Sưu tầm một số câu thơ, ca dao, hò, vè của địa phương em (hoặc của địa phương khác) có sử dụng từ ngữ địa phương.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
+ Đứng bên ni đồng ngó bên tê đồng mênh mông bát ngát,
Đứng bên tê đồng ngó bên ni đồng bát ngát mênh mông.
+ Đường vô xứ Huế quanh quanh,
Non xanh nước biếc như tranh hoạ đồ.
+ Tóc đến lưng vừa chừng em bối
Để chi dài, bối rối dạ anh
+ Dầu mà cha mẹ không dung
Đèn chai nhỏ nhựa, em cùng lăn vô.
+ Tay mang khăn gói sang sông
Mẹ kêu khốn tới, thương chồng khốn lui.
+ Rứa là hết chiều ni em đi mãi
Còn mong chi ngày trở lại Phước ơi.
--" Con đi tiền tuyến xa xôi/ Yêu bầm, yêu nước cả đôi mẹ hiền." ( Tố Hữu- Bầm ơi)
--"Đừng bên ni đồng, ngó bên tê đông, mênh mông bát ngát/ Đừng bên tê đồng, ngó bên tê đồng, bát ngatf mênh mong/ Thân em như chẽn lúa đòng đòng/ Phất phơ dưới ngọn nắng hồng ban mai." (Ca dao)
--"Sáng ra bờ suối, tối vào hang/ Cháo bẹ, rau măng vẫn sẵn sàng/ Bàn đá chông chêng dịch sử đảng/Cuộc đời cách mạng thật là sang." ( Hồ Chí Minh).
Anh con trai thưa với mẹ:
Con phải đi
Giữ gìn độc lập
Bà mẹ bảo:
Mày đi
Mày lo cho khoẻ
Đừng nghĩ lo gì
Ở nhà có mé ...
(Bà mẹ Việt Bắc -Tố Hữu )
-Năm xưa cơm củ ngon chi
Năm nay cơm gié thì nhà vắng con.
( Bà Bủ- Tố Hữu )
- Cháu ơi cháu lớn với bà
Bố mày đi đánh giặc xa chưa về
.........................................
Bố đi đánh giặc còn lâu
Mẹ mày cày cấy ruộng sâu tối ngày.
( Cá nước - Tố Hữu - )
- Con đi mỗi bước gian lao
Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm
Bao bà cụ từ tâm làm mẹ
Yêu quý con như đẻ con ra.
( Bầm ơi - Tố Hữu - )
* Thơ ca dân gian:
- Con cá lăn lốc bờ tường
Thầy tôi muốn lấy một người ngoài Nga
Ai làm cho mẹ tôi già
Lưng eo, vú dếch cho cha tôi buồn ?
- Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh
Ai lên Xứ Lạng cùng anh
Bõ công bác mẹ sinh thành ra em.
- Ngó lên trời, trời cao lồng lộng
Ngó xuống đất, đất rộng mênh mông
Biết răng chừ cá gáy hoá rồng
Đền ơn thầy mẹ ẵm bồng ngày xưa.
- Đi đây ai vợ ai chồng
Ai cá dưới nước ai rồng trên mây ?
Đi đây ai tớ ai thầy?
Ai hòn đá tảng ai cây ngô đồng ?
- Mẹ tôi sinh một mình tôi
Tôi ở nhà người chịu đắng chịu cay !
Đắng cay thì mặc đắng cay
Tôi ở năm ngoái năm nay tôi về
Gĩa ơn cái rổ cái sề
Tao chẳng ở được tao về nhà tao
Gĩa ơn cái cọc cầu ao
Nửa đêm gà gáy có tao có mày !
Chúc bạn học tốt!
-Ru em em théc cho muồi
Để mẹ đi chợ mua vôi ăn trầu
Mua vôi chợ quán chợ Cầu
Mua cau Nam Phổ, mua trầu chợ Dinh.
(théc : ngủ; muồi : say )
- Em về thưa mẹ cùng thầy,
Cho anh cưới tháng này anh ra.
Anh về thưa mẹ cùng cha,
Bắt lợn sang cưới, bắt gà sang cheo.
- Ân cha nghĩa mẹ chưa đền,
Bậu mong ôm gối cuốn mền theo ai ?
- Đói lòng ăn nắm lá sung
Chồng một thì lấy, chồng chung thì đừng.
Một thuyền một lái chẳng xong
Một chĩnh đôi gáo còn nong tay nào.
-Anh con trai thưa với mẹ:
Con phải đi
Giữ gìn độc lập
Bà mẹ bảo:
Mày đi
Mày lo cho khoẻ
Đừng nghĩ lo gì
Ở nhà có mé ...
(Bà mẹ Việt Bắc -Tố Hữu )
-Năm xưa cơm củ ngon chi
Năm nay cơm gié thì nhà vắng con.
( Bà Bủ- Tố Hữu )
- Cháu ơi cháu lớn với bà
Bố mày đi đánh giặc xa chưa về
......................................…
Bố đi đánh giặc còn lâu
Mẹ mày cày cấy ruộng sâu tối ngày.
( Cá nước - Tố Hữu - )
- Con đi mỗi bước gian lao
Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm
Bao bà cụ từ tâm làm mẹ
Yêu quý con như đẻ con ra.
