Phan nói: - Nhà cửa tiên nhân của Nương tử, cây cối thành rừng, phần mộ tiên nhân của nương tử, cỏ gai rợp mắt. Nương Tử dù không nghĩ đến, nhưng tiên nhân còn mong đợi nương tử thì sao? Nghe đến đấy, Vũ Nương ứa nước mắt khóc, rồi quả quyết đổi giọng mà rằng: - Có lẽ không thể gửi hình ẩn bóng ở đây được mãi, để mang tiếng xấu xa. Vả chăng, ngựa Hồ gầm gió bắc, chim Việt đậu cành nam. Cảm vì nỗi ấy, tôi tất phải tìm về có ngày.” Chỉ ra lời dẫn trực tiếp của vũ nương
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1 câu nói trên của Vũ Nương với Phan Lang diễn ra trong hoàn cảnh Phan Lang trò chuyện với Vũ Nương: Phan Lang gặp nạn được Linh Phi cứu và đưa xuống thủy cung, tại đây Phan Lang đã nhận ra Vũ Nương là người cùng làng và hỏi han Vũ Nương
2 - Từ “tiên nhân” đầu: chỉ ông cha, tổ tiên.
- Từ “tiên nhân” sau: chỉ Trương Sinh.
3 xét theo mục đích nói thì câu 1 thuộc kiểu câu trần thuật
Trong đoạn trích trên, nhân vật Vũ Nương thể hiện vẻ đẹp tự nhiên và thanh khiết thông qua cách mô tả và lời thoại của Phan. Cô được miêu tả như một người con gái có nguồn gốc tinh túy, với một mái nhà bình yên và thiên nhiên hoang sơ xung quanh. Cây cối thành rừng và mộ tiên nhân của cô mang lại hình ảnh một vùng đất thiêng liêng và kỳ diệu. Điều này tạo nên một bức tranh về vẻ đẹp tự nhiên và gần gũi với thiên nhiên của Vũ Nương.
Câu thoại của Phan khi nói về nhà cửa và mộ tiên nhân của Vũ Nương càng làm tôn thêm vẻ đẹp của cô. Gai rợp mắt ở phần mộ tiên nhân có thể được hiểu như một biểu tượng cho sự nổi bật và đặc biệt của Vũ Nương trong truyền thuyết hoặc xã hội của họ.
Với cách mô tả và lời thoại này, Vũ Nương xuất hiện như một nhân vật đẹp và quyến rũ, được tôn vinh và kính trọng trong câu chuyện. Cô có một vẻ đẹp tự nhiên và linh thiêng, gợi lên hình ảnh của một người phụ nữ đầy quyền uy và cuốn hút.
- Từ “tiên nhân” đầu: chỉ ông cha, tổ tiên.
- Từ “tiên nhân” sau: chỉ Trương Sinh.
Từ tiên nhân thứ nhất (phần mộ tiên nhân của nương tử):
⇒ Chỉ cha mẹ của Vũ Nương
Từ tiên nhân thứ hai
⇒ Ý chỉ Trương Sinh
1. Phan Lang trò chuyện với Vũ Nương trong hoàn cảnh nghèo khó. Từ "tiên nhân" được Phan Lang nhắc đến chỉ những người là tiên sống dưới trần gian, ám chỉ Vũ Nương.
1, Phan Lang trò chuyện với Vũ NươnG khi ở dưới thủy cung (sau khi đc Linh Phi cứu giúp đưa về động rùa); Tiên nhân: tổ tiên, người đi trước, chỉ phần mộ gđ trên dương gian; Tiên nhân trong câu "nhà cửa tiên nhân..." là nói tới Trương Sinh.
2, sau khi nghe Phan Lang nói, Vũ Nương "ứa nước mắt khóc” và quả quyết "tối tất phải tìm về có ngày": Niềm thương cảm, xót xa pha chút áy náy của vn.
Nét đẹp : Khi Vũ Nương tự vẫn ,nàng được Linh Phi cứu và sống sung sướng ở dưới thủy cung Nhưng nàng vẫn không nguôi ngoai nỗi nhớ gia đình, hậu phương ,phần mộ tổ tiên và khao khát được phục hồi danh dự. Dù chồng có gây ra nỗi oan tày trời nhưng khi ở dưới thủy cung thì nàng vẫn là một người vợ thủy chung, nết na ,hien hau, mong muốn được giải oan
a) Phan Lang trò chuyện với Vũ Nương khi Phan gặp được Vũ Nương ở dưới thủy cung của Linh Phi. Từ "tiên nhân" đầu tiên là Phan muốn nhắc đến là chỉ cha mẹ của Vũ Nương, còn từ "tiên nhân" thứ hai có ý chỉ Trương Sinh.
b) Vũ Nương ứa nước mắt rồi quả quyết "tất phải tìm về có ngày" vì Vũ Nương vẫn còn nỗi oan khuất khi còn ở dương gian chưa được giải nên vẫn chưa thể sống vui vẻ ở chốn thủy cung. Nàng muốn tìm về tất để giải nỗi oan của mình.
Ko bt đúng ko nên trả lời đại thôi. Có gì sai sót mong bỏ qua.