dây thun. Mẹ tôi không giày cao gót, không váy đầm thướt tha, không phấn son kẻ mắt. Mẹ chỉ mộc mạc và bình dị vậy thôi. Là một cô giáo mầm non; sáng dạy dỗ những đứa trẻ, tối chăm lo cho gia đình. Bốn mùa nắng mưa,...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi sau : Mẹ tôi phúc hậu lắm. Dáng mẹ hơi tròn với làn da ngâm đen. Mẹ tôi không điệu đà. Tóc mẹ lúc nào cũng được túm gọn bằng dây thun. Mẹ tôi không giày cao gót, không váy đầm thướt tha, không phấn son kẻ mắt. Mẹ chỉ mộc mạc và bình dị vậy thôi. Là một cô giáo mầm non; sáng dạy dỗ những đứa trẻ, tối chăm lo cho gia đình. Bốn mùa nắng mưa, mẹ chỉ gắn bó với chiếc xe đạp già. Chiếc xe đã cũ, đã hỏng hóc nhiều; khi đi cứ phát ra tiếng "kót...két". Ấy vậy mà thân thương, nghe cứ thấm đượm lòng tôi mỗi chiều về. Để được chờ đợi, được nhìn dáng người đạp xe trong nắng, đội chiếc mũ tai bèo mà thương lắm thương ơi. Tôi đi học, một bước vào đời. Vui, buồn, đều về tâm sự với mẹ. Mẹ tôi không văn chương hoa mỹ, lời mẹ nói ra không bóng bẩy đầy thơ. Mẹ chỉ cười, mẹ cười và nói những điều chân thành nhất. Nhưng đối với tôi, vậy đã là quá đủ. Lúc được thành tích tốt, mẹ cười đầy tự hào. Lúc gặp thất bại giữa chặng đường đến ước mơ, mẹ cười an ủi. Lúc bị bạn bè ganh tị, mẹ cười bảo tôi vị tha. Mẹ sống bằng nụ cười của mẹ, tôi sống từ ánh nắng của nụ cười đó. Sao mà ấm, sao mà rộng lớn, sao mà bao dung quá đỗi.

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích

Câu 2: Câu " Mẹ tôi không giày cao gót, không váy đầm thướt tha, không phấn son kẻ mắt" có sử dụng biện pháp tu từ nào

Câu 3: Nêu nội dung đoạn trích

Câu 4: Nhận xét về hình ảnh người mẹ qua đoạn trích trên từ 3-5 dòng

1
25 tháng 3 2020

1. Miêu tả

2. Liệt kê

3. Đoạn văn tả người mẹ thân yêu và nói lên tình cảm của con với mẹ

4. - Mẹ bình dị, thân thương.

- Mẹ lắng nghe mọi điều của con, là nơi bình yên cho con trở về.

- Mẹ vất vả nhưng luôn giàu yêu thương.

Mẹ tôi phúc hậu lắm. Dáng mẹ hơi tròn với làn da ngâm đen. Mẹ tôi không điệu đà. Tóc mẹ lúc nào cũng được túm gọn bằng dây thun. Mẹ tôi không giày cao gót, không váy đầm thướt tha, không phấn son kẻ mắt. Mẹ chỉ mộc mạc và bình dị vậy thôi. Là một cô giáo mầm non; sáng dạy dỗ những đứa trẻ, tối chăm lo cho gia đình. Bốn mùa nắng mưa, mẹ chỉ gắn bó với chiếc xe đạp già....
Đọc tiếp

Mẹ tôi phúc hậu lắm. Dáng mẹ hơi tròn với làn da ngâm đen. Mẹ tôi không điệu đà. Tóc mẹ lúc nào cũng được túm gọn bằng dây thun. Mẹ tôi không giày cao gót, không váy đầm thướt tha, không phấn son kẻ mắt. Mẹ chỉ mộc mạc và bình dị vậy thôi. Là một cô giáo mầm non; sáng dạy dỗ những đứa trẻ, tối chăm lo cho gia đình. Bốn mùa nắng mưa, mẹ chỉ gắn bó với chiếc xe đạp già. Chiếc xe đã cũ, đã hỏng hóc nhiều; khi đi cứ phát ra tiếng "kót...két". Ấy vậy mà thân thương, nghe cứ thấm đượm lòng tôi mỗi chiều về. Để được chờ đợi, được nhìn dáng người đạp xe trong nắng, đội chiếc mũ tai bèo mà thương lắm thương ơi.