( Bầm ơi - Tố Hữu - )
* Thơ ca dân gian:
- Con cá lăn lốc bờ tường
Thầy tôi muốn lấy một người ngoài Nga
Ai làm cho mẹ tôi già
Lưng eo, vú dếch cho cha tôi buồn ?
- Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh
Ai lên Xứ Lạng cùng anh
Bõ công bác mẹ sinh thành ra em.
- Ngó lên trời, trời cao lồng lộng
Ngó xuống đất, đất rộng mênh mông
Biết răng chừ cá gáy hoá rồng
Đền ơn thầy mẹ ẵm bồng ngày xưa.
- Đi đây ai vợ ai chồng
Ai cá dưới nước ai rồng trên mây ?
Đi đây ai tớ ai thầy?
Ai hòn đá tảng ai cây ngô đồng ?
- Mẹ tôi sinh một mình tôi
Tôi ở nhà người chịu đắng chịu cay !
Đắng cay thì mặc đắng cay
Tôi ở năm ngoái năm nay tôi về
Gĩa ơn cái rổ cái sề
Tao chẳng ở được tao về nhà tao
Gĩa ơn cái cọc cầu ao
Nửa đêm gà gáy có tao có mày !
Cha con còn ở chiến khu chưa về.
Con ơi, nhớ trọn lời thề
Tự do, độc lập, không nề hi sinh.
Cái bống, cõng chồng đi chơi,
Đi đến chỗ lội, đánh rơi mất chồng,
Chú lái ơi, cho tôi mượn cỗ gàu song,
Để tôi tát nước , múc chồng tôi lên.
Tháng chín, ba chín có mưa
Cha con đi sớm về trưa mặc lòng
Mồng tám tháng tư có mưa
Mẹ con sửa soạn cày bừa làm ăn
Tục ngữ Thái:
Vợ chồng đâu dễ lấyQủa cây đâu dễ thành.
Yêu nhau ở bát canh,
Mến nhau ở lời nói. Bao giờ núi Ấn hết tranh
Sông Trà hết nước anh đành xa em
Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh
Liều mình lén mẹ theo anh phen này
Sớm mơi xuống Quán Cơm em thấy hòn núi Hó
Chiều qua Đồng Có em thấy hòn núi Tròn
Về nhà than với chồng con
Ra đi gan nát dạ mòn vì đâu
Ai về núi Ấn sông Trà
Có thương cô bậu ghé nhà mà thăm
Sông Trà sát núi Long Đầu
Nước kia chảy mãi rồng chầu ngày xưa
Núi Long Đầu lưu danh hậu thế
Chùa Thiên Ấn ấn để hậu hoàng
Ai về xứ Quảng cho nàng về theo
*Đắng cay cũng thể ruột rà
Ngọt ngào cho lắm cũng là người dưng
*Anh em tính trước làng nước tính sau
*Đi việc làng giữ lấy họ,
Đi việc họ giữ lấy anh em
*Anh em ăn ở thuận hòa,
Chớ điều chênh lệch, người ta chê cười.
*Anh em cốt nhục đồng bào
Kẻ sau người trước phải hầu cho vui
Lọ là ăn thịt ăn xôi
Quí hồ ở nết tới lui bằng lòng
*Anh em cốt nhục đồng bào
Vợ chồng cũng nghĩa lẽ nào chẳng thương
*Anh em nào phải người xa
Cùng chung bác mẹ một nhà cùng thân
Yêu nhau như thể tay chân
Anh em hòa thuận hai thân vui vầy
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng. Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương
*Cậu chết mợ ra người dưng...
*Con gái là con người ta, con dâu ,mới thật meh cha mua về...
*Con cô con cậu thì xa, con chú con bác thật là anh em
*Cây khô chết đứng giữa đồng
Nàng dâu khôn khéo mẹ chồng cũng chê...- Sẩy cha còn chú, sẩy mẹ bú dì.
- Anh em như thể tay chân…
- Chị ngã em nâng.
- Có cha có mẹ thì hơn.
- Không cha không mẹ như đờn đứt dây
- Thật thà như thể lái trâu.
Thương nhau như thể nàng dâu mẹ chồng
- ài thơ: Tiếng quê
(Nguyễn Hữu Quý)
Cái sân mạ gọi cái cươi.
Vắt là bặn, ngái ngôi chẳng gần.
Xeng mầm gọi ngọn mầm xanh.
Gốc là coộc,rễ thành rẹn cây.
Chạc là để gọi thay dây.
Tơ hồng trời buộc đó đây một miền.
Thương anh thì nói thương eng.
Út ơi! Hai tiếng chị em ngọt ngào.
Thơ vui về tiếng Huế
Đi đâu thi` nói “đi mô”
“O nớ” ám chỉ “Cái Cô” chung trường
“Ốt dột” khi tui nói thương
Có nghĩa “mắc cỡ” má vương nụ hồng.
“Khôn” là đồng nghĩa với không
Chẳng muốn lấy chồng, “khôn muốn lấy dôn”
Ví dụ:
Đứng bên ni đồng, ngó bên tê đồng, mênh mông bát ngát
Đứng bên tê đồng, ngó bên ni đồng, bát ngát mênh mông
(Ca dao)
Bầm ơi, có rét không bầm
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn.
(Bầm ơi, Tố Hữu)
Trèo lên trên rẫy khoai lang
Chẻ tre đan sịa cho nàng phơi khoai.
( Hò ba lí của Quảng Nam)