Tôi đi học, một bước vào đời. Vui, buồn, đều về tâm sự với mẹ. Mẹ tôi không văn chương hoa mỹ, lời mẹ nói ra không bóng bẩy đầy thơ. Mẹ chỉ cười, mẹ cười và nói những điều chân thành nhất. Nhưng đối với tôi, vậy đã là quá đủ. Lúc được thành tích tốt, mẹ cười đầy tự hào. Lúc gặp thất bại giữa chặng đường đến ước mơ, mẹ cười an ủi. Lúc bị bạn bè ganh tị, mẹ cười bảo tôi vị tha. Mẹ sống bằng nụ cười của mẹ, tôi sống từ ánh nắng của nụ cười đó. Sao mà ấm, sao mà rộng lớn, sao mà bao dung quá đỗi.

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích

Câu 2: Câu " Mẹ tôi không giày cao gót, không váy đầm thướt tha, không phấn son kẻ mắt" có sử dụng biện pháp tu từ nào

Câu 3: Nêu nội dung đoạn trích

Câu 4: Nhận xét về hình ảnh người mẹ qua đoạn trích trên từ 3-5 dòng

Giúp mình trả lời vơiz. Please!!!!!

1
25 tháng 3 2020

1. Miêu tả

2. Liệt kê

3. Miêu tả hình ảnh mẹ thân yêu và tình cảm của con dành cho mẹ

4. - mẹ bình dị, thân thuộc

- Mẹ là bến đỗ, là bạn tâm giao

- Mẹ luôn là ánh sáng, cho con động lực.

Đọc đoạn trích và trả lời các câu hỏi sau:Mẹ tôi phúc hậu lắm. Dáng mẹ hơi tròn với làn da ngâm đen. Mẹ tôi không điệu đà. Tóc mẹ lúc nào cũng được túm gọn bằng dây thun. Mẹ tôi không giày cao gót, không váy đầm thướt tha, không phấn son kẻ mắt. Mẹ chỉ mộc mạc và bình dị vậy thôi. Là một cô giáo mầm non; sáng dạy dỗ những đứa trẻ, tối chăm lo cho gia đình. Bốn mùa nắng...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích và trả lời các câu hỏi sau:

Mẹ tôi phúc hậu lắm. Dáng mẹ hơi tròn với làn da ngâm đen. Mẹ tôi không điệu đà. Tóc mẹ lúc nào cũng được túm gọn bằng dây thun. Mẹ tôi không giày cao gót, không váy đầm thướt tha, không phấn son kẻ mắt. Mẹ chỉ mộc mạc và bình dị vậy thôi. Là một cô giáo mầm non; sáng dạy dỗ những đứa trẻ, tối chăm lo cho gia đình. Bốn mùa nắng mưa, mẹ chỉ gắn bó với chiếc xe đạp già. Chiếc xe đã cũ, đã hỏng hóc nhiều; khi đi cứ phát ra tiếng "kót...két". Ấy vậy mà thân thương, nghe cứ thấm đượm lòng tôi mỗi chiều về. Để được chờ đợi, được nhìn dáng người đạp xe trong nắng, đội chiếc mũ tai bèo mà thương lắm thương ơi.

Tôi đi học, một bước vào đời. Vui, buồn, đều về tâm sự với mẹ. Mẹ tôi không văn chương hoa mỹ, lời mẹ nói ra không bóng bẩy đầy thơ. Mẹ chỉ cười, mẹ cười và nói những điều chân thành nhất. Nhưng đối với tôi, vậy đã là quá đủ. Lúc được thành tích tốt, mẹ cười đầy tự hào. Lúc gặp thất bại giữa chặng đường đến ước mơ, mẹ cười an ủi. Lúc bị bạn bè ganh tị, mẹ cười bảo tôi vị tha. Mẹ sống bằng nụ cười của mẹ, tôi sống từ ánh nắng của nụ cười đó. Sao mà ấm, sao mà rộng lớn, sao mà bao dung quá đỗi.

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích

Câu 2: Câu " Mẹ tôi không giày cao gót, không váy đầm thướt tha, không phấn son kẻ mắt" có sử dụng biện pháp tu từ nào

Câu 3: Nêu nội dung đoạn trích

Câu 4: Nhận xét về hình ảnh người mẹ qua đoạn trích trên từ 3-5 dòng

 

2
24 tháng 3 2020

Bạn tả về mẹ hay quá 

25 tháng 3 2020

1. Miêu tả

2. Liệt kê.

2. Đoạn văn tả người mẹ thân yêu và nói lên tấm lòng của con đối với mẹ.

4.- Mẹ bình dị, thân thương.

- Mẹ là người bạn của con.

- Mẹ truyền cho con động lực.

Dựa vào dàn ý hãy viết một bài văn tả mẹ* Mở bài:- Dẫn thơ hoặc ca bài, bài hát nói về mẹ“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào”- Trong cuộc đời này, không ai yêu thương, quan tâm, chăm sóc và lo lắng cho mình bằng mẹ.- Với em, mẹ là người quan trọng nhất, người em yêu quý và kính trọng nhất* Thân bài:- Tả ngoại hình (đoạn 1)- Mẹ không phải là người phụ nữ đẹp. Hình ảnh...
Đọc tiếp

Dựa vào dàn ý hãy viết một bài văn tả mẹ

* Mở bài:

- Dẫn thơ hoặc ca bài, bài hát nói về mẹ

“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào”

- Trong cuộc đời này, không ai yêu thương, quan tâm, chăm sóc và lo lắng cho mình bằng mẹ.

- Với em, mẹ là người quan trọng nhất, người em yêu quý và kính trọng nhất

* Thân bài:

- Tả ngoại hình (đoạn 1)

- Mẹ không phải là người phụ nữ đẹp. Hình ảnh mẹ trong em thật giản dị nhưng cũng rất cao quý

- Dáng mẹ gầy, nhìn dáng mẹ tôi đã thấy được bao nỗi vất vả, lo toan…

- Dáng đi của mẹ uyển chuyển, nhẹ nhàng…

- Khuôn mặt mẹ không được trắng trẻo mà đã bị nắng mưa làm đen xạm đi…

- Đôi mắt mẹ trong tôi thật đẹp, nó lấp lánh niềm vui khi…, nó đượm buồn khi …., nó dịu dàng ấm áp khi…Trên đôi mắt ấy đã có những nếp nhắn trước tuổi.

- Sống mũi mẹ không cao nhưng rất hài hòa với khuôn mặt của mẹ.

- Nụ cười tươi luôn nở trên môi mẹ dù khó khăn vất vả như thế nào chăng nữa

- Tôi nhận ra bàn tay mẹ thô ráp, chiếc áo mẹ đã bạc màu, đôi vai mẹ gầy hơn trước.

- Hình như trông mẹ già hơn cái tuổi bốn mươi của mẹ. Mái tóc dài mượt ngày trước giờ đã ngắn và mỏng đi khá nhiều, thấp thoáng đã thấy những sợi bạc.

- Tả về tính cách, hoạt động (đoạn 2)

- Mẹ là một giáo viên luôn tận tụy với công việc. Những đêm khuya khi tôi đã ngủ, tôi thấy mẹ vẫn miệt mài bên bàn làm việc với những chồng vở của học sinh. Mẹ cẩn thận sửa từng lỗi nhỏ trong bài làm…

- Với gia đình, mẹ luôn chu toàn mọi việc, chăm sóc ân cần cho cả gia đình…Một mình mẹ lo hết cả công việc nhà, làm tròn trách nhiệm trong công việc ở trường.

- Mẹ là một người vợ hiền, một người dâu thảo.

- Tả về kỉ niệm với mẹ, sự quan tâm của mẹ với mình (đoạn 3)

- Với tôi, mẹ luôn dành sự quan tâm nhiều nhất: Lo cho tôi từng bữa ăn, giấc ngủ, mẹ còn dành chút thời gian ít ỏi khi nghỉ ngơi để hướng dẫn tôi học tập.

- Ánh mắt mẹ dịu dàng, hiền hậu chỉ cho tôi từng lỗi sai, giúp tôi hiểu bài hơn.

- Mẹ luôn bên tôi khi tôi gặp khó khăn, động viên an ủi khi tôi vấp ngã. Mẹ hứng hết nỗi cực nhọc để tôi có được cuộc sống hạnh phúc, đủ đầy.

* Kết bài:

- Nêu tình cảm với mẹ

- Tôi sẽ cố gắng….

1
21 tháng 11 2018

dai the nay viet den sang nam chau a.

Một lần, hai mẹ con tôi đang dắt chiếc xe đạp đi dạo thì trời đổ mưa to. Trên chiếc xe đạp của tôi may mắn lắm vì trong rổ xe có chiếc áo mưa vải dù. Hai mẹ con tôi nói qua nói lại  ‘ Mẹ mặc đi ’ và  ‘ Con mặc đi ’ cuối cùng là tôi mặc và mẹ phải chịu mưa vì ở  đó không có chổ nào để đụt mưa cả.Tối hôm ấy, mẹ lên cơn sốt cao, bố và tôi mời bác sĩ đến nhà khám, bác...
Đọc tiếp

Một lần, hai mẹ con tôi đang dắt chiếc xe đạp đi dạo thì trời đổ mưa to. Trên chiếc xe đạp của tôi may mắn lắm vì trong rổ xe có chiếc áo mưa vải dù. Hai mẹ con tôi nói qua nói lại  ‘ Mẹ mặc đi ’ và  ‘ Con mặc đi ’ cuối cùng là tôi mặc và mẹ phải chịu mưa vì ở  đó không có chổ nào để đụt mưa cả.Tối hôm ấy, mẹ lên cơn sốt cao, bố và tôi mời bác sĩ đến nhà khám, bác sĩ bảo: Chị ấy sốt rất cao, tôi sẽ kê thuốc. Trên giường nhìn mẹ mệt, tôi buồn lắm. Lúc bác sĩ kê ống thủy mẹ sốt tận 39 độ, tôi tự ân hận vì mình mà mẹ như vậy. Tôi ùa vào phòng rồi bật khóc.Một lát sau, khi mẹ đã ngủ, bố vào phòng tôi.Thấy tôi khóc, bố an ủi: ‘ Mẹ sẽ khỏi bệnh thôi, con ạ! ’.Rồi tôi nín dần, nhưng lòng tôi vẫn tự dằn vặt bản thân mình vì đã làm mẹ đau ốm. Yêu Mẹ!

4
15 tháng 5 2018

I.Nội quy tham gia " Giúp tôi giải toán "

1.Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn,chỉ đưa các bài mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn.

2.Không trả lời linh tinh,không phù hợp với nội dung câu hỏi lên diễn đàn.

3.Không " Đúng " vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp,có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

16 tháng 5 2018

cái này là mình làm văn tả lúc mẹ ốm mà

31 giờ qua con không ngủThức thâu đêm với cuộc sống onlinetiếng 32 mưa chợt đổ bên ngoàitrong quán net con gục bên bàn phímTrong cơn mơ con thấy mẹ kiếm tìmcon lẩn trốn cuộc đời trong máy tínhdáng mẹ gầy bên căn nhà nghèo khóchút lương còm mẹ dành gửi cho conNhưng mẹ ơi ! Tương lai con không còn!con đốt nó từng giờ trong quán netgiảng đường kia với con giờ chấm hết4 tháng rồi con đã...
Đọc tiếp


31 giờ qua con không ngủ
Thức thâu đêm với cuộc sống online
tiếng 32 mưa chợt đổ bên ngoài
trong quán net con gục bên bàn phím

Trong cơn mơ con thấy mẹ kiếm tìm
con lẩn trốn cuộc đời trong máy tính
dáng mẹ gầy bên căn nhà nghèo khó
chút lương còm mẹ dành gửi cho con

Nhưng mẹ ơi ! Tương lai con không còn!
con đốt nó từng giờ trong quán net
giảng đường kia với con giờ chấm hết
4 tháng rồi con đã đến trường đâu!

Tiếng 33 mưa vẫn đổ trên đầu
giọng cười nói bỗng làm con tỉnh giấc
bên bàn phím mẩu bánh mì khô khốc
điếu thuốc tàn và nửa cốc cà fe

Bởi cuộc đời bao cám dỗ đam mê
không cưỡng được nên thân giờ tàn tạ
mắt lờ đờ mặt xanh như tàu lá
không bạn bè ,ai cũng lìa xa

Lết bàn chân qua dãy phố xa hoa
ở trong ví còn 2 nghìn bạc lẻ
tiếng 34 con mong về với mẹ
nhưng về đâu khi chỉ với 2 nghìn

Phòng trọ kia con vẫn phải nợ tiền
tiền mẹ gửi con ném vào game hết
nếu người ta chỉ một lần phải chêt
thì muôn lần con chết vẫn chưa cam

Tiếng 35 giữa phòng trọ tồi tàn
nghe hàng xóm mở một bài ca cũ
bài ca hát về những người xa xứ
con ngậm ngùi thương tiếc cuộc đời con

Mẹ ơi ! nếu lòng tin ở mẹ vẫn còn
thì hãy để 1 lần con làm lại
sẽ từ giã thời online mãi mãi
dẫu bây giờ kẻ bất hiếu là con

Con nằm đây thương dáng mẹ hao mòn
Chắt chiu từng đồng, mẹ gửi lại cho con
Có tiền rồi..1 phần con trả nợ
Phần còn lại con nướng vào đam mê

Đam mê ấy ở quê mình không có
Lên học rồi con mới biết….mẹ ơi!
Dẫu thương mẹ ..con vẫn muốn lên đời
Bằng đồng tiền nắng sương…mẹ gửi.

Sống trong game con vẫn thường nghe chửi
Thằng “vô học”, chẳng lẽ chính là con???
Nhưng đâu phải, con vẫn học đó thôi
Chỉ có điều..lên giảng đường thưa thớt
Thi học kỳ, cả bảy môn..con rớt
Chẳng môn nào con qua được mẹ ơi.

Nhưng trong game con lại là hảo hán
Là anh hùng trong mắt các..thuyền quyên
Sống trong game con có lắm quyền
Để con đam mê… và xa dần với mẹ

*******
Hôm nay off con về với mẹ
Bước ra đường sao lắm đổi thay
Trái đất tròn không mãi ngừng quay
Chỉ có con..là chìm trong mộng mỵ

Tới đầu làng thấy bóng dáng chị
Dáng lom khom trong nắng xế chiều
Gánh nước đầy trên vai mẹ liêu xiêu
Con giật mình..dáng mẹ gầy hơn trước

Ngước nhìn mẹ ..con chỉ mong điều ước
Con trở về ....là con mẹ ngày xưa
Để đỡ đần giúp mẹ lúc sớm trưa
Thế giới Online con bỏ lại
Để trở về... là con ngày trước
Sáng đến trường, chiều dạy gia sư
Kiếm vài đồng cho mẹ bớt nắng mưa
Và con mãi..là con ngoan của mẹ.
Trăm vạn lần xin lỗi mẹ...mẹ ơi!

